Chương 135: Hỏa diễm thao thiên
Hỏa Thụ
29/11/2013
- Phàm nhân, ngươi sẽ bị hủy diệt!
Ngay trong nháy mắt ma chủng đánh vào vị trí mi tâm, một cỗ tinh thần ý chí cường đại mà thô bạo đánh tới làm Tần Phàm chợt cảm giác đầu hoa mắt choáng.
Nhưng hắn cố gắng bảo vệ chặt chẽ tâm thần, nhắm mắt lại hoàn toàn không chút dao động, như vậy đủ biết hắn đã rèn luyện nội tâm mài luyện tới một trình độ bình tĩnh nhất định.
Ngũ đại ma tôn thời thượng cổ mỗi một người dều pháp lực ngập trời, tùy tiện vung móng vuốt ngay cả vũ thánh cũng có thể đơn giản đánh chết, nếu như Tần Phàm phải chống cự với bản tôn của Chu Tước ở thời kỳ toàn thịnh, sẽ không hề có chút cơ hội nào. Nhưng hiện tại đã trôi qua ngàn vạn năm, Chu Tướng chỉ còn lưu lại một chút chấp niệm niêm phong bên trong hỏa nguyên ma chủng, vì thế Tần Phàm đã có được năng lực liều mạng với nó.
Phàm nhân, thần phục ta, ngươi sẽ được người người kính sợ!
Phàm nhân, thần phục ta, ngươi sắp có được vô thượng quang vinh!
Phàm nhân, thần phục ta ngươi sẽ có thể làm được bất cứ chuyện gì!
Tần Phàm chỉ cắn chặt răng tùy ý cho tinh thần ý chí của Chu Tướng hoành hành ngập trời, hắn vẫn hoàn toàn yên lặng bất động, chẳng khác gì một bức tường vững chãi mặc sóng gió thế nào vẫn bảo vệ được chính vị trí của bản thân mình.
Thời gian trôi qua hơn một khắc, sắc mặt Tần Phàm tái nhợt, mồ hôi lạnh nhỏ giọt, cho tới hiện tại không biết hắn cùng ý chí của Chu Tướng đã giao phong không tính được là mấy trăm lần, luôn bị vây trong trạng thái phòng thủ, không hề có cơ hội phản kích.
Lúc này thân ảnh Cổ Mặc xuất hiện ngay bên trong gian phòng, hắn đem hỏa chủng còn sót lại trong phòng tiêu diệt, sau đó sắc mặt trầm lặng xuống nhìn Tần Phàm đang ngồi dưới đất liên tục cau mày, có thể thấy được tinh thần ý chí kia đang làm sao công kích cùng áp bách lớn tới mức độ nào.
Nhưng Tần Phàm trải qua suốt một năm tôi luyện lực nhẫn nại cùng năng lực rèn luyện đã đề cao thật lớn, hơn nữa có thêm một lần kinh nghiệm chiến đấu cùng ý chí của Thủy Kỳ Lân, cho nên mặc dù trong lòng Cổ Mặc vẫn có một ít lo lắng nhưng đối với Tần Phàm vẫn giữ nguyên lòng tin tưởng.
Cuộc chiến tinh thần trong đầu không ngừng liên tục tiến hành, không biết đã trôi qua bao lâu, thần sắc Tần Phàm đột nhiên chợt động, nhìn thấy tinh thần ý chí của Chu Tước đang dần dần suy yếu, rốt cục đã bắt đầu phản công, tinh thần ý chí như nước thủy triều lập tức hướng hỏa nguyên của Chu Tước đánh tới.
- Hô…
Hồi lâu rốt cục Tần Phàm thở nhẹ một hơi, sau đó ma chủng Chu Tướng chậm rãi hiện lên trên mi tâm của hắn, lúc này bề ngoài hỏa diễm hư ảnh ôn hòa hơn vừa rồi rất nhiều, nhưng bên trong hỏa diễm vẫn phi thường chói mắt.
- Thành công?
Lúc này Cổ Mặc hỏi.
- Chu Tướng lưu lại tinh thần ý chí bên trong đã bị ta mai một.
Tần Phàm gật gật đầu nói, nhưng lúc này đáy lòng bỗng dưng hiện lên một tia hốt hoảng, chợt nhớ lại lúc trước khi luyện hóa ma chủng của Thủy Kỳ Lân thống khổ tới cực điểm, điều này vẫn luôn lưu lại bóng ma không nhỏ trong lòng hắn.
- Vậy hiện tại ngươi tiếp tục luyện hóa?
Cổ Mặc lại hỏi, lần trước hắn đã phải ngủ say, nên không chứng kiến tình cảnh thê thảm của Tần Phàm khi luyện hóa ma chủng Thủy Kỳ Lân.
Tần Phàm hít sâu một hơi, trong lòng mới cảm giác bình tĩnh hơn được một chút, lại nặng nề gật đầu, sau đó cẩn thận xuất ra một viên Băng Linh Hoàn nuốt vào, nhưng cảm thấy còn chưa đủ bảo hiểm, lại nuốt thêm hai viên. Kinh mạch cùng ngũ tạng lục phủ quanh thân hắn đã bị bao trùm một tầng băng tầng thật dày, rõ ràng cho thấy đã uống quá liều, trên mặt hắn liền nổi lên vẻ thống khổ.
Tựa hồ thân thể cũng biến thành chậm chạp, Tần Phàm thật không dễ dàng mới đem hư ảnh Chu Tước nuốt vào miệng, sau đó hư ảnh Chu Tước liền chậm rãi chìm vào trong cơ thể hắn.
- Oanh!
Ma chủng Chu Tước tiến vào trong thân thể, giống như ngọn núi lửa đột nhiên bùng nổ, ngọn lửa ngập trời tràn lan trong nội thể của Tần Phàm, băng tầng do tác dụng của Băng Linh Hoàn nháy mắt toàn bộ tan rã, chỉ còn lại hàn khí lạnh lẽo lan tràn.
- A!
Chỉ trong nháy mắt, trong miệng Tần Phàm phát ra tiếng gầm như dã thú, hai mắt biến thành cực kỳ đỏ bừng, một cỗ khí tức thô bạo phát ra trên người hắn! Ngay trong lúc ma chủng Chu Tước nhập vào trong cơ thể, lệ khí chất chứa trong ma chủng đi theo bạo phát ra, thẳng hướng tận sâu trong tinh thần của hắn, ảnh hưởng lên tinh thần cảm xúc của hắn.
- Bồng!
Một tiếng nổ vang, ngọn lửa bao trùm bắt đầu lan tràn mở ra trong cơ thể Tần Phàm, càng ngày càng kịch liệt, từ trong ra ngoài, từ trên xuống dưới, thân thể Tần Phàm điên cuồng thiêu đốt lên, giờ này khắc này hắn đã hóa thành một hỏa nhân.
Rất nhanh y phục của hắn đã bị cháy sạch không còn, mà mái tóc đen bị đốt trọi tinh quang, toàn thân đều là đỏ đậm hoặc bị đen cháy, hình tượng thập phần thê thảm.
- Tiểu tử…
Cổ Mặc kêu lên kinh hãi, hắn sớm đã biết luyện hóa ma chủng phi thường nguy hiểm, nhưng thật không ngờ muốn luyện hóa một viên ma chủng lại phải gian nguy tới mức độ này.
- Đừng qua đây!
Trong miệng Tần Phàm rít gào, hai mắt hắn đã hoàn toàn biến thành đỏ đậm, tựa hồ như tùy thời đều sẽ bị đánh mất lý trí.
- Gắng bảo trì tâm tình bình thường!
Cổ Mặc thấy hình dạng của Tần Phàm, biết hắn bị lệ khí trong ma chủng ảnh hưởng, vội vàng quát lạnh một tiếng, muốn giúp cho hắn tỉnh táo lại.
- A…
Nhưng Tần Phàm siết chặt nắm tay, hung hăng đánh xuống mặt đất, làm như lệ khí đã dâng tới mức không còn cách nào áp chế, chỉ có thể thông qua phương thức này phát tiết đi ra ngoài.
Chu Tướng ma chủng vốn là hỏa nguyên ma chủng, quả nhiên trời sinh thô bạo, lệ khí so với ma chủng Thủy Kỳ Lân phải nặng hơn mấy lần, lúc này dù Tần Phàm đã nuốt ba viên Băng Linh Hoàn vẫn bị lệ khí ảnh hưởng sâu đậm.
Cắn chặt hàm răng, Tần Phàm không ngừng đánh lên mặt đất, mặt đất chung quanh đã sớm bị thiết quyền của hắn đánh thành gồ ghề, vỡ nát tung tóe.
- Ý chí của ta do ta nắm giữ!
Theo thời gian trôi qua, Tần Phàm vẫn cố gắng kiên trì lên, rốt cục hai mắt của hắn đã chậm rãi khôi phục trong sáng, tựa hồ lệ khí do ma chủng mang tới đã hoàn toàn bị hắn ngăn chặn.
- Hô…
Thật lâu sau, Tần Phàm rốt cục nhẹ nhàng thở mạnh một hơi trọc khí, nhưng kế tiếp cũng biến thành ngưng trọng hơn. Bởi vì hiện giờ hắn chỉ mới đem lệ khí luyện hóa, nhưng năng lượng luyện thể trong ma chủng Chu Tước còn chưa được luyện hóa một chút nào!
Chỉ mới là năng lượng bạo phát bên ngoài hỏa nguyên ma chủng đã đem hắn biến thành bộ dáng như bây giờ, một khi hỏa nguyên ma chủng hoàn toàn bộc phát sẽ phát sinh ra tình huống nào, Tần Phàm có chút không dám tưởng tượng.
Một cỗ lực lượng dâng lên.
Không có thời gian nói chuyện với Cổ Mặc, Tần Phàm nhanh chóng bỏ vào miệng thêm ba viên Băng Linh Hoàn.
- Tâm nhược băng thanh, dù trời sập cũng không sợ hãi!
Trong lòng âm thầm đọc lại một lần Thanh Tâm chú ngữ mà Cổ Mặc truyền cho hắn, cố gắng làm cho mình duy trì một tâm tình bình tĩnh.
- Luyện hóa!
Ngay sau đó Tần Phàm cắn chặt răng, khống chế tâm thần hướng ma chủng va chạm tới, nhất thời năng lượng hỏa diễm hoàn toàn bộc phát ra, ngọn lửa vô tận nở rộ trong cơ thể Tần Phàm.
Hắn đều rõ ràng có thể cảm giác được mỗi một tế bào trong thân thể đều đang bị thiêu đốt lên, huyết dịch sôi trào, kinh mạch vặn vẹo, khung xương phát ra thanh âm tra tấn răng rắc không ngừng, chỉ trong nháy mắt Tần Phàm chợt có ảo giác bản thân mình phải triệt triệt để để biến mất bên trong thế giới này.
- Kiên trì!
Trong lòng Tần Phàm không ngừng nhắc nhở chính mình.
Thành công thì có thể lần nữa biến chất, có thể trực tiếp bước vào tiên thiên khí lực, ngày mai cuộc chiến cùng Tần Tiến nhất định có thể nắm chắc được thắng lợi trong tay!
Mà thất bại sẽ tan thành mây khói!
Ngay trong nháy mắt ma chủng đánh vào vị trí mi tâm, một cỗ tinh thần ý chí cường đại mà thô bạo đánh tới làm Tần Phàm chợt cảm giác đầu hoa mắt choáng.
Nhưng hắn cố gắng bảo vệ chặt chẽ tâm thần, nhắm mắt lại hoàn toàn không chút dao động, như vậy đủ biết hắn đã rèn luyện nội tâm mài luyện tới một trình độ bình tĩnh nhất định.
Ngũ đại ma tôn thời thượng cổ mỗi một người dều pháp lực ngập trời, tùy tiện vung móng vuốt ngay cả vũ thánh cũng có thể đơn giản đánh chết, nếu như Tần Phàm phải chống cự với bản tôn của Chu Tước ở thời kỳ toàn thịnh, sẽ không hề có chút cơ hội nào. Nhưng hiện tại đã trôi qua ngàn vạn năm, Chu Tướng chỉ còn lưu lại một chút chấp niệm niêm phong bên trong hỏa nguyên ma chủng, vì thế Tần Phàm đã có được năng lực liều mạng với nó.
Phàm nhân, thần phục ta, ngươi sẽ được người người kính sợ!
Phàm nhân, thần phục ta, ngươi sắp có được vô thượng quang vinh!
Phàm nhân, thần phục ta ngươi sẽ có thể làm được bất cứ chuyện gì!
Tần Phàm chỉ cắn chặt răng tùy ý cho tinh thần ý chí của Chu Tướng hoành hành ngập trời, hắn vẫn hoàn toàn yên lặng bất động, chẳng khác gì một bức tường vững chãi mặc sóng gió thế nào vẫn bảo vệ được chính vị trí của bản thân mình.
Thời gian trôi qua hơn một khắc, sắc mặt Tần Phàm tái nhợt, mồ hôi lạnh nhỏ giọt, cho tới hiện tại không biết hắn cùng ý chí của Chu Tướng đã giao phong không tính được là mấy trăm lần, luôn bị vây trong trạng thái phòng thủ, không hề có cơ hội phản kích.
Lúc này thân ảnh Cổ Mặc xuất hiện ngay bên trong gian phòng, hắn đem hỏa chủng còn sót lại trong phòng tiêu diệt, sau đó sắc mặt trầm lặng xuống nhìn Tần Phàm đang ngồi dưới đất liên tục cau mày, có thể thấy được tinh thần ý chí kia đang làm sao công kích cùng áp bách lớn tới mức độ nào.
Nhưng Tần Phàm trải qua suốt một năm tôi luyện lực nhẫn nại cùng năng lực rèn luyện đã đề cao thật lớn, hơn nữa có thêm một lần kinh nghiệm chiến đấu cùng ý chí của Thủy Kỳ Lân, cho nên mặc dù trong lòng Cổ Mặc vẫn có một ít lo lắng nhưng đối với Tần Phàm vẫn giữ nguyên lòng tin tưởng.
Cuộc chiến tinh thần trong đầu không ngừng liên tục tiến hành, không biết đã trôi qua bao lâu, thần sắc Tần Phàm đột nhiên chợt động, nhìn thấy tinh thần ý chí của Chu Tước đang dần dần suy yếu, rốt cục đã bắt đầu phản công, tinh thần ý chí như nước thủy triều lập tức hướng hỏa nguyên của Chu Tước đánh tới.
- Hô…
Hồi lâu rốt cục Tần Phàm thở nhẹ một hơi, sau đó ma chủng Chu Tướng chậm rãi hiện lên trên mi tâm của hắn, lúc này bề ngoài hỏa diễm hư ảnh ôn hòa hơn vừa rồi rất nhiều, nhưng bên trong hỏa diễm vẫn phi thường chói mắt.
- Thành công?
Lúc này Cổ Mặc hỏi.
- Chu Tướng lưu lại tinh thần ý chí bên trong đã bị ta mai một.
Tần Phàm gật gật đầu nói, nhưng lúc này đáy lòng bỗng dưng hiện lên một tia hốt hoảng, chợt nhớ lại lúc trước khi luyện hóa ma chủng của Thủy Kỳ Lân thống khổ tới cực điểm, điều này vẫn luôn lưu lại bóng ma không nhỏ trong lòng hắn.
- Vậy hiện tại ngươi tiếp tục luyện hóa?
Cổ Mặc lại hỏi, lần trước hắn đã phải ngủ say, nên không chứng kiến tình cảnh thê thảm của Tần Phàm khi luyện hóa ma chủng Thủy Kỳ Lân.
Tần Phàm hít sâu một hơi, trong lòng mới cảm giác bình tĩnh hơn được một chút, lại nặng nề gật đầu, sau đó cẩn thận xuất ra một viên Băng Linh Hoàn nuốt vào, nhưng cảm thấy còn chưa đủ bảo hiểm, lại nuốt thêm hai viên. Kinh mạch cùng ngũ tạng lục phủ quanh thân hắn đã bị bao trùm một tầng băng tầng thật dày, rõ ràng cho thấy đã uống quá liều, trên mặt hắn liền nổi lên vẻ thống khổ.
Tựa hồ thân thể cũng biến thành chậm chạp, Tần Phàm thật không dễ dàng mới đem hư ảnh Chu Tước nuốt vào miệng, sau đó hư ảnh Chu Tước liền chậm rãi chìm vào trong cơ thể hắn.
- Oanh!
Ma chủng Chu Tước tiến vào trong thân thể, giống như ngọn núi lửa đột nhiên bùng nổ, ngọn lửa ngập trời tràn lan trong nội thể của Tần Phàm, băng tầng do tác dụng của Băng Linh Hoàn nháy mắt toàn bộ tan rã, chỉ còn lại hàn khí lạnh lẽo lan tràn.
- A!
Chỉ trong nháy mắt, trong miệng Tần Phàm phát ra tiếng gầm như dã thú, hai mắt biến thành cực kỳ đỏ bừng, một cỗ khí tức thô bạo phát ra trên người hắn! Ngay trong lúc ma chủng Chu Tước nhập vào trong cơ thể, lệ khí chất chứa trong ma chủng đi theo bạo phát ra, thẳng hướng tận sâu trong tinh thần của hắn, ảnh hưởng lên tinh thần cảm xúc của hắn.
- Bồng!
Một tiếng nổ vang, ngọn lửa bao trùm bắt đầu lan tràn mở ra trong cơ thể Tần Phàm, càng ngày càng kịch liệt, từ trong ra ngoài, từ trên xuống dưới, thân thể Tần Phàm điên cuồng thiêu đốt lên, giờ này khắc này hắn đã hóa thành một hỏa nhân.
Rất nhanh y phục của hắn đã bị cháy sạch không còn, mà mái tóc đen bị đốt trọi tinh quang, toàn thân đều là đỏ đậm hoặc bị đen cháy, hình tượng thập phần thê thảm.
- Tiểu tử…
Cổ Mặc kêu lên kinh hãi, hắn sớm đã biết luyện hóa ma chủng phi thường nguy hiểm, nhưng thật không ngờ muốn luyện hóa một viên ma chủng lại phải gian nguy tới mức độ này.
- Đừng qua đây!
Trong miệng Tần Phàm rít gào, hai mắt hắn đã hoàn toàn biến thành đỏ đậm, tựa hồ như tùy thời đều sẽ bị đánh mất lý trí.
- Gắng bảo trì tâm tình bình thường!
Cổ Mặc thấy hình dạng của Tần Phàm, biết hắn bị lệ khí trong ma chủng ảnh hưởng, vội vàng quát lạnh một tiếng, muốn giúp cho hắn tỉnh táo lại.
- A…
Nhưng Tần Phàm siết chặt nắm tay, hung hăng đánh xuống mặt đất, làm như lệ khí đã dâng tới mức không còn cách nào áp chế, chỉ có thể thông qua phương thức này phát tiết đi ra ngoài.
Chu Tướng ma chủng vốn là hỏa nguyên ma chủng, quả nhiên trời sinh thô bạo, lệ khí so với ma chủng Thủy Kỳ Lân phải nặng hơn mấy lần, lúc này dù Tần Phàm đã nuốt ba viên Băng Linh Hoàn vẫn bị lệ khí ảnh hưởng sâu đậm.
Cắn chặt hàm răng, Tần Phàm không ngừng đánh lên mặt đất, mặt đất chung quanh đã sớm bị thiết quyền của hắn đánh thành gồ ghề, vỡ nát tung tóe.
- Ý chí của ta do ta nắm giữ!
Theo thời gian trôi qua, Tần Phàm vẫn cố gắng kiên trì lên, rốt cục hai mắt của hắn đã chậm rãi khôi phục trong sáng, tựa hồ lệ khí do ma chủng mang tới đã hoàn toàn bị hắn ngăn chặn.
- Hô…
Thật lâu sau, Tần Phàm rốt cục nhẹ nhàng thở mạnh một hơi trọc khí, nhưng kế tiếp cũng biến thành ngưng trọng hơn. Bởi vì hiện giờ hắn chỉ mới đem lệ khí luyện hóa, nhưng năng lượng luyện thể trong ma chủng Chu Tước còn chưa được luyện hóa một chút nào!
Chỉ mới là năng lượng bạo phát bên ngoài hỏa nguyên ma chủng đã đem hắn biến thành bộ dáng như bây giờ, một khi hỏa nguyên ma chủng hoàn toàn bộc phát sẽ phát sinh ra tình huống nào, Tần Phàm có chút không dám tưởng tượng.
Một cỗ lực lượng dâng lên.
Không có thời gian nói chuyện với Cổ Mặc, Tần Phàm nhanh chóng bỏ vào miệng thêm ba viên Băng Linh Hoàn.
- Tâm nhược băng thanh, dù trời sập cũng không sợ hãi!
Trong lòng âm thầm đọc lại một lần Thanh Tâm chú ngữ mà Cổ Mặc truyền cho hắn, cố gắng làm cho mình duy trì một tâm tình bình tĩnh.
- Luyện hóa!
Ngay sau đó Tần Phàm cắn chặt răng, khống chế tâm thần hướng ma chủng va chạm tới, nhất thời năng lượng hỏa diễm hoàn toàn bộc phát ra, ngọn lửa vô tận nở rộ trong cơ thể Tần Phàm.
Hắn đều rõ ràng có thể cảm giác được mỗi một tế bào trong thân thể đều đang bị thiêu đốt lên, huyết dịch sôi trào, kinh mạch vặn vẹo, khung xương phát ra thanh âm tra tấn răng rắc không ngừng, chỉ trong nháy mắt Tần Phàm chợt có ảo giác bản thân mình phải triệt triệt để để biến mất bên trong thế giới này.
- Kiên trì!
Trong lòng Tần Phàm không ngừng nhắc nhở chính mình.
Thành công thì có thể lần nữa biến chất, có thể trực tiếp bước vào tiên thiên khí lực, ngày mai cuộc chiến cùng Tần Tiến nhất định có thể nắm chắc được thắng lợi trong tay!
Mà thất bại sẽ tan thành mây khói!
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.