Đan Vũ Càn Khôn

Chương 1618: Huynh đệ gặp lại. (2)

Hỏa Thụ

26/06/2014

Khi hắn đi tới nơi này cũng đã biết những thiên tài của các đại thần đảo đều có được cách trang phục chuyên chúc, mà trong hai mươi sáu đại thần đảo duy nhất có dính quan hệ với chữ “Yêu” cũng chỉ có một mà thôi.

Chính là Yêu Thần đảo!

Chính là Yêu Thần đảo từng phái Cửu U Ngân Giao đến xâm lấn Vũ Thiên đại lục! Là mục tiêu cần tiêu diệt mà Tử Hà trưởng lão đã an bài cho hắn tại Tân Thế Giới!

Quan trọng nhất chính là đảo chủ Yêu Thần đảo là người hiềm nghi nhất đã bắt đi Tần Li!

Tóm lại, cho tới nay phương hướng mà hắn phấn đấu chính là mong muốn có một ngày bước lên địa phương kia!

- Đệ gia nhập Yêu Thần đảo?

Chỉ trong nháy mắt bàn tay Tần Phàm chợt siết chặt, thần sắc dần dần biến thành âm trầm, đôi mắt hắn nhìn chằm chằm Tần Chiến, làm Tần Chiến càng cúi thấp đầu căn bản không dám đối diện với hắn.

Không khí chung quanh trong nhất thời biến thành đóng băng.

- Phải, địa phương đệ đi tới là Yêu Thần đảo, bởi vì ở nơi đó đệ mới có thể nhanh chóng tăng lên thực lực của chính mình, học được bản lĩnh thuộc về yêu thú!

Thấy không thể tránh né, tiểu Chiến cúi đầu nhỏ giọng nói.

- Đệ biết rõ ân oán giữa ta cùng Yêu Thần đảo, nếu đệ cần tăng nhanh thực lực đại khái có thể để ta trợ giúp đệ, vì sao đệ lại đi tới đó!

Sắc mặt Tần Phàm nhiễm lên một tầng sương lạnh, hắn lạnh lùng nhìn tiểu Chiến, trong miệng khàn khàn khẽ gầm lên.

Ban đầu hắn nghĩ tới tiểu Chiến rời khỏi là do Cổ Mặc mang đi, nhưng hắn làm sao cũng không nghĩ ra là đối phương đã đi Yêu Thần đảo!

Một ngày nào còn chưa tìm được Tần Li, Yêu Thần đảo đều là địch nhân lớn nhất của hắn!

Huynh đệ từng thân mật nhất nhưng hiện giờ đã giao nhập trận hình của địch nhân!

Kết quả như thế làm cho hắn không cách nào thừa nhận.

- Lão đại, không phải như thế!

Lúc này tiểu Chiến khẩn cấp muốn giải thích, nhưng lại không biết bắt đầu từ đâu, chỉ đành nói:



- Lão đại, huynh nghe đệ giải thích, lúc trước đệ không biết đó là Yêu Thần đảo, đệ chỉ là muốn tăng nhanh thực lực…

- Bỏ đi, đệ không cần phải nói, ta biết Yêu Thần đảo là thánh địa của toàn bộ yêu thú, đệ ở nơi đó đích xác sẽ nhanh chóng trưởng thành, ta cũng không trách đệ…

Lúc này trên mặt Tần Phàm lộ ra vẻ sầu thảm, hít sâu một hơi sau đó chậm rãi nói:

- Nhưng mà…ngày sau đệ không cần tiếp tục gọi ta là lão đại nữa!

Nói xong hắn trực tiếp xoay người rời đi.

Kỳ thật trong lòng hắn cũng hết sức phức tạp, nhưng hắn biết nếu mình tiếp tục dây dưa với tiểu Chiến sẽ làm cho Yêu Thần đảo chú ý, đến lúc đó đừng nói là cứu Tần Li, chỉ sợ dù muốn bảo trụ lấy mình cũng đã thập phần gian nan.

Thực lực của Yêu Thần đảo hắn từng nghe Cổ Mặc nói qua, có được ba Yêu Vương cấp bậc cửu kiếp bán thần, mười tám Yêu Soái cấp bậc bát kiếp bán thần, trên trăm Yêu Tướng cấp bậc thất kiếp bán thần, nội tình khủng bố như vậy không phải hắn thậm chí là cả Mạc Lợi thần đảo có khả năng đối kháng.

Theo hắn xem ra, hiện giờ nếu tiểu Chiến đã gia nhập Yêu Thần đảo, như vậy cho dù ngày sau không thành kẻ địch của hắn, nhưng một khi hắn cùng Yêu Thần đảo phát sinh chiến đấu, sẽ khiến tiểu Chiến kẹp ở giữa khó xử, không bằng hiện tại cứ tách ra.

- Lão đại, đừng, huynh đừng bỏ tiểu Chiến…

Vừa nghe được Tần Phàm nói như vậy, tiểu Chiến nhất thời đỏ mắt, hắn nắm chặt tay Tần Phàm, không cho đối phương rời đi.

Khí kình trên người Tần Phàm chấn động, nhẫn tâm chấn văng hắn ra ngoài.

- Lão đại, huynh hãy nghe đệ nói…

Bị khí kình chấn văng, nhất thời tiểu Chiến ngã dưới đất, nhưng hắn lập tức đứng dậy đuổi theo Tần Phàm. Thần sắc vô cùng lo lắng, nhìn ra được là xuất phát từ nội tâm, thậm chí mơ hồ như muốn khóc.

Một màn như vậy khiến không ít người đang chú ý nơi này đều âm thầm hiếu kỳ lẫn khó hiểu.

Đồng thời có không ít người càng thêm tò mò với thân phận của Tần Phàm, một ngũ kiếp bán thần vô danh có tài đức gì làm một siêu cấp thiên tài của Yêu Thần đảo phải đối đãi như thế?

Nhưng lúc này Tần Phàm đã cứng rắn quyết tâm không hề có ý định dừng lại.

Hiện tại hắn nhất định phải ly khai, về phần ngày sau còn cơ hội làm huynh đệ với tiểu Chiến hay không thì nhất định phải đợi khi hắn lấy được thực lực bước lên Yêu Thần đảo thì mới có thể biết.



- Lão đại, kỳ thật Yêu Thần đảo cũng không phải…

Lúc này tiểu Chiến thật không muốn Tần Phàm rời đi, vẫn đi theo tới, cắn chặt răng muốn giải thích.

- Tiểu Chiến, trở về đi!

Nhưng đúng ngay lúc này một thanh âm sâu kín truyền đến, thanh âm kia chẳng khác gì đến từ địa ngục, mang theo ma lực khiếp sợ lòng người, cắt đứt lời của tiểu Chiến, hơn nữa không cho phép hắn tiếp tục nói thêm lời nào.

Đồng thời nghe được thanh âm kia, Tần Phàm cũng không khỏi cứng ngắc người, nhất thời cũng ngừng lại, dưới chân của hắn giống như biến thành nặng nề, tựa hồ không cách nào tiếp tục đi tới.

Tiếp theo, sau thoáng do dự, hắn chậm rãi xoay người lại, liền thấy được cách đó chừng ngàn thước có một hắc bào trung niên nhân đang đứng.

Sắc mặt người kia cũng như tiểu Chiến thập phần trắng nõn, thoạt nhìn giống như không nhiễm nhân gian khói lửa, khóe môi mang theo ý cười thần bí quỷ dị, làm người ta có cảm giác không thể nắm lấy. Đôi mắt màu xanh biếc như đầm nước sâu viễn cổ, khiến người ta có cảm giác thật khó lường.

Ánh mắt kia tuy không nhìn Tần Phàm, nhưng Tần Phàm lại sản sinh một tia hàn ý.

Ngoài ra lúc này trên thân trung niên nhân mang theo khí thế tôn quý uy nghiêm, chỉ đứng nơi đó đã cho người ta cảm giác sừng sững. Tuy rằng khó thể nhìn ra được trình độ thực lực của hắn cường đại bao nhiêu, nhưng ngoại trừ cường giả cấp bậc đảo chủ, chưa từng có ai cho hắn loại cảm giác cường đại này, thậm chí Mạc Lợi đảo chủ cũng không bằng.

- Đây chẳng lẽ là…Yêu Thần?

Vừa nhìn thấy người kia, trong lòng Tần Phàm đại chấn, hắn không nghĩ tới trong lúc này mình gặp phải tồn tại đáng sợ như thế.

Lúc này đôi mắt Tần Phàm thoáng ngưng lại, có chút do dự chậm rãi xoay người sang nơi khác liếc nhìn hướng hắc bào trung niên.

Oanh!

Vừa nhìn thấy hắc bào trung niên, thân thể hắn lập tức không thể nhúc nhích, trong đầu hắn giống như trống rỗng, khí tràng cường đại của đối phương giống như kéo cứng cả thân thể hắn.

Kỳ thật hắn cũng không dám khẳng định người kia chính là Yêu Thần, nhưng người này có được thực lực tuyệt đối càng mạnh hơn cả Mạc Lợi đảo chủ, thậm chí hắn đầu tiên cảm thấy được ngay cả Mộc Hoàng đảo chủ cũng không sánh kịp.

Hơn nữa tiểu Chiến vừa nhìn thấy người kia liền lộ ra thần sắc kính sợ, thân phận thế nào cũng có thể suy đoán.

Ở bên kia, nghe được tiếng gọi của hắc bào trung niên, vốn tiểu Chiến còn định chạy theo Tần Phàm nói lời gì đó, nhưng cuối cùng vẫn ngừng lại chỉ ở xa xa nhìn theo Tần Phàm, trong mắt mang theo vẻ tội nghiệp, không tiếp tục tiến về phía trước một bước.

Vào lúc này đang đứng trong tầm mắt của hắc bào trung niên, cho dù hắn luôn cả gan làm loạn cũng chẳng khác gì giống như chuột thấy mèo.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện bách hợp
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Đan Vũ Càn Khôn

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook