Chương 578: Kết thúc
Hỏa Thụ
23/03/2014
Tần Phàm, ta biết ngay ngươi nhất định sẽ thắng.
Thái Hiên trong đám người vào lúc này trong lòng có chút phức tạp, so sánh với thiếu niên áo xanh vinh quang vạn trượng kia, hắn nhịn không được có chút tự hổ thẹn, nhưng một mực chứng kiến Tần Phàm sáng tạo nguyên một đám kỳ tích, cho tới giờ hắn là một người chứng kiến kỳ tích ra đời, hắn cũng nhịn không được có chút tự hào.
Với tư cách là bằng hữu của Tần Phàm, hắn cảm thấy vì bằng hữu của mình mà cao hứng, tự hào.
- Tần Phàm, ta tin tưởng ngươi, ước hẹn năm năm ngươi cũng nhất định có thể thắng được.
Thái Hiên biết rõ ước định giữa Tần Phàm và Càn Kinh Tần gia, ước định năm năm kia có thể nói là cực kỳ hà khắc, đối với người bình thường mà nói, coi như đổi thành hắn, dù thời gian có nhiều gấp đôi thậm chí gấp ba, nếu không bằng vào lực lượng của Lạc thành Thái gia thì hắn cũng khó có thể rung chuyển Càn Kinh Tần gia có được Võ Thánh.
Nhưng Thái Hiên tin tưởng vững chắc, Tần Phàm có thể
Chỉ bằng một mình Tần Phàm đủ để chống đỡ toàn bộ Nam phong Tần gia
Hắn tin tưởng vững chắc thiếu niên áo xanh này không chuyện gì không làm được.
Trên gác cao Thần Điện...
- Mặc dù có chút chết lặng, nhưng không thể không nói, tiểu gia hỏa này lại lần nữa khiến ta kinh ngạc, cho dù Vân Phi Dương của Đại Ly quốc kia cũng không khiến ta kinh ngạc nhiều như vậy!
Kim Thượng cười lắc đầu, cũng không biết cảm thụ trong lòng lúc này ra sao nữa.
- Tiềm lực của Tần Phàm thật sự khó có thể đánh giá ah... Ân, chỉ cần hắn tiếp theo hắn không bước lầm, vậy thì thành tựu của hắn nhất định sẽ bất khả hạn lượng.
Nhìn mảnh thành cổ hoang tàn trong màn sáng kia, Dương trưởng lão cũng có chút cảm khái nói.
- Dùng tiềm lực Tần Phàm hiện giờ, coi như hắn bước nhầm thì các Thánh Tôn cũng chưa chắc sẽ cho phép.
Lúc này Khuông trưởng lão lại thình lình mở miệng nói, hắn biết rõ siêu cấp yêu nghiệt như vậy, những tồn tại kia sẽ không dễ dàng để hắn vẫn lạc được.
Trên thực tế, Tần Phàm hắn dốc hết toàn lực, xuất hết át chủ bài là vì gì, không phải vì gia tăng giá trị bản thân sao?
Quả thật, hắn lúc này cũng không có lòng tin lắm với ước hẹn năm năm với Càn Kinh Tần gia. Trên thực tế, hắn một mực bảo trì ý chí chiến đấu của mình cao ngất, nhưng hắn là một người có trách nhiệm, vào nửa năm trước, hắn cơ hồ đã tự chủ trương đánh cược tính mệnh của toàn bộ mấy ngàn người Nam phong Tần gia.
Kể cả phụ thân và Tần Li
Đối với hai người kia, hắn một mực có cảm tình huyền diệu và phức tạp không hiểu rõ, một người là huyết thịt tương liên, một người lại gắn bó như linh hồn vậy.
Hắn có thể thua, hắn có thể chết, nhưng tuyệt đối không thể phiền hà bọn họ.
Hắn lần nữa gia tăng giá trị của mình, chính là để Thần Điện càng xem trọng mình, cho mình càng nhiều điều kiện tu luyện hơn nữa, thậm chí vào lúc cần thiết chỉ cần bạo trụ hắn không chết là hắn có thể bảo hộ được Nam phong Tần gia rồi.
Tần Phàm trong mắt người bình thường là thiên tài, siêu cấp thiên tài, gần như yêu nghiệt. Mà Càn Kinh Tần gia lại là nhất phẩm Chân Vũ thế gia, nội tình thâm hậu, có được cường giả cấp Võ Thánh, là một quái vật khổng lồ
Nhưng lòng hắn rất rõ, vô luận hắn hay là Càn Kinh Tần gia, ở trong mắt Chân Vũ Thánh Điện và thánh địa Thần Điện thế lực trải rộng ảnh hưởng toàn bộ Võ Thiên đại lục cũng chỉ là con sâu cái kiến mà thôi. Thực lực của hắn, coi như là đạt đến Võ Tôn thậm chí là Võ Thánh cũng không xem là gì cả.
Mà lúc đầu Thánh chủ Đại Kiền quốc bảo trụ mình, cũng không phải vì ái tài, trên thực tế là do mình có giá trị, là một quân cờ có giá trị vô luận có nhảy nhót thế nào, có thiên phú thế nào vẫn chỉ nằm trên bàn cờ, chỉ có lần nữa gia tăng giá trị của mình, mới không dễ dàng bị vứt bỏ thôi.
Tần Phàm hiện giờ bởi vì kích phát huyết mạch Huyết Kỳ Lân, tuy rằng vừa rồi đã triệt để đánh bại Dịch Khuyết, nhưng bản thân hắn cũng trở nên rách mướp, cơ năng thân thể cơ hồ tê liệt. Đây không phải là tổn thương Dịch Khuyết tạo thành cho hắn, mà là vì hắn sử dụng Bạo Huyết Kỳ Lân nên tự mình bị thương.
Cho dù hiện giờ huyết mạch của Huyết Kỳ Lân đã tán đi, nhưng cảm giác đau đớn tê tâm phế liệt như sóng lớn kia vẫn trận trận trùng kích mà đến, hắn tuy rằng đã sớm thành thói quen cũng đau đến không khỏi cắn chặt răng.
Hắn sớm đã biết rõ sử dụng Bạo Huyết Kỳ Lân sẽ có kết quả như vậy, nhưng hắn không thể không làm vậy. May mắn, vì trước đó hắn đã sử dụng Nghĩ Tôn Đan đạt đến Võ Tôn chi cảnh, tố chất thân thể và cơ năng thân thể cũng theo đó tăng lên không ít khiến khống chế với lực lượng bản thân như được thần trợ giúp, nếu không tổn thương của hắn còn nặng hơn hiện giờ, thậm chi sẽ không đứng vững được nửa.
Ổn định trạng thái bản thân lại một chút, Tần Phàm rốt cục có thể lần nữa vận dụng lực lượng lấy từ trong trữ vật giới chỉ ra một khỏa đan dược màu vàng đất, đan dược này thoạt nhìn diện mạo xấu xí, thậm chí vẻ sáng bóng của đan dược cũng không quá rõ ràng, nhưng đó là thánh dược chữa thương Tần Phàm thật vất vả mới luyện thành trong linh huyệt nồng đồ linh khí gấp 2000 lần-- Hoàng Nguyên Đan
Tần Phàm biết rõ thương thế hắn hiện giờ dù là Đại Hoàn đan cũng khó có thể trị liệu, chỉ có vận dụng Hoàng Nguyên Đan chuyên dùng cho Võ Tôn cấp mới có thể khiến hắn trong thời gian ngắn khôi phục một ít năng lực hành động, nhưng muốn hoàn toàn khôi phục, hắn đoán chừng còn cần nghỉ ngơi thật tốt một thời gian ngắn mới được.
Nuốt Hoàng Nguyên đan vào, Tần Phàm dần dần cảm giác khá hơn một chút, hắn nhìn thoáng qua phía trước, phát hiện đối thủ của hắn, Dịch Khuyết đã rớt khỏi Quyết Chiến Đài, hắn biết rõ quyết chiến lần này xem như hắn thắng rồi.
Lập tức, hắn nhẹ nhàng nhảy lên, khôi phục một ít lực lượng, sau đó hắn đến bên người Dịch Khuyết đã hôn mê bất tỉnh, sau đó cũng xuất ra một khỏa Hoàng Nguyên đan nhét vào miệng hắn.
- Dịch Khuyết, vừa rồi ngươi nói không giết ta, ta cũng không giết ngươi.
Tần Phàm làm xong tất cả liền nhẹ giọng nói. Hắn đối với thực lực của Dịch Khuyết vẫn thập phần bội phục. Không thể nghi ngờ, đối phương cũng là siêu cấp thiên tài, thực lực vừa rồi Dịch Khuyết thậm chí còn mạnh hơn Võ Tôn Tần Húc của Càn Kinh Tần gia hắn gặp phải lúc trước.
- Cảm ơn...
Dịch Khuyết sau khi uống Hoàng Nguyên đan, rất nhanh liền khôi phục một ít tinh thần, có chút phức tạp liếc nhìn Tần Phàm, miệng phát ra thanh âm suy yếu. Trên thực tế, sau khi nuốt khỏa Hoàng Nguyên đan, Dịch Khuyết liền minh bạch thuật luyện đan của mình vẫn kém Tần Phàm khá xa.
Nếu lần này hắn gặp phải người đoạt giải đệ nhất Thiên Tài Chiến lần trước, thậm chí gặp phải Võ Tôn tam cấp, thậm chí tứ cấp bình thường hắn đều có lòng tin tuyệt đối có thể thắng được.
Nhưng cuối cùng hắn vẫn không giành được đệ nhất Thiên Tài Chiến lần này.
Lúc này quyết chiến giữa hắn và Tần Phàm, dù so thế nào thì hắn đều thua, thua thập phần triệt để.
Đối với kết quả này, hắn hơi có chút không cam lòng, nhưng thua bởi đối thủ như Tần Phàm thì hắn lại tâm phục khẩu phục.
Thái Hiên trong đám người vào lúc này trong lòng có chút phức tạp, so sánh với thiếu niên áo xanh vinh quang vạn trượng kia, hắn nhịn không được có chút tự hổ thẹn, nhưng một mực chứng kiến Tần Phàm sáng tạo nguyên một đám kỳ tích, cho tới giờ hắn là một người chứng kiến kỳ tích ra đời, hắn cũng nhịn không được có chút tự hào.
Với tư cách là bằng hữu của Tần Phàm, hắn cảm thấy vì bằng hữu của mình mà cao hứng, tự hào.
- Tần Phàm, ta tin tưởng ngươi, ước hẹn năm năm ngươi cũng nhất định có thể thắng được.
Thái Hiên biết rõ ước định giữa Tần Phàm và Càn Kinh Tần gia, ước định năm năm kia có thể nói là cực kỳ hà khắc, đối với người bình thường mà nói, coi như đổi thành hắn, dù thời gian có nhiều gấp đôi thậm chí gấp ba, nếu không bằng vào lực lượng của Lạc thành Thái gia thì hắn cũng khó có thể rung chuyển Càn Kinh Tần gia có được Võ Thánh.
Nhưng Thái Hiên tin tưởng vững chắc, Tần Phàm có thể
Chỉ bằng một mình Tần Phàm đủ để chống đỡ toàn bộ Nam phong Tần gia
Hắn tin tưởng vững chắc thiếu niên áo xanh này không chuyện gì không làm được.
Trên gác cao Thần Điện...
- Mặc dù có chút chết lặng, nhưng không thể không nói, tiểu gia hỏa này lại lần nữa khiến ta kinh ngạc, cho dù Vân Phi Dương của Đại Ly quốc kia cũng không khiến ta kinh ngạc nhiều như vậy!
Kim Thượng cười lắc đầu, cũng không biết cảm thụ trong lòng lúc này ra sao nữa.
- Tiềm lực của Tần Phàm thật sự khó có thể đánh giá ah... Ân, chỉ cần hắn tiếp theo hắn không bước lầm, vậy thì thành tựu của hắn nhất định sẽ bất khả hạn lượng.
Nhìn mảnh thành cổ hoang tàn trong màn sáng kia, Dương trưởng lão cũng có chút cảm khái nói.
- Dùng tiềm lực Tần Phàm hiện giờ, coi như hắn bước nhầm thì các Thánh Tôn cũng chưa chắc sẽ cho phép.
Lúc này Khuông trưởng lão lại thình lình mở miệng nói, hắn biết rõ siêu cấp yêu nghiệt như vậy, những tồn tại kia sẽ không dễ dàng để hắn vẫn lạc được.
Trên thực tế, Tần Phàm hắn dốc hết toàn lực, xuất hết át chủ bài là vì gì, không phải vì gia tăng giá trị bản thân sao?
Quả thật, hắn lúc này cũng không có lòng tin lắm với ước hẹn năm năm với Càn Kinh Tần gia. Trên thực tế, hắn một mực bảo trì ý chí chiến đấu của mình cao ngất, nhưng hắn là một người có trách nhiệm, vào nửa năm trước, hắn cơ hồ đã tự chủ trương đánh cược tính mệnh của toàn bộ mấy ngàn người Nam phong Tần gia.
Kể cả phụ thân và Tần Li
Đối với hai người kia, hắn một mực có cảm tình huyền diệu và phức tạp không hiểu rõ, một người là huyết thịt tương liên, một người lại gắn bó như linh hồn vậy.
Hắn có thể thua, hắn có thể chết, nhưng tuyệt đối không thể phiền hà bọn họ.
Hắn lần nữa gia tăng giá trị của mình, chính là để Thần Điện càng xem trọng mình, cho mình càng nhiều điều kiện tu luyện hơn nữa, thậm chí vào lúc cần thiết chỉ cần bạo trụ hắn không chết là hắn có thể bảo hộ được Nam phong Tần gia rồi.
Tần Phàm trong mắt người bình thường là thiên tài, siêu cấp thiên tài, gần như yêu nghiệt. Mà Càn Kinh Tần gia lại là nhất phẩm Chân Vũ thế gia, nội tình thâm hậu, có được cường giả cấp Võ Thánh, là một quái vật khổng lồ
Nhưng lòng hắn rất rõ, vô luận hắn hay là Càn Kinh Tần gia, ở trong mắt Chân Vũ Thánh Điện và thánh địa Thần Điện thế lực trải rộng ảnh hưởng toàn bộ Võ Thiên đại lục cũng chỉ là con sâu cái kiến mà thôi. Thực lực của hắn, coi như là đạt đến Võ Tôn thậm chí là Võ Thánh cũng không xem là gì cả.
Mà lúc đầu Thánh chủ Đại Kiền quốc bảo trụ mình, cũng không phải vì ái tài, trên thực tế là do mình có giá trị, là một quân cờ có giá trị vô luận có nhảy nhót thế nào, có thiên phú thế nào vẫn chỉ nằm trên bàn cờ, chỉ có lần nữa gia tăng giá trị của mình, mới không dễ dàng bị vứt bỏ thôi.
Tần Phàm hiện giờ bởi vì kích phát huyết mạch Huyết Kỳ Lân, tuy rằng vừa rồi đã triệt để đánh bại Dịch Khuyết, nhưng bản thân hắn cũng trở nên rách mướp, cơ năng thân thể cơ hồ tê liệt. Đây không phải là tổn thương Dịch Khuyết tạo thành cho hắn, mà là vì hắn sử dụng Bạo Huyết Kỳ Lân nên tự mình bị thương.
Cho dù hiện giờ huyết mạch của Huyết Kỳ Lân đã tán đi, nhưng cảm giác đau đớn tê tâm phế liệt như sóng lớn kia vẫn trận trận trùng kích mà đến, hắn tuy rằng đã sớm thành thói quen cũng đau đến không khỏi cắn chặt răng.
Hắn sớm đã biết rõ sử dụng Bạo Huyết Kỳ Lân sẽ có kết quả như vậy, nhưng hắn không thể không làm vậy. May mắn, vì trước đó hắn đã sử dụng Nghĩ Tôn Đan đạt đến Võ Tôn chi cảnh, tố chất thân thể và cơ năng thân thể cũng theo đó tăng lên không ít khiến khống chế với lực lượng bản thân như được thần trợ giúp, nếu không tổn thương của hắn còn nặng hơn hiện giờ, thậm chi sẽ không đứng vững được nửa.
Ổn định trạng thái bản thân lại một chút, Tần Phàm rốt cục có thể lần nữa vận dụng lực lượng lấy từ trong trữ vật giới chỉ ra một khỏa đan dược màu vàng đất, đan dược này thoạt nhìn diện mạo xấu xí, thậm chí vẻ sáng bóng của đan dược cũng không quá rõ ràng, nhưng đó là thánh dược chữa thương Tần Phàm thật vất vả mới luyện thành trong linh huyệt nồng đồ linh khí gấp 2000 lần-- Hoàng Nguyên Đan
Tần Phàm biết rõ thương thế hắn hiện giờ dù là Đại Hoàn đan cũng khó có thể trị liệu, chỉ có vận dụng Hoàng Nguyên Đan chuyên dùng cho Võ Tôn cấp mới có thể khiến hắn trong thời gian ngắn khôi phục một ít năng lực hành động, nhưng muốn hoàn toàn khôi phục, hắn đoán chừng còn cần nghỉ ngơi thật tốt một thời gian ngắn mới được.
Nuốt Hoàng Nguyên đan vào, Tần Phàm dần dần cảm giác khá hơn một chút, hắn nhìn thoáng qua phía trước, phát hiện đối thủ của hắn, Dịch Khuyết đã rớt khỏi Quyết Chiến Đài, hắn biết rõ quyết chiến lần này xem như hắn thắng rồi.
Lập tức, hắn nhẹ nhàng nhảy lên, khôi phục một ít lực lượng, sau đó hắn đến bên người Dịch Khuyết đã hôn mê bất tỉnh, sau đó cũng xuất ra một khỏa Hoàng Nguyên đan nhét vào miệng hắn.
- Dịch Khuyết, vừa rồi ngươi nói không giết ta, ta cũng không giết ngươi.
Tần Phàm làm xong tất cả liền nhẹ giọng nói. Hắn đối với thực lực của Dịch Khuyết vẫn thập phần bội phục. Không thể nghi ngờ, đối phương cũng là siêu cấp thiên tài, thực lực vừa rồi Dịch Khuyết thậm chí còn mạnh hơn Võ Tôn Tần Húc của Càn Kinh Tần gia hắn gặp phải lúc trước.
- Cảm ơn...
Dịch Khuyết sau khi uống Hoàng Nguyên đan, rất nhanh liền khôi phục một ít tinh thần, có chút phức tạp liếc nhìn Tần Phàm, miệng phát ra thanh âm suy yếu. Trên thực tế, sau khi nuốt khỏa Hoàng Nguyên đan, Dịch Khuyết liền minh bạch thuật luyện đan của mình vẫn kém Tần Phàm khá xa.
Nếu lần này hắn gặp phải người đoạt giải đệ nhất Thiên Tài Chiến lần trước, thậm chí gặp phải Võ Tôn tam cấp, thậm chí tứ cấp bình thường hắn đều có lòng tin tuyệt đối có thể thắng được.
Nhưng cuối cùng hắn vẫn không giành được đệ nhất Thiên Tài Chiến lần này.
Lúc này quyết chiến giữa hắn và Tần Phàm, dù so thế nào thì hắn đều thua, thua thập phần triệt để.
Đối với kết quả này, hắn hơi có chút không cam lòng, nhưng thua bởi đối thủ như Tần Phàm thì hắn lại tâm phục khẩu phục.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.