Chương 351: Khách đến thăm. (1)
Hỏa Thụ
10/02/2014
Thậm chí hắn nghe nói đối với một ít Luyện Đan Sư luyện dược nhiều năm
mà nói, xác suất thành công cũng là trong trăm khó một! Một trăm lần
cũng khó thành công một lần!
- Ân, lần này luyện đan ta phải đầu nhập toàn bộ tinh thần, tuyệt đối không thể có một tia quấy rầy. Lão đầu ngươi nhớ kỹ trước khi ta mở nắp đỉnh, ngàn vạn lần không thể làm cho ta phân tâm.
Tần Phàm nhẹ gật đầu, thận trọng nói.
- Yên tâm đi, bản Võ Thánh sẽ hộ pháp giúp ngươi.
Thanh âm của Cổ Mặc truyền đến lần nữa, tuy hắn cũng muốn sớm chút hấp thu đủ đan khí khôi phục đến cảnh giới Võ Tôn, nhưng vẫn có thể biết phân nặng nhẹ.
- Ân, ta đây bắt đầu.
Tần Phàm nghe Cổ Mặc nói như vậy liền yên tâm xuống, hít sâu một hơi, điều chỉnh hô hấp cùng tim đập của mình đến ổn định, sau đó dần dần tiến nhập trạng thái tốt nhất.
Sau khi toàn bộ tinh thần đầu nhập, lúc này Tần Phàm ngoại trừ lò đan cùng linh dược trước mắt thì không có vật khác, sau đó hắn liền khống chế đan hỏa, bắt đầu luyện hóa linh dịch, độ tinh khiết cơ hồ là 100%.
Trình tự phía trước cùng đan dược bình thường đều là đồng dạng.
Luyện hóa, ngưng lộ, ngưng thể, thể rắn...
Đến một bước thể rắn này, thì trong dược đỉnh đã tạo thành một linh hoàn!
Sắp tiến vào giai đoạn thành đan cuối cùng!
Lúc này Cổ Mặc trông thấy biểu lộ của Tần Phàm lộ ra cẩn thận tỉ mỉ, cả người đầu nhập, mồ hôi chậm rãi chảy ra, nhưng không có đi lau.
Hắn thấy Tần Phàm luyện đan vô số lần, nhưng mà chưa từng có phát hiện lần nào như lúc này, ngưng trọng như vậy.
- Luyện chế Dung Linh Đan này quả nhiên là không dễ dàng, bất quá tiểu tử này hoàn toàn chính xác là xem như thiên phú cực tốt, hi vọng hắn có thể thành công.
Trong nội tâm Cổ Mặc nói thầm, lại không có lên tiếng đi quấy rầy Tần Phàm.
Linh khí dần dần tụ ở phía trên dược đỉnh, lập tức liền đến giai đoạn tụ linh thành đan, cũng là ở giai đoạn này, Tần Phàm phải đem cảm ngộ đối với đột phá đến Linh Vũ sư của bản thân, theo linh khí rót vào trong đan.
Không khí trong cả gian phòng tựa hồ cũng trở nên ngưng trọng lên, mà vào lúc này cả người Tần Phàm tiến nhập một trạng thái linh hoạt kỳ ảo.
Linh Vũ chi cảnh là Dung Linh chi cảnh, ở cảnh giới này chính là phải diễn biến âm dương Càn Khôn, đem chín khiếu nguyên khí hóa thành Hỗn Độn, dung nhập Vũ Điền, tạo ra nguyên võ chi khí mới.
Tần Phàm nhớ lúc ấy đột phá đến Dung Linh chi cảnh, hắn từng cảm giác được ở giữa thiên địa treo lấy một thanh bảo kiếm đỉnh thiên lập địa, chính là thanh bảo kiếm này chém tinh thần cô đọng cùng võ khí, còn có chín khiếu nguyên khí của hắn thành Hỗn Độn!
Trong nháy mắt đó là lĩnh ngộ, để cho hắn ở bên trong loại cảnh giới này, cảm ngộ đến vô ngã, Thiên Địa tự nhiên, diễn biến âm dương, tự thành Càn Khôn.
Đã nhận được lý giải, hắn liền lĩnh ngộ ra âm điện cực dương biến, chín nguyên khiếu bắt đầu chậm rãi chìm vào Vũ Điền, võ khí cùng nguyên khí khổng lồ chuyển âm hóa dương, âm dương dây dưa, thời gian dần qua tạo ra một tia linh tính cùng trí tuệ, từ nay về sau bước ra Linh Vũ chi cảnh.
Cho nên hôm nay, Tần Phàm hắn cần phải làm là khôi phục thanh Thiên Địa chi kiếm kia lại như cũ, sau đó dung nhập nó vào trong Dung Linh Đan.
Theo thời gian chầm chậm đi qua, cả người Tần Phàm đều chảy mồ hôi, quần áo hoàn toàn ướt đẫm, nhưng trạng thái vẫn kiên trì cẩn thận, không có nửa giây phân thân.
Cho đến ba canh giờ sau.
Bồng!
Trong Đỉnh lô truyền đến một tiếng nổ rất nhỏ, lập tức một đóa hoa sen như sương mù hiển hiện ở phía trên dược đỉnh, một loại linh khí dạt dào cũng dần dần lan tràn ra trong phòng.
- Ồ?
Cảm thụ được đủ loại thần kỳ chung quanh Tần Phàm lúc này, hai mắt Cổ Mặc không khỏi ngưng tụ, hắn tựa hồ cảm giác được, lúc này Tần Phàm luyện đan sắp xong.
- Thành.
Tần Phàm chậm rãi mở to mắt, cả người tựa hồ lộ ra hư nhược hơn rất nhiều, nhưng hai đầu lông mày lại nổi lên thần thái hưng phấn.
Theo Tần Phàm chậm rãi mở nắp dược đỉnh, một khỏa đan dược màu vàng mê người, tinh xảo đặc sắc xuất hiện trước mắt, lập tức cả phòng mùi thơm ngát thấm người, để cho người nghe thấy liền tâm thần sảng khoái.
- Một lần luyện chế liền thành công rồi hả?
Cổ Mặc không khỏi có chút kinh ngạc, Dung Linh Đan này ở trong tay Luyện Đan Sư bình thường chỉ có 1% tỉ lệ thành đan, nhưng Tần Phàm vậy mà một lần liền có thể thành công!
- Kỳ thật xác xuất thành công cao thấp là ở dụng tâm bao nhiêu, nếu như thời điểm luyện chế đã nghĩ lấy 100 khỏa mới thành công một khỏa, như vậy tự mình đã cảm giác mình thất bại, xác xuất thành công kia dĩ nhiên là thấp.
Tần Phàm lấy ra cái chai bạch ngọc, bỏ Dung Linh Đan vào, trong miệng tự tin nói.
Hiện tại luyện dược sư đều có một căn bệnh không tốt, cái kia chính là ưa thích thống kê xác suất thành đan, nhưng thật tình không biết, những cái gọi là xác suất thành đan này, thường thường là gông cùm xiềng xích trói buộc lấy Luyện Đan Sư.
Nếu như toàn tâm đầu nhập làm một chuyện, trong nội tâm tin tưởng mình nhất định sẽ thành công, mà không phải ôm cách nghĩ cho dù không thành công, còn có thể thử lại lần sau, như vậy xác xuất thành công dĩ nhiên sẽ cao hơn.
Đương nhiên, trừ lần đó ra, thiên phú luyện dược cùng kỹ thuật luyện dược của Tần Phàm cũng là không cho hoài nghi, đúng là hắn si mê luyện đan, cho nên mới có thành tựu như vậy.
Mặc dù có thời điểm hắn cũng sẽ tổng kết xác xuất thành công, nhưng đều là tổng kết kinh nghiệm của mình, không ngừng đề cao, mà không phải dùng nó làm khuôn khổ cho mình.
- Hắc hắc, tiểu tử ngươi nói đúng là xuôi tai, chúng ta không sợ thất bại, nhưng không có nghĩa là chúng ta có thể tùy tiện thất bại. Cho dù là ở võ đạo tu hành cũng giống như vậy, trùng kích từng đại cảnh giới, đều là thập phần gian nan.
- Thực tế càng đến đằng sau, nếu như không có lòng tin đối với chính mình, làm sao dám cùng Thiên Đạo giành mạng sống? Cho nên, từng cấp cường giả, đều có tinh thần ý chí vô cùng cứng cỏi, cũng không dễ dàng bị rung chuyển như vậy.
Cổ Mặc cũng cười cười nói, đối với Tần Phàm nói chuyện có chút thưởng thức.
...
Thời gian chậm rãi đi qua, rất nhanh, cách Nam Phong Tần gia cử hành đan dược đấu giá hội chỉ còn ba ngày thời gian, đồng thời cách ngày Tần Phàm đi tham gia khảo hạch Chân Vũ thế gia thăng phẩm cũng càng ngày càng gần rồi.
Ở bên trong một tháng này, Nam Phong Tần gia cùng Ẩn Thế mạo hiểm đoàn cộng đồng tổ kiến đội hái dược cũng dần dần hoàn thiện, thậm chí rất nhiều tộc nhân trẻ tuổi đều chủ động yêu cầu gia nhập, để cam đoan an toàn, một ít Tiên Thiên cao thủ trong gia tộc cũng tạm thời phái đến bên trong Ẩn Thế mạo hiểm đoàn.
Làm cho Tần Phàm ngoài ý muốn chính là, ngay cả Tần Tiến cũng chủ động yêu cầu gia nhập trong đội hái dược, hơn nữa còn biểu thị ra ý tứ mình muốn vào Ẩn Thế mạo hiểm đoàn.
Tần Tiến này với tư cách nhi tử của Đại trưởng lão, kỳ thật từ nhỏ cũng bị quán thâu quan niệm vì gia tộc, tuy đã từng tuổi trẻ ngông cuồng, nhưng sau khi bị Tần Phàm chèn ép ngạo khí thoáng một phát, ngược lại thành thục hơn không ít.
- Ân, lần này luyện đan ta phải đầu nhập toàn bộ tinh thần, tuyệt đối không thể có một tia quấy rầy. Lão đầu ngươi nhớ kỹ trước khi ta mở nắp đỉnh, ngàn vạn lần không thể làm cho ta phân tâm.
Tần Phàm nhẹ gật đầu, thận trọng nói.
- Yên tâm đi, bản Võ Thánh sẽ hộ pháp giúp ngươi.
Thanh âm của Cổ Mặc truyền đến lần nữa, tuy hắn cũng muốn sớm chút hấp thu đủ đan khí khôi phục đến cảnh giới Võ Tôn, nhưng vẫn có thể biết phân nặng nhẹ.
- Ân, ta đây bắt đầu.
Tần Phàm nghe Cổ Mặc nói như vậy liền yên tâm xuống, hít sâu một hơi, điều chỉnh hô hấp cùng tim đập của mình đến ổn định, sau đó dần dần tiến nhập trạng thái tốt nhất.
Sau khi toàn bộ tinh thần đầu nhập, lúc này Tần Phàm ngoại trừ lò đan cùng linh dược trước mắt thì không có vật khác, sau đó hắn liền khống chế đan hỏa, bắt đầu luyện hóa linh dịch, độ tinh khiết cơ hồ là 100%.
Trình tự phía trước cùng đan dược bình thường đều là đồng dạng.
Luyện hóa, ngưng lộ, ngưng thể, thể rắn...
Đến một bước thể rắn này, thì trong dược đỉnh đã tạo thành một linh hoàn!
Sắp tiến vào giai đoạn thành đan cuối cùng!
Lúc này Cổ Mặc trông thấy biểu lộ của Tần Phàm lộ ra cẩn thận tỉ mỉ, cả người đầu nhập, mồ hôi chậm rãi chảy ra, nhưng không có đi lau.
Hắn thấy Tần Phàm luyện đan vô số lần, nhưng mà chưa từng có phát hiện lần nào như lúc này, ngưng trọng như vậy.
- Luyện chế Dung Linh Đan này quả nhiên là không dễ dàng, bất quá tiểu tử này hoàn toàn chính xác là xem như thiên phú cực tốt, hi vọng hắn có thể thành công.
Trong nội tâm Cổ Mặc nói thầm, lại không có lên tiếng đi quấy rầy Tần Phàm.
Linh khí dần dần tụ ở phía trên dược đỉnh, lập tức liền đến giai đoạn tụ linh thành đan, cũng là ở giai đoạn này, Tần Phàm phải đem cảm ngộ đối với đột phá đến Linh Vũ sư của bản thân, theo linh khí rót vào trong đan.
Không khí trong cả gian phòng tựa hồ cũng trở nên ngưng trọng lên, mà vào lúc này cả người Tần Phàm tiến nhập một trạng thái linh hoạt kỳ ảo.
Linh Vũ chi cảnh là Dung Linh chi cảnh, ở cảnh giới này chính là phải diễn biến âm dương Càn Khôn, đem chín khiếu nguyên khí hóa thành Hỗn Độn, dung nhập Vũ Điền, tạo ra nguyên võ chi khí mới.
Tần Phàm nhớ lúc ấy đột phá đến Dung Linh chi cảnh, hắn từng cảm giác được ở giữa thiên địa treo lấy một thanh bảo kiếm đỉnh thiên lập địa, chính là thanh bảo kiếm này chém tinh thần cô đọng cùng võ khí, còn có chín khiếu nguyên khí của hắn thành Hỗn Độn!
Trong nháy mắt đó là lĩnh ngộ, để cho hắn ở bên trong loại cảnh giới này, cảm ngộ đến vô ngã, Thiên Địa tự nhiên, diễn biến âm dương, tự thành Càn Khôn.
Đã nhận được lý giải, hắn liền lĩnh ngộ ra âm điện cực dương biến, chín nguyên khiếu bắt đầu chậm rãi chìm vào Vũ Điền, võ khí cùng nguyên khí khổng lồ chuyển âm hóa dương, âm dương dây dưa, thời gian dần qua tạo ra một tia linh tính cùng trí tuệ, từ nay về sau bước ra Linh Vũ chi cảnh.
Cho nên hôm nay, Tần Phàm hắn cần phải làm là khôi phục thanh Thiên Địa chi kiếm kia lại như cũ, sau đó dung nhập nó vào trong Dung Linh Đan.
Theo thời gian chầm chậm đi qua, cả người Tần Phàm đều chảy mồ hôi, quần áo hoàn toàn ướt đẫm, nhưng trạng thái vẫn kiên trì cẩn thận, không có nửa giây phân thân.
Cho đến ba canh giờ sau.
Bồng!
Trong Đỉnh lô truyền đến một tiếng nổ rất nhỏ, lập tức một đóa hoa sen như sương mù hiển hiện ở phía trên dược đỉnh, một loại linh khí dạt dào cũng dần dần lan tràn ra trong phòng.
- Ồ?
Cảm thụ được đủ loại thần kỳ chung quanh Tần Phàm lúc này, hai mắt Cổ Mặc không khỏi ngưng tụ, hắn tựa hồ cảm giác được, lúc này Tần Phàm luyện đan sắp xong.
- Thành.
Tần Phàm chậm rãi mở to mắt, cả người tựa hồ lộ ra hư nhược hơn rất nhiều, nhưng hai đầu lông mày lại nổi lên thần thái hưng phấn.
Theo Tần Phàm chậm rãi mở nắp dược đỉnh, một khỏa đan dược màu vàng mê người, tinh xảo đặc sắc xuất hiện trước mắt, lập tức cả phòng mùi thơm ngát thấm người, để cho người nghe thấy liền tâm thần sảng khoái.
- Một lần luyện chế liền thành công rồi hả?
Cổ Mặc không khỏi có chút kinh ngạc, Dung Linh Đan này ở trong tay Luyện Đan Sư bình thường chỉ có 1% tỉ lệ thành đan, nhưng Tần Phàm vậy mà một lần liền có thể thành công!
- Kỳ thật xác xuất thành công cao thấp là ở dụng tâm bao nhiêu, nếu như thời điểm luyện chế đã nghĩ lấy 100 khỏa mới thành công một khỏa, như vậy tự mình đã cảm giác mình thất bại, xác xuất thành công kia dĩ nhiên là thấp.
Tần Phàm lấy ra cái chai bạch ngọc, bỏ Dung Linh Đan vào, trong miệng tự tin nói.
Hiện tại luyện dược sư đều có một căn bệnh không tốt, cái kia chính là ưa thích thống kê xác suất thành đan, nhưng thật tình không biết, những cái gọi là xác suất thành đan này, thường thường là gông cùm xiềng xích trói buộc lấy Luyện Đan Sư.
Nếu như toàn tâm đầu nhập làm một chuyện, trong nội tâm tin tưởng mình nhất định sẽ thành công, mà không phải ôm cách nghĩ cho dù không thành công, còn có thể thử lại lần sau, như vậy xác xuất thành công dĩ nhiên sẽ cao hơn.
Đương nhiên, trừ lần đó ra, thiên phú luyện dược cùng kỹ thuật luyện dược của Tần Phàm cũng là không cho hoài nghi, đúng là hắn si mê luyện đan, cho nên mới có thành tựu như vậy.
Mặc dù có thời điểm hắn cũng sẽ tổng kết xác xuất thành công, nhưng đều là tổng kết kinh nghiệm của mình, không ngừng đề cao, mà không phải dùng nó làm khuôn khổ cho mình.
- Hắc hắc, tiểu tử ngươi nói đúng là xuôi tai, chúng ta không sợ thất bại, nhưng không có nghĩa là chúng ta có thể tùy tiện thất bại. Cho dù là ở võ đạo tu hành cũng giống như vậy, trùng kích từng đại cảnh giới, đều là thập phần gian nan.
- Thực tế càng đến đằng sau, nếu như không có lòng tin đối với chính mình, làm sao dám cùng Thiên Đạo giành mạng sống? Cho nên, từng cấp cường giả, đều có tinh thần ý chí vô cùng cứng cỏi, cũng không dễ dàng bị rung chuyển như vậy.
Cổ Mặc cũng cười cười nói, đối với Tần Phàm nói chuyện có chút thưởng thức.
...
Thời gian chậm rãi đi qua, rất nhanh, cách Nam Phong Tần gia cử hành đan dược đấu giá hội chỉ còn ba ngày thời gian, đồng thời cách ngày Tần Phàm đi tham gia khảo hạch Chân Vũ thế gia thăng phẩm cũng càng ngày càng gần rồi.
Ở bên trong một tháng này, Nam Phong Tần gia cùng Ẩn Thế mạo hiểm đoàn cộng đồng tổ kiến đội hái dược cũng dần dần hoàn thiện, thậm chí rất nhiều tộc nhân trẻ tuổi đều chủ động yêu cầu gia nhập, để cam đoan an toàn, một ít Tiên Thiên cao thủ trong gia tộc cũng tạm thời phái đến bên trong Ẩn Thế mạo hiểm đoàn.
Làm cho Tần Phàm ngoài ý muốn chính là, ngay cả Tần Tiến cũng chủ động yêu cầu gia nhập trong đội hái dược, hơn nữa còn biểu thị ra ý tứ mình muốn vào Ẩn Thế mạo hiểm đoàn.
Tần Tiến này với tư cách nhi tử của Đại trưởng lão, kỳ thật từ nhỏ cũng bị quán thâu quan niệm vì gia tộc, tuy đã từng tuổi trẻ ngông cuồng, nhưng sau khi bị Tần Phàm chèn ép ngạo khí thoáng một phát, ngược lại thành thục hơn không ít.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.