Đan Vũ Càn Khôn

Chương 1442: Khốn long thăng thiên

Hỏa Thụ

03/06/2014

Kỳ Lân thần thông này là sau khi Tần Phàm trở thành tứ kiếp Bán Thần đã ngộ ra không ít năng lực của ma chủng Kỳ Lân. Trong đó mạnh nhất là năng lực điều khiển nước, có thể đơn giản tách nước tạo thành một thông đạo hành tẩu trong đó không hề bị nước ngăn cản, có thể gia tăng tốc độ.

Đây cũng là lý do vì sao Thủy Kỳ Lân là bá chủ trong nước. Ở trong nước, không có sinh vật nào có thể mạnh bằng nó.

Nhìn thông đạo thẳng tắp, Tần Phàm lộ ra một tia hài lòng.

Hắn có thể tưởng tượng được. Nếu ngày sau gặp phải cường định, chỉ cần trốn vào trong nước là có thể chạy trốn thành công. Hơn nữa ở trong nước, nước giống như một bộ phận cơ thể của hắn. Hắn có thể không chế nước thành các loại công kích hoặc phòng thủ khác nhau.

Thậm chí hắn có thể kế thừa năng lực thần thông của Thủy Kỳ Lân trở thành bá chủ dưới nước.

- Ma chủng này là do viễn cổ Ma Tôn hóa thành, năng lực cường đại như vậy tại sao ở thời đại viễn cổ Thần Ma lại không hề nổi danh?

Vào lúc này, trong lòng Tần Phàm nổi lên một ít nghi vấn.

Hắn nhớ tới câu hỏi cuối cùng của mình với Long Thần, câu trả lời của đối phương khiến cho hắn nghi hoặc đến bây giờ.

Nhưng đáp án này hắn tạm thời nghĩ mãi không thông, chỉ có thể bỏ qua.

Tần Phàm nhớ rõ trước khi mình tiến vào Long hồ tìm kiếm Long cung, có một đầu yêu thú lục kiếp Bán Thần thiếu chút nữa giết chết hắn. Nếu như đối phương biến hắn chưa chết, chỉ sợ sẽ không bỏ qua.

- Không biết tên Long Côn Bằng Vương kia còn ở phía trên chờ ta hay không?

Lâp tức, Tần Phàm chậm rãi ngẩng đầu nhìn lên Long hồ, khóe miệng Tần Phàm lộ ra một nụ cười khinh thường.

Hiện tại hắn vô cùng tự tin vào thực lực của mình. Cho dù đối mặt với lục kiếp Bán Thần cũng có thể đánh một trận.

Đứng dưới đáy Long hồ, Tần Phàm ngẩng đầu nhìn lên thông đạo.

Hắn nhún chân nhẹ nhàng đạp mạnh một cái, cả người hóa thành một đạo tàn ảnh bay lên trên. Thân thể hắn uốn lượn trong không khí cực kỳ trôi chảy, tốc độ so với nhị kiếp Bán Thần không biết nhanh hơn bao nhiêu lần.

Phù! phù!



Tần Phàm vừa mới rời khỏi Long cung không bao lâu, chiếc hòm quan tài Cửu Long trong Long cung liền sụp đỏ hóa thành một đạo quang mang nhàn nhạt. Cả tòa Long cung cũng chịu ảnh hưởng, một cỗ lực lượng khổng lồ bộc phát nhấn chìm Long cung xuống đáy hồ.

Cứ như vậy, Long cùng cùng các loại tài liệu trân quý đều mai táng dưới đáy hồ. Từ nay về sau sẽ không tái hiện trên nhân thế nữa. Thậm chí từ nay về sau người đời cũng sẽ không thể biết đến một tòa Long cung thần bí dưới đáy Long cung.

Nó đã cùng thời đại của nó chôn vùi trong lịch sử. Mà người duy nhất nhớ đến sự tồn tại của nó có lẽ chỉ có Tần Phàm. Tần Phàm vừa mới bay được nửa đường thì nghe thấy tiếng động. Long cung sụp đổ khiến cho đáy lòng hắn run rẩy.

Nhưng hiện tại hắn cũng biết mình không có năng lực cải biến cái gì. Nhìn Long cung bị chôn vùi dưới đáy hồ, hắn chậm rãi quay đầu đi tiếp tục bay lên trên, bước đi trên con đường của chính mình.

...

- Ùm!

Mặt nước Long hồ bắn lên một cột sóng, Tần Phàm từ dưới hồ nước bay lên. Vẻ mặt hung phấn, chí khí lăng tiêu, khí chất của hắn bây giwof so với trước khi tiến vào Long hồ cải biến rất lớn, tựa như trải qua một quá trình tẩy lễ, thoát thai hoán cốt.

Nhưng nhớ tới lúc trước mình phải tốn năm sáu ngày mới có thể xuống dưới đáy hồ. Nhưng hiện tại hắn có được thần thông của Thủy Kỳ Lân, hơn nữa thực lực tăng lên, tốc độ cũng tăng lên nhiều. Cho nên hắn trở lại mặt hồ chỉ tốn hao nửa ngày mà thôi.

- Làm sao có thể! Tại sao hắn còn chưa chết?

Ở bên cạnh Long hồ, nhìn thấy Tần Phàm xuất hiện, Long Côn Bằng Vương trợn mắt há mồm kinh ngạc.

Phải biết rằng Bán Thần kiếp của Tần Phàm lúc trước ngay cả hắn có thực lực lục kiếp Bán Thần cũng phải kiêng kị. Theo như hắn đánh giá cho dù ngũ kiếp Bán Thần gặp phải cũng phải chết không thể nghi ngờ.

Nhưng lúc này Tần Phàm lại xuất hiện trước mặt hắn, sống sờ sờ. Long Côn Bằng Vương cơ hồ không thể tin được mắt mình.

- Cái gì? Tứ kiếp Bán Thần? Chuyện gì đang xảy ra vậy? Mấy ngày trước hắn không phải chỉ có tu vi nhị kiếp Bán Thần thôi sao? Vượt qua một Bán Thần kiếp mà có thể trở thành tứ kiếp Bán Thần sao!

Long Côn Bằng Vương đánh giá cảnh giới của Tần Phàn, càng lộ ra vạn phần kinh ngạc nhưng cũng lập tức ổn định tâm tình nói:

- Trách không được Bán Thần kiếp của hắn lại lợi hại đến như vậy, nguyên lai là hai lần Bán Thần kiếp trùng điệp lên nhau.



- Ngươi vẫn còn đứng đây! Không biết có phải đã cho rằng ta chết chắc rồi đúng không?

Tần Phàm cũng nhanh chóng phát hiện ra Long Côn Bằng Vương, nét mặt lộ ra một tia nghiền ngẫm.

- Trong vòng mấy ngày ngắn ngủi mà ngươi có thể đột phá hai cấp, tình huống như vậy thực lực ta chưa bao giờ nghe thấy! Tiểu tử ngươi ở dưới đáy hồ đã đoạt được bảo bối gì! Uống công ta canh giữ Long hồ thời gian dài như vậy. Nếu như ta đoạt được bảo bối kia, nói không chừng có thể đột phá cảnh giới hiện tại. Trở thành yêu thú thất kiếp Bán Thần vô cùng tôn quý.

Hai mắt Long Côn Bằng Vương lộ ra một tia cuồng nhiệt tham lam.

Kỳ ngộ như vậy, vốn nên thuộc về hắn nhưng bây giờ lại bị ngoại nhân cướp đi, hắn làm sao cam lòng cho được.

- Tiểu tử! Tuy không biết vì sao ngươi có thể sống sót sau Bán Thần kiếp kinh khủng kia để đi ra. Nhưng ngươi đừng mơ tưởng sống sót rời khỏi nơi này.

Nghĩ tới đây, Long Công Bằng Vương lập tức bay lên mặt hồ, lơ lửng trước mặt Tần Phàm, toàn thần toát ra sát khí cuồn cuộn.

- Bằng Vương, trước kia ta chỉ là nhị kiếp Bán Thần nhưng ngươi vẫn không giết được ta. Hiện tại ta đã là tứ kiếp Bán Thần. Ngươi cho rằng với thực lực của ngươi có thể giữ chân ta lại sao.

Tần Phàm không hề sợ hãi nhìn Long Côn Bằng Vương, lạnh nhạt nói.

- Ha ha! Nực cười! Ngũ kiếp Bán Thần cùng lục kiếp Bán Thần là một đường ranh giới!. Kể cả bây giờ ngươi có tu vi ngũ kiếp Bán Thần cũng không thể nào so sánh được với lục kiếp Bán Thần. Ngày đó để ngươi xâm nhập vào lãnh địa, lại để ngươi cướp đi bảo bối của Long Côn Bằng Vương ta. Hôm nay không xé ngươi thành vạn đoạn khó có thể giải được mối hận trong lòng. Nếu thông minh thì ngươi nên ngoan ngoãn đem bảo vệt đoạt được ở dưới đáy hồ mang ra đây, ta sẽ cho ngươi chết một cách nhẹ nhàng.

Long Côn Bằng Vương ngửa mặt lên trời cười một tiếng. Đồng thời hắn cũng đề phòng Tần Phàm, tránh để cho hắn lại trốn vào Long hồ.

- Vậy sao? Vậy thì ngươi thử xem!

Nghe vậy, Tần Phàm chỉ lộ ra một nụ cười trêu tức.

Đúng là ngũ kiếp Bán Thần và lục kiếp Bán Thần là một đường ranh giới. Nhưng đường ranh giới này với năng lực ma chủng cùng truyền thừa của Long Thần, Tần Phàm hoàn toàn có thể vượt qua được.

Đương nhiên Tần Phàm cũng hi vọng có thể chiến đấu một trận thống khoái để chứng minh niềm tin của mình.

Hừ! Ngươi không cần giả vờ giả vịt, rất nhanh ngươi sẽ biết được trước thực lực tuyệt đối cho dù ngươi dùng bảo bối gì cũng không cách nào đến bù được! Chuẩn bị chịu chết đi! Hiện tại ta cho ngươi thấy thực lực chân chính của một yêu thú lục kiếp Bán Thần.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện bách hợp
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Đan Vũ Càn Khôn

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook