Đan Vũ Càn Khôn

Chương 1222: Lá bài tẩy cuối cùng

Hỏa Thụ

07/05/2014

- Nhân loại ngu xuẩn, ở lúc mạnh mẽ ngươi còn chưa phải là đối thủ của bổn sứ, hiện tại bản thân ngươi đã bị trọng thương, ngươi dựa vào cái gì muốn đấu với bổn sứ?

Nghe được Tần Phàm cự tuyệt, Cửu U Ngân Giao vung đầu, dò xé tìm tòi, đôi mắt âm trầm nhìn nhân loại đứng phía trước, miệng dữ tợn nói:

- Ngươi thật sự muốn vì những con kiến nhỏ bé bên dưới mà toi mạng sao?

Chương 1222: Lá bài tẩy cuối cùng. (2)

- Đây là địa phương bất đồng giữa ta và ngươi. Những người kia trong mắt của ngươi chính là con kiến nhỏ bé, nhưng trong mắt của ta, bọn họ chính là tộc nhân, là thân nhân.

Tần Phàm lộ ra ý cười mang nét sầu thảm, lại kiên định nói:

- Ta nguyện ý vì bọn họ mà chiến!

Ngay khi lời của hắn vừa hạ xuống.

- Oanh! Oanh! Oanh! Oanh!

Trên cánh tay phải hắn hiện lên vảy giáp vô cùng dữ tợn, khí tức lạnh lùng túc sát, xa xưa viễn cổ, tựa hồ như đã biến hóa thay da đổi thịt so với lúc trước.

Tiếp theo Kỳ Lân Thủ bắt đầu phát ra tiếng chấn động vô cùng kịch liệt, hơn nữa còn đang không ngừng trướng lớn, vảy giáp màu xanh càng thêm dữ tợn đáng sợ, hơn nữa từ trên lân phiến truyền ra khí tức càng lúc càng thêm cường đại, tựa hồ như Kỳ Lân ma tôn viễn cổ chân chính đã muốn xuyên thấu thời không mà đến!

Vào lúc này thiên địa lâm vào chấn động kịch liệt!

Thiên địa nguyên khí vô tận như con sông dài tràn tới, bên trong thủy nguyên khí sung túc, phảng phất như đem toàn bộ nguồn nước trong thiên hạ đều tập trung tới nơi này, không khí chung quanh đều biến thành sền sệt như bùn lầy.

Hai mắt Tần Phàm dần dần biến thành đỏ bừng, giống như sắp chảy ra máu, mà tận sâu trong đôi mắt khí tức thô bạo mênh mông mãnh liệt tựa hồ không cách nào ngăn cản muốn bạo thể mà ra.

- Hống…



Một tiếng rống to truyền đến từ trong hư không, không khí trong một khắc cũng bị thanh âm kia hoàn toàn xuyên phá, hình thành chân không ngắn ngủi! Ngay lập tức hư ảnh Thủy Kỳ Lân tự động hiện ra sau lưng Tần Phàm, khí tức huyền diệu viễn cổ không ngừng khuếch tán, núi non bị khí tức xâm nhập truyền qua, mọi người trong Nam Phong Thành đều cảm giác được tâm linh mình như run rẩy lên.

- Xích xích hách hách…

Ngay tiếp theo, hư ảnh Thủy Kỳ Lân viễn cổ khổng lồ lại ngửa mặt rống dài trên không, sau đó trực tiếp nện xuống thân thể Tần Phàm!

Hư ảnh khổng lồ sáp nhập vào trong thân thể Tần Phàm, sau đó là một trận huyền âm thật đặc thù vang vọng từ trong thân thể hắn, từ bả vai lân giáp lại bắt đầu lan tràn, chỉ một lát sau đã che kín da thịt khắp toàn thân hắn!

Dưới lớp vảy màu xanh bao trùm, thân thể Tần Phàm lúc này đã xảy ra biến hóa nghiêng trời lệch đất, mỗi tấc tế bào của hắn đang được cường hóa nghịch thiên cải tạo, thân thể hắn không ngừng biến hóa càng lúc càng trướng lớn!

Chỉ sau một lát, thân thể hắn ước chừng lớn tới trăm trượng, đỉnh thiên lập địa, hơn nữa đã hoàn toàn thoát khỏi hình người!

Thân hóa Kỳ Lân!

Lúc này Tần Phàm đã không còn giữ lại hình dáng của nhân loại, thân cao trăm trượng, toàn thân phủ đầy lân giáp xanh biếc, đầu rồng thân ngựa, sừng hươu sư mắt, lưng hùm vai gấu, bốn chân giẫm lên trên cự lãng ngập trời do thủy nguyên khí hóa thành. Hai mắt to như đèn lồng, miệng dữ tợn khủng bố như muốn nuốt chửng thiên địa!

Đây chính là chân tướng của Thủy Kỳ Lân ma tôn viễn cổ!

Cũng là lá bài tẩy sau cùng của hắn.

Nhưng tới thời điểm hiện tại, Tần Phàm không còn phương pháp nào khác, mặc dù biết sẽ mang tới không ít phiền toái, nhưng hắn vẫn phải kích hoạt lực lượng tận sâu trong ma chủng Kỳ Lân, lấy thân thể làm chứa đựng, để viễn cổ ma tôn tạm thời buông xuống.

- Đây là cái gì…

- Trời ạ, kỳ tích chi tử biến thành quái vật…

- Xong rồi, kỳ tích chi tử sẽ trở thành yêu thú sao? Hắn có thể sẽ giết chúng ta hay không?



Chứng kiến một màn quỷ dị trên bầu trời, dân chúng trong Nam Phong Thành không thể tin nổi, bắt đầu xuất hiện khủng hoảng chưa từng có, bởi vì bọn họ nhìn thấy kỳ tích chi tử lúc này đã biến thành một đầu quái thú! Tuyệt vọng, kinh hoảng, sợ hãi, đủ loại phản đối cảm xúc lan tràn khắp Nam Phong Thành.

Nhưng những chuyện đó Tần Phàm đã không hề cảm giác tới, sau khi hắn hóa thân Kỳ Lân, cơ hồ hoàn toàn đánh mất đi ý chí của mình, đây cũng là nguyên nhân mà hắn không dám tùy tiện biến thân. Sau khi đạt được thực lực cường đại là đánh mất chính mình, đây là chuyện mà hắn không muốn đối mặt, huống chi trạng huống thân thể của hắn chỉ có thể miễn cưỡng duy trì mà thôi.

Nhưng cũng may trước khi Tần Phàm hóa thân Kỳ Lân cũng đã tận lực cho mình hạ xuống ám chỉ tiềm thức, là cần giết chết Cửu U Ngân Giao trước mặt! Cho nên trước khi giết chết Cửu U Ngân Giao, hắn sẽ không chủ động công kích mục tiêu khác.

Một tiếng tê rống rung trời vang lên, thân thể biến hóa còn lớn hơn Cửu U Ngân Giao, dưới chân giẫm tới, ngay lập tức giẫm vỡ tảng lớn không gian, sau đó đôi mắt đỏ bừng trực tiếp hướng cửu cấp yêu thú đánh tới.

- Đây là…viễn cổ ma thú Thủy Kỳ Lân! Tại sao có thể như vậy?

Cửu U Ngân Giao lúc này cũng cả kinh, hắn thật không ngờ Tần Phàm có được năng lực quỷ dị như vậy. Nhìn đầu ma thú cường đại uy phong lẫm lẫm trước mặt, hắn có thể cảm giác được uy áp cường đại của thượng vị giả, không ngờ giống như đang phải đối mặt với một đầu Thủy Kỳ Lân chân chính.

Nhưng hắn cũng phát hiện được giữa đôi bên không giống nhau, đầu Thủy Kỳ Lân trước mắt lực lượng cách biệt một trời với Thủy Kỳ Lân chân chính, thậm chí còn chưa đủ một phần ngàn. Chỉ là thân hình, tương truyền thân hình của Thủy Kỳ Lân thực sự đạt tới mười vạn trượng, chỉ một trảo còn lớn hơn thân thể của đầu Thủy Kỳ Lân trước mắt.

Nhìn Tần Phàm biến hóa Thủy Kỳ Lân hướng mình đánh tới, đôi mắt âm lãnh của Cửu U Ngân Giao co rụt lại, áp chế cảm giác bất an bản năng, trong miệng lãnh ngạo nói:

- Hừ, nếu như là Thủy Kỳ Lân chân chính, như vậy thậm chí cả Yêu Thần đại nhân cũng phải kiêng kỵ vài phần, nhưng nếu chỉ là hàng giả, muốn đánh nhau với bổn sứ còn kém xa lắm đâu!

Nói xong thân hình thật lớn của nó cũng nghênh đón tới!

Hai đầu mãnh thú khổng lồ xông thẳng vào nhau trên thiên không, một đầu thanh quang vây quanh, một đầu ngân quang lóng lánh, một đầu miệng máu có thể nuốt nguyệt, một đầu răng sắc có thể xé trời, thân hình uy phong lẫm lẫm, cao lớn nguy nga, thật giống như hai tòa núi lớn, thân hình thậm chí có thể che phủ cả nửa không trung.

Nhưng tuy thân thể hai đầu mãnh thú thật lớn, nhưng tốc độ cũng cực nhanh, hoặc bốn vó tung mây, hoặc lướt nhanh xé gió, mây mù không ngừng cuốn động, từng trận trận gió rít gào thét không ngừng vang vọng trên bầu trời.

Chứng kiến một màn như vậy trong lòng mọi người cảm giác được vô cùng rung động, bởi vì tuy rằng trong bọn họ không ít người từng chiến đấu với yêu thú, nhưng mãnh thú lợi hại như vậy cho tới bây giờ bọn hắn chưa từng gặp qua! Hai đầu mãnh thú giao phong trình độ như thế là cảnh tượng mà cả đời bọn họ chưa từng được nhìn thấy, hơn nữa bọn họ tin tưởng ngày sau chưa chắc đã gặp được.

Mà kế tiếp là nỗi sợ hãi khắc sâu trong lòng họ. Nhìn thân hình khổng lồ của hai mãnh thú cùng lực lượng cuồng bạo, chỉ cần một trảo nhẹ vỗ xuống, phỏng chừng hơn phân nửa Nam Phong Thành cũng bị chụp vỡ, những nhân loại đứng bên dưới chẳng khác gì những con kiến vô cùng nhỏ bé.

Lực lượng vượt qua phạm trù lý giải của nhân loại, bọn họ căn bản không cách nào có thể ngăn cản.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện bách hợp
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Đan Vũ Càn Khôn

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook