Đan Vũ Càn Khôn

Chương 1120: Lực áp!

Hỏa Thụ

07/05/2014

Loại quyền khí vô cùng kịch liệt kia, kinh Cửu Thiên, động Hoàng Tuyền, những nơi đi qua, địa hình như là bị búa lớn từ trên trời giáng mạnh, bề mặt lõm xuống, tất cả Thạch Đầu đều bị chấn đắc dập nát.

Oanh!

Mà theo Xích Phát Độc Thánh nghênh đón, thời điểm hai cỗ lực lượng ở cự ly gần giao kích, nhất thời hư không kích động từng trận, rừng núi chấn khiếu, phong vân dũng động! Tiếp theo, hai người Tần Phàm và Xích Phát Độc Thánh ngươi tới ta đi, quyền oanh chưởng đấu, quyền cước dây dưa, hoàn toàn chiến lại với nhau.

Ở hai người giao kích, trong phạm vi phương viên mười dặm, lập tức có một cổ quyển phong khổng lồ bắt đầu phóng xạ mà ra.

Ngoại trừ vài thước xung quanh hai người Tần Phàm cùng Xích Phát Độc Thánh đứng đó coi như đầy đủ, địa phương khác dĩ nhiên là dồn dập nổ mạnh, xuất hiện một đám hố sâu, thời điểm kình khí vẩy ra, đem tất cả cỏ cây núi đá oanh thành dập nát. Sơn dã chấn động, một cái khe dài gần trăm trượng xuất hiện ở giữa hai người, vốn dãy núi tung hoành ngàn dặm, lúc này bởi vì hai người đại chiến mà chia cắt làm hai!

Ở phương xa, Cừu Bách Hải phục dụng Giải Độc Đan đã khôi phục một ít tinh thần, vào lúc này nhìn đến hai người giao chiến, kinh ngạc đến mở to hai mắt nói không ra lời. Xích Phát Độc Thánh chính là Vũ Thánh cấp tám, có thể có được thực lực cường đại như vậy cũng không ngạc nhiên, hắn khiếp sợ chính là Tần Phàm năm nay chỉ mới hai mươi mốt tuổi!

Tốc độ tu luyện này nhanh đến bất khả tư nghị coi như xong, mà ở dưới tốc độ tu luyện như thế, lại vẫn có thể có được năng lực đối địch vượt cấp đáng sợ như vậy!

Đây quả thực là yêu nghiệt nghịch thiên, người như vậy quả thật không nên tồn tại trên đời này a!

Mà Xích Phát Độc Thánh đang cùng Tần Phàm cận thân bác đấu, đồng dạng là càng đánh càng kinh hãi, hắn không ngờ thể phách cùng lực lượng của Tần Phàm đáng sợ như vậy, dĩ nhiên là ngay cả quy tắc Tiểu Thế Giới cá nhân của hắn cũng có thể trực tiếp lay động! Mà càng kinh hãi hơn chính là, độc công của hắn lúc nào cũng thuận lợi, nhưng đối với đối phương mà nói, đồng dạng là cơ hồ không có chỗ hữu dụng!

Xích Phát Độc Thánh Từ Nguyên có thể cảm giác được công kích độc khí của mình đến trên thân thể Tần Phàm, mặc dù có bộ phận lực lượng cũng đã đánh vào thân thể của đối phương, nhưng như là nước vào biển rộng, hoàn toàn không có phản ứng, Tần Phàm đối với độc công dường như là miễn dịch cùng hoàn toàn khắc chế! Đối phương là càng đánh càng mạnh, tới lúc sau liền chiếm hết ưu thế, hắn đã không có lực hoàn thủ !

Lúc này Tần Phàm là thập phần hưng phấn, cảm thấy mình có thể đè đánh một gã Vũ Thánh cấp tám như vậy, trong lòng hắn cũng có chút tự hào! Đây là hắn sau khi trở thành Võ Thánh, lần đầu tiên có thể đánh nhau thống khoái như vậy!

Nếu như ngay từ đầu đối phương tuyển chọn tiếp tục xa xa đối oanh, hắn sẽ không có cơ hội như vậy, hiện tại cận chiến, ưu thế thể phách cùng lực lượng của hắn hoàn toàn phát huy đi ra!

Có Thanh Long chi tâm ủng hộ, công kích độc khí của đối phương tiến vào thân thể, không phải bị tiêu hóa hoàn toàn chính là bị trấn áp xuống, tạm thời sẽ không tạo thành ảnh hưởng quá lớn đối với thân thể của hắn.



Hắn duy nhất kém hơn đối phương là không có quy tắc Tiểu Thế Giới cá nhân hoàn chỉnh, chỉ có Thủy Hỏa Tiểu Thế Giới mà thôi, nếu là cùng đối phương chính diện giao phong, hắn sẽ có chỗ không kịp.

Bất quá hắn vẫn tránh cùng lực lượng quy tắc của đối phương đụng nhau, chỉ là vung quyền đầu lên, một lần lại một lần oanh kích phòng ngự tráo quy tắc Tiểu Thế Giới của đối phương, mặc dù không thể tạo thành vết thương trí mệnh cho đối phương, nhưng quy tắc phòng ngự của đối phương cũng ở dưới vô số lần oanh kích, sắp bị phá thành mảnh nhỏ.

- Phá cho ta!

Hai người giao phong rất lâu, bỗng nhiên hai mắt của Tần Phàm mạnh mẽ ngưng tụ, sau đó tìm được một cơ hội, quyền đầu mạnh mẽ cùng lực lượng của Thủy Hỏa Tiểu Thế Giới, còn có mấy ngàn trọng Man Ngưu Kình ngưng tụ ở nắm tay của hắn ngưng mà không phát, hung hăng đánh vào điểm yếu quy tắc Tiểu Thế Giới của Xích Phát Độc Thánh.

Bành!

Quy tắc phòng ngự tráo của đối phương cũng đã tới gần biên giới hỏng mất, hiện tại ở dưới một quyền mạnh mẽ này của Tần Phàm, rốt cục hoàn toàn bị đánh vỡ, theo tiếng phá hủy thanh thúy kia truyền đến, liền hoàn toàn tiêu tán!

Một quyền này của Tần Phàm, lần đầu tiên trực tiếp rơi vào trên thân thể của đối phương!

- A…

Cảm giác được lực lượng đáng sợ kia đánh thẳng vào thể phách, làm cho lục phủ ngũ tạng đều dập nát, dù Xích Phát Độc Thánh có được thực lực Vũ Thánh cấp tám, lúc này cũng không khỏi phát ra tiếng rống bi thiết.

- Hắc hắc.

Tiếp theo khóe miệng của Tần Phàm hơi chút giơ lên, sau đó là một cái xoay người, một cước đá bay Xích Phát Độc Thánh đang sắc mặt rất khó coi ra xa, một lát sau mới nặng nề rơi xuống trên mặt đất, nện ra một cái hố to.

- Ghê tởm tiểu tử! Bản Độc Thánh nhất định sẽ không bỏ qua ngươi!

Sau một lát, Xích Phát Độc Thánh Từ Nguyên liền rất nhanh mạnh mẽ từ trong hố sâu bắn ra, lúc này hắn cũng bị thương không nhẹ, thân thể phiêu phù ở giữa không trung, sau đó căm tức nhìn Tần Phàm nói.

Hắn từ trước đến nay đều tự ngạo, bản thân đường đường là Vũ Thánh cấp tám, có thể nói một đời võ đạo tông sư siêu cấp cường giả, dĩ nhiên sẽ bị đánh cho chật vật như vậy, điều này làm cho hắn vừa sợ vừa giận, cực kinh cực nộ!



- Bây giờ còn nói mấy lời này có ý nghĩa sao?

Nghe vậy, vào lúc này thân thể của Tần Phàm trôi nổi ở giữa không trung, mắt nhìn đối phương, sắc mặt lộ ra một chút trêu tức và khinh thường.

Cũng ngay lúc này, rừng núi ở dưới chân bọn hắn bởi vì hai người giao kích mà bị phá hủy gần như không còn, cơ hồ đã không có địa phương nguyên vẹn. Chỉ có ở xa hơn vài dặm, nơi đó mới có rừng núi rậm rạp, bất quá lúc này bởi vì cả vùng đất chấn động, đồng dạng cũng có không ít cây cối nhao nhao ngã xuống.

- Di?

Ánh mắt nhẹ đảo qua bốn phía, lúc này ánh mắt của Tần Phàm mạnh mẽ ngưng tụ.

- Xích Phát Độc Thánh, ta biết ngươi không phải tới một mình, chư vị khác lấp ló không dám ra tới kia, hiện tại cũng đi ra cho ta!

Cũng chính bởi vì lần giao phong này ảnh hưởng, hắn phát hiện ở xa xa có giấu một số người.

Nháy mắt sau đó, Thanh Long Tham Trảo bay ra!

Tần Phàm huyền phù ở giữa không trung, sau đó một tay hướng về một chỗ bí mật, long trảo khổng lồ kéo dài qua giữa không trung, trực tiếp hướng về trong rừng núi rậm rạp kia chộp tới.

- Độc Thánh, cứu ta!

Nhìn thấy Thanh Long Cự Trảo lao đến, một bóng người từ nơi đó nhảy ra ngoài, một bên vô cùng hoảng sợ kêu lên, một bên là muốn chật vật chạy trốn.

- Hóa ra là ngươi! Thật sự là trời tạo nghiệp chướng còn có thể sống, tự gây nghiệt không thể sống! Cũng dám cấu kết cùng người như Xích Phát Độc Thánh, ngươi chết cũng không có gì đáng tiếc!

Nhìn người nọ, hai mắt của Tần Phàm không khỏi ngưng tụ, sắc mặt càng trở nên âm lãnh, tiếp theo hắn cũng không có bùng nổ lực lượng của Thanh Long Tham Trảo, chỉ là long trảo duỗi ra, trực tiếp bắt được người này tới trước mặt.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện bách hợp
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Đan Vũ Càn Khôn

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook