Đan Vũ Càn Khôn

Chương 85: Ma Chủng hiện! (2)

Hỏa Thụ

11/11/2013

Phù phù một tiếng, Tần Phàm đã rơi vào trong nước, một loại cảm giác lạnh buốt lập tức truyền khắp toàn thân, khiến hắn lập tức cảm thấy toàn thân như tràn đầy sức sống vậy.

- Nhìn kia, Ma Chủng có lẽ chính là ở đó rồi! " Lúc này thời điểm Cổ Mặc chỉ vào cái kia hư vô chi trong nước địa phương hô lớn, Tần Phàm theo phương hướng nhìn lại, chỉ thấy chỗ đó có một cái thoạt nhìn có chút yếu ớt điểm, nhưng lại tản ra một loại thần bí chói mắt bích lục hào quang, toàn bộ Hư Vô Chi Hải đều tại tia sáng này bao phủ bên trong.

Trông thấy mục tiêu ngay tại trước mắt, trong nội tâm Tần Phàm lập tức dâng lên một cỗ cuồng nhiệt, phảng phất giống như trong biển rộng mênh mông trông thấy được hải đăng hi vọng vậy, hắn dùng hết toàn lực bơi về phía trung ương!

Nhưng hắn vừa bơi được nửa đường, một hồi thanh âm cực kỳ có lực xuyên thấu từ thông đạo hắn trượt xuống truyền đến. Quay đầu xem xét, có thể trông thấy thành viên của Thanh Ưng mạo hiểm đoàn đến dò xét đã xuất hiện ở lối ra, cũng thổi lên cây sao làm tín hiệu thông tri cho bọn Phương Trọng, rõ ràng hắn cũng đã phát hiện ra chỗ thần kỳ của nơi này.

- Không tốt, không còn kịp rồi.

Tần Phàm trong nội tâm trầm xuống, càng không dám có chút dừng lại bơi về phía trung ướng, tốc độ vốn đã đạt đến mức tận dưới sự kích thích vậy mà đột nhiên gia tăng lên hai phần.

- Đợi một chút, ta nhớ ra rồi, nếu Hư Vô Chi Hải này đã là một thể với Ma Chủng, như vậy ngươi trước tiên có thể thông linh với Hư Vô Chi Hải, vậy chẳng phải cũng như thông linh với Ma Chủng sao!

Cổ Mặc lại đột nhiên nói.

- Thông linh? Thông linh như thế nào?

Tần Phàm hỏi, nhưng cũng không đình chỉ du động. Tuy rằng thành viên Thanh Ưng mạo hiểm đoàn dò đường kia có thể không quen thuộc bơi lôi nên vẫn chưa nhảy vào Hư Vô Chi Hải, nhưng lại thông tri người đến, nếu như chờ bọn hắn đều đến, vậy hắn sẽ không có bất kỳ cơ hội nào nữa! Thời gian cực kỳ gấp gáp!

- Phương thức nguyên thủy nhất, dung huyết thông linh! Nhanh lên, nhỏ máu của ngươi vào trong nước Hư Vô Chi Hải này!

Cổ Mặc cũng cảm thấy hào khí khẩn trương lúc này, vội vàng nói. Cho dù là hắn thì cũng không nắm chắt đồng thời đối phó được với nhiều Võ sư và Tiên Thiên Võ sư như vậy.

- Ta thử xem.

Từ tín nhiệm đối với Cổ Mặc, Tần Phàm không nói hai lời, lập tức cắt ngón tay của mình, máu tươi đỏ tươi lập tức liền nhuộm hồng cả một mảng nước biển phụ cận, hơn nữa huyết hồng chi sắc kia vẫn đang một mực khuếch tán, một mực kéo dài đến giữa biển.

Đó rất có thể là nơi chứa đựng Ma Chủng!



Đột nhiên, toàn bộ thế giới dưới lòng đất bắt đầu chấn động yếu ớt, mà Tần Phàm cũng có thể cảm giác được rõ ràng mực nước Hư Vô Chi Hải bên dưới đang chậm rãi hạ thấp, tựa hồ đang không ngừng co rút về phía trung ương!

- Là Ma Chủng kia dang thu hồi một mảnh Hư Vô Chi Hải! Phiến Hư Vô Chi Hải nghiêm chỉnh này đều thuộc về năng lượng Ma Chủng kia! Quá cường đại!

Cổ Mặc kích động nói

- Có thể rồi! Tiểu tử, nhanh lên đi qua thu Ma Chủng lại!

Rốt cục, Hư Vô Chi Hải đã hoàn toàn bị Ma Chủng hấp thu về, mà Tần Phàm cũng đã rơi vào mặt đất cứng rắn, hắn vội vàng toàn lực triển khai Lưu Tinh Bộ chạy về phía chính giữa.

Mà Võ sư bên phía Thanh Ưng mạo hiểm đoàn cũng phát hiện nước biển bên dưới quỷ dị biến mất, trực giác nói cho hắn biết nơi tản ra hào quang thần bí kia nhất định có bảo vật hiếm thấy, vì vậy hắn vội nhảy xuống mặt đất, cũng triển khai tốc độ cao nhất theo Tần Phàm phóng về phía chính giữa.

Thân như lưu tinh, truy phong đuổi nguyệt!

Tốc độ của Tần Phàm lần nữa đột phá cực hạn!

Cố gắng lâu như vậy, cuối cùng đã tới lúc thu hoạch! Vô luận thế nào cũng không thể mất đi vào lúc này!

Tới gần!

Chính là ở phía trước!

Rống ――

Mà khi Tần Phàm cách Ma Chủng chưa đầy trăm mét, lại đột nhiên truyền đến một thanh âm điếc tai nhức óc, bắt đầu quanh quẩn trong toàn bộ thế giới dưới lòng đất... sau đó một hư ảnh xanh biếc cự đại che trời lấp đất đã rơi vào trước mặt hắn, cái chân tráng kiện thiếu chút nữa đã đạp dẹp hắn.

- Móa, ta biết ngay không dễ gì đạt được đồ vật nghịch thiên như vậy mà.

Tần Phàm kinh hồn chưa định lui về sau một khoảng, oán hận nổi giận mắng. Hắn hiện giờ chính thức là phía trước không có đường đi, phía sau có truy binh, vô cùng đau đầu .



Tần Phàm lui ra rất xa, sau đó mới ngóc đầu lên đánh giá quái vật khổng lồ trước mắt, cao hơn năm trượng, đầu rồng thân ngựa, toàn thân đều là lân giáp màu xanh biếc, đôi mắt cực lớn kia, lại thêm cái miệng máu dữ tợn khủng bố, bốn vó có lông màu trắng, thoạt nhìn qua giống như là đang đằng vân vậy. Chỉ đứng đó thôi đã mang đến cho người cảm giác tâm tinh rung động rồi!

Hung thú!

Hung thú tuyệt đối!

Tần Phàm vừa nhìn thấy bộ dạng quái vật khổng lồ kia, lập tức kinh hồn thất sắc, hắn nhận ra đó chính là siêu cấp hung thú ghi lại trong sách cổ ―― Thủy Kỳ Lân! Chính là một trong ngũ đại Ma Tôn trong Yêu thú.

Theo như ghi lại, Thủy Kỳ Lân vốn trời sinh tính ôn hòa, chính là từ thú, nhưng vì một loại biến cố, hắn bị Thần nhân trong truyền thuyết nô dịch làm tọa kỵ trong suốt hai nghìn năm, hậu sinh tính đột biến, phản kháng giết chết thần nhân, từ đó liền trở nên lệ khí ngập trời, khắp nơi trả thù nhân gian, còn khống chế Ngoại Vực Chi Thủy bao phủ đại địa, khiến cho sanh linh đồ thán.

Ghi lại về nó còn rất nhiều chỗ không tỉ mỉ, nhưng sự bạo ngược của Thủy Kỳ Lân lại để lại ấn tượng khắc sâu trong nội tâm Tần Phàm, chỉ là hắn không thể tưởng được mình sẽ gặp siêu cấp hung thú này ở đây, mặc dù chỉ là hú hồn, không bằng với một phần vạn bản thể, nhưng cũng vượt xa hiện giờ hắn có thể chống cự.

- Xem ra đây chính là thủ hộ hồn thú của Ma Chủng rồi. Trong truyền thuyết Thủy Kỳ Lân khống chế nguồn nước, có thể dẫn phát hồng thủy ngập trời, mà khỏa Ma Chủng này lại vừa hay là Thủy Nguyên Ma Chủng, rất có thể chính là do Thủy Kỳ Lân này biến thành, hôm nay bởi vì ngươi muốn luyện hóa Ma Chủng cho nên thú hồn Thủy Kỳ Lân này liền phản kháng theo bản năng, may mắn trải qua nhiều vạn năm như vậy, thú hồn này cũng đã yếu đi không sai biệt lắm rồi.

Lúc này Cổ Mặc lại nói.

- Lão đầu, vậy làm sao bây giờ?

Tần Phàm hỏi Cổ Mặc, tình thế hiện giờ chỉ có thể để Cổ Mặc xuất thủ, hắn khẳng định không đối phó nổi.

- Thú hồn Thủy Kỳ Lân này tuy rằng cũng chỉ là linh hồn thể, nhưng lại lợi hại hơn ta nhiều, ít nhất cũng có được thực lực ngũ cấp yêu thú tương đương với Tiên Thiên Võ sư, ngươi và ta cộng lại cũng không phải là đối thủ của hắn. Hắc hắc, cho nên chỉ có thể xin giúp đỡ thôi.

Cổ Mặc lúc này cười gian trá nói

- Người của Thanh Ưng mạo hiểm đoàn không phải vừa vặn thông tri bọn hắn xuống sao?

- Ngươi nói là?

Tần Phàm cũng ngưng tụ hai mắt, cũng có chút không hảo ý nhìn về phía thành viên Thanh Ưng mạo hiểm đoàn bị Thủy Kỳ Lân dọa sợ chết khiếp kia, cũng chỉ có thể dựa vào bọn hắn thôi.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

Nhận xét của độc giả về truyện Đan Vũ Càn Khôn

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook