Chương 1160: Mịt mờ đọ sức. (1)
Hỏa Thụ
07/05/2014
Chẳng qua là thời điểm Tần Phàm xuất hiện ở trước cửa Đông Phương gia
tộc Tộc Trưởng phủ, mọi người của Đông Phương gia tộc cũng không khỏi
được toàn thân hơi khẽ chấn động! Bởi vì bọn họ vậy mà trông thấy trên người Tần Phàm lúc này ngũ thải quang tráo lóng lánh, hơn nữa một cổ uy áp nhàn nhạt kinh động toàn trường.
Ở đây đều là Võ Thánh cường giả, đối với cái này biết rõ hơn ai hết!
- Làm sao có thể! Đây là quy tắc Tiểu Thế Giới?
Tiếp theo trong nháy mắt, kể cả Đông Phương Thế Gia Tộc trưởng Đông Phương Nghiêu ở bên trong, tất cả mọi người của Đông Phương gia tộc vào lúc này cũng không khỏi hít một hơi khí lạnh, trong nội tâm không cách nào bình tĩnh trở lại.
Không chỉ có còn trẻ như vậy liền trở thành Võ thánh cường giả, hơn nữa chẳng qua là đột phá đến Võ thánh chi cảnh nửa năm thời gian, Tần Phàm dĩ nhiên đã có được quy tắc Tiểu Thế Giới của mình!
Mọi người thậm chí là có chút không dám tin vào hai mắt của mình.
Phải biết rằng chỉ có Võ Thánh hậu kỳ mới có thể có được quy tắc Tiểu Thế Giới của mình, đây có phải ý nghĩa Tần Phàm đã đạt tới Võ Thánh hậu kỳ hay không?
Nửa năm thời gian từ vừa đột phá Võ Thánh tu luyện đến Võ Thánh hậu kỳ!
Tốc độ nghịch thiên như vậy dù là tộc trưởng Đông Phương thế gia Đông Phương Nghiêu cũng cảm thấy bất khả tư nghị, bắt đầu cảm giác được mình phán đoán sai lầm. Vốn hắn cho là Tần Phàm nghịch thiên thế nào cũng không thể là đối thủ của Tần Quan, phần thắng duy nhất của Nam Phong Tần gia chính là Chân Vũ thánh điện nhúng tay mà thôi.
Nhưng hiện tại, Tần Phàm dĩ nhiên có được quy tắc Tiểu Thế Giới của mình!
Nếu như Tần Phàm thật ở trong vòng nửa năm từ Võ Thánh cấp một tăng lên tới Võ Thánh cấp bảy trở lên, như vậy hắn có thể ở trong thời gian một năm còn dư lại kia, từ Võ Thánh cấp bảy đột phá đến Võ Thánh cấp chín hay không!
Đến lúc này, mấy vị Võ Thánh của Đông Phương thế gia cùng liếc mắt nhìn nhau một cái, đều thấy khiếp sợ trong mắt đối phương, cứ như vậy, chuyện này trở nên càng thêm khó có thể tiên đoán.
- Kỳ tích Chi Tử đại giá quang lâm Đông Phương gia chúng ta, tại hạ không có tiếp đón từ xa, xin hãy tha lỗi.
Chỉ chốc lát sau, ánh mắt của Đông Phương Nghiêu đồng dạng hiện lên vẻ phức tạp, sau đó đang ngồi ở thượng vị đứng lên hướng Tần Phàm chắp tay nói.
Sau khi Tần Phàm hiển lộ ra quy tắc Tiểu Thế Giới này, cho dù là Đông Phương Nghiêu cũng phải lấy lễ ngang hàng đối đãi, đây là tâm tôn trọng đối với cường giả.
- Đông Phương tộc trưởng khách khí, lần này tại hạ mạo muội đến tìm hiểu, kính xin chư vị không trách tội quấy nhiễu.
Tần Phàm luôn không phải là hạng người cao ngạo, lúc này thấy đối phương đứng lên, cũng lần nữa chắp tay nói.
Lần này hắn trực tiếp hiển lộ ra quy tắc Tiểu Thế Giới của mình, dĩ nhiên là muốn biểu thị công khai thực lực của mình cùng đạt được tư cách nói chuyện ngang hàng. Trên thực tế, hắn cũng đoán được Tần Quan tới chơi qua Đông Phương thế gia, thực lực Võ Thánh cấp chín của Tần Quan nhất định sẽ làm đám người Đông Phương Nghiêu kinh sợ, nếu mình không có thực lực tương ứng, như vậy ở trong mắt Đông Phương thế gia tuyệt đối là phán quyết bại cục, như vậy đối với Nam Phong Tần gia hắn thập phần bất lợi.
Hiện tại nhìn thấy Đông Phương Nghiêu đứng lên nghênh đón mình, Tần Phàm biết thực lực của mình đã chiếm được công nhận nhất định, ít nhất ở trong mắt đám cường giả Đông Phương gia mà nói, là có thể miễn cưỡng đặt ở vị trí ngang hàng cùng Tần Quan.
- Ha hả, kỳ tích Chi Tử mời ngồi, kỳ tích Chi Tử là có một không hai của Đại Càn Quốc, phong vân đại lục, có thể quang lâm hàn phủ, đối với Đông Phương gia chúng ta mà nói là vinh hạnh lớn lao, cầu cũng không được, làm sao có trách móc đáng nói chứ, chẳng qua là không biết mục đích đến lần này của kỳ tích Chi Tử là gì?
Đông Phương Nghiêu khách sáo cười nói.
- Đông Phương tộc trưởng nói như vậy thật là làm Tần Phàm xấu hổ, kia đều là hư danh mà thôi, lần này tại hạ đến đây quấy rầy quý gia tộc, chính là bởi vì tại hạ sắp thành hôn, tới đưa thiệp mời mà thôi, kính xin Đông Phương tộc trưởng đến lúc đó có thể tự mình trình diện, tại hạ chân thành cảm kích.
Tần Phàm chỉ là một bên đưa lên thiệp mời, một bên khiêm nhường nói.
- Quả nhiên là như vậy...
Thần sắc của Đông Phương Nghiêu cùng các vị Võ Thánh vào lúc này đều là mịt mờ hơi đổi, chuyện quả nhiên là cùng bọn họ dự liệu không sai.
- Ha hả, chuyện kỳ tích Chi Tử sắp đại hôn lão phu cũng có nghe thấy, chuyện này thật là đáng chúc mừng.
Nhưng rất nhanh Đông Phương Nghiêu lại một tiếng cười sang sảng tiếp lấy thiệp mời nói, bất quá đối với có trình diện hay không, hắn lại không có trả lời khẳng định, rõ ràng cho thấy trong lòng vẫn có điều cân nhắc cùng cố kỵ.
Một tộc trưởng nếu tự mình trình diện, kia cơ bản là đại biểu lập trường của Đông Phương thế gia bọn họ, cho nên hắn phải cẩn thận quyết định.
- Ha hả, thật ra ban đầu ở trong Chân Vũ thánh địa, ta cùng Đông Phương Vũ huynh của quý tộc cũng có quan hệ không tệ, bất quá đáng tiếc lần này tại hạ thành hôn, hắn cũng không thể tự mình trình diện, thật sự là tiếc nuối.
Tần Phàm tiếp theo nói.
Thật ra hắn và Đông Phương Vũ trong lúc đó cũng không có quá nhiều giao tình, là xa xa không bằng Thái Hiên, hắn nói như vậy bất quá là muốn lập quan hệ cùng Đông Phương thế gia mà thôi. Bất quá hắn biết Đông Phương Vũ vẫn còn ở trong Chân Vũ thánh địa, nói như vậy đợi hắn đi ra cũng cần mấy năm, về phần quan hệ trong đó của bọn họ đến tột cùng có được hay không, đến lúc đó cũng không trọng yếu.
- Vũ nhi?
Nghe được Tần Phàm nhắc tới Đông Phương Vũ, mấy tên Võ Thánh của Đông Phương thế gia rõ ràng đều là nét mặt hơi động lần nữa một chút, Đông Phương Vũ là nhân vật thiên tài trẻ tuổi trong Đông Phương thế gia, bọn họ cũng muốn biết một chút về tin tức của hắn.
- Phải, thiên phú của Đông Phương Vũ huynh rất tốt, lúc ta rời Chân Vũ thánh địa đã đạt tới cảnh giới Linh Vũ Sư, muốn đạt tới cảnh giới Võ Tôn cũng không bao lâu nữa. Thật ra Đông Phương Vũ huynh cũng rất nhớ gia tộc, ban đầu lúc ta rời thánh địa, hắn có nhờ ta tới Đông Phương thế gia giúp hắn báo tin bình an. Bất quá sau khi từ trong Chân Vũ thánh địa đi ra, bởi vì áp lực của Càn kinh Tần gia, ta vẫn đều bận việc, bôn ba tu luyện, nên không rảnh đến đây, nhớ tới thật sự là xấu hổ.
Tần Phàm chân chân giả giả nói một hồi, mục đích dĩ nhiên là kéo gần quan hệ giữa song phương hơn.
- Rốt cục cũng tới rồi.
Mà nghe được Tần Phàm nói đến Càn kinh Tần gia, mấy vị Võ Thánh của Đông Phương thế gia đều là trong lòng khẽ run lên, bọn họ cũng không nghĩ ra Tần Phàm tuổi còn trẻ lại già dặn như vậy, nói chuyện không để lại dấu vết.
- Ha hả, để tỏ lòng xin lỗi, lần này Tần Phàm đưa lên một viên Thánh Nguyên đan, kính xin các vị nể mặt Đông Phương Vũ huynh, ngàn vạn lần không nên từ chối.
Tần Phàm ngừng một chút, sau đó từ trong trữ vật giới chỉ lấy ra một cái hộp ngọc thạch đặt ở trên bàn trà, mỉm cười nói.
Ở đây đều là Võ Thánh cường giả, đối với cái này biết rõ hơn ai hết!
- Làm sao có thể! Đây là quy tắc Tiểu Thế Giới?
Tiếp theo trong nháy mắt, kể cả Đông Phương Thế Gia Tộc trưởng Đông Phương Nghiêu ở bên trong, tất cả mọi người của Đông Phương gia tộc vào lúc này cũng không khỏi hít một hơi khí lạnh, trong nội tâm không cách nào bình tĩnh trở lại.
Không chỉ có còn trẻ như vậy liền trở thành Võ thánh cường giả, hơn nữa chẳng qua là đột phá đến Võ thánh chi cảnh nửa năm thời gian, Tần Phàm dĩ nhiên đã có được quy tắc Tiểu Thế Giới của mình!
Mọi người thậm chí là có chút không dám tin vào hai mắt của mình.
Phải biết rằng chỉ có Võ Thánh hậu kỳ mới có thể có được quy tắc Tiểu Thế Giới của mình, đây có phải ý nghĩa Tần Phàm đã đạt tới Võ Thánh hậu kỳ hay không?
Nửa năm thời gian từ vừa đột phá Võ Thánh tu luyện đến Võ Thánh hậu kỳ!
Tốc độ nghịch thiên như vậy dù là tộc trưởng Đông Phương thế gia Đông Phương Nghiêu cũng cảm thấy bất khả tư nghị, bắt đầu cảm giác được mình phán đoán sai lầm. Vốn hắn cho là Tần Phàm nghịch thiên thế nào cũng không thể là đối thủ của Tần Quan, phần thắng duy nhất của Nam Phong Tần gia chính là Chân Vũ thánh điện nhúng tay mà thôi.
Nhưng hiện tại, Tần Phàm dĩ nhiên có được quy tắc Tiểu Thế Giới của mình!
Nếu như Tần Phàm thật ở trong vòng nửa năm từ Võ Thánh cấp một tăng lên tới Võ Thánh cấp bảy trở lên, như vậy hắn có thể ở trong thời gian một năm còn dư lại kia, từ Võ Thánh cấp bảy đột phá đến Võ Thánh cấp chín hay không!
Đến lúc này, mấy vị Võ Thánh của Đông Phương thế gia cùng liếc mắt nhìn nhau một cái, đều thấy khiếp sợ trong mắt đối phương, cứ như vậy, chuyện này trở nên càng thêm khó có thể tiên đoán.
- Kỳ tích Chi Tử đại giá quang lâm Đông Phương gia chúng ta, tại hạ không có tiếp đón từ xa, xin hãy tha lỗi.
Chỉ chốc lát sau, ánh mắt của Đông Phương Nghiêu đồng dạng hiện lên vẻ phức tạp, sau đó đang ngồi ở thượng vị đứng lên hướng Tần Phàm chắp tay nói.
Sau khi Tần Phàm hiển lộ ra quy tắc Tiểu Thế Giới này, cho dù là Đông Phương Nghiêu cũng phải lấy lễ ngang hàng đối đãi, đây là tâm tôn trọng đối với cường giả.
- Đông Phương tộc trưởng khách khí, lần này tại hạ mạo muội đến tìm hiểu, kính xin chư vị không trách tội quấy nhiễu.
Tần Phàm luôn không phải là hạng người cao ngạo, lúc này thấy đối phương đứng lên, cũng lần nữa chắp tay nói.
Lần này hắn trực tiếp hiển lộ ra quy tắc Tiểu Thế Giới của mình, dĩ nhiên là muốn biểu thị công khai thực lực của mình cùng đạt được tư cách nói chuyện ngang hàng. Trên thực tế, hắn cũng đoán được Tần Quan tới chơi qua Đông Phương thế gia, thực lực Võ Thánh cấp chín của Tần Quan nhất định sẽ làm đám người Đông Phương Nghiêu kinh sợ, nếu mình không có thực lực tương ứng, như vậy ở trong mắt Đông Phương thế gia tuyệt đối là phán quyết bại cục, như vậy đối với Nam Phong Tần gia hắn thập phần bất lợi.
Hiện tại nhìn thấy Đông Phương Nghiêu đứng lên nghênh đón mình, Tần Phàm biết thực lực của mình đã chiếm được công nhận nhất định, ít nhất ở trong mắt đám cường giả Đông Phương gia mà nói, là có thể miễn cưỡng đặt ở vị trí ngang hàng cùng Tần Quan.
- Ha hả, kỳ tích Chi Tử mời ngồi, kỳ tích Chi Tử là có một không hai của Đại Càn Quốc, phong vân đại lục, có thể quang lâm hàn phủ, đối với Đông Phương gia chúng ta mà nói là vinh hạnh lớn lao, cầu cũng không được, làm sao có trách móc đáng nói chứ, chẳng qua là không biết mục đích đến lần này của kỳ tích Chi Tử là gì?
Đông Phương Nghiêu khách sáo cười nói.
- Đông Phương tộc trưởng nói như vậy thật là làm Tần Phàm xấu hổ, kia đều là hư danh mà thôi, lần này tại hạ đến đây quấy rầy quý gia tộc, chính là bởi vì tại hạ sắp thành hôn, tới đưa thiệp mời mà thôi, kính xin Đông Phương tộc trưởng đến lúc đó có thể tự mình trình diện, tại hạ chân thành cảm kích.
Tần Phàm chỉ là một bên đưa lên thiệp mời, một bên khiêm nhường nói.
- Quả nhiên là như vậy...
Thần sắc của Đông Phương Nghiêu cùng các vị Võ Thánh vào lúc này đều là mịt mờ hơi đổi, chuyện quả nhiên là cùng bọn họ dự liệu không sai.
- Ha hả, chuyện kỳ tích Chi Tử sắp đại hôn lão phu cũng có nghe thấy, chuyện này thật là đáng chúc mừng.
Nhưng rất nhanh Đông Phương Nghiêu lại một tiếng cười sang sảng tiếp lấy thiệp mời nói, bất quá đối với có trình diện hay không, hắn lại không có trả lời khẳng định, rõ ràng cho thấy trong lòng vẫn có điều cân nhắc cùng cố kỵ.
Một tộc trưởng nếu tự mình trình diện, kia cơ bản là đại biểu lập trường của Đông Phương thế gia bọn họ, cho nên hắn phải cẩn thận quyết định.
- Ha hả, thật ra ban đầu ở trong Chân Vũ thánh địa, ta cùng Đông Phương Vũ huynh của quý tộc cũng có quan hệ không tệ, bất quá đáng tiếc lần này tại hạ thành hôn, hắn cũng không thể tự mình trình diện, thật sự là tiếc nuối.
Tần Phàm tiếp theo nói.
Thật ra hắn và Đông Phương Vũ trong lúc đó cũng không có quá nhiều giao tình, là xa xa không bằng Thái Hiên, hắn nói như vậy bất quá là muốn lập quan hệ cùng Đông Phương thế gia mà thôi. Bất quá hắn biết Đông Phương Vũ vẫn còn ở trong Chân Vũ thánh địa, nói như vậy đợi hắn đi ra cũng cần mấy năm, về phần quan hệ trong đó của bọn họ đến tột cùng có được hay không, đến lúc đó cũng không trọng yếu.
- Vũ nhi?
Nghe được Tần Phàm nhắc tới Đông Phương Vũ, mấy tên Võ Thánh của Đông Phương thế gia rõ ràng đều là nét mặt hơi động lần nữa một chút, Đông Phương Vũ là nhân vật thiên tài trẻ tuổi trong Đông Phương thế gia, bọn họ cũng muốn biết một chút về tin tức của hắn.
- Phải, thiên phú của Đông Phương Vũ huynh rất tốt, lúc ta rời Chân Vũ thánh địa đã đạt tới cảnh giới Linh Vũ Sư, muốn đạt tới cảnh giới Võ Tôn cũng không bao lâu nữa. Thật ra Đông Phương Vũ huynh cũng rất nhớ gia tộc, ban đầu lúc ta rời thánh địa, hắn có nhờ ta tới Đông Phương thế gia giúp hắn báo tin bình an. Bất quá sau khi từ trong Chân Vũ thánh địa đi ra, bởi vì áp lực của Càn kinh Tần gia, ta vẫn đều bận việc, bôn ba tu luyện, nên không rảnh đến đây, nhớ tới thật sự là xấu hổ.
Tần Phàm chân chân giả giả nói một hồi, mục đích dĩ nhiên là kéo gần quan hệ giữa song phương hơn.
- Rốt cục cũng tới rồi.
Mà nghe được Tần Phàm nói đến Càn kinh Tần gia, mấy vị Võ Thánh của Đông Phương thế gia đều là trong lòng khẽ run lên, bọn họ cũng không nghĩ ra Tần Phàm tuổi còn trẻ lại già dặn như vậy, nói chuyện không để lại dấu vết.
- Ha hả, để tỏ lòng xin lỗi, lần này Tần Phàm đưa lên một viên Thánh Nguyên đan, kính xin các vị nể mặt Đông Phương Vũ huynh, ngàn vạn lần không nên từ chối.
Tần Phàm ngừng một chút, sau đó từ trong trữ vật giới chỉ lấy ra một cái hộp ngọc thạch đặt ở trên bàn trà, mỉm cười nói.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.