Chương 734: Nghênh ngang rời đi. (2)
Hỏa Thụ
31/03/2014
Phương Tiểu Tình mở to đôi mắt, trước kia nàng chưa từng nhìn thấy Tần
Phàm cùng cường giả giao chiến, hiện tại mới thấy được Tần Phàm bình
thường vô cùng hòa thiện nhưng khi chiến đấu không ngờ lại khí thế vạn
trượng, chưa từng bộc phát qua bao giờ.
Đối diện với hắn lại chính là Mộc Tu Công mà cả Đông Châu đều có chút kinh sợ! Lúc nàng còn thơ ấu từng bị hung danh của người kia đe dọa, ấn tượng như thần như ma, khi nàng bị đưa tới Thần Mộc Thành Mộc gia, khi nhìn thấy hắn vẫn luôn tìm đường vòng rời đi.
Thanh danh của Mộc Tu Công thật sự là quá lớn, truyền thuyết về hắn càng thêm khủng bố.
Cho nên hiện tại mặc dù nàng nghe nói hai người đều đang sử dụng lực lượng thân thể để so đấu, nhưng nàng vẫn thập phần lo lắng cho Tần Phàm, thậm chí nàng còn có ý niệm muốn gọi Mộc Tu Công cùng nhau quay về, muốn cho hắn buông tha Tần Phàm.
Trong ý nghĩ của nàng, Tần Phàm không khả năng chiến thắng.
Dưới ánh mắt chăm chú khẩn trương của Phương Tiểu Tình, Tần Phàm cùng Mộc Thiên Hùng càng ngày càng tiếp cận, thậm chí đã có thể chứng kiến ánh mắt lạnh lùng túc sát của đối phương.
- Oanh!
Hai người cơ hồ đồng thời cùng bước ra một bước cuối cùng, nhất thời mặt đất bị họ giẫm đạp xuất hiện hố to thật sâu, nứt vỡ như mạng nhện lan tràn khắp chung quanh.
- Hưu…
Quyền phong rít lên trong không khí, cơ hồ như muốn bốc cháy thành hoa lửa.
- Oanh!
Trong nháy mắt hai nắm tay dùng xu thế như dời non lấp bể, lay động thiên địa oanh kích lẫn nhau, không khí bị hai cỗ quyền phong áp súc tới mức tận cùng, sau đó đột nhiên phá mở ra, chấn động không khí chung quanh, làm cả thâm sơn như vang rền chao đảo.
Thật giống như vẫn thạch giữa không trung va chạm vào nhau!
Thắng bại trong một quyền này!
Trong nháy mắt nắm tay đụng nhau, ánh mắt hai người đều trừng hướng đối phương, tựa hồ muốn dùng ánh mắt gia tăng thêm một ít lực lượng.
Thoáng chốc ánh mắt tràn đầy tin tưởng của Mộc Thiên Hùng biến thành kinh ngạc, hắn làm sao cũng không nghĩ ra nắm tay đối phương lại truyền tới cỗ lực lượng khủng bố đến như thế.
Thậm chí chỉ dựa vào cỗ lực lượng này đã tiếp cận thực lực của võ tôn!
- Không có khả năng!
Mộc Thiên Hùng không thể tin được, đối phương biểu hiện ra ngoài chỉ có thực lực của linh võ sư, nhưng khí lực mạnh đến khủng bố, cỗ lực lượng lại cường hãn như một võ tôn!
Ánh mắt hắn dần dần biến thành hoảng sợ!
Ngay sau đó hắn mang theo vẻ mặt không cam lòng, thân thể bay ngược ra ngoài.
- Oanh!
Tiếp theo Mộc Thiên Hùng phải sử dụng nguyên khí mới làm bản thân không đến nỗi chật vật ngã nhào xuống đất.
- Mộc Tu Công không ngờ lại thua!
Ở phía xa Phương Tiểu Tình đang quan sát cuộc chiến không khỏi ngây dại, vô cùng khiếp sợ, nàng không tưởng được Mộc Thiên Hùng thế nhưng sẽ thua trên tay một thiếu niên mới nổi danh!
Tuy rằng bị đánh bại ở so đấu lực lượng thân thể, nhưng điều này cũng không làm người ta tin tưởng nổi!
Mộc Tu Công là cửu cấp võ tôn, nửa bước võ thánh!
- Mộc Tu Công, ngươi thua, đa tạ!
Tần Phàm thấy đối phương đã sử dụng nguyên khí, liền thu nắm tay, vững vàng đứng thẳng, nhìn đối phương hờ hững nói.
Đương nhiên lúc này hắn còn chưa hoàn toàn trầm tĩnh lại, vẫn kín đáo đề phòng đối phương sẽ lật lọng.
- Vừa rồi ngươi sử dụng kình khí?
Mộc Thiên Hùng âm trầm nhìn Tần Phàm truy hỏi.
- Nếu như ta sử dụng kình khí, với thực lực của Mộc Tu Công các hạ có thể dễ dàng cảm ứng ra được rồi!
Sắc mặt Tần Phàm không chút thay đổi thản nhiên nói.
- Nếu không ngươi làm sao được lực lượng thân thể mạnh như vậy, đã nhanh tiếp cận thực lực võ tôn bình thường!
Mộc Thiên Hùng tiếp tục quát hỏi, thật sự hắn không cảm nhận được có nguyên khí ba động chung quanh, nhưng hắn không thể nào tin được thậm chí có người chỉ dựa vào thân thể đã đạt được thực lực tiếp cận võ tôn.
Điều này thật sự vượt qua lẽ thường!
- Mộc Tu Công, dù sao ta không hề sử dụng kình khí, ngươi hẳn cũng phải rõ ràng lần này so đấu đích thật là ta thắng, điểm này không thể phủ nhận, vì sao ta có được lực lượng như vậy, ta chỉ có thể nói là do ta tu luyện mà có…
Tần Phàm đúng mực hồi đáp:
- Đương nhiên, thực lực của ngươi mạnh hơn ta, nếu muốn nuốt lời ta đương nhiên không cách nào phản kháng!
Sắc mặt Mộc Thiên Hùng biến thành cực kỳ khó coi, âm trầm biến sắc, hắn căn bản không hề nghĩ tới mình sẽ thất bại, nhưng sự thật bày ngay trước mắt, không chảy
Đối diện với hắn lại chính là Mộc Tu Công mà cả Đông Châu đều có chút kinh sợ! Lúc nàng còn thơ ấu từng bị hung danh của người kia đe dọa, ấn tượng như thần như ma, khi nàng bị đưa tới Thần Mộc Thành Mộc gia, khi nhìn thấy hắn vẫn luôn tìm đường vòng rời đi.
Thanh danh của Mộc Tu Công thật sự là quá lớn, truyền thuyết về hắn càng thêm khủng bố.
Cho nên hiện tại mặc dù nàng nghe nói hai người đều đang sử dụng lực lượng thân thể để so đấu, nhưng nàng vẫn thập phần lo lắng cho Tần Phàm, thậm chí nàng còn có ý niệm muốn gọi Mộc Tu Công cùng nhau quay về, muốn cho hắn buông tha Tần Phàm.
Trong ý nghĩ của nàng, Tần Phàm không khả năng chiến thắng.
Dưới ánh mắt chăm chú khẩn trương của Phương Tiểu Tình, Tần Phàm cùng Mộc Thiên Hùng càng ngày càng tiếp cận, thậm chí đã có thể chứng kiến ánh mắt lạnh lùng túc sát của đối phương.
- Oanh!
Hai người cơ hồ đồng thời cùng bước ra một bước cuối cùng, nhất thời mặt đất bị họ giẫm đạp xuất hiện hố to thật sâu, nứt vỡ như mạng nhện lan tràn khắp chung quanh.
- Hưu…
Quyền phong rít lên trong không khí, cơ hồ như muốn bốc cháy thành hoa lửa.
- Oanh!
Trong nháy mắt hai nắm tay dùng xu thế như dời non lấp bể, lay động thiên địa oanh kích lẫn nhau, không khí bị hai cỗ quyền phong áp súc tới mức tận cùng, sau đó đột nhiên phá mở ra, chấn động không khí chung quanh, làm cả thâm sơn như vang rền chao đảo.
Thật giống như vẫn thạch giữa không trung va chạm vào nhau!
Thắng bại trong một quyền này!
Trong nháy mắt nắm tay đụng nhau, ánh mắt hai người đều trừng hướng đối phương, tựa hồ muốn dùng ánh mắt gia tăng thêm một ít lực lượng.
Thoáng chốc ánh mắt tràn đầy tin tưởng của Mộc Thiên Hùng biến thành kinh ngạc, hắn làm sao cũng không nghĩ ra nắm tay đối phương lại truyền tới cỗ lực lượng khủng bố đến như thế.
Thậm chí chỉ dựa vào cỗ lực lượng này đã tiếp cận thực lực của võ tôn!
- Không có khả năng!
Mộc Thiên Hùng không thể tin được, đối phương biểu hiện ra ngoài chỉ có thực lực của linh võ sư, nhưng khí lực mạnh đến khủng bố, cỗ lực lượng lại cường hãn như một võ tôn!
Ánh mắt hắn dần dần biến thành hoảng sợ!
Ngay sau đó hắn mang theo vẻ mặt không cam lòng, thân thể bay ngược ra ngoài.
- Oanh!
Tiếp theo Mộc Thiên Hùng phải sử dụng nguyên khí mới làm bản thân không đến nỗi chật vật ngã nhào xuống đất.
- Mộc Tu Công không ngờ lại thua!
Ở phía xa Phương Tiểu Tình đang quan sát cuộc chiến không khỏi ngây dại, vô cùng khiếp sợ, nàng không tưởng được Mộc Thiên Hùng thế nhưng sẽ thua trên tay một thiếu niên mới nổi danh!
Tuy rằng bị đánh bại ở so đấu lực lượng thân thể, nhưng điều này cũng không làm người ta tin tưởng nổi!
Mộc Tu Công là cửu cấp võ tôn, nửa bước võ thánh!
- Mộc Tu Công, ngươi thua, đa tạ!
Tần Phàm thấy đối phương đã sử dụng nguyên khí, liền thu nắm tay, vững vàng đứng thẳng, nhìn đối phương hờ hững nói.
Đương nhiên lúc này hắn còn chưa hoàn toàn trầm tĩnh lại, vẫn kín đáo đề phòng đối phương sẽ lật lọng.
- Vừa rồi ngươi sử dụng kình khí?
Mộc Thiên Hùng âm trầm nhìn Tần Phàm truy hỏi.
- Nếu như ta sử dụng kình khí, với thực lực của Mộc Tu Công các hạ có thể dễ dàng cảm ứng ra được rồi!
Sắc mặt Tần Phàm không chút thay đổi thản nhiên nói.
- Nếu không ngươi làm sao được lực lượng thân thể mạnh như vậy, đã nhanh tiếp cận thực lực võ tôn bình thường!
Mộc Thiên Hùng tiếp tục quát hỏi, thật sự hắn không cảm nhận được có nguyên khí ba động chung quanh, nhưng hắn không thể nào tin được thậm chí có người chỉ dựa vào thân thể đã đạt được thực lực tiếp cận võ tôn.
Điều này thật sự vượt qua lẽ thường!
- Mộc Tu Công, dù sao ta không hề sử dụng kình khí, ngươi hẳn cũng phải rõ ràng lần này so đấu đích thật là ta thắng, điểm này không thể phủ nhận, vì sao ta có được lực lượng như vậy, ta chỉ có thể nói là do ta tu luyện mà có…
Tần Phàm đúng mực hồi đáp:
- Đương nhiên, thực lực của ngươi mạnh hơn ta, nếu muốn nuốt lời ta đương nhiên không cách nào phản kháng!
Sắc mặt Mộc Thiên Hùng biến thành cực kỳ khó coi, âm trầm biến sắc, hắn căn bản không hề nghĩ tới mình sẽ thất bại, nhưng sự thật bày ngay trước mắt, không chảy
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.