Đan Vũ Càn Khôn

Chương 1767: Nhân Thần thứ chín

Hỏa Thụ

17/07/2014

Ở trong giới thiệu của Long Thần, ở thời đại Viễn Cổ là chủ yếu dựa vào bát đại Nhân Thần đi đối kháng mười Đại Thiên Thần bên trong Thiên Thần, nếu như không phải tám Nhân Thần này, nhân loại cuối cùng nhất không có khả năng đả bại Thiên Thần.

- Đúng vậy, lúc mới bắt đầu hoàn toàn chính xác chỉ có bát đại Nhân Thần, cho nên liên minh nhân loại cùng Yêu tộc kỳ thật cũng không phải đối thủ của trận hình Thiên Thần, thẳng đến Nhân Thần thứ chín, cũng chính là ngươi xuất hiện, mới thay đổi cục diện. Thậm chí có thể nói, toàn bộ là vì ngươi, nhân loại cuối cùng nhất mới lấy được thắng lợi trong Chư Thần đại chiến, mới có được cục diện Tân Thế Giới hôm nay. Là nhân loại khống chế thế giới, dùng Yêu tộc làm phụ, Thiên Thần chỉ có thể biến thành dư nghiệt.

Lão Yêu Thần Tần Hồng kỹ càng vì Tần Phàm giải thích, hắn nhìn xem Tần Phàm, nói lên chuyện cũ thời Viễn Cổ, cùng Yêu Thần, trên mặt đều là có một loại tôn sùng.

- Nguyên lai lúc đầu ta lợi hại như vậy sao?

Nhìn người đã từng là phụ thân của mình dùng loại thần sắc này nhìn mình, Tần Phàm không khỏi không được tự nhiên sờ lên mũi. lộ ra xấu hổ không thôi.

- Đây là không cho hoài nghi, ngươi danh xưng Đan Vũ Thần, đan võ hai đạo đều là đăng phong tạo cực, đặc biệt là ở đan đạo, có thể nói đan đạo bí truyền của Tân Thế Giới hiện tại này đều là ngươi sáng lập. Bất quá ngươi là ở lúc Chư Thần đại chiến cuối cùng mới trở thành Nhân Thần, hơn nữa sau khi trở thành Nhân Thần không lâu ngươi cũng tiến nhập chuyển sinh. Cho nên trong Tân Thế Giới cũng không có truyền lưu sự tích của ngươi. Hơn nữa đây cũng là lúc trước ngươi yêu cầu.

Tần Hồng lại tiếp tục nói, hưng phấn không thôi.

- Đan đạo là ta sáng lập hay sao?

Tần Phàm càng thêm giật mình.

- Đúng vậy, ở thời xa xưa tuy cũng có một ít Luyện Dược Sư, nhưng bọn hắn đều không có cách nào đạt tới độ cao như ngươi, là ngươi phát hiện đan mạch, hơn nữa sáng lập đan mạch hợp thành, chỉ có một mình ngươi đạt đến cảnh giới cao nhất của đan đạo... Ngươi có lẽ còn nhớ rõ Cát Bản a?

Tần Hồng nói ra.

- Ân, ta đạt được qua hắn truyền thừa.



Tần Phàm nhẹ gật đầu nói ra.

- Ha ha, hắn cũng không có nói cho ngươi biết toàn bộ chân tướng. Kỳ thật cái kia vốn chính là ngươi truyền thừa. Chỉ có điều Cát Bản này đã từng đạt được qua ngươi truyền thừa, nhưng hắn cuối cùng nhất đồng dạng không có đạt tới cảnh giới cao nhất của đan đạo. Đã bị chết ở dưới Thiên Mệnh chi độc, phải biết rằng, chỉ có một mình ngươi mới có thể luyện chế ra Nghịch Mệnh Thiên Đan. Vì vậy ta, với tư cách người thủ hộ Đan Vũ Thần, mới để cho hắn tiếp tục đem truyền thừa này truyền thừa xuống dưới, thẳng đến có một ngày chờ đợi chính ngươi đi thu hồi.

Lão Yêu Thần Tần Hồng cười nói, đem thứ này đều nói ra, hắn thoáng cái buông lỏng:

- Ta là người thủ hộ Đan Vũ Thần, lúc trước ngươi ở bên trong đan phương lấy được địa đồ truyền thừa cũng là ta để cho người đặt ở đó, ta biết rõ ngươi nhất định sẽ có năng lực lấy được, sau đó cầm lại truyền thừa của chính ngươi.

Trước kia những vật này hắn cũng không thể nói cho Tần Phàm, bởi vì sợ Tần Phàm thoáng cái kích thích tất cả trí nhớ, đại não nhân thể sẽ không chịu nổi mà bạo tạc.

- Là ta sáng lập đan đạo, hơn nữa chỉ có ta một người có thể đạt tới cảnh giới cao nhất của đan đạo...

Tần Phàm cũng có chút phát mộng, bị thân phận cường đại của mình thời Viễn Cổ rung động, sau đó hắn chợt nhớ tới cái gì hỏi:

- Nói như vậy, Đan Vũ Thần Đỉnh hẳn là đồ vật của nguyên lai ta rồi hả?

Đan Vũ Thần Đỉnh này một mực thập phần thần bí cường đại, nếu như không phải có Đan Vũ Thần Đỉnh này phụ trợ, hắn rất khó giống như hiện tại vô luận luyện chế đan dược gì, thành đan suất cao đến đáng sợ như vậy, cơ hồ đều là 100%, đây là sự tình mà Luyện Đan Sư căn bản khó có thể tưởng tượng.

Hơn nữa bên trong Đan Vũ Thần Đỉnh này còn có không gian thần bí.

Về phần danh tự Đan Vũ Thần Đỉnh này cũng cùng Đan Vũ Thần có quan hệ, hắn đã là Đan Vũ Thần, như vậy cái Đan Vũ Thần Đỉnh này là đồ vật đắc ý nhất của hắn khi đó rồi.

- Ha ha, đúng vậy. Ngươi trước hết nghe ta từ từ nói rõ, tại thời Viễn Cổ, ta là một trong những tùy tùng của ngươi. Tiểu Phàm, ta rất vinh hạnh cả đời này có thể làm phụ thân của ngươi, với tư cách người thủ hộ ngươi.



Tần Hồng tiếp tục nói:

- Ta biết rõ ngươi muốn khôi phục đỉnh phong cùng trí nhớ của Đan Vũ Thần, đầu tiên phải khôi phục thiên phú đan đạo. Cho nên, ta đời này an bài ngươi sinh ra ở linh dược thế gia, gia tộc không lớn, sẽ không quá gây chú ý ánh mắt của người ngoài, đồng thời ta lại từ nhỏ thông qua từng phương pháp đến kích thích ngươi thức tỉnh, đáng tiếc trước mười lăm năm ta cơ hồ đều không có thành công, trí nhớ của ngươi quá khổng lồ, hơn nữa trải qua nhiều thế chuyển sinh, càng thêm khó có thể dung hợp, đây cũng là nguyên nhân chủ yếu vì sao khi còn bé ngươi thường thường sẽ cảm thấy đau đầu.

Tần Phàm lại nhẹ gật đầu, sau khi hắn khôi phục trí nhớ đã biết rõ Tần Hồng ít nhất đối với hắn đều thập phần đặc biệt, rất nghiêm khắc, nhưng có đôi khi lại để cho người cảm giác được cẩn thận từng li từng tí. Hắn từ nhỏ có chút sợ hãi phụ thân này, bây giờ nghĩ lại thật sự là trách lầm.

- May mắn, ngay ở năm ngươi mười lăm tuổi kia, ngươi rốt cục đã thức tỉnh một bộ phận nhớ, tuy đây chẳng qua là một bộ phận trí nhớ, nhưng lại để cho ta hưng phấn chính là ngươi đã bắt đầu muốn luyện đan một lần nữa, vì vậy ta liền để cho Li nhi đem Đan Vũ Thần Đỉnh giao trả lại cho ngươi một lần nữa.

Tần Hồng còn nói thêm:

- Kế tiếp, sự tình dần dần dễ dàng một chút rồi, kể cả Tần Tiến cầu hôn cùng hành hương gấp gáp đều là ta trực tiếp cùng gián tiếp an bài, ta cố ý nói thực lực của mình không đủ, vì chính là kích thích thực lực của ngươi tăng lên rất nhanh, làm cho ngươi có thể tiến hành theo chất lượng tiếp nhận càng nhiều trí nhớ hơn nữa.

Sắp xếp của hắn đều rất tự nhiên, có thể làm cho Tần Phàm một mực có phương hướng phấn đấu, cũng sẽ không cảm thấy tận lực, hoàn toàn phụ họa thân phận của Tần Phàm, sẽ không cảm thấy đột ngột. Thậm chí chính hắn cũng hoàn toàn dung nhập đến nhân vật Tộc trưởng của Nam Phong Tần gia, hoàn toàn quên thân phận lão Yêu Thần của mình, có đôi khi ý nghĩ cùng làm việc của hắn như một người bình thường, chỉ có hết thảy tự nhiên, như vậy mới không khiến cho chút ít tồn tại cường đại suy đoán.

Dù sao có chút tồn tại cường đại hắn kiêng kị, thậm chí có thể dò xét tâm linh suy nghĩ.

- Nguyên lai đều là phụ thân ngài an bài.

Lúc này Tần Phàm đều hiểu rõ ra, sau đó hắn chần chờ một chút hỏi:

- Vậy linh hồn bên trong Đan Vũ Thần Đỉnh thì sao?

Hắn hỏi chính là Cổ Mặc, cái này sau khi xuất hiện vẫn đảm đương lấy nhân vật sư phụ của hắn, hắn một mực đều thập phần cảm kích. Bất quá thật lâu trước kia, hắn đã biến mất không thấy.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

Nhận xét của độc giả về truyện Đan Vũ Càn Khôn

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook