Đan Vũ Càn Khôn

Chương 1232: Nợ máu trả máu

Hỏa Thụ

07/05/2014

Muốn nắm giữ vận mệnh của mình, hiện tại còn xa xa chưa đủ!

Muốn đấu tranh, hắn còn cần thêm cố gắng!

Từ thật lâu trước kia, khi Tần Phàm khôi phục được trí nhớ của kiếp trước, hắn đã lập ra chí nguyện phải có một ngày bước lên đỉnh phong võ đạo, trước kia hắn đối với việc này còn chưa có được nhận thức rõ ràng, nhưng hiện tại hắn nhất định phải trở thành người mạnh nhất trong thiên địa!

Chỉ khi nào trở thành người mạnh nhất trong thiên địa, hắn mới có thể siêu việt hết thảy, thoát khỏi bàn tay vô hình kia, chân chính nắm giữ vận mệnh của mình!

Qua hồi lâu, Tần Phàm dùng ý chỉ cứng cỏi đem bi thống cùng điên cuồng tạm thời áp chế tận đáy lòng, ánh mắt xích hồng sắc lúc này lại quét xuống đám người trong Nam Phong Thành bên dưới.

Hiện tại hết thảy đã ngã ngũ, hắn có thương tâm cũng chỉ vô ích.

Cũng đã tới thời điểm quay trở về trong hiện thực.

Khi thấy người của Kiền Kinh Tần gia thì ánh mắt của hắn vô cùng băng sương, mỗi người đều cảm thấy rét lạnh tận xương khi chạm tới ánh mắt của hắn, toàn thân máu huyết như đông cứng lại. Mà lúc này cả thiên địa đều vô cùng yên tĩnh, thậm chí hô hấp của mọi người đều có thể nghe thấy.

Ngày cưới của hắn biến thành người bi thống thương tâm, xét tới cùng, là do người của Kiền Kinh Tần gia ban tặng! Nếu không phải bọn hắn, sẽ không đến nỗi quấy động hôn lễ của hắn không được an bình! Nếu không phải bọn hắn, cũng sẽ không đưa tới cửu cấp yêu thú! Nếu không có bọn hắn, Kỷ Huyên Nhi cũng không bị trọng thương, Tần Li cũng không bị hóa bướm bắt đi!

Đầu sỏ gây nên là Tần Quan dã đền tội, nhưng những đồng lõa liên quan tội cũng không thể tha!

Trong một khắc, lửa giận của Tần Phàm lại thiêu đốt.

Hiện tại là lúc phải tính sổ!

Đến lúc này người của Kiền Kinh Tần gia sắc mặt đều trắng bệch, hiện tại chỗ dựa lớn nhất của bọn hắn đã chết, không còn người nào đủ sức phản kháng Tần Phàm. Đối diện với lửa giận của Tần Phàm, nghĩ tới vận mệnh sắp tới trong lòng bọn hắn vô cùng hoảng sợ bất an.

- Kỳ tích chi tử, lần này…Kiền Kinh Tần gia chúng ta nhận thua, từ nay về sau chúng ta cam đoan sẽ không tiếp tục làm kẻ địch của Nam Phong Tần gia, hi vọng ngươi có thể mở một đường sống…

Khi không khí băng sương đáng sợ lan tràn tới cực hạn, đương nhiệm tộc trưởng Tần Thịnh của Kiền Kinh Tần gia chỉ phải cắn răng kiên trì trầm giọng nói.



- Mở một đường sống?

Nghe được thanh âm của Tần Thịnh, trên mặt Tần Phàm xuất hiện vẻ co rúm dữ tợn, ngửa mặt lên trời người to, trong tiếng cười mang theo băng sương cùng áp lực giận dữ:

- Kiền Kinh Tần gia các ngươi chẳng những không tuân thủ ước hẹn năm năm còn tới phá hư hôn lễ của ta. Còn đi cấu kết yêu thú, giết hại nhân loại đồng tộc, chỉ hai tội này cũng đủ cho các ngươi chết trăm lần!

- Tần Phàm, rốt cục ngươi muốn thế nào? Ngươi có điều kiện gì chúng ta cũng đáp ứng!

Nghe được câu trả lời của Tần Phàm, trong lòng Tần Thịnh càng thêm hoảng sợ, sắc mặt vô cùng khó coi, lại nói.

- Nợ máu trả máu!

Ánh mắt Tần Phàm nhìn nhóm võ thánh của Kiền Kinh Tần gia, trong miệng gằn từng tiếng tức giận quát. Cho tới khi chữ cuối cùng truyền vào trong tai mọi người, một cỗ sát khí bàng bạc xé rách thiên địa, rất nhanh lan tràn trong không gian.

- Tộc trưởng, đừng nói nữa, tiểu tạp chủng kia không thể nào chịu buông tha cho chúng ta, thừa dịp hiện tại thương thế trên người hắn còn chưa khôi phục, chúng ta nhanh chóng giết hắn!

Cảm giác được sát cơ mãnh liệt, một gã võ thánh Kiền Kinh Tần gia cắn răng, dẫn đầu hướng Tần Phàm phóng đi.

Đó là thái thượng trưởng lão của Kiền Kinh Tần gia, một gã thất cấp võ thánh, tốc độ hắn cực nhanh, mà nhóm võ thánh của Nam Phong Tần gia bởi vì chuyện vừa xảy ra nên tạm thời dừng tay chờ Tần Phàm phân phó, vì vậy không kịp ngăn cản, làm người kia đã rất nhanh đến gần Tần Phàm.

- Ha ha, tốt!

Tần Phàm cười lạnh, Chu Tước Dực vẫy mạnh, thân hình hóa thành một đạo lưu quang bắn nhanh tới phía trước nghênh đón, nháy mắt đã đi tới trước mặt thất cấp võ thánh kia.

Nhìn thấy Tần Phàm đã bị trọng thương nhưng vẫn có thể thi triển ra tốc độ đáng sợ như thế, thất cấp võ thánh kia cả kinh, thanh trường kiếm màu đen sắc bén trong tay tinh chuẩn đâm ra, thanh kiếm mang theo quy tắc lực, kiếm ảnh đi qua hư không tầng tầng gãy vỡ, trực tiếp đến gần trái tim của Tần Phàm.

- Phốc…

Một kiếm tựa hồ đâm vào bên trong phòng ngự quy tắc tiểu thế giới của Tần Phàm, trực tiếp xâm nhập vào trong cơ thể đối phương. Điều này làm cho thất cấp võ thánh không khỏi mừng rỡ, nghĩ rằng hiện tại Tần Phàm chỉ phô trương thanh thế kỳ thật đã vô cùng suy yếu.



Nhưng đúng lúc này hắn chợt phát hiện trường kiếm của mình cũng không cách nào tiến thêm.

- A…

Chỉ trong nháy mắt, một cỗ lực lượng cuồng bạo bỗng nhiên từ ngay trái tim bắn ngược trở về, làm cổ tay võ thánh kia đau xót, ngay lúc thanh trường kiếm rời khỏi tay một nắm tay phủ dầy lân giáp dữ tợn đã trực tiếp đập tới, hung hăng đánh trúng lồng ngực của hắn.

Kiếm của hắn đâm vào thân thể Tần Phàm, nhưng một quyền của Tần Phàm cũng phá tan quy tắc tiểu thế giới của hắn, kình khí man ngưu nặng mấy ngàn trọng lực xâm nhập vào trong ngũ tạng lục phủ của hắn.

- Oanh! Oanh! Oanh! Oanh!

Kình khí vừa tiến vào trong cơ thể không ngừng bùng nổ, thất cấp võ thánh kia mở trừng hai mắt, cảm thấy không sao tưởng tượng nổi. Trước đó khi Tần Phàm quyết chiến cùng Tần Quan hắn đã cảm thấy thực lực của Tần Phàm cường đại, nhưng cho tới bây giờ hắn mới rõ ràng cảm nhận được.

Trả giá đương nhiên là tính mạng.

Rất nhanh hắn cảm giác được sinh cơ dần dần rời khỏi thân thể mình đi xa, sau đó thân thể không bị khống chế như diều đứt dây rơi xuống dưới, từ nay về sau không còn chút liên hệ gì với thế giới này.

- Tê…

Chứng kiến Tần Phàm đang ở trạng thái trọng thương mà vẫn có thể một chiêu giết chết thất cấp võ thánh, những võ thánh khác của Kiền Kinh Tần gia không khỏi hít sâu một hơi lạnh, bắt đầu nảy ra ý chạy trốn.

Nhưng lúc này Tần Phàm vừa nhiễm máu tươi của một thất cấp võ thánh, khí tức thô bạo mới tạm thời áp chế bị dẫn phát, đôi mắt đỏ bừng, thân ảnh chợt lóe, điên cuồng phóng về nhóm võ thánh kia.

Tuy rằng hắn bị thương nhưng được Tần Li trị liệu đã khôi phục hơn phân nửa, hơn nữa có được Thanh Long Tâm cùng khí lực cường đại ủng hộ, làm thực lực của hắn cũng không giảm bao nhiêu, thậm chí còn bị kích thích sau khi hóa thân Kỳ Lân trước đó, mơ hồ có chút tăng lên.

- Ngươi là tộc trưởng Kiền Kinh Tần gia, năm đó các ngươi cường hoành đem Nam Phong Tần gia gồm thâu, hơn nữa không ngừng ức hiếp sản nghiệp của Nam Phong Tần gia chúng ta, chỉ sợ là nghe theo mệnh lệnh của ngươi đi!

Tiếp theo, Tần Phàm xuất hiện ngay trước mặt Tần Thịnh, ánh mắt lạnh lùng, trong miệng hờ hững nói.

- Phải, mệnh lệnh là do ta ban ra, toàn bộ tội lỗi do một mình ta gánh vác! Tần Phàm, ngươi giết ta, hi vọng ngươi có thể buông tha tộc nhân khác của Kiền Kinh Tần gia!

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện bách hợp
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Đan Vũ Càn Khôn

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook