Đan Vũ Càn Khôn

Chương 272: Nữ tử nguy hiểm. (2)

Hỏa Thụ

13/01/2014

PHỐC! PHỐC! PHỐC!

Bất quá tuy như thế, trường kiếm trong tay nữ tử kia lại vẫn nhanh chuẩn hung ác, mỗi một kiếm đâm ra, y nguyên sẽ có một người chết đi.

- Đây mới thực sự là giết người không chớp mắt ah...

Trong lòng Tần Phàm cũng không khỏi thở dài, nữ tử này từ khi xuất hiện đến hiện tại, cũng không nói qua một câu gì, trực tiếp rút kiếm giết người, hơn nữa hoàn toàn không có một tia dừng lại cùng do dự.

Rất nhanh, trong tràng ngoại trừ nữ tử kia ra, chỉ còn lại có một người.

- Tiểu thư tha mạng!

Vào lúc đó, mạo hiểm giả kia đột nhiên quỳ dưới mặt đất, trong miệng cầu xin tha thứ nói:

- Ta biết rõ trong Yêu thú hoang nguyên này giảng chính là nhược nhục cường thực, chúng ta đã dám đoạt đồ đạc của ngươi, vốn nên có giác ngộ phải chết, nhưng mà trong nhà của ta trên còn có mẫu thân lớn tuổi, dưới có ấu nữ mới sinh ra không lâu, kính xin...

Mạo hiểm giả kia nói được ngôn từ khẩn khẩn, lộ ra cực kỳ thương cảm, ngay cả Tần Phàm cũng không khỏi động lòng trắc ẩn, nhưng mà người nọ còn chưa dứt lời, nữ tử kia đã không có một tia dừng lại, trường kiếm trong tay không có một tia cảm tình, lần nữa đưa vào trong cổ họng mạo hiểm giả này.

Kiếm ra, lại thu hoạch được một cái mạng.

Mạo hiểm giả kia chậm rãi ngã xuống đất, trên mặt lộ vẻ không cam lòng.

Mà trên mặt nữ tử kia vẫn không có một tia biến hóa, thậm chí ngay cả nhíu mày cũng không có xuất hiện qua.

- Nữ nhân thật ác độc.

Trong nội tâm Tần Phàm không khỏi thầm nghĩ.

- Nữ tử này thoạt nhìn so với ngươi còn ác hơn nhiều, ngày đó ngươi ở dược cốc còn buông tha Hầu Chung kia, như thay đổi nữ tử trước mắt này, không nói hai lời đâm một kiếm rồi.

Lúc này thanh âm của Cổ Mặc cũng truyền đến bên tai.

- Rất đáng sợ đấy, thời điểm người nọ cầu xin tha thứ nàng cũng không có nửa điểm do dự, giống như là hoàn toàn không có cảm tình.

Tần Phàm cũng kiêng kị nói.

- Đừng cho nàng phát hiện, nếu không sẽ có phiền toái rất lớn...



Cổ Mặc truyền âm nói.

Nhưng mà, ngay khi thanh âm của Cổ Mặc vừa dứt bên tai, nữ tử kia lại đột nhiên nhìn thoáng qua địa phương ẩn thân của Tần Phàm, tuy trên mặt của nàng y nguyên không có bất kỳ biến hóa nào, như không có bất luận suy nghĩ gì, trường kiếm trong tay lập tức chỉ lên, thân hình của nàng rất nhanh lao về phía Tần Phàm.

- Móa, ta là không có gây nàng ah! Càng không có nghĩ qua đoạt đồ đạc của nàng! Hơn nữa ta một chút cũng không có nhúc nhích, như vậy cũng bị nàng phát hiện?

Tần Phàm không khỏi chửi nhỏ một tiếng, nhìn thân ảnh lạnh như băng càng ngày càng gần kia, hắn vội vàng nhảy lên, nhanh chóng bỏ chạy, lúc này hắn không có ý tứ giao thủ cùng nữ tử này, hơn nữa hắn đoán chừng cơ hội mình có thể thắng được cũng không cao.

- Vẫn còn truy?

Tần Phàm toàn lực triển khai thân pháp, đã chạy một quãng xa, nhưng mà phát hiện nữ tử thần bí kia vẫn ở sau lưng theo đuổi không bỏ.

- Ta và nàng đến tột cùng có thâm cừu đại hận gì chứ? Thậm chí ngay cả thi thể Kim Tuyến Tử Văn Xà kia cũng chưa thu, liền trực tiếp đuổi tới? Nhìn bộ dáng của nàng là không giết ta không bỏ qua ah!

Trong nội tâm Tần Phàm cũng không khỏi nhiều thêm vài phần tức giận, truyền âm cho Cổ Mặc nói ra:

- Lão đầu, ngươi giúp ta giải quyết nàng đi.

- Không phải bản Võ Thánh không muốn giúp ngươi, chỉ là bản Võ Thánh rất ít động thủ với nữ tử, hơn nữa nữ tử kia còn am hiểu tinh thần công kích, kia là có thể trực tiếp công kích được hồn thể đấy, coi như là ta ra tay, cũng chưa hẳn là đối thủ của nàng.

Tthanh âm bất đắc dĩ của Cổ Mặc truyền đến:

- Ngươi lại để cho ta suy nghĩ một chút, bản Võ Thánh luôn cảm thấy người này tu luyện công pháp có chút đặc thù...

- Ta cũng sắp bị nàng giết chết, còn nghĩ công pháp của nàng làm gì?

Lúc này bỗng nhiên Tần Phàm cảm giác được sau lưng một hồi gió lạnh đánh úp lại, trong lòng không khỏi hơi trầm xuống, vội vàng xoay người một cái.

Trường kiếm trực tiếp đâm vào trên cánh tay phải của Tần Phàm.

Ông!

Cùng lúc đó, ánh mắt của Tần Phàm cùng nữ tử kia đụng lại với nhau, lập tức cảm giác được một cỗ lãnh ý ngập trời xâm nhập đến trong tinh thần ý chí của mình.

- Nhớ ra rồi, nàng tu luyện là Cực hạn chi đạo!

Nhưng vào lúc này, thanh âm của Cổ Mặc lại vang lên bên tai Tần Phàm.



- Nàng tu luyện cũng là Cực Hạn Chi Đạo?

Tần Phàm nao nao, nhìn lại cánh tay phải của mình, nhưng lại phát hiện cánh tay Kỳ Lân ở trạng thái mạnh nhất lại bị kiếm của nàng đâm vào sâu một tấc!

- Cánh tay Kỳ Lân vậy mà cũng bị tổn thương!

Hai mắt Tần Phàm ngưng tụ, nhìn xem rất nhiều rất nhiều máu tươi chảy xuống, trong lòng hắn không khỏi cả kinh. Chính mình khí lực mạnh bao nhiêu hắn thập phần tinh tường, cánh tay Kỳ Lân này so với bộ vị khác trên thân thể còn cứng rắn hơn vài lần, nhưng hôm nay lại bị thương sâu như vậy!

Từ khi hắn đạt được cánh tay Kỳ Lân đến nay, còn là lần đầu tiên.

- Ah.

Lập tức, Tần Phàm còn cảm giác được từ trong đôi mắt nàng kia truyền đến một cỗ sát khí cường đại, tựa hồ chỉ bằng vào ánh mắt có thể giết chết người, để cho tinh thần ý chí của hắn lập tức cảm giác được linh hồn bản thân run rẩy.

- Ta đây là sợ hãi?

Trong nội tâm Tần Phàm lại kinh, tâm bình tĩnh của hắn sớm đã tôi luyện đến trình độ lâm nguy không sợ, nhưng vào lúc đó hắn tựa hồ chứng kiến một ác nhân khí thế độc ác ngập trời, một sát thủ giết người không chớp mắt lạnh như băng đang nhìn mình chằm chằm, lại để cho hắn tự nhiên cảm thấy sợ hãi, cảm xúc này là hắn thật lâu không có xuất hiện qua.

...

Khẽ cắn lưỡi, để cho mình cố gắng duy trì thanh tỉnh, sau đó một quyền đánh về phía trước; khí kình cường hoành đánh tới trên người nữ tử kia.

PHỐC!

Nàng kia lập tức rút trường kiếm ra, tốc độ bay nhanh tránh đi một kích này của Tần Phàm, sau đó tiếp tục mặt không biểu tình đâm tới lần nữa.

Cũng đúng vào lúc này, miệng vết thương trên cánh tay phải của Tần Phàm còn truyền đến một hồi lạnh như băng, để cho huyết nóng của hắn vào lúc này phảng phất muốn đông lại, hắn vội vàng dùng năng lượng Hỏa hệ vận chuyển toàn thân, lúc này mới tiêu trừ loại cảm giác kia.

Nhưng tốc độ của cô gái này quá nhanh! Tần Phàm thậm chí toàn lực triển khai Lưu Tinh Bộ cũng không nhanh bằng nàng, ngay thời điểm Tần Phàm xử lý tình huống trong cơ thể, kiếm của nàng đã lập tức đi tới trước mắt.

Bành!

Vào lúc đó Tần Phàm chỉ phải sử dụng Huyền Trọng vực, 50 lần trọng lực lập tức bao phủ trong phạm vi trăm mét.

Nhưng nữ tử này tựa hồ là hồn nhiên chưa phát giác ra, trường kiếm tiếp tục tới gần Tần Phàm, không có bởi vì chung quanh bỗng nhiên thay đổi trọng lực mà cảm giác được một chút kinh ngạc, thậm chí ngay cả một tia ngạc nhiên cũng không có lộ ra.

Nói cách khác, cho dù ở bên trong Huyền Trọng vực, tốc độ của Tần Phàm cùng nàng chênh lệch còn không có gần hơn.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện Đam Mỹ
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Đan Vũ Càn Khôn

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook