Chương 715: Phá rồi lại lập. (1)
Hỏa Thụ
31/03/2014
Lúc này thanh y thiếu niên trôi nổi trên không trung, thanh y phần phật, hỏa diễm nóng cháy mà hoa lệ quay chung quanh thân thể hắn, Chu Tước
Dực khổng lồ sau lưng hắn chậm rãi vẫy nhẹ, chân hắn đạp hư không, thân
thể lơ lửng trên bầu trời.
Thân thể hắn đọng đầy máu đen nhưng vẫn không cách nào che giấu được khí thế vạn trượng chẳng khác gì một chiến thần.
Đôi mắt hắn sắc bén như điện nhìn vào người của Phong gia trên đấu võ đài, đôi mắt băng sương khiến lòng người rét lạnh, toàn bộ mọi người trong thính phòng tuy khí thế áp bách của Tần Phàm không phải công kích bọn họ nhưng vẫn cảm thấy một loại cảm giác hít thở không thông tràn ngập toàn trường.
Thân ảnh kia xuất hiện biểu thị kỳ tích chi tử không hề ngã xuống, truyền kỳ về kỳ tích chi tử vẫn còn tiếp tục!
- Kỳ tích chi tử!
Nhìn Tần Phàm vẫn bình yên vô sự xuất hiện ngay trước mắt, rất nhiều người ủng hộ cùng sùng bái không khỏi lớn tiếng hoan hô. Vừa rồi bị Phong Thiên Hùng áp bách bọn họ giận dữ mà không dám nói gì, hiện giờ bỗng nhiên đã có được cột trụ tinh thần, cả đám người đều tinh thần phấn chấn.
- Kỳ tích chi tử nhất định phải đem lão vương bát Phong Thiên Hùng giết chết!
- Đem Phong gia đuổi ra Hắc Hỏa Thành!
- Phải xóa tên Phong gia khỏi Hắc Hỏa Thành!
Một số người vừa rồi bị Phong Thiên Hùng đánh trọng thương khi nãy không dám rên một tiếng, hiện giờ bởi vì Tần Phàm xuất hiện rốt cục giống như có được hậu thuẫn, bắt đầu không chút kiêng nể mắng to. Trong khoảng thời gian ngắn quả thật tình cảm quần chúng xúc động, nếu không phải Phong Thiên Hùng cùng vài vị trưởng lão cấp võ tôn của Phong gia còn đứng nơi đó, chỉ sợ những người kia đã đích thân lao xuống động thủ.
Có thể nói Tần Phàm xuất hiện một lần nữa làm cho tất cả mọi người lại có dựa vào, mọi người hoàn toàn tin tưởng thanh y thiếu niên mới xuất hiện trở lại.
Tuy rằn hiện tại Tần Phàm còn chưa đánh bại Phong Thiên Hùng cùng người của Phong gia, nhưng đối với mọi người mà nói, đều cho rằng sự xuất hiện của hắn nhất định là tiếp tục truyền kỳ, tiếp tục kỳ tích!
- Tiểu Phàm…
- Tần Phàm hiền chất…
Cổ Thanh Tuyết cùng người của Cổ gia đều vạn phần mừng rỡ, trong khoảnh khắc thay đổi cảm xúc mãnh liệt, nỗi khủng hoảng bởi Phong gia áp bách đã đảo mắt bị quét sạch, mọi người đều trở nên vô cùng phấn chấn.
Trên bầu trời Tần Phàm giống như một pho tượng thần, bảo hộ cùng trấn áp toàn bộ cảm xúc trái nghịch của bọn họ.
Hắn chính là lòng tin lẫn cam đoan cho mọi người, chỉ cần Tần Phàm còn tồn tại, người của Cổ gia liền tin chắc bọn họ có thể lấy lại được Hắc Hỏa Thành, một lần nữa tìm về quang vinh vô thượng của tổ tiên Cổ gia!
- Làm sao có thể!
So sánh với phản ứng của Cổ gia, người của Phong gia vừa thấy Tần Phàm xuất hiện nhất thời sắc mặt biến thành vô cùng khó xem, đặc biệt là Phong Thiên Hùng, sắc mặt hắn đã xanh mét không còn chút máu.
Hắn làm sao cũng thật không ngờ Tần Phàm chính diện chịu đựng một kích bát cấp võ tôn của mình, còn bị chính mình đánh thêm mấy lần công kích uy lực tương đương thế nhưng vẫn còn chưa chết!
Ánh mắt Phong Thiên Hùng vô cùng kinh ngạc nhìn chằm chằm lên thanh y thiếu niên trên bầu trời, nội tâm tràn đầy kinh hãi lẫn khó thể tin tưởng. Vừa rồi Tần Phàm không kịp sử dụng vũ kỹ đi ngăn cản công kích, hơn nữa nguyên khí hộ tráo hoàn toàn bị đánh vỡ, hắn tận mắt nhìn thấy công kích của mình dừng trên thân thể thiếu niên kia!
Nhưng đối phương vẫn có thể nguyên vẹn xuất hiện trở lại!
Khí lực cùng thể chất như vậy lại cường đại đến thế nào?
Phòng Thiên Hùng quả thật không dám tưởng tượng, hắn biết nếu thay đổi lại người bị công kích là chính mình, nhất định đã sớm chết ngay đương trường!
- Khí lực như vậy võ tôn cảnh giới có thể làm được sao? Một gã tam cấp võ tôn cũng không chịu nổi bát cấp võ tôn chiến lực của ta, nhưng lại còn có được khí lực phòng ngự nghịch thiên như vậy, chẳng lẽ hắn thực sự là kỳ tích chi tử do thần linh ban ân?
Trong đôi mắt Phong Thiên Hùng tràn đầy vẻ kiêng kỵ, vào lúc này hắn đột nhiên có cảm giác vô lực phản kháng cùng không còn cách nào chống đỡ.
Đánh thì đánh không lại, đan dược thì không sánh bằng, cuối cùng ngay cả dùng thủ đoạn đê tiện cũng không thể giết được thiếu niên!
Hắn còn có thể làm sao?
Lúc này trên bầu trời Tần Phàm chạm nhẹ vào Thảo Mộc Linh, vừa rồi chính nhờ vật này cứu hắn một mạng, để cho hắn có thể thêm lần nữa có lại được sinh mệnh chân khí, thông qua dùng đan dược dần dần khôi phục được hành động. Với khí lực của hắn, hấp thu dược lực cùng tốc độ khôi phục thương thế vốn là nhanh hơn người thường gấp mười lần trăm lần, cho nên chỉ một thoáng hắn đã khôi phục lại được chiến lực.
- Phong Thiên Hùng, vừa rồi không phải ngươi đã nói một tên cũng không để lại sao?
Cảm nhận được trạng thái đã dần dần khôi phục, đôi mắt Tần Phàm băng sương nhìn xuống Phong Thiên Hùng đứng trên đấu võ đài, miệng thản nhiên nói. Hôm nay hắn phá rồi lại lập, tin tưởng mười phần.
- Nếu như vậy hôm nay ta muốn để Phong gia không một người nào có thể đi ra khỏi Hắc Hỏa Thành!
Ngay sau đó, khí thế của Tần Phàm chợt chuyển, đột nhiên biến thành hung hãn sắc bén, không còn chút nửa phần động tác dư thừa, trực tiếp vung thanh đao trong tay lăng không bổ xuống.
- Ông!
Thiên địa chấn động, nguyên khí trong phạm vi hơn bốn trăm thước lập tức bị một đao của hắn khiên dẫn, mãnh liệt hội tụ trên lưỡi đao, sóng nhiệt cuồn cuộn như nước lũ, hóa thành một đạo đao khí khổng lồ như muốn bao trùm cả thiên không.
Đao xuất!
Tiếng xé gió bén nhọn, đem không khí khắp bốn phía đều bị thiêu đốt kịch liệt, không khí bị tua nhỏ sắc bén như lưỡi đao, chấn động cả hư không trực tiếp hướng Phong Thiên Hùng trên đấu võ đài bổ tới!
Hỏa vân quay cuồng, hỏa phong gào thét, hoàn toàn đem bầu trời che phủ.
Một đao này của Tần Phàm còn mạnh hơn lúc so đấu khi nãy với Phong Thiên Hùng không ít!
Bên trong ẩn chứa nguyên khí nồng đậm trong phạm vi hơn bốn trăm thước dưới tác dụng của Tôn Long Đan, ngoài ra chủ yếu là vừa rồi hắn phá lại lập, hơn nữa giận dữ ra tay, đột nhiên giống như đã hiểu ra một vài đạo huyền bí trong Đao Vương Lệnh trực tiếp phá tan gông xiềng của Bá Vương Đao, khiến đao thế của Bá Vương Đao mang theo khí thế trước nay chưa từng có.
Lúc này toàn bộ mọi người trong đấu võ trường đều cảm thấy được khí kình nóng rực tràn qua người, đồng thời như có đao khí sắc bén muốn cắt vỡ mạch máu bản thân, trong lòng đều tràn đầy rét lạnh.
Một đao mạnh mẽ, sắc bén phong mang, không sao đỡ nổi!
- Mọi người nhanh lui ra sau!
Phong Thiên Hùng thấy Tần Phàm chém ra một đao, sắc mặt biến thành khó xem, hắn rõ ràng cảm nhận được một đao này mạnh mẽ cùng bá đạo hơn vừa rồi không ít, vội vàng hét lớn.
Phong gia đệ tử phía sau hắn đối mặt một đao cũng cảm giác bị tòa núi lớn áp chế, trong lòng nảy sinh cảm giác không sao tránh khỏi!
Thế đao đã hoàn toàn bao phủ bọn hắn.
Người của Phong gia tâm thần sụp đổ, tuy nghe được tiếng quát của Phong Thiên Hùng, nhưng không có mấy người lui được bước chân.
Thân thể hắn đọng đầy máu đen nhưng vẫn không cách nào che giấu được khí thế vạn trượng chẳng khác gì một chiến thần.
Đôi mắt hắn sắc bén như điện nhìn vào người của Phong gia trên đấu võ đài, đôi mắt băng sương khiến lòng người rét lạnh, toàn bộ mọi người trong thính phòng tuy khí thế áp bách của Tần Phàm không phải công kích bọn họ nhưng vẫn cảm thấy một loại cảm giác hít thở không thông tràn ngập toàn trường.
Thân ảnh kia xuất hiện biểu thị kỳ tích chi tử không hề ngã xuống, truyền kỳ về kỳ tích chi tử vẫn còn tiếp tục!
- Kỳ tích chi tử!
Nhìn Tần Phàm vẫn bình yên vô sự xuất hiện ngay trước mắt, rất nhiều người ủng hộ cùng sùng bái không khỏi lớn tiếng hoan hô. Vừa rồi bị Phong Thiên Hùng áp bách bọn họ giận dữ mà không dám nói gì, hiện giờ bỗng nhiên đã có được cột trụ tinh thần, cả đám người đều tinh thần phấn chấn.
- Kỳ tích chi tử nhất định phải đem lão vương bát Phong Thiên Hùng giết chết!
- Đem Phong gia đuổi ra Hắc Hỏa Thành!
- Phải xóa tên Phong gia khỏi Hắc Hỏa Thành!
Một số người vừa rồi bị Phong Thiên Hùng đánh trọng thương khi nãy không dám rên một tiếng, hiện giờ bởi vì Tần Phàm xuất hiện rốt cục giống như có được hậu thuẫn, bắt đầu không chút kiêng nể mắng to. Trong khoảng thời gian ngắn quả thật tình cảm quần chúng xúc động, nếu không phải Phong Thiên Hùng cùng vài vị trưởng lão cấp võ tôn của Phong gia còn đứng nơi đó, chỉ sợ những người kia đã đích thân lao xuống động thủ.
Có thể nói Tần Phàm xuất hiện một lần nữa làm cho tất cả mọi người lại có dựa vào, mọi người hoàn toàn tin tưởng thanh y thiếu niên mới xuất hiện trở lại.
Tuy rằn hiện tại Tần Phàm còn chưa đánh bại Phong Thiên Hùng cùng người của Phong gia, nhưng đối với mọi người mà nói, đều cho rằng sự xuất hiện của hắn nhất định là tiếp tục truyền kỳ, tiếp tục kỳ tích!
- Tiểu Phàm…
- Tần Phàm hiền chất…
Cổ Thanh Tuyết cùng người của Cổ gia đều vạn phần mừng rỡ, trong khoảnh khắc thay đổi cảm xúc mãnh liệt, nỗi khủng hoảng bởi Phong gia áp bách đã đảo mắt bị quét sạch, mọi người đều trở nên vô cùng phấn chấn.
Trên bầu trời Tần Phàm giống như một pho tượng thần, bảo hộ cùng trấn áp toàn bộ cảm xúc trái nghịch của bọn họ.
Hắn chính là lòng tin lẫn cam đoan cho mọi người, chỉ cần Tần Phàm còn tồn tại, người của Cổ gia liền tin chắc bọn họ có thể lấy lại được Hắc Hỏa Thành, một lần nữa tìm về quang vinh vô thượng của tổ tiên Cổ gia!
- Làm sao có thể!
So sánh với phản ứng của Cổ gia, người của Phong gia vừa thấy Tần Phàm xuất hiện nhất thời sắc mặt biến thành vô cùng khó xem, đặc biệt là Phong Thiên Hùng, sắc mặt hắn đã xanh mét không còn chút máu.
Hắn làm sao cũng thật không ngờ Tần Phàm chính diện chịu đựng một kích bát cấp võ tôn của mình, còn bị chính mình đánh thêm mấy lần công kích uy lực tương đương thế nhưng vẫn còn chưa chết!
Ánh mắt Phong Thiên Hùng vô cùng kinh ngạc nhìn chằm chằm lên thanh y thiếu niên trên bầu trời, nội tâm tràn đầy kinh hãi lẫn khó thể tin tưởng. Vừa rồi Tần Phàm không kịp sử dụng vũ kỹ đi ngăn cản công kích, hơn nữa nguyên khí hộ tráo hoàn toàn bị đánh vỡ, hắn tận mắt nhìn thấy công kích của mình dừng trên thân thể thiếu niên kia!
Nhưng đối phương vẫn có thể nguyên vẹn xuất hiện trở lại!
Khí lực cùng thể chất như vậy lại cường đại đến thế nào?
Phòng Thiên Hùng quả thật không dám tưởng tượng, hắn biết nếu thay đổi lại người bị công kích là chính mình, nhất định đã sớm chết ngay đương trường!
- Khí lực như vậy võ tôn cảnh giới có thể làm được sao? Một gã tam cấp võ tôn cũng không chịu nổi bát cấp võ tôn chiến lực của ta, nhưng lại còn có được khí lực phòng ngự nghịch thiên như vậy, chẳng lẽ hắn thực sự là kỳ tích chi tử do thần linh ban ân?
Trong đôi mắt Phong Thiên Hùng tràn đầy vẻ kiêng kỵ, vào lúc này hắn đột nhiên có cảm giác vô lực phản kháng cùng không còn cách nào chống đỡ.
Đánh thì đánh không lại, đan dược thì không sánh bằng, cuối cùng ngay cả dùng thủ đoạn đê tiện cũng không thể giết được thiếu niên!
Hắn còn có thể làm sao?
Lúc này trên bầu trời Tần Phàm chạm nhẹ vào Thảo Mộc Linh, vừa rồi chính nhờ vật này cứu hắn một mạng, để cho hắn có thể thêm lần nữa có lại được sinh mệnh chân khí, thông qua dùng đan dược dần dần khôi phục được hành động. Với khí lực của hắn, hấp thu dược lực cùng tốc độ khôi phục thương thế vốn là nhanh hơn người thường gấp mười lần trăm lần, cho nên chỉ một thoáng hắn đã khôi phục lại được chiến lực.
- Phong Thiên Hùng, vừa rồi không phải ngươi đã nói một tên cũng không để lại sao?
Cảm nhận được trạng thái đã dần dần khôi phục, đôi mắt Tần Phàm băng sương nhìn xuống Phong Thiên Hùng đứng trên đấu võ đài, miệng thản nhiên nói. Hôm nay hắn phá rồi lại lập, tin tưởng mười phần.
- Nếu như vậy hôm nay ta muốn để Phong gia không một người nào có thể đi ra khỏi Hắc Hỏa Thành!
Ngay sau đó, khí thế của Tần Phàm chợt chuyển, đột nhiên biến thành hung hãn sắc bén, không còn chút nửa phần động tác dư thừa, trực tiếp vung thanh đao trong tay lăng không bổ xuống.
- Ông!
Thiên địa chấn động, nguyên khí trong phạm vi hơn bốn trăm thước lập tức bị một đao của hắn khiên dẫn, mãnh liệt hội tụ trên lưỡi đao, sóng nhiệt cuồn cuộn như nước lũ, hóa thành một đạo đao khí khổng lồ như muốn bao trùm cả thiên không.
Đao xuất!
Tiếng xé gió bén nhọn, đem không khí khắp bốn phía đều bị thiêu đốt kịch liệt, không khí bị tua nhỏ sắc bén như lưỡi đao, chấn động cả hư không trực tiếp hướng Phong Thiên Hùng trên đấu võ đài bổ tới!
Hỏa vân quay cuồng, hỏa phong gào thét, hoàn toàn đem bầu trời che phủ.
Một đao này của Tần Phàm còn mạnh hơn lúc so đấu khi nãy với Phong Thiên Hùng không ít!
Bên trong ẩn chứa nguyên khí nồng đậm trong phạm vi hơn bốn trăm thước dưới tác dụng của Tôn Long Đan, ngoài ra chủ yếu là vừa rồi hắn phá lại lập, hơn nữa giận dữ ra tay, đột nhiên giống như đã hiểu ra một vài đạo huyền bí trong Đao Vương Lệnh trực tiếp phá tan gông xiềng của Bá Vương Đao, khiến đao thế của Bá Vương Đao mang theo khí thế trước nay chưa từng có.
Lúc này toàn bộ mọi người trong đấu võ trường đều cảm thấy được khí kình nóng rực tràn qua người, đồng thời như có đao khí sắc bén muốn cắt vỡ mạch máu bản thân, trong lòng đều tràn đầy rét lạnh.
Một đao mạnh mẽ, sắc bén phong mang, không sao đỡ nổi!
- Mọi người nhanh lui ra sau!
Phong Thiên Hùng thấy Tần Phàm chém ra một đao, sắc mặt biến thành khó xem, hắn rõ ràng cảm nhận được một đao này mạnh mẽ cùng bá đạo hơn vừa rồi không ít, vội vàng hét lớn.
Phong gia đệ tử phía sau hắn đối mặt một đao cũng cảm giác bị tòa núi lớn áp chế, trong lòng nảy sinh cảm giác không sao tránh khỏi!
Thế đao đã hoàn toàn bao phủ bọn hắn.
Người của Phong gia tâm thần sụp đổ, tuy nghe được tiếng quát của Phong Thiên Hùng, nhưng không có mấy người lui được bước chân.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.