Đan Vũ Càn Khôn

Chương 1703: Quán quân!

Hỏa Thụ

07/07/2014

Lúc này sắc mặt Tiểu Chiến có chút tái nhợt, nhưng trong đôi mắt vẫn có lấy thần thái tỏa sáng. Gai nhọn trên người hắn đã được thu toàn bộ, nhìn xem Tần Phàm, thần sắc tràn đầy sùng bái.

- Lão đại ngươi quá mạnh mẽ, ta không phải là đối thủ của ngươi.

Sau đó trong miệng hắn lại có chút bất đắc dĩ mở lời nói ra.

- Thực lực của ngươi đã để cho ta thập phần ngoài ý muốn rồi.

Lúc này Tần Phàm bình tĩnh đứng tại chỗ, mỉm cười. Hắn lúc này, Ma Tướng sau lưng cũng đã biến mất, nhưng tinh thần khí chất của hắn cũng đã xảy ra một loại biến hóa cực lớn, cho người một loại cảm giác thâm bất khả trắc.

- Ta đây có thể tiếp tục gọi lão đại là lão đại hay không?

Tiểu Chiến lại đầy cõi lòng chờ mong hỏi thăm.

Nghe vậy, Tần Phàm trầm mặc lại.

Trước đây, hắn sở dĩ nói như vậy, bất quá chỉ là muốn dẫn đạo Tiểu Chiến cùng hắn quyết chiến, tránh cho những người khác hoài nghi mà thôi, trong lòng của hắn kỳ thật vẫn còn có chút lo lắng quan hệ giữa bọn hắn này.

Nếu như ngày sau hắn lên Yêu Thần Đảo, phải làm như thế nào?

Chứng kiến Tần Phàm trầm mặc, Tiểu Chiến lộ ra vẻ thất vọng.

- Có thể.

Nhưng vào lúc này, Tần Phàm bỗng nhiên lại ngẩng đầu lên nói ra.

Đã quyết định thuận theo tự nhiên, trong lòng của hắn cũng có quyết định, chỉ cần ngày sau thời điểm hắn lên Yêu Thần Đảo, Tiểu Chiến không ở trước mặt hắn, như vậy bọn hắn vĩnh viễn không phải là địch nhân. Ít nhất, hiện tại bọn hắn còn có thể làm huynh đệ.

- Thật tốt quá, Nguyên Hoàng đảo chủ, ta nhận thua!

Đạt được Tần Phàm đáp ứng, trên mặt tiểu Chiến cực kỳ vui vẻ, trên mặt tách ra dáng tươi cười hưng phấn, sau đó hắn có chút kích động lớn tiếng hướng lên trời không kêu gào.

Cái này ý nghĩa Thần Đảo Thiên Tài Chiến lúc này đây quán quân đã sinh ra đời rồi!

Tần Phàm thắng!

Hắn là quán quân!

Toàn trường rung động hoan hô.

Một người dự thi đến từ Thần Đảo không biết tên, lúc bắt đầu chỉ là một Ngũ kiếp Bán Thần, cuối cùng lại đánh bại nhiều thiên tài danh xưng Thần Đảo như vậy, nhiều Lục kiếp Bán Thần như vậy, thậm chí Thất Kiếp Bán Thần...

Hắn cùng nhau đi tới, có thể nói là kỳ tích, có thể nói là Truyền Kỳ!

Thật bất khả tư nghị!



- Tần Phàm hắn vậy mà thật sự lấy được quán quân Thần Đảo thiên tài chiến lần này! Trời ạ, Mạc Lợi Thần Đảo chúng ta vậy mà sinh ra một quán quân rồi!

Chỗ người dự thi nghỉ ngơi, Mạc Thiên Dương hưng phấn nhảy tưng tưng.

Ban đầu nghe Tần Phàm đối với Mạc Lợi Đảo chủ hứa hẹn hắn muốn lấy được Top 10 Thần Đảo Thiên Tài Chiến lần này, lúc ấy nghe giống như là chuyện cổ tích, thậm chí trong lòng của hắn cũng có chút cảm thấy Tần Phàm chính là nói chuyện hoang đường viển vông.

Nhưng hôm nay, hắn như thế nào cũng không nghĩ ra, giấc mộng này đã thành sự thật!

Hơn nữa vượt xa mục tiêu ban đầu!

- Hắn thật sự làm được.

Trên miệng Mộ Thanh Thanh không nói gì, trên mặt cũng không có quá nhiều biểu lộ, chỉ là trong tâm lặng lẽ nói.

Kỷ Huyên Nhi gần đây sẽ không biểu đạt tâm tình của mình, nhưng lúc này cũng không khỏi vì nam nhân của mình mà tự hào, trong đôi mắt tràn đầy thần thái, khó được nhoẻn miệng cười, làm cho rất nhiều người dự thi thiên tài trong khu nghỉ ngơi cảm giác được kinh diễm vô cùng.

Nhưng mà, mỗi người đều nhớ rõ, nữ tử tuyệt diễm này là thuộc về nam tử lóe sáng nhất dưới chiến trường kia.

Xem qua Tần Phàm biểu hiện nghịch thiên, không người nào dám có ý nghĩ không an phận.

- Nếu như không có vấn đề thân phận của hắn thật là tốt biết bao...

Trong cung điện kim quang, lúc này trong nội tâm Mạc Lợi Đảo chủ lộ ra vô cùng cảm khái. Hắn lúc trước cũng không tin Tần Phàm có thể thật sự hoàn thành hứa hẹn, càng thật không ngờ hiện tại Tần Phàm vậy mà lấy được quán quân của toàn bộ Thần Đảo Thiên Tài Chiến.

Là không thể tưởng tượng nổi cỡ nào, là kỳ tích cỡ nào.

Bởi vì Tần Phàm, cái tên Mạc Lợi Đảo hắn này sẽ truyền ra trong toàn bộ Tân Thế Giới, Mạc Lợi hắn cũng sẽ cùng theo có mặt mũi, vinh quang ngàn vạn.

Bất quá, hiện tại trong lòng hắn có chút tâm thần bất định.

Bởi vì hoài nghi trên người Tần Phàm thuộc về Thiên Thần dư nghiệt, hắn sắp sẽ mất đi hết thảy vinh quang, kể cả cơ hội tiến vào Top 10 kia mang đến, hắn cũng sẽ đánh mất toàn bộ.

- Quán quân sinh ra đời, Nguyên Hoàng ngươi còn không đi tuyên bố.

Lúc này Yêu Thần mặt mang mỉm cười, thanh âm ở trong cung điện kim quang vang lên.

Nghe vậy, Nguyên Hoàng vốn là khẽ giật mình, sau đó hắn hướng về một đám đảo chủ hỏi:

- Các vị đảo chủ ý định như thế nào? Nếu như không có vấn đề, tại hạ sẽ tuyên bố kết quả.

Các vị đảo chủ, lúc này thần sắc đều khác nhau, nhưng không có người đưa ra dị nghị.

Phía dưới là có ngàn vạn người xem nhìn quán quân sinh ra đời, bọn hắn còn có cái gì đễ nói đây.

Nguyên Hoàng cuối cùng nhìn thoáng qua Hư Thần.



- Tuyên bố đi, sau đó để cho tất cả người xem ly khai.

Hư Thần thì hừ lạnh một tiếng nói ra.

Nguyên Hoàng nhẹ gật đầu, sau đó bay đi ra ngoài, lập tức thanh âm ngưng tụ, hướng về toàn trường cao giọng tuyên bố:

- Ta Nguyên Hoàng, là người chủ trì Thần Đảo Thiên Tài Chiến lần này, lúc này tuyên bố quán quân của Thần Đảo Thiên Tài Chiến lần này là đến từ Mạc Lợi Thần Đảo… Tần Phàm.

Đến tận đây, Thần Đảo Thiên Tài Chiến đã kết thúc.

Toàn trường bộc phát ra một lần hoan hô càng lớn.

Mà đứng ở bên trong chiến trường, lúc này trong nội tâm Tần Phàm lại từ vừa mới bắt đầu có một chút hưng phấn, sau đó thấp trầm xuống, lúc này hắn bỗng nhiên cảm thấy một tia sa sút thật sâu.

Trong lòng của hắn vào lúc này hiện lên bóng hình xinh đẹp kia.

- Ta biểu hiện ra càng xuất sắc, nhưng nàng không có trông thấy lại có làm được cái gì?

Lúc này lòng của hắn có chút run rẩy, mỗi một dây thần kinh tựa hồ cũng như nói ra một phần tưởng niệm kia.

Theo vừa đến nơi đây cảm ứng được một tia khí tức, đến bây giờ hoàn toàn biến mất, không có dấu vết có thể tìm ra.

Thậm chí hiện tại hắn đã không dám khẳng định đối phương là thật không xuất hiện qua ở Thiên Tài Đảo nữa.

- Tỷ tỷ... không, Tần Li... Kỷ Li... Thê tử của ta... Nàng ở nơi nào...

Tần Phàm trong khoảng thời gian ngắn cảm giác được tinh thần của mình chăm chú kéo căng, suy nghĩ ngàn vạn, khó có thể hoà giải.

Hắn đứng ở bên trong chiến trường, thanh âm bốn phía như là thoáng cái biến mất .

Hắn trở nên hốt hoảng.

- Ta đang đợi ngươi...

Bỗng nhiên, trong hoảng hốt hắn nghe được một thanh âm thần bí, không biết là từ đâu truyền đến, thập phần phiêu miểu, không phải truyền vào lỗ tai của hắn, là trực tiếp truyền vào đến ở chỗ sâu trong linh hồn của hắn.

- Cái gì, a…

Trong nội tâm Tần Phàm mạnh mẽ nhảy dựng, từ trong hoảng hốt phục hồi tinh thần lại.

Hắn giống như phát điên nhìn quanh bốn phía, triển khai tinh thần lực của mình muốn tìm kiếm một tia dấu vết, nhưng cái thanh âm này đã hoàn toàn biến mất, hoàn toàn vô tích có thể tìm ra.

- Vừa rồi đến tột cùng là chuyện gì phát sinh? Cái thanh âm kia là đến từ đâu?

Một lát sau, Tần Phàm rốt cục thanh tỉnh lại, nhưng trong nội tâm vẫn có nghi hoặc không giải được, hắn rất muốn sớm chút biết rõ Tần Li hiện tại đến tột cùng là ở phương nào.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

Nhận xét của độc giả về truyện Đan Vũ Càn Khôn

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook