Đan Vũ Càn Khôn

Chương 1234: Sau cuộc chiến.

Hỏa Thụ

07/05/2014

Đối với Nam Phong Tần gia đã có được mạng lưới tình báo tinh vi như Ẩn Thế mạo hiểm đoàn mà nói, Kiền Kinh Tần gia đồng dạng cũng rơi vào hoàn cảnh chạy trời không khỏi nắng.

Tần Phàm tự mình đi tới Kiền Kinh Tần gia.

Theo người chứng kiến kể lại, đêm đó kỳ tích chi tử một mình đứng trên bầu trời phủ đệ Kiền Kinh Tần gia, toàn thân bao bọc trong kình khí màu vàng kim, mà cả Kiền Kinh Thành đêm đó ai cũng cảm giác được trong không khí âm trầm áp lực làm người khó thể thở nổi, hơn nữa dưới lòng đất còn vang vọng tiếng chấn động vô cùng kịch liệt.

Chương 1234: Sau cuộc chiến. (2)

Thật giống như đã xảy ra động đất.

Tới ngày hôm sau, dân chúng Kiền Kinh Thành mới phát hiện phủ đệ của Kiền Kinh Tần gia biến thành một mảnh bằng phẳng, hoàn toàn trống rỗng, không còn chút dấu vết.

Cả Kiền Kinh Tần gia chỉ trong vòng một đêm đã bị san thành đất bằng!

Toàn bộ kiến trúc, đình đài lầu các, cây cỏ hoa tươi, toàn bộ bị chôn vùi dưới đất, nhất phẩm chân võ thế gia nổi danh Đại Kiền quốc, thậm chí còn có địa vị đệ nhất gia tộc của Đại Kiền quốc, cứ như vậy đã hoàn toàn biến mất trên Vũ Thiên đại lục.

Thật giống như chưa từng tồn tại qua bao giờ.

Theo Kiền Kinh Tần gia biến mất, thay thế vào đương nhiên là Nam Phong Tần gia. Tuy rằng hiện tại Nam Phong Tần gia còn chưa được Chân Võ thánh điện chính thức sắc phong, nhưng công lao Tần Phàm cùng Tần Li đánh chết cửu cấp yêu thú uy hiếp Vũ Thiên đại lục đã đủ cho họ trở thành nhất phẩm chân võ thế gia.

Qua một đoạn thời gian, Nam Phong Tần gia tuyên bố ra ngoài năm xưa tổ tông của Kiền Kinh Tần gia giết cha cướp họ, cũng bắt đầu khôi phục lại nguyên danh Đại Kiền Tần gia, một lần nữa trở thành thị tông Tần tộc chính thống của Đại Kiền quốc.

Đối với hết thảy những chuyện này, Chân Võ thánh điện tựa hồ ngầm đồng ý như vậy, trong suốt một tháng thanh tẩy tại Đại Kiền quốc, cơ cấu vô thượng của Đại Kiền quốc thậm chí là cả Vũ Thiên đại lục luôn không hề phát ra bất kỳ thanh âm nào.

Thậm chí có người của tam đại gia tộc từng thử chạy tới Chân Võ thánh điện xin cầu cứu, nhưng không được tiếp nhận, thậm chí còn chưa thành công tiến vào phạm vi của Chân Võ thánh điện.

Có người suy đoán lần này Kiền Kinh Tần gia cấu kết yêu thú đã chọc giận Chân Võ thánh điện thực sự, cho nên khiến cho những đồng minh của Kiền Kinh Tần gia đều rơi vào liên lụy. Dù sao vô luận là Chân Võ thánh điện làm như thế nào, người có gan nghị luận cũng không nhiều.

Tóm lại trải qua đêm hôm đó, vận mệnh thế lực cả Đại Kiền quốc xem như đã được xác định lại.



Trong một tháng này.

Tuy rằng cảm xúc của Tần Phàm còn chưa hoàn toàn yên tĩnh trở lại, nhưng hắn cũng không bỏ quên việc tu luyện. Bởi vì trong lòng hắn hiểu thật rõ ràng, muốn cứu được Tần Li trở về điều kiện tiên quyết là bản thân hắn phải có được năng lực kia.

Cho nên tuy rằng trong lòng hắn thập phần muốn xuất phát lập tức đi tìm Tần Li, nhưng không thể không nhẫn nại dưỡng thương cùng tăng thêm thực lực của mình.

Hồi tưởng lại hình ảnh bàn tay khổng lồ cùng khe không gian bị xé rách, Tần Phàm hiểu rất rõ ràng chủ nhân của bàn tay kia có được thực lực đáng sợ như thế nào. Khe không gian kia, ngày đó hắn chỉ tiến đến gần đã cảm giác được khủng bố, mà chủ nhân bàn tay kia lại có thể tùy ý tung hoành bên trong.



Thực lực như thế, thậm chí hắn còn chưa thể tưởng tượng hơn nữa còn chưa có cách nào tiếp xúc vào.

Về phần chủ nhân của bàn tay kia, Tần Phàm suy đoán có thể là Yêu Thần sau lưng cửu cấp yêu thú, nhưng hắn lại có thêm một nỗi lo lắng khác đáng sợ hơn.

Tóm lại, mỗi ngày hắn đều liều mạng tu luyện, dùng hết đủ loại phương pháp, dùng đan dược, kích thích ma chủng, thậm chí còn đi vào trong Đan Vũ Thần Đỉnh thừa nhận không gian thần bí kia tẩy lễ.

Hơn nữa đêm hôm đó hắn hóa thân Kỳ Lân, dưới trạng thái Kỳ Lân hoạt hóa huyết mạch Huyết Kỳ Lân. Tuy rằng cực kỳ nguy hiểm, cơ hồ gần chết, nhưng trên thực tế kích thích ma chủng như vậy cũng đạt được tăng trưởng thật lớn.

Hơn một tháng sau.

Tần Phàm một mực ở trong trạng thái bế quan, rốt cục đi ra khỏi mật thất. Lúc này trong lòng hắn tuy rằng còn đau đớn vì chuyện của Tần Li, nhưng vẻ mặt đã bình tĩnh hơn rất nhiều.

- Rốt cục đạt tới thất cấp võ thánh!

Tần Phàm ngẩng đầu nhìn lên bầu trời tối đen, nơi đó là nơi mà Tần Li bị bắt đi, trong miệng bi thương nói:

- Tuy rằng hiện tại thực lực của ta còn chưa đủ, nhưng mà, Kỷ Li, kiếp trước ta đã liên lụy làm nàng tử vong, cả đời này ta không cho phép lại xuất hiện thêm một lần!

Chân trời giống như có một ngôi sao nhấp nháy tựa hồ trả lời hắn.

Ngày mai, xuất phát!

Ban đêm, đêm lạnh như nước.

Bởi vì phải rời đi, Tần Phàm mang theo tâm sự nặng nề chậm rãi đi dạo bên trong lãnh địa Đại Kiền Tần gia.

Lần này rời đi, hắn cũng không biết cần dùng bao lâu mới có thể quay lại mảnh đất này, hắn muốn đem từng cảnh sắc nơi đây đều ghi nhớ trong đầu mình, đồng thời hắn còn muốn dặn dò sự tình.

- Di? Là thanh âm gì vậy? Đi qua xem!

- Không có gì, có thể chỉ là tiếng gió thổi mà thôi.

- Ân, tuy rằng hiện tại Đại Kiền Tần gia chúng ta đã là gia tộc hạng nhất hạng nhì trong Đại Kiền quốc, bình thường cũng không có người nào dám tùy tiện xông vào, nhưng chúng ta cũng không thể phớt lờ, cần dự phòng có dư nghiệt của Kiền Kinh Tần gia tới báo thù!

Khi Tần Phàm đi ngang qua một khu vực, nghe được hai thủ vệ của Tần gia nói chuyện. Đối với tính cảnh giác của thủ vệ gia tộc, hắn cũng cảm giác hết sức hài lòng, trải qua mấy năm nay phát triển, thực lực toàn thể của gia tộc đích thật là tăng lên không ít.

Mà lúc này hắn đang cùng Ngoan Thánh Cừu Bách Hải đứng trên một thân cổ thụ cao lớn.

- Cừu tiền bối, hiện tại độc thương trên người ngươi đã hoàn toàn khỏi hẳn, nhưng nếu như ngài không có chuyện gì phải làm, ta hi vọng ngài có thể tiếp tục lưu lại trong Đại Kiền Tần gia chúng ta.



Tần Phàm thẳng thắn nói, sau khi kết thúc cuộc đại chiến ngày đó, Ngoan Thánh vẫn chưa rời đi.

Nghe được lời nói của Tần Phàm, Cừu Bách Hải cũng không lên tiếng, tựa hồ đang tự hỏi.

- Cừu tiền bối, ta cũng không có vật gì có thể giữ chân ngài, nhưng nếu như tiền bối chịu tiếp tục lưu lại trong gia tộc của ta, Tần gia nhất định cung phụng tiền bối như trưởng bối, có việc gì cần xin cứ nói là được. Về phần phương diện đan dược, vãn bối sẽ tận lực thỏa mãn yêu cầu của tiền bối.

Tần Phàm tiếp tục nói:

- Đương nhiên, tiền bối cũng không cần thường xuyên ở lại nơi này, chỉ cần khi Đại Kiền Tần gia xảy ra chuyện gì, thỉnh tiền bối quan tâm một chút là được.

- Lần này ngươi cần rời khỏi bao lâu?

Cừu Bách Hải rốt cục mở miệng hỏi.

- Không biết, nhưng sẽ không quá ngắn.

Tần Phàm lắc lắc đầu nói.

- Ta sẽ chờ ngươi trở về.

Cừu Bách Hải trầm ngâm nói.



Nói chuyện xong với Cừu Bách Hải, Tần Phàm lại đi tìm Tần Tiến.

Hiện tại Tần Tiến cũng đã là võ tôn cường giả, hơn nữa trong mọi phương diện đều cực kỳ ưu tú. Khi Tần Phàm vừa bước vào sân viện thì hắn đã phát hiện, tuy rằng Tần Phàm không đặc biệt che giấu khí tức của mình, nhưng đối với việc đối phương có thể dễ dàng phát hiện được mình, hắn vẫn cảm thấy có chút ngoài ý muốn.

Hai người mặt đối mặt, đứng dưới ánh trăng.

- Ngươi đi tới tìm ta, hẳn là bởi vì ngươi phải rời khỏi gia tộc phải không?

Hai người trầm mặc một lúc, Tần Tiến dẫn đầu lên tiếng.

- Không sai, ngày mai phải đi!

Tần Phàm gật đầu nói.

- Yên tâm, trong khoảng thời gian ngươi đi vắng, ta sẽ không để cho gia tộc của chúng ta xảy ra chuyện gì.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện bách hợp
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Đan Vũ Càn Khôn

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook