Đan Vũ Càn Khôn

Chương 147: Sau khi trở về, sẽ cưới nàng!

Hỏa Thụ

04/12/2013

Thanh âm của Tần Hồng truyền khắp toàn trường cũng đã tuyên bố cuộc khảo nghiệm hôm nay đều đã kết thúc.

Sau đó mấy vị trưởng lão trên khán đài đều đã đứng lên, bởi vì đại trưởng lão vì chuyện của Tần Tiến đã sớm rời khỏi, vì vậy do nhị trưởng lão phát biểu nói chuyện:

- Lần này ngày triêu thánh quan hệ trọng đại, quan hệ tới việc Nam Phong Tần gia chúng ta có thể tiếp tục giữ vững được danh hiệu chân võ thế gia hay không. Tần Phàm đại biểu cho Tần gia chúng tat ham gia, tiếp nhận chính là quang vinh của Tần gia chúng ta! Tần Tông ta đại biểu trưởng lão gia tộc tuyên bố, toàn bộ tài nguyên của gia tộc sẽ do Tần Phàm điều phối! Chỉ cần Tần Phàm cần thiết, vô luận là tài vật linh dược, vũ khí hay công quyết toàn bộ gia tộc đều sẽ toàn lực ủng hộ!

Tần Phàm đứng dưới đài không khỏi ngẩn ra, toàn bộ tài nguyên của gia tộc tùacute; cho hắn điều phối? Đây là quyền hạn mà ngay cả tộc trưởng cũng không có! Nhưng hắn cũng hiểu được lời tuy nói như vậy, nhưng nếu quan hệ tới một ít tài nguyên trọng yếu vẫn còn cần thông qua trưởng lão hội cùng tộc vụ viện đến quyết đoán.

Nhưng chỉ nói tới việc tùacute; điều phối linh dược đối với Tần Phàm cũng đã không còn gì tốt hơn, ngoài ra những thứ khác hắn cũng không có nhu cầu gì quá lớn. Sau này khi hắn cần linh dược gì trên cơ bản đều có thể thông qua gia tộc lấy về, hơn nữa còn có được Ẩn Thế mạo hiểm đoàn hiệp trợ, như vậy ngày sau hắn cần thu thập tài liệu luyện dược đều sẽ dễ dàng hơn thật nhiều.

Nếu gia tộc đã cho hắn lời hứa hẹn lớn như vậy, thì Tần Phàm cũng không thể không có gì tỏ vẻ, vì thế hắn nhìn qua Tần Li, sau đó khẽ nhún người nhảy lên trên đài.

- Tần Phàm lúc này hướng chư vị tộc nhân cam đoan, lần này triêu thánh ta nhất định đem hết toàn lực tranh thủ quang vinh cho Tần gia, kéo dài huy hoàng của gia tộc chúng ta!

Tần Phàm hít sâu một hơi, thanh âm truyền khắp quảng trường.

- Tần Phàm ca ca, chúng ta tin tưởng lần này ca ca có thể lấy được thành tích rất tốt!

Dưới đài Tần Ti Ti cùng Tần Hân các nàng đều vui sướng kêu lên, các tộc nhân khác cũng lớn tiếng ủng hộ như sấm.

Bởi vì lần này Tần Phàm biểu hiện thực lực cường đại cũng làm các tộc nhân yên tâm hơn không ít, lần này trong ngày lễ khảo nghiệm hàng năm, cứ như vậy kết thúc trong không khí phấn khởi.

- Tiểu Phàm, hai vị này chính là Điền tộc trưởng, Tiết tộc trưởng.

Ngay khi lễ khảo nghiệm chấm dứt, Tần Li cùng Tần Phàm vừa định rời khỏi quảng trường liền thấy Tần Hồng cùng mấy vị trưởng lão, ngoài ra còn có Điền Phong và Tiết Trường Phong đều đi tới.

- Gặp qua Điền tộc trưởng, Tiết tộc trưởng.

Tần Phàm cùng Tần Li cùng nhau hành lễ.

- Tần Phàm hiền chất, năm nay mười bảy tuổi đã đạt tới cảnh giới ngũ cấp võ sư, hơn nữa chẳng những khí lực cường đại mà tinh thần lực cũng không tầm thường, lần này trong ngày triêu thánh ta xem ngươi có thể phát huy được kỳ tích.

Điền Phong hí mắt nhìn Tần Phàm thưởng thức nói.

- Ha ha, Điền tộc trưởng nói rất đúng, tin tưởng lần này Tần Phàm hiền chất nhất định có thể nổi tiếng.

Tiết Trường Phong cũng cười nói.

- Hai vị tộc trưởng đã khen quá lời rồi, Tần Phàm chỉ bất quá có chút cơ duyên, muốn so sánh với những đại gia tộc tại Kiền Kinh vẫn còn chênh lệch rất lớn, hơn nữa nghe nói công tử Điền Mông của Điền tộc trưởng cùng công tử Tiết Tuấn của Tiết tộc trưởng đều là một trong Nam Phong Tứ Kiệt, đã đạt được lục cấp võ sư cảnh giới, Tần Phàm thật mặc cảm.



Tần Phàm khiêm tốn tỏ vẻ, hai người còn lại của Nam Phong Tứ Kiệt chính là Tần Tiến cùng Ngô Phong.

- Ha ha, công tử của Tiết tộc trưởng cùng khuyển tử chỉ bất quá là lớn hơn ngươi vài tuổi, nếu bàn về tiềm lực, như thế nào cũng không theo kịp Tần Phàm hiền chất, nhưng tóm lại chúng ta đều là chân vũ gia tộc của Nam Phong Thành, lần này ngày triêu thánh mọi người nhất định nên chiếu ứng lẫn nhau mới phải.

Điền Phong cười a a nói.

- Nhất định, nhất định!

Tần Phàm vội vàng đáp.

- Nhưng bên trong chuyện này thật ra có quan hệ với ngày triêu thánh lần này, có chuyện cần phải nói với Tần Phàm hiền chất một chút. Lần này lễ triêu thánh của Chân Vũ Thánh Điện được cử hành sớm hơn, là do có nguyên nhân trọng yếu, theo ta lấy được tình báo tại Kiền Kinh, lần này hành hương rất có thể bất đồng với dĩ vãng, không chỉ dời lại mở sớm hơn nữa khó khăn càng thêm gia tăng, còn kéo theo thời gian tương đối dài, cho nên lần này ta phải nhắc nhở Tần Phàm hiền chất vô luận thực vật hay là luyện dược đều phải làm nhiều một chút để chuẩn bị sẵn sàng.

Điền Phong tiếp tục nói, vì nhìn trúng tiềm lực của Tần Phàm nên đem nhân tình không lớn cũng không nhỏ này bán cho hắn.

- Đa tạ Điền tộc trưởng nhắc nhở!

Tần Phàm vội vàng cảm tạ.

Sau đó mọi người lại dặn dò Tần Phàm thêm vài chi tiết trong cuộc triêu thánh, lúc này mới tán đi.

Ban đêm, bên cạnh Thanh Thủy hà của Tần gia, Tần Phàm cùng Tần Li sóng vai dạo bước.

Dưới ánh trăng, nước sông gợn sóng lăn tăn, gió đêm hây hẩy, cảnh đêm như vậy thật ôn nhu mà yên tĩnh, rất động lòng người.

Hai người cứ lẳng lặng đi tới, thật lâu không nói gì.

- Tiểu Phàm…

- Tỷ tỷ…

Hai người lại đột nhiên đồng thời lên tiếng, sau đó không khỏi nhìn nhau cười.

- Tỷ tỷ nói trước đi.

Tần Phàm cười nói.

- Đệ nhìn thấy hậu sơn đó không?

Tần Li cười chỉ vào ngọn núi nhỏ đối diện:

- Trước khi đệ còn chưa ra ngoài lịch lãm, mấy tháng kia đệ luôn ở nơi đó tu luyện, đệ ở nơi kia, ta ở bên này, sau đó mỗi ngày đệ trở về đều tới nơi này nhìn trộm ta luyện tập rồi mới đi.



- Nguyên lai tỷ tỷ luôn biết rồi sao!

Tần Phàm có chút xấu hổ gãi gãi đầu, khi đó hắn nghĩ mình đã thập phần cẩn thận, không nghĩ ra cũng đã bị phát hiện.

- Nếu không ta làm sao mỗi ngày đều chờ đợi rồi mới về đâu.

Tần Li nói nhỏ, sau đó chợt cảm thấy có chút thẹn thùng, trên mặt hiện lên nét đỏ ửng.

Tần Phàm nhìn thấy vẻ phong tình của Tần Li, nhịp tim chẳng biết tại sao lại càng nhanh hơn vài phần, hắn cứ ngơ ngác nhìn gương mặt xinh đẹp gần trong gang tấc, như thế nào cũng không thể dời đi ánh mắt.

- Tỷ tỷ đẹp mắt không?

Tần Li nhìn thấy vẻ ngây ngốc của Tần Phàm, thẹn thùng cúi đầu khẽ sẵng giọng.

- Đẹp, rất xinh đẹp!

Tần Phàm vội vàng nói.

- Ba hoa!

Tần Li nhẹ nhàng lườm hắn, sau đó thoáng chần chờ, cúi đầu dựa vào lòng Tần Phàm, hiện giờ hai người đã xác định quan hệ, nàng cũng đã lớn mật hơn một ít.

Thân thể Tần Phàm thoáng chấn động, sau đó có chút kích động ôm thân thể yêu kiều. Trước kia tuy hắn từng ôm qua Tần Li, nhưng đều là do hắn chủ động, lần này lại do Tần Li chủ động, hắn liền có một loại cảm thụ bất đồng.

Nhìn thấy hậu sơn đối diện bờ sông, hắn không khỏi hồi ức lại tình cảnh mình nhìn trộm Tần Li luyện công, trong lòng có cảm giác ấm áp, hai tay càng ôm chặt hơn.

- Tiểu Phàm, lần này đệ đại biểu gia tộc chúng ta triêu thánh, tuy rằng đệ đã đạt tới ngũ cấp võ sư cảnh giới, nhưng ở Kiền Kinh có thật nhiều thiên tài thiên phú dị bẩm, hơn nữa chúng ta chỉ là cửu phẩm chân vũ thế gia, nội tình không sánh kịp với kinh thành đại thế gia, cho nên đệ làm việc nhất định phải luôn cẩn thận.

Tần Li ở trong lòng Tần Phàm nhẹ giọng nỉ non, phảng phất giống như tiểu thê tử đang dặn dò trượng phu sắp đi viễn chinh.

- Tỷ tỷ yên tâm đi, trải qua hơn một năm lịch lãm, đệ đối với ngày triêu thánh này cũng đã nắm chắc hơn rất nhiều, tin tưởng đệ, đệ nhất định sẽ quang vinh trở về.

Tần Phàm tự tin nói.

Sau đó hắn hít sâu một hơi, cúi đầu nhìn gương mặt xinh đẹp của Tần Li, thâm tình nói:

- Sau khi trở về, sẽ cưới tỷ!

Bên cạnh Thanh Thủy hà, ánh trăng đêm đã chứng kiến thời khắc ước định này.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện trọng sinh
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Đan Vũ Càn Khôn

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook