Đan Vũ Càn Khôn

Chương 871: Song tinh gặp mặt lần đầu! (2)

Hỏa Thụ

16/04/2014

Tóm lại, ở trong nội tâm Tần Phàm, Vân Phi Dương đích thật là một cường giả đáng giá tôn kính.

- Ha ha, chỉ không đến hai mươi tuổi đã có thể làm được trình độ như ngươi, dù là ta đây năm đó, cũng làm không được! Danh xưng Kỳ Tích Chi Tử, đích thật là thực đến tên quy!

Nghe được Tần Phàm nói, lúc này Vân Phi Dương tiếp tục mỉm cười nói ra, trong ngôn ngữ tán thưởng đối với Tần Phàm, tất cả mọi người có thể nhìn ra được.

- Hơn nữa càng khiến ta kinh ngạc chính là, ngươi vậy mà dùng thực lực Lục cấp Võ Tôn lấy được quán quân Liệp Thú Anh Hùng Đại Hội, đánh bại nhiều nửa bước Võ Thánh như vậy, trở thành Liệp Thú Vương, đệ đệ bình thường có chút ngạo khí kia của ta, đối với ngươi cũng là tâm phục khẩu phục ah.

Sau đó, càng làm cho chúng nhân bất ngờ chính là, nói xong, Vân Phi Dương dĩ nhiên là đứng dậy, xem ra dĩ nhiên là muốn cùng Tần Phàm nói chuyện ngang hàng, dùng thân phận một Võ Thánh cường giả, cấp cho Tần Phàm đầy đủ tôn trọng.

Thân là đệ nhất thiên tài Vân Phi Dương nhưng lại đối với mình tán thưởng như thế, hơn nữa còn đứng dậy, cái này làm cho Tần Phàm không khỏi hơi có chút ngoài ý muốn cùng xấu hổ, bởi như vậy hắn muốn ít xuất hiện cũng ít xuất hiện không được nữa, chỉ sợ tất cả mọi người ở đây sẽ đối với hắn có hứng thú đậm đặc hơn rồi.

- Ha ha, ngươi cũng không cần không có ý tứ, cái gì đệ nhất thiên tài mà nói đều là hư danh, sóng sau đè sóng trước mới là một loại tiến bộ, ta ngược lại là kỳ vọng ngươi có thể sớm ngày thành Võ Thánh.

Lúc này Vân Phi Dương càng là mỉm cười đi tới Tần Phàm, vừa đi vừa nói, khí độ của hắn cùng để cho người ta thuyết phục.

- Vân tiền bối khen ngợi như thế, thật sự là để cho Tần Phàm có chút xấu hổ ah.

Tần Phàm vội vàng nghênh đón tiếp lấy. Vô luận là Vân Phi Hồng hay là Vân Phi Dương, làm người cùng phẩm cách đều là không tệ, làm cho hắn đối với Vân gia Song Kiêu này đều rất có hảo cảm.

- Ha ha, nếu không chúng ta thử xem một chút?

Bộ pháp của Vân Phi Dương thong dong, rất nhanh liền cùng Tần Phàm đi lại với nhau, người phía trước đánh giá Tần Phàm, tựa hồ là càng xem càng thưởng thức, trong miệng kìm lòng không được nói.

- Vân tiền bối đây là đang khó xử tại hạ.

Tần Phàm không khỏi là ra sắc mặt phát khổ, hắn cũng là nhìn ra được Vân Phi Dương thực sự không phải cố ý, chỉ là thấy cái mình thích là thèm, gặp thiên tài mới, nhất thời ngứa nghề mà thôi.



Nhưng hắn biết rõ mình chỉ là Lục cấp Võ Tôn, đối mặt loại siêu cấp cường giả như Vân Phi Dương, coi như là át chủ bài dùng tận, chỉ sợ cũng không phải là đối thủ.

Hắn thử tính toán một chút, hiện tại Vân Phi Dương ước chừng bốn mươi lăm tuổi, thời gian sau khi đột phá đến Võ Thánh đại khái qua bảy năm. Căn cứ một ít đồn đãi, Tần Phàm phỏng đoán thực lực bây giờ của hắn đại khái là Tứ cấp Võ Thánh, là thuộc về Trung cấp Võ Thánh.

Nếu là Tứ cấp Võ Thánh, Tần Phàm dùng hết át chủ bài, liều mạng có lẽ miễn cưỡng có thể liều một chiêu nửa thức, nhưng nếu tiếp tục đánh xuống, muốn bảo vệ tánh mạng, cái kia là cực kỳ khó khăn, chớ nói chi là thắng được rồi!

Huống chi Vân Phi Dương không phải Võ Thánh bình thường, người này chính là được xưng Võ Thánh thiên tài!

Vân Phi Dương này ở thời điểm vừa mới đột phá đến Võ Tôn đã dám đi gây Bát cấp yêu thú, có thể tưởng tượng đến lúc hắn là Võ Tôn hậu kỳ, tuyệt đối là có được thực lực không thể kém Tần Phàm cùng Tần Thiên Hoành!

Chớ nói chi là hiện tại Tần Phàm cùng hắn còn cách cái hào rộng ở giữa Võ Tôn và Võ Thánh!

Nghe nói Vân Phi Dương ở đoạn thời gian trước còn từng khiêu chiến qua một Thất cấp Võ Thánh, cuối cùng vậy mà vẫn thắng được! Phải biết rằng ở Võ Thánh chi cảnh, mỗi một cấp chênh lệch đều thật lớn, thậm chí so với Võ Tôn chênh lệch còn lớn hơn rất nhiều!

Vân Phi Dương dùng thực lực Trung cấp Võ Thánh, cũng đã có thể chống lại cao cấp Võ Thánh!

Sau trận chiến này phát sinh, Vân Phi Dương liền một lần chấn kinh toàn bộ đại lục, địa vị Võ Thánh thiên tài càng là vững chắc không cách nào dao động.

Cho nên, đối mặt một gợi ý như vậy, Tần Phàm nào dám đi nghênh chiến, hơn nữa trên người hắn chỉ có một khỏa Thiên Nguyên Đan, căn bản không có khả năng ở trước khi tiến vào Cửu Long cốc lãng phí.

Về phần Vân Phi Dương thân là Võ Thánh cường giả ước chiến một gã Võ Tôn, cái này cũng tính là có chút thất lễ, cũng không có ai sẽ nói hắn sợ chiến.

- Ha ha, kỳ thật ta ở trong gia tộc cũng thường thường cùng đệ đệ kia của ta thử tay nghề, ta cũng là thấy Tần Phàm ngươi có rất nhiều chỗ bất phàm, nhất thời nhịn không được ngứa nghề mà thôi, ngược lại là lộ ra có chút thất lễ, hi vọng ngươi bỏ qua cho.

Vân Phi Dương cũng ý thức được mình có chút quá phận, chỉ là vỗ nhẹ nhẹ bả vai Tần Phàm, cười cười nói ra.



Tần Phàm cũng nhìn ra được Vân Phi Dương này đích thật là một vũ si, thì ra là hắn đối với võ đạo chấp nhất như thế, mới có thể có thành tựu võ đạo cao như vậy, hơn nữa còn dám dùng thân phận Tứ cấp Võ Thánh đi khiêu chiến Thất cấp Võ Thánh.

- Không sao, bất quá nếu Vân tiền bối chịu chỉ điểm tại hạ, thử tay nghề chỉ cần tới liền ngừng lại, thừa dịp hiện tại Cửu Long cốc còn chưa tới thời cơ tiến vào, Tần Phàm cũng nguyện ý để cho Vân tiền bối giải buồn.

Bất quá nghĩ một lát, Tần Phàm lại nhìn về phía Vân Phi Dương khẽ cười nói.

- Tần Phàm đã đáp ứng ước chiến với Vân Phi Dương?

Nghe đến đó tất cả mọi người không khỏi khẽ giật mình, lập tức từng đạo ánh mắt hiếu kỳ cùng cảm thấy hứng thú phóng qua.

Một Võ Thánh ước chiến một Võ Tôn vốn là ít có, càng thêm hiếm thấy chính là Võ Tôn lại dám đáp ứng.

- Vác đá đập chân mình sao?

Trong lòng rất nhiều người thầm nghĩ, hơn nữa là ôm tâm tính xem kịch vui.

- Ồ? Ý của ngươi là đã đáp ứng?

Vào lúc này ngay cả Vân Phi Dương cũng cảm thấy kinh ngạc, hai mắt nhìn về phía Tần Phàm cảm thấy có chút ngoài ý muốn, vốn hắn có chút ngứa ngáy tay chân, nhưng cũng định bỏ qua, không ngờ Tần Phàm lại đồng ý.

- Ta nghĩ Vân tiền bối tỷ thí cùng tại hạ, kỳ thật cũng chỉ là muốn thử thực lực của tại hạ mà thôi. Hơn nữa cảnh giới cùng thực lực của Vân tiền bối đều cao hơn tại hạ rất nhiều, tự nhiên có thể xuất thủ đúng mực, không dễ làm tại hạ bị thương, đã như thế thì ta còn sợ điều gì?

Tần Phàm khẽ cười đáp.

Lúc bắt đầu thật sự là hắn là không dám cùng Vân Phi Dương động thủ, bất quá sau khi hắn nghĩ lại, cảm thấy trước mặt nhiều cường giả tại nhiều như vậy, với thân phận của Vân Phi Dương tự nhiên sẽ không làm chuyện úc hiếp quá đáng. Mà lại hắn nhìn ra được Vân Phi Dương mặc dù là Võ thánh nhưng phẩm cách không tệ, hắn cũng không sợ đối phương sẽ cố ý thất thủ đả thương người.

Trước giờ, Tần Phàm chưa từng đối chiến với siêu cấp cường giả thực lực Võ Thánh chính thức, nhiều lắm chỉ là lúc hắn còn là Linh Vũ Sư bị Võ Thánh Tần Quan của Kiền Kinh Tần Gia niệm lực cường đại công kích thức hải mà thôi.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện trọng sinh
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Đan Vũ Càn Khôn

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook