Đan Vũ Càn Khôn

Chương 1779: Sự dụ hoặc khó cưỡng cầu

Hỏa Thụ

18/07/2014

Hắn nhìn ra được kiến tạo cái thông đạo này không dễ dàng, một khi phá hư trùng kiến cần không biết bao nhiêu thời gian.

Như vậy cũng gia tăng thời gian rất lớn cho việc Chân Vũ Thần khôi phục thực lực.

Nhưng mà đúng lúc này hắn lại nghe được âm thanh thần bí, âm thanh thần bí này vô cùng quen thuộc, muốn hắn lưu thông đạo này lại.

Âm thanh kia từ trong thông đạo truyền tới, bên kia chính là từ Vũ Thiên đại lục.

- Lưu nó lại? Tại sao phải lưu nó lại? Ngươi rốt cuộc là ai?

Thời điểm này Tần Phàm bỗng nhiên cảm thấy tinh thần lực của mình rung động, âm thanh này giống như có ma lực làm cho động tác của hắn trì trệ.

Âm thanh này ảnh hưởng với hắn quá lớn.

Bởi vì âm thanh quen thuộc này vốn làm bạn với hắn rất nhiều thời gian, mà hắn cũng đang tìm kiếm tung tích của người này.

Hắn không nghĩ tới lại nghe được âm thanh này từ thông đạo truyền ra! Hơn nữa là từ phương thức thông tới.

Trong lòng của hắn không muốn tin tưởng.

- Tiểu tử, ngươi quên lão đầu ta sao? Ta là Cổ Mặc, ta là sư phụ của ngươi ah...

Âm thanh lại truyền ra lần nữa.

Thân thể Tần Phàm chấn động lần nữa, trong đôi mắt xuất hiện một loại thần sắc ngây ngốc, thật sự trong lòng hoài nghi người nọ, nhưng mà trong lòng của hắn không muốn gặp người nọ ở nơi này!

- Làm sao có thể, không có khả năng. Ngươi tại sao có thể là hắn!

Hắn khẽ cắn môi, nhìn qua thông đạo bát quái này, hình như muốn nhìn thấy bên kia, muốn nhìn rõ ràng.

NGười này hắn tìm kiếm đã lâu, nhưng bây giờ lại xuất hiện ở nơi này.

Nếu như đây là thật thì đại biểu cái gì?

Điều này đại biểu Cổ Mặc bây giờ đang ở trận hình thiên thần!

- Ha ha, ta xuất sinh nhập tử với ngươi thời gian lâu như vậy, nếu như không phải ta bảo hộ ngươi, ngươi có thể sống đến bây giờ sao? Ngươi thực sự đã quên ta sao?

Âm thanh kia lúc này lại vang lên, mang theo một tia mị hoặc. Dường như muốn lung lạc tâm linh của Thần Phàm.

- Nhanh dừng lại, ngươi không thể hủy hoại thông đạo này...



- Nhanh dừng lại, ngươi không thể hủy hoại thông đạo này...

- Nhanh dừng lại, ngươi không thể hủy hoại thông đạo này...

Âm thanh này giống như từ tiềm thức của Tần Phàm vang lên, làm cho Tần Phàm thời điểm này tinh thần hoảng hốt, không thể làm gì, toàn thân cứng ngắc, Ma Tướng kia sắp sửa tiêu tán.

- Ngươi trước kia đều rất tin tưởng ta. Rất nghe ta lời ta mà?

- Ngươi hãy nghe ta nói, nhanh dừng tay lại. Sau đó rời khỏi đảo sương mù này, xem như chưa từng đi tới đây.

- Ta sẽ không hại ngươi, ta chỉ muốn tốt cho ngươi.

- Đi thôi, nơi này không thể ở lâu.

Âm thanh kia vang lên bên tai của Tần Phàm, Tần Phàm cảm giác được ý thức của mình đang mơ hồ.

Đúng, trước kia Cổ Mặc không hại hắn bao giờ, đã cứu hắn rất nhiều lần, trong tiềm thức hắn còn nguyện ý nghe lời của Cổ Mặc. Hắn không có cách nào cự tuyệt âm thanh này, đần độn như thế. Thời điểm hắn định nghe theo âm thanh này dừng lại, chuẩn bị rời khỏi nơi đây.

Ầm ầm!

Nhưng mà vào lúc này tâm linh của Tần Phàm vang lên âm thanh của sấm sét, làm cho hắn tỉnh lại. Đây là trí nhớ từ thời Viễn Cổ, thời Viễn Cổ hắn là nhân thần chí tôn, hắn và thiên thần lớn nhỏ chiến đấu vô số lần, hắn vẫn kiên trì với bản tâm của mình.

- Không. Ngươi không phải hắn!

Toàn thân của hắn chấn động, trong đôi mắt dần dần khôi phục thanh minh.

Hắn biết rõ vừa rồi mình đã bị mị hoặc!

Thông qua âm thanh Cổ Mặc làm dẫn, lại xuyên thấu qua thông đạo bát quái này, trực tiếp ảnh hưởng đến ý chí tinh thần của hắn!

- Ngươi rốt cuộc là ai? Ngươi bây giờ muốn khống chế ta.

Hắn nhìn trước qua thông đạo bát quái trước mặt. Trong miệng lạnh lùng nói, sau lưng Ma Tướng lần nữa rõ ràng lên, thủ ấn của hắn tương hợp, tùy thời có thể đánh xuống thông đạo.

- Tần Phàm, nhanh rời khỏi nơi này! Thê tử ngươi đang ở chỗ của ta, trên người của ngươi còn có ấn ký của chúng ta, nếu như ngươi dám hủy hoại thông đạo tín ngưỡng này, ngươi nhất định sẽ hối hận khi quay về.

Thời điểm này âm thanh kia tức giận hơn, bắt đầu mang theo uy áp áp bách.

- Tỷ tỷ ở chỗ của ngươi... Ta còn có ấn ký của ngươi?



Nghe vậy Tần Phàm rốt cục thần sắc biến đổi, trong miệng trầm giọng hỏi:

- Ngươi là Chân Vũ Thần hay là thần thú?

- Ngươi đừng để ý tới ta là ai, tóm lại nếu như ngươi không làm theo lời của ta nói, ngươi sẽ vạn kiếp bất phục.

Thời điểm âm thanh kia nói thì âm hàn hơn.

- Ngươi muốn ta buông tha hủy diệt thông đạo tín ngưỡng này?

Tần Phàm lúc này nhíu mày, lộ ra thần sắc suy nghĩ. Nghe đối phương dường như cũng không biết chuyện hắn là Đan Vũ Thần, dù sao hắn không thể thăm dò được trí nhớ sâu nhất, đây là Tần PHàm cũng nhiều lần gian nan mới khôi phục được.

- Tần Phàm, ngươi biết, ngươi là người Vũ Thiên đại lục, ngươi khác với những nghịch thần giả kia, có lẽ ngươi tại tân thế giới nghe được một ít tin tức bất lợi cho Vũ Thiên đại lục chúng ta, nhưng mà đây là lời lẽ giả dối của nghịch thần giả. Ngươi không được quên nhiệm vụ của ngươi tiến vào tân thế giới là tiêu diệt nghịch thần giả, chỉ cần tiêu diệt đám nghịch thần giả kia ngươi sẽ trở thành thần của Vũ Thiên đại lục, gia tộc thân nhân của ngươi sẽ tự hào vì ngươi, ngươi ngàn vạn không nên sai lầm.

Âm thanh này có lẽ biết Tần Phàm hiện tại đang do dự cùng suy nghĩ, cũng không khỏi chậm rãi nói ra.

Lúc này nói chuyện trở nên thân thiết hơn, động chi dùng tình, hiểu thì dùng lý, nhưng mà ẩn ẩn mang theo uy hiếp và hấp dẫn.

- Ta sẽ trở thành thần của Vũ Thiên đại lục?

Tần Phàm lúc này khẽ giật mình, hắn nhớ tới ban đầu ở chỗ Lôi Thần nghe được cách nói này, tại Vũ Thiên đại lục chỉ có một Chân Thần, những người khác đều là thuộc thần.

Bây giờ ngh được âm thanh này thì muốn hắn trở thành thuộc thần.

Có lẽ đây là một thần dưới trướng của Chân Vũ Thần, dường như giống như thú thần được Chân Vũ Thần thừa nhận.

- Đến lúc đó ngươi sẽ trở thành thần, có thể đạt được một quốc gia Vũ Thiên đại lục tín ngưỡng, ngươi sanh ra ở Đại Càn Quốc, ngươi cũng nổi danh ơ Đại Càn Quốc, như vậy về sau ngươi sẽ là tín ngưỡng của dân chúng Đại Càn Quốc.

Quả nhiên, âm thanh kia tiếp tục câu dẫn.

- Trở thành tín ngưỡng của dân chúng Đại Càn Quốc?

Trong nội tâm Tần Phàm chấn động, không thể ngờ đối phương đưa ra thẻ đánh bạc lớn như vậy.

- Đúng, ngày sau chúng ta cho ngươi đạt được tín ngưỡng lực, thực lực ngươi sẽ gia tăng thật lớn, đến lúc đó cho dù chúng ta lần nữa chinh phục tân thế giới, ánh sáng của Vũ Thiên đại lục sẽ trải rộng mỗi góc của tân thế giới, cái tên Tần Phàm ngươi sẽ được người ta biết tới, đến lúc đó ngươi sẽ là kỳ tích của thần, đạt được tất cả mọi người sùng bái cùng tín ngưỡng...

Âm thanh kia tràn ngập mị hoặc, dường như là vẽ cái bánh cực ngon trước mặt của Tần Phàm.

Tần Phàm không nói gì, hắn chỉ lặng lẽ nhìn thông đạo tín ngưỡng.

Âm thanh này uy bức lợi dụ, lại làm cho hắn khó có cơ hội cự tuyệt.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

Nhận xét của độc giả về truyện Đan Vũ Càn Khôn

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook