Đan Vũ Càn Khôn

Chương 532: Tám Thánh Tôn. (2)

Hỏa Thụ

19/03/2014

Những thân ảnh khác cũng nhìn thoáng về bóng người màu xanh dưới chiến trường, tựa hồ như xem thấu hết thảy. Sau một hồi quan sát, những người này đều bình tĩnh hồi đáp, thanh âm đều như nhau, không có chút cảm tình cá nhân nào.

Mà lúc này, Tần Phàm trên chiến trường thiên tài chiến bỗng nhiên run rẩy rất nhỏ thoáng một phát, hắn tựa hồ cảm thấy được một vật đặc thù trên bầu trời, theo tiềm thức ngẩng đầu lên nhìn thoáng qua.

Trên thực tế, bên ngoài bầu trời này chính là màn sáng trên Quảng trường.

- Hắn tựa hồ như phát hiện ra chúng ta.

- Linh cảm của Tần Phàm này rất mạnh.

- Đúng vậy, tiềm lực của hắn càng ngày càng tăng cao.

- Rất có thể hắn sẽ đoạt quán quân.

- Không tệ, ánh mắt rất không tệ.

Tần Phàm không biết cái nhìn của hắn đã lập tức khiến mấy bóng người tôn quý trên Thần Điện khẳng định thêm một phần.

Tám người này chính là tám vị Thánh Tôn của Thần Điện, đồng thời cũng là Thánh chủ Võ Thiên Đại Lục ở Đại Kiền Quốc, Đại Khôn Quốc, Đại Tốn Quốc, Đại Đoái Quốc, Đại Cấn Quốc, Đại Chấn Quốc, Đại Ly Quốc, Đại Khảm Quốc. Tên của bọn hắn được phân biệt theo từng quốc gia, chính là Càn, Khôn, Tốn, Đoái, Cấn, Chấn, Ly, Khảm.

Mà Thánh Chủ Càn của Đại Kiền Quốc đã bảo trụ Tần Phàm hai lần.

Theo thời gian chậm rãi trôi qua, Tần Phàm trên chiến trường đã cảm giác Điều Khí hci thuật và Ngự đao chi đạo căn bản đã dung hợp. Vì vậy hắn liền đẩy nhanh tốc độ, rất nhanh đi về đoạn đường lớn, chính là khu vực yêu thú đẳng cấp cao.

- Ngươi muốn làm gì?

Nhưng vào lúc này, Tần Phàm chợt thấy một người tham chiến tựa hồ như chậm rãi tiến tới gần hắn nên không khỏi nhíu mày, lên tiếng hỏi.

- Ha ha, Tần Phàm, thực lực của ngươi rất không tồi, bất quá toàn bộ yêu thú phía trước đều có đẳng cấp cao, thực lực mỗi một con đều mạnh hơn yêu thú lúc trước rất nhiều, không dễ dàng đối phó đâu a.

Người đến là một thanh niên gầy ốm, lúc này hắn cười cười, lộ ra một tia hòa thiện.

Tần Phàm không nói gì.



- Cho nên ta muốn chúng ta hợp sức cùng tiến qua đoạn đường này, như vậy tiết kiệm sức lực hơn. Bất quá ngươi đừng cho là ta sẽ ảnh hưởng đến ngươi, ta cũng là Linh Vũ Sư đỉnh phong, thực lực cũng không tệ lắm.

Người nọ thấy Tần Phàm không nói gì, liền động thủ ứng phó bốn yêu thú, vừa cười vừa tiếp tục nói.

Tần Phàm giương mắt liếc nhìn đối phương.

- A, cứu mạng!

Mà cũng vào lúc này, phía trước bỗng nhiên truyền đến một tiếng kêu thê lương, tựa hồ có người sau khi tiến vào khu vực yêu thú đẳng cấp cao mà vì thực lực không đủ nên không cách nào ứng phó với nhiều yêu thú đẳng cấp cao công kích cùng một lúc nên đã chết vô cùng thê thảm. Hắn chỉ vừa kêu lên một tiếng thì đã bị một yêu thú đẳng cấp cao cắn vào đùi, sau đó mấy yêu thú khác liền cắn xé hắn thành mấy mảnh.

- Nhìn đi, bầy yêu thú đẳng cấp cao này không dễ đối phó đâu a.

Thanh niên gầy kia nhìn thoáng qua hắn, càng kiên định chủ ý của mình, nói với Tần Phàm.

- Vậy thì tùy ngươi.

Tần Phàm cũng không nhiều lời, chỉ nhàn nhạt đáp trả. Đối với hắn mà nói thì chỉ cần người này không có chủ ý gì không tốt với mình thì hắn cũng sẽ bình thường, không gây bất lợi với người ta.

Đương nhiên, hắn cũng sẽ không cho đối phương chiếu cố đặc biệt, chỉ tiếp tục đi theo lộ tuyến của mình.

- Tất cả yêu thú kia đều đạt đến đẳng cấp cao!

- Đã đến nơi này thì rốt cục bọn hắn đã gặp phải khảo nghiệm lớn rồi! Đây là khu vực yêu thú đẳng cấp cao, dù là Sa Vũ bọn hắn cũng không khỏi chậm lại rất nhiều.

- Cho nên mới nới thực lực không đủ thì tốt nhất không nên mạo hiểm tiến vào Thiên Tài Chiến a! Nhìn người nọ vừa rồi thì mặc dù không đạt tới đỉnh phong nhưng cũng là cấp Linh Vũ Sư, bất quá hắn vừa tiến vào khu vực yêu thú đẳng cấp cao thì bị giết chết ngay lập tức rồi.

- Đúng vậy a, Thiên Đạo vô tình, con đường Thiên Tài này quả thật không dễ a. Vốn ta cũng muốn báo danh tham gia nhưng dù sao thì ta cũng tiến vào Chân Vũ Thánh địa 10 năm rồi, lần này tham gia chắc không có cơ hội nào. Vừa rồi ta còn hối hận vì không tham gia nhưng hiện tại xem ra quá may mắn rồi.

- Hắc hắc, bất quá các ngươi xem, có một người rất khôn khéo, hắn chạy tới bên người Tần Phàm, muốn Tần Phàm giúp hắn tiến lên sao?

- Như vậy thì tuy an toàn hơn nhưng lại rất uất ức, thiên tài chiến không phải là lừa gạt người khác mà vượt qua!



- Ha ha, hắn như thế nào không dứt khoát đi tìm bọn người Sa Vũ Dịch Khuyết nhỉ? Tốc độ bọn hắn không phải nhanh hơn sao?

- Có lẽ vì tốc độ bọn người Sa Vũ Dịch Khuyết quá nhanh, hắn sợ không theo kịp a! Tốc độ Tần Phàm không nhanh không chậm, ta nhìn vừa vặn tốt, nếu à ta thì ta cũng chọn theo Tần Phàm.

- Đúng vậy, tuy Tần Phàm không phải là người tiến vào thành trì nhanh nhất nhưng ta xem hắn cũng không phải chậm nhất, mới tiến vào Chân Vũ Thánh Địa được nửa năm mà đã đạt đến trình độ này thì quá không tệ rồi.

- Ha ha, vấn đề hiện giờ là Tần Phàm có thể đối phó dễ dàng với những yêu thú đẳng cấp cao kia không! Chả lẽ có thể một đao chém rụng một yêu thú như vừa rồi?

- Ngay cả Nhiếp Bá bọn hắn cũng bị Tần Phàm đánh bại thì đối phó với những yêu thú này có lẽ không có vấn đề gi a.

- A, vậy thì xem qua mới biết được rồi.

Nhìn thấy người tham chiến đã tiến vào khu vực yêu thú đẳng cấp cao, mọi người trên quảng trường bắt đầu nhao nhao nghị luận. Bởi vì có một người đột nhiên chạy đến bên Tần Phàm nên mọi người lại càng chú ý về phía Tần Phàm hơn.

- Tu luyện đao ở chỗ này xem ra không quá thích hợp.

Rốt cục Tần Phàm cũng đã bước chân vào khu vực yêu thú đẳng cấp cao, hắn phát hiện tốc độ của bầy yêu thú này nhanh hơn rất nhiều, thậm chí có lúc hắn không kịp thu đao thì đã có một yêu thú khác liều mạng bổ nhào tới.

- Đã như vậy thì kế tiếp liền một hơi vọt tới thành trì a!

Tần Phàm hơi trầm ngâm trong lòng, sau khi một đao chém chết một Tử Bối Cự Tích thì hắn liền thu Vương trù đao lại, nắm chặt hai nắm tay xông về phía trước rất nhanh.

- Trời ạ, mau nhìn Tần Phàm!

- Ồ? Tần Phàm này sao lại đột nhiên bão nổi rồi!

- Tần Phàm này là xảy ra chuyện gì, sao tốc độ lại đột nhiên nhanh như vậy chứ?

- Tốc độ nhanh cũng không phải trọng điểm, trọng điểm là công kích của hắn! Các ngươi xem, coi như là năm đầu yêu thú cao giai tới gần hắn, nhưng sau một khắc tất cả đều bị đánh bay, căn bản không có yêu thú nào có thể chống được hắn cả!

- Công kích cường hãn, hơn nữa phối hợp với thân pháp hoàn mỹ, căn bản không có yêu thú nào có thể tới gần hắn cả! Ngươi lấy tốc độ của hắn, đã từ vị trí vừa rồi trực tiếp vọt lên trước rồi!

- Thật là đủ biến thái! Nguyên lai vừa rồi hắn vẫn một mực ẩn dấu thực lực! Nếu như hắn vẫn có thể bảo trì tốc độ như hiện giờ, thậm chí có thể đuổi theo bọn người Sa Vũ Dịch Khuyết cũng không chừng.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện trọng sinh
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Đan Vũ Càn Khôn

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook