Đan Vũ Càn Khôn

Chương 438: Tần Hạo Dương, cuối cùng chết! (2)

Hỏa Thụ

05/03/2014

Cho nên ngay khi hắn quay người, đã lập tức khống chế năng lực Địa nguyên ma chủng, đem mấy tường đất cứng rắn chắn ở phía sau của hắn, một mặt là dùng cho triệt tiêu bộ phận công kích, một phương diện khác cũng có thể hơi chút ngăn cản tốc độ đuổi giết ở đằng sau thoáng một phát!

Mà đồng thời, hắn càng là nhân cơ hội này sử dụng Huyền Trọng vực gấp 150 lần, bao phủ tất cả mọi người ở bên trong, mà bản thân hắn thì như xếp đặt thiết kế tốt, rất nhanh thoát ly trong phạm vi đó!

Hắn tính toán qua, những trình tự này đại khái có thể vì hắn tranh thủ tầm mười giây thời gian, dùng tốc độ của Tần Phàm, những thời giờ này đầy đủ để hắn chạy ra vài trăm mét!

Hơn nữa một bên chạy còn một bên dựng lên tường đất, hắn hoàn toàn có thể trước khi tiến vào Long Hài Cốc cùng bọn họ kéo ra khoảng cách gần ngàn mét!

- Tần Phàm, ta nhất định sẽ cho ngươi sống không bằng chết!

Sau lưng truyền đến tiếng la vô cùng phẫn nộ của Tần Tinh Hà, nhưng Tần Phàm lại như mắt điếc tai ngơ, càng không ngừng chạy trốn. Dù sao hắn cùng với Càn Kinh Tần gia là thù đã đến tình trạng không chết không ngớt, cho dù giết Tần Hạo Dương hay không cũng giống như vậy!

Tần Tinh Hà uy hiếp hắn tự nhiên càng là việc không đáng lo rồi!

- Muốn ta sống không bằng chết? Ngươi cũng phải có bổn sự này mới được!

Tần Phàm khinh thường đáp lại nói, bất quá tốc độ dưới chân tuyệt không giảm.

Một đường chạy như điên, rất nhanh liền đi tới miệng sơn cốc hẹp dài kia rồi.

- Cái này là Long Hài Cốc rồi, phía trước là đội chặn đường nhân vật mới.

Trong lòng Tần Phàm hơi trầm ngâm, nhìn sơn thể Quỷ Phủ Thần Công kia, hắn cũng âm thầm có chút khiếp sợ. Hai bên Sơn cốc này thoạt nhìn lưu lại một ít dấu vết trông rất sống động, sơn cốc này bề ngoài giống như thật sự có thể là bị một đầu Cự Long từ phía trên không nện xuống tạo thành.

- Linh Vũ sư Thánh Địa bát cấp trở lên, xem ra cũng là thập phần khó chơi, muốn cứ như vậy tiến lên là không dễ dàng, bất quá trước mặt những người này, bọn người Tần Tinh Hà cũng không dám đụng đến ta!

Trong nội tâm Tần Phàm nghĩ nói, trong Thánh Địa này có chính sách bảo hộ nhân vật mới, nhóm người này được Thánh Địa đặc phái, nhất định sẽ không ngồi yên không lý đến sự tình này.

- Tần huynh, không nên quên, phía trước là đội ngũ chặn đường nhân vật mới mà Thánh Địa phái tới, Tần Phàm xông không qua, chúng ta cũng không thể ở trước mặt những người này hạ sát thủ với Tần Phàm.

Quả nhiên, lúc này sắc mặt Hướng Vũ âm trầm mà ngăn cản Tần Tinh Hà phẫn nộ.



- Không, lần này cho dù bị Thần Điện đuổi ra khỏi Thánh Địa, ta cũng nhất định phải giết kẻ này!

Tần Tinh Hà thô bạo mà rít gào nói, xem ra Tần Hạo Dương chết đối với hắn ảnh hưởng thật sự thập phần to lớn.

- Tần huynh, bình tỉnh một chút, cho dù ngươi đi theo tiến lên, những người kia cũng sẽ không để cho ngươi giết chết Tần Phàm! Đến lúc đó ngươi chỉ phải không công mà bị đuổi ra khỏi Thánh Địa! Đây chẳng phải là tiện nghi cho Tần Phàm kia sao?

Hướng Vũ lắc đầu nói ra, lúc này Tần Tinh Hà xem như đối tượng hợp tác trọng yếu của hắn, hắn không thể nhìn lấy hắn bị đuổi ra Thánh Địa, như vậy đối với hắn mà nói sẽ thiếu đi một trợ lực đối phó Tần Phàm.

Nghe được lời này của Hướng Vũ, Tần Tinh Hà hít một hơi thật sâu, cuối cùng để cho mình ổn định một ít, tuy vẫn là thập phần phẫn nộ, nhưng tối thiểu đã khôi phục lý trí. Hắn biết rõ Hướng Vũ nói đúng,

Hắn không thể bị đuổi ra Thánh Địa như vậy, hắn nhất định phải vì Tần Hạo Dương báo thù, hắn nhất định phải làm cho Tần Phàm sống không bằng chết!

- Cho dù giết không chết Tần Phàm, chúng ta cũng phải tận lực ngăn chặn hắn, đừng cho hắn đơn giản vượt qua Long Hài Cốc này!

Sau đó Tần Tinh Hà tương đối tỉnh táo mà phân tích nói:

- Sau năm ngày quy định, đội chặn đường nhân vật mới này sẽ buông lỏng, dùng thực lực của Tần Phàm, còn có thể cầm được Linh Huyệt nghìn lần! Như vậy quá tiện nghi hắn rồi!

- Chúng ta có thể đi cùng đội chặn đường nhân vật mới kia thương lượng một chút, để cho bọn hắn tăng lớn độ ngăn đón, hoặc là để cho chúng ta gia nhập bọn hắn!

- Đúng vậy, hiện tại chúng ta đã lên trên một thuyền rồi, tự nhiên không thể để cho Tần Phàm trôi qua nhẹ nhõm khoái hoạt, cho dù không thể giết chết hắn, cũng phải cho hắn nhiều phiền toái hơn!

Những người khác vào lúc này cũng phụ họa nói.

- Hướng huynh, dùng kỹ thuật luyện dược của ngươi ở trong Thánh Địa, có lẽ cũng có chút mặt mũi, chúng ta trước đi xem lúc này là quốc gia nào chặn đường nhân vật mới, nhìn xem có thể mua chuộc được bọn hắn hay không.

Tần Tinh Hà còn nói thêm.

- Tốt, ta sẽ hết sức.



Lúc này Hướng Vũ cũng biết chuyện tình khẩn yếu, liền nhẹ gật đầu đáp ứng nói.

- Không thấy Tần Phàm!

Mà đợi mấy người bọn họ thương lượng tốt, lần nữa đuổi tới Long Hài cốc, lại phát hiện phía trước đã hoàn toàn không thấy tăm hơi Tần Phàm!

- Hẳn là tiểu tạp chủng này lại trốn đi, muốn tìm cơ hội vụng trộm vượt qua, hừ, ta sẽ không để cho hắn thành công!

Vào lúc này Tần Tinh Hà cũng cẩn thận dò xét một phen, quả nhiên phát hiện bọn hắn vừa rồi dừng lại trong chốc lát công phu, đã cảm giác không thấy khí tức của Tần Phàm rồi.

Vị trí đại khái chính giữa trong Long Hài Cốc, có rất nhiều đá núi bất quy tắc lớn nhỏ không đều, mà lúc này, trong đá núi tầm đó, hoặc ngồi hoặc đứng một ít bóng người thực lực cường đại giấu ở trong đó.

Trời chiều mỹ lệ, vốn là lộ ra rất yên tĩnh, lúc này Tần Phàm ám sát, không thể nghi ngờ là phá vỡ bình tĩnh này.

Thời điểm Tần Phàm giết chết Tần Hạo Dương, Tần Tinh Hà tức giận gào thét không thể nghi ngờ là kinh động đến những cao thủ bát cấp Linh Vũ sư kia, cho nên một hồi truy đuổi chiến kia, kỳ thật đã có người bắt đầu lưu ý rồi.

Đương nhiên, thế núi cách trở, những người này tự nhiên cũng là nhìn không tới, chỉ có thể thông qua thính giác, hoặc là cảm giác khí tức biết được tình huống đại khái mà thôi.

- Có một người tiến nhập Long Hài Cốc, sau đó khí tức của hắn biến mất.

Sau một khối núi đá cao lớn, một nam tử áo bào tím sắc mặt trong trẻo nhưng lạnh lùng, đột nhiên nhíu mày nói ra.

- Đúng vậy, có lẽ người này vừa rồi giết một người, sau đó bị người đuổi giết, sau đó hắn liền đi tới Long Hài Cốc, chỉ là không biết như thế nào đột nhiên cảm giác không thấy khí tức của hắn rồi, cũng nghe không được bất luận tiếng vang gì.

Một Đại Hán khác thân hình thoạt nhìn như là cào sắt cao lớn cũng phụ họa nói.

- Thường Huyễn, người này chúng ta có nên ngăn lại hay không?

Nam tử áo bào tím kia hỏi.

- Có thể dấu diếm được hai người chúng ta, kỳ thật thực lực nhất định không kém. Thực lực Đại Càn quốc này gần đây, ta nghĩ chắc có lẽ không có nhân vật mới như vậy, hơn nữa vừa rồi hắn còn giết một người, nếu như là nhân vật mới sẽ không có đảm lượng như vậy a?

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện trọng sinh
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Đan Vũ Càn Khôn

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook