Đan Vũ Càn Khôn

Chương 145: Tần Tiến, bại!

Hỏa Thụ

02/12/2013

- Không ngờ Tần Tiến vẫn ẩn giấu một tay như thế, quá cường đại! Vừa rồi nguyên lai hắn một mực lui nhường, nguyên lai hắn muốn chờ đợi thời khắc này, hiện giờ rốt cục đã để cho hắn phản kích thành công!

Tộc nhân đứng bên dưới nhìn thấy một màn này không khỏi cảm thấy bội phục Tần Tiến.

- Một chiêu Nhất Chỉ Nhiếp Hồn này quả thật vô cùng lợi hại. Vừa rồi khi ta đứng sát bên đài tỷ võ, cũng co thể cảm nhận được đại uy áp truyền tới, ta thậm chí còn có cảm giác như muốn quỳ xuống, làm ta hoảng sợ phải thối lui ra sau hơn mười bước mới thoát khỏi được!

Một tộc nhân vừa thối lui ra xa trong lòng còn sợ hãi nói.

- Tần Phàm ca ca phải thua sao?

Tần Ti Ti mấy nàng cũng đều nắm chặt đôi tay, có chút khẩn trương nhìn lên trên đài, Tần Phàm đã từng cứu các nàng, hơn nữa các nàng cũng quen thân với Tần Li, biết được chuyện giữa hai người cho nên trong lòng vẫn khuynh hướng Tần Phàm.

- Hừ, Tần Tiến ca ca cũng thật là, thế nhưng còn muốn làm cho tộc nhân của mình quỳ xuống, thật sự là đáng giận!

Vẻ mặt đáng yêu của Tần Hân lúc này lại hiện lên vẻ tức giận bất mãn nói.

- Hắc, ngươi biết cái gì, trong cuộc so đấu chính thức phải dùng hết mọi thủ đoạn đi áp bách đối thủ, tóm lại cuối cùng có thể thắng được là tốt nhất!

Một tộc nhân đứng bên cạnh nghe nàng nói vậy liền cười nói.

- Chán ghét, ta nói gì ai cần ngươi xen vào!

Tần Hân hung hăng trừng mắt mắng người kia, lại khẩn trương quay đầu nhìn lên Tần Phàm trên đài, trong lòng hi vọng hắn có thể đột phá kỳ tích.

- Một chiêu này của Tần Tiến chủ yếu là dựa vào tinh thần uy áp, khí lực của Tần Phàm tuy rằng thập phần cường đại nhưng tinh thần lực có lẽ phải yếu hơn thật nhiều, cho nên lần này xem như hắn đụng phải khắc tinh, có thể sẽ bị đánh bại.

Điền Phong ở trên đài quan sát cuộc chiến, cũng có chút tiếc hận thầm nói, nhưng bởi vì Tần Hồng đang ngồi bên cạnh nên không đem lời này nói thẳng ra.

- Tiểu Phàm, con phải cố gắng lên!

Lúc này ánh mắt Tần Hồng cũng thẳng tắp nhìn chằm chằm lên đài tỷ võ, khẩn trương tới mức lòng bàn tay đẫm mồ hôi, hắn biết Tần Phàm cùng Tần Li đều có hảo cảm với nhau, nếu bởi vì thua cho Tần Tiến mà không thể khôi phục hôn ước, như vậy hai người sẽ phải tiếc nuối cả đời, đến lúc đó người làm phụ thân như hắn thật sự là khổ tâm hơn hết.

Mà vào lúc này, trên lối vào quảng trường xuất hiện một đạo thủy lục sắc thân ảnh.

- Tiểu Phàm!

Tần Li vừa mới xử lý xong tộc vụ liền vội vàng chạy tới, vừa đi tới liền thấy một màn trên đài tỷ võ, sắc mặt không khỏi đại biến.

Nàng thật không ngờ trước kia mình chỉ cần dùng một chiêu liền có thể đánh bại Tần Tiến, nhưng hôm nay hắn đã lợi hại tới trình độ này. Nàng cảm nhận được cỗ uy áp cường đại kia, cho dù là chính nàng gặp phải cũng chưa chắc có thể duy trì.

Lúc này trong lòng Tần Li xoay chuyển, vẻ mặt vô cùng phức tạp, ngọc thủ giấu trong tay áo, âm thầm vận võ khí, nàng dần dần bình tĩnh trở lại nhìn đăm đăm lên hai người trên đài, tựa hồ tùy thời sẽ ra tay xuất thủ.



Cuộc chiến này đối với nàng cùng Tần Phàm mà nói thật sự là quá mức trọng yếu!

Tuy rằng cuối cùng Tần Tiến có chiến thắng, nàng cũng sẽ không đáp ứng lời cầu hôn của hắn, nhưng nếu Tần Phàm thua, căn cứ theo ước định của hai bên, như vậy hôn ước của nàng cùng Tần Phàm cũng không còn cách nào khôi phục lại!

Bất kể như thế nào Tần Li cũng không cho phép chuyện như thế phát sinh, cho dù phải phá hư trận chiến này cũng không tiếc!

Trên đài tỷ võ, Tần Phàm dưới uy áp cường đại của Nhất Chỉ Nhiếp Hồn, giờ khắc này thân thể như không nghe theo sai sử, bị một cỗ áp lực chậm rãi áp xuống, đầu gối cũng hơi hơi gấp khúc.

- A…

Cũng đúng lúc này, một thanh âm gào rú đột nhiên vang lên, sau đó truyền khắp toàn trường.

Một cỗ tinh thần ý chí cường đại từ trên người Tần Phàm bạo phát nổ tung, uy áp mà Tần Tiến đánh lên người hắn toàn bộ đều bị bắn ngược trở lại, mà Tần Phàm chẳng khác gì một đầu mãnh thú giãy thoát lồng giam, đột nhiên ngẩng đầu lên, hai mắt đỏ rực như nhỏ máu, muốn cắn nuốt người! Cỗ tinh thần lực chính là tinh thần ý chí đến từ ma chủng Chu Tước tối hôm qua, bởi vì thời gian quá ngắn nên hắn vẫn chưa hoàn toàn dung hợp, thậm chí hiện giờ trong tinh thần ý chí còn lưu lại một tia lệ khí.

- Tần Phàm đã giãy thoát khỏi Nhất Chỉ Nhiếp Hồn của Tần Tiến!

Thanh âm kinh hô lập tức vang lên, rất nhiều người đều lộ ra biểu tình khó thể tin.

- Tần Phàm ca ca làm hay lắm!

Tần Hân các nàng hưng phấn kêu lên.

- Hảo tiểu tử!

Tần Hồng kích động mặt mũi đỏ bừng, tựa hồ như lúc này chính hắn đang đích thân chiến đấu.

- Tần Phàm này không chỉ có được khí lực cường đại như thế, hơn nữa còn có cả tinh thần lực mạnh mẽ như vậy!

Cảm nhận được cỗ tinh thần lực cường đại bộc phát trên đài tỷ võ, Điền Phong cùng Tiết Trường Phong cũng không khỏi biến đổi sắc mặt, bọn họ đã sớm không dám xem nhẹ thanh y thiếu niên kia, nhưng thật sự không dám tưởng tượng Tần Phàm còn vượt xa ý liệu của bọn họ!

- Không chỉ có được khí lực cường đại, còn có được tinh thần ý chí mạnh mẽ. Cho dù không có dược lực của Cửu Chuyển Chân Vũ Đan hỗ trợ, thành tựu của tiểu tử này ngày sau không không thể hạn lượng.

Hai người liếc mắt nhìn nhau, trong lòng đều có chung cách nhìn.

- Tiểu Phàm…

Đúng lúc này nhìn thấy Tần Phàm đã giãy thoát trói buộc, rốt cục Tần Li thở ra một hơi nhẹ nhõm, võ khí trong tay áo dần dần tán đi.

- Điều đó không có khả năng!

Tần Tiến cảm giác được tinh thần lực của Tần Phàm đột nhiên tăng vọt, không dám tin thốt lên. Hắn chiếm được kỳ ngộ nên mới có được tinh thần lực cường đại như vậy, hơn nữa thông qua việc thi triển “Nhất Chỉ Nhiếp Hồn”, cho dù là tiên thiên võ sư bình thường cũng không dễ dàng giãy thoát khỏi lực áp bách của hắn!

Tần Phàm đã có được khí lực cường đại như vậy, làm sao còn có được tinh thần lực mạnh tới như thế!



Tần Tiến có chút thất thần thối lui hai bước, lực áp bách đã hoàn toàn tiêu tán, mà bởi vì một kích toàn lực vừa rồi hắn trở nên hư nhược rất nhiều.

- Tần Tiến, ngươi đã bại!

Trên mặt Tần Phàm lộ ra tia cười điên cuồng, thân ảnh chợt động, nháy mắt đã đi tới trước mặt Tần Tiến, hữu quyền lập tức đánh vào bụng hắn.

- Oanh!

Võ khí toàn thân thông qua Linh Hàn quyền sáo bộc phát ra!

- Phốc…

Tần Tiến thét lên một tiếng thống khổ cực điểm, một ngụm máu tươi phun bắn, sắc mặt như tro tàn, thân thể lập tức bị một cước của Tần Phàm đá bay lên trên không trung.

- Oanh!

Thân ảnh Tần Phàm đuổi theo, nhảy vọt tới, thân hình xoay tròn tung một cước lên lưng hắn, sau đó trực tiếp đá văng hắn ra khỏi đài tỷ võ!

Nhìn thấy thân hình như diều đứt dây của Tần Tiến bay ra, toàn trường tĩnh lặng.

Đã bại!

Tần Tiến bị đánh bại!

Thanh niên thiên tài đệ nhất của Tần gia trong suốt mười năm qua một khắc này lại bị thiếu niên phế vật đệ nhất của Tần gia, đánh bại!

- Đã xong!

Thân hình Tần Phàm vững vàng rơi xuống đất, hờ hững nhìn Tần Tiến trọng thương nằm dưới đài, đáy lòng hắn rốt cục thở mạnh một hơi, một ít tia ám ảnh đã hoàn toàn biến mất sạch sẽ.

Cửa ải thứ nhất hắn rốt cục đã bước qua, đồng thời hắn cũng sẽ đại biểu gia tộc đi chinh phục cửa ải thứ hai!

Con đường triêu thánh, càng có sân khấu lớn hơn rộng rãi hơn đang chờ đợi hắn!

Chỉ trong thoáng chốc Tần Phàm hít sâu một hơi, nội tâm hoàn toàn bình tĩnh lại, nhìn thoáng qua thủy lục sắc thân ảnh động lòng người dưới đài, nội tâm hiện lên thoáng ôn nhu. Hắn sửa sang lại áo bào, ngạo nghễ bước lên phía trước một bước.

Một bước mà hắn vẫn luôn chờ mong.

- Hiện tại, Tần Phàm chính thức hướng Tần Li tiểu thư cầu hôn, mong phụ thân đại nhân đáp ứng! Các vị tộc nhân chứng kiến!

Câu nói vẫn chôn dấu trong lòng bấy lâu không có cơ hội nói ra, ở một khắc này đã truyền khắp mỗi ngõ ngách trong quảng trường.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện bách hợp
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Đan Vũ Càn Khôn

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook