Chương 1633: Thái đao xuất, thiên hạ phục. (2)
Hỏa Thụ
27/06/2014
- Ha ha, không sai, nhìn
thấy bộ dạng tức giận của Ngao Lang lão nhân đã làm cho ta cao hứng,
ngươi xem hắn đứng ngồi không yên, vừa rồi đắc ý hướng chúng ta liên tục thị uy, nhưng hiện tại đã không còn dám nhìn qua nữa!
Thái Hư đảo chủ cũng phụ họa nói.
- Kế tiếp là tiến vào trận đấu bài danh năm trăm, tiếp tục xem thử biểu hiện của bọn họ thế nào!
Mạc Lợi đảo chủ mỉm cười nhìn xuống dưới, ký thác kỳ vọng.
…
- Nơi này là chiến trường đi vào trước năm trăm danh đi!
Tần Phàm đi ra khỏi cửa truyền tống, sau đó đánh giá khắp bốn phía chung quanh:
- Không biết cửa ải này lại có gì bất đồng đây?
Trong tầm mắt đều là một mảnh hoang vắng.
Thật giống như suy đoán của hắn, chiến trường thứ tư còn nhỏ hơn chiến trường thứ ba, nói cách khác địa phương tránh né càng ít, sẽ triển khai cuộc chém giết càng thêm kịch liệt cùng tàn khốc.
- Cửa truyền tống đi thông chiến trường kế tiếp cũng còn chưa được mở ra!
Hắn nhìn ra xa xa, phát hiện cửa truyền tống vẫn đóng kín, cũng giống như chiến trường thứ ba phải đào thải đủ nhân số mới có thể mở ra.
- Những người dự thi, hoan nghênh mọi người đi vào chiến trường thứ tư, ở trong này là một ngàn danh tiến năm trăm danh, mỗi chiến trường có một trăm người, đào thải năm mươi người thì cửa truyền tống sẽ mở ra, chúc mọi người may mắn!
Chỉ thoáng chốc thanh âm kia lại vang lên lần nữa.
- Cuộc chiến này thậm chí có tới trăm người cùng chém giết?
Nghe đến đó Tần Phàm không khỏi kinh ngạc, phải biết rằng nơi này còn nhỏ hơn mấy chiến trường trước rất nhiều, một địa phương nhỏ như vậy có tới trăm cường giả chém giết lẫn nhau, trình độ thảm thiết liền có thể tưởng tượng.
Lúc này ánh mắt hắn xẹt qua trên chiến trường, quả nhiên phát hiện thật nhiều bóng người rậm rạp xuất hiện.
Oanh! Oanh! Oanh! Oanh!
Chiến trường vừa mở ra, chỉ chốc lát rất nhanh từ khắp bốn phía truyền lại thanh âm chiến đấu.
- Sưu sưu sưu…
Cũng như những lần trước, thân phận ngũ kiếp bán thần của Tần Phàm thật giống như mỹ thực mê người, rất nhanh đã hấp dẫn không ít người hướng hắn vọt tới.
- Ha ha, đều đem ta cho rằng quả hồng mềm ah!
Thấy vậy Tần Phàm hít sâu một hơi, hai mắt híp lại, khóe miệng hiện lên ý cười nghiền ngẫm. Nhưng trong chiến trường trăm người hỗn chiến, hắn cũng phải cẩn thận hơn trước một ít, dù sao bên trong này có thật nhiều người đến từ các đại thần đảo.
Hoắc!
Quả nhiên, một người đầu tiên vọt tới trước mặt hắn, nhìn trang phục liền biết là người đến từ Đao Hoàng đảo, người kia vừa xông lại, không nói lời nào đã lập tức bổ ra một đao.
Đao pháp của người này giống như nước chảy, kéo dài không dứt.
Ánh đao đi qua, thật giống như một thác nước, trực tiếp thổi quét lên trên người Tần Phàm, bên trong ẩn chứa đao thế dậy sóng không ngớt, rất nhanh đã đem Tần Phàm bao phủ.
- Dùng đao sao?
Hai mắt Tần Phàm ngưng tụ lại, cảm giác được đao thế bá đạo xâm nhập, chiến ý trên người hắn bộc phát. Mặc dù đang đối mặt với thiên tài đại thần đảo, nhưng hắn không chút sợ hãi.
- Một khi đã như vậy, vậy chiến đi!
Tiếp theo hắn lui về phía sau hai bước, khi hắn lui ra phía sau, ánh mắt thản nhiên nhìn về phía trước, áo bào phần phật, mơ hồ tràn ra tia đao khí.
- Ông!
Ngay lập tức trong hư không bỗng nhiên chấn động, một đồ vật từ trên người Tần Phàm rất nhanh bay ra, thậm chí bởi vì tốc độ quá nhanh chỉ có thể chứng kiến đó là một đạo hắc quang mà thôi.
Nhưng đạo hắc quang đi qua, sắc bén tới mức cắt ra một khe không gian thật dài, nhìn thật ghê người.
- Cái gì?
Thiên tài đến từ đại thần đảo vừa nhìn thấy vật kia bay ra, liền kinh hãi, khiếp sợ với uy lực ẩn chứa bên trong. Bởi vì đồ vật kia rất nhanh đã tiến tới gần trước mặt của hắn, hắn không thể không giơ cao trường đao ngăn cản lại.
Khanh!
Một thanh âm kim thiết va chạm truyền ra, người dự thi của Đao Hoàng đảo chỉ cảm thấy cổ tay mình run rẩy lên, vẻ mặt thay đổi, lui ra sau hai bước nhìn xem, vẻ mặt hiện lên cổ quái cùng phẫn uất.
Thái đao!
Bởi vì hắc quang kia không phải là vật gì khác, không ngờ là một thanh thái đao!
- Lão bằng hữu, thật lâu không gặp!
Lúc này Tần Phàm đưa tay về phía trước, đem thái đao cầm vào trong tay, cảm giác lại vẻ quen thuộc, trên mặt lộ ra dáng mỉm cười ôn hòa.
Vương Trù Đao!
Thanh đao truyền từ viễn cổ đao vương, sau khi đi tới Tân Thế Giới hắn cơ hồ không lấy ra sử dụng. Bởi vì hắn tính toán chủ tu quyền đạo, hơn nữa bởi vì Trù Đao đạo quá mức phức tạp, về sau hắn buông tha sử dụng.
Chẳng qua hiện nay Tần Phàm đã đạt tới cảnh giới võ đạo cực cao.
Thậm chí lúc trước khi hắn sáng tạo ra Đại La Diệt Ma Quyền, đã có thể đem kiếm thuật cùng thương thuật đều dung hợp vào bên trong.
Hiện tại trong tay cầm Vương Trù Đao, cảm giác được đao khí truyền ra trên người của thiên tài Đao Hoàng đảo, mỗi tấc thần kinh trong thân thể hắn như rung động lên, tiếp theo hắn chậm rãi nhắm hai mắt lại.
Đao khí quanh thân hắn không ngừng tăng cường lên, rất nhanh trong phạm vi trăm thước đều tràn ngập đao ý sắc bén bá đạo, tựa hồ như muốn chém giết hết thảy.
- Người này…làm sao có thể…
Người dự thi đến từ Đao Hoàng đảo vốn nhìn thấy Tần Phàm sử dụng thái đao trên mặt hiện lên ý châm chọc, nhưng hiện tại biến thành động dung cùng ngưng trọng.
- Như thế nào nhìn người này giống như tu luyện đao đạo chân chính, nhưng lại có được đao ý cùng đao khí cường đại như thế, thật là quỷ dị…không được, không thể cho hắn tiếp tục cảm ngộ đi xuống!
Thiên tài Đao Hoàng đảo nhìn thấy đao thế trên người Tần Phàm không ngừng kéo lên, rốt cục sắc mặt đại biến, không nhịn được nữa bổ ra một đao về phía trước.
Bán thần kỹ chung cực cấp – Đao Sơn Tế!
Đao khí cuồng bạo hóa thành núi đao, điên cuồng hướng Tần Phàm áp xuống, trong đó ẩn chứa đao khí bá đạo đáng sợ, tùy tiện một đạo đủ giết chết một ngũ kiếp bán thần bình thường.
Ông!
Nhưng đúng lúc này Tần Phàm bỗng dưng mở hai mắt!
- Thử xem Thiên Đao do ta tự mình sáng chế đi!
Vương Trù Đao trong tay lập tức phát ra đao ý vô thượng kiêu ngạo cửu thiên, lấy một quỹ tích thật hoàn mỹ chém về phía trước!
Trong Trù Đao Tam Thức được chia làm Thiên Địa Nhân tam chiêu.
Đây là do đệ tử Lục Phong của Đao Vương sáng chế, ba chiêu này uy lực lớn nhất chính là Thiên Đao, muốn thi triển Thiên Đao cần phải có trình độ về trù nghệ, bởi vì trong trù đao của Lục Phong vốn lấy thiên địa làm trù.
Nhưng cho tới nay Tần Phàm vẫn thiếu hụt trong trù nghệ, hắn từng thử qua đan trù kết hợp khi còn ở Vũ Thiên đại lục, từng miễn cưỡng thi triển qua chiêu Thiên Đao, nhưng uy lực chỉ hữu dụng đối với võ thánh, nếu muốn chống lại bán thần xa xa không đủ.
Cho nên lần này hắn dung hợp cảm ngộ, đem trù đao hoàn toàn cải tạo cùng thay đổi, trở thành Thiên Đao chân chính thuộc về mình.
- Oanh!
Đầu tiên hắn khởi động Phần Thần bí kỹ, một viên tinh thần mầm móng chậm rãi chìm vào bên trong nguyên giới của hắn, điều này làm nguyên giới càng thêm mạnh mẽ, thật giống như liệt hỏa đang hừng hực thiêu đốt.
Thái Hư đảo chủ cũng phụ họa nói.
- Kế tiếp là tiến vào trận đấu bài danh năm trăm, tiếp tục xem thử biểu hiện của bọn họ thế nào!
Mạc Lợi đảo chủ mỉm cười nhìn xuống dưới, ký thác kỳ vọng.
…
- Nơi này là chiến trường đi vào trước năm trăm danh đi!
Tần Phàm đi ra khỏi cửa truyền tống, sau đó đánh giá khắp bốn phía chung quanh:
- Không biết cửa ải này lại có gì bất đồng đây?
Trong tầm mắt đều là một mảnh hoang vắng.
Thật giống như suy đoán của hắn, chiến trường thứ tư còn nhỏ hơn chiến trường thứ ba, nói cách khác địa phương tránh né càng ít, sẽ triển khai cuộc chém giết càng thêm kịch liệt cùng tàn khốc.
- Cửa truyền tống đi thông chiến trường kế tiếp cũng còn chưa được mở ra!
Hắn nhìn ra xa xa, phát hiện cửa truyền tống vẫn đóng kín, cũng giống như chiến trường thứ ba phải đào thải đủ nhân số mới có thể mở ra.
- Những người dự thi, hoan nghênh mọi người đi vào chiến trường thứ tư, ở trong này là một ngàn danh tiến năm trăm danh, mỗi chiến trường có một trăm người, đào thải năm mươi người thì cửa truyền tống sẽ mở ra, chúc mọi người may mắn!
Chỉ thoáng chốc thanh âm kia lại vang lên lần nữa.
- Cuộc chiến này thậm chí có tới trăm người cùng chém giết?
Nghe đến đó Tần Phàm không khỏi kinh ngạc, phải biết rằng nơi này còn nhỏ hơn mấy chiến trường trước rất nhiều, một địa phương nhỏ như vậy có tới trăm cường giả chém giết lẫn nhau, trình độ thảm thiết liền có thể tưởng tượng.
Lúc này ánh mắt hắn xẹt qua trên chiến trường, quả nhiên phát hiện thật nhiều bóng người rậm rạp xuất hiện.
Oanh! Oanh! Oanh! Oanh!
Chiến trường vừa mở ra, chỉ chốc lát rất nhanh từ khắp bốn phía truyền lại thanh âm chiến đấu.
- Sưu sưu sưu…
Cũng như những lần trước, thân phận ngũ kiếp bán thần của Tần Phàm thật giống như mỹ thực mê người, rất nhanh đã hấp dẫn không ít người hướng hắn vọt tới.
- Ha ha, đều đem ta cho rằng quả hồng mềm ah!
Thấy vậy Tần Phàm hít sâu một hơi, hai mắt híp lại, khóe miệng hiện lên ý cười nghiền ngẫm. Nhưng trong chiến trường trăm người hỗn chiến, hắn cũng phải cẩn thận hơn trước một ít, dù sao bên trong này có thật nhiều người đến từ các đại thần đảo.
Hoắc!
Quả nhiên, một người đầu tiên vọt tới trước mặt hắn, nhìn trang phục liền biết là người đến từ Đao Hoàng đảo, người kia vừa xông lại, không nói lời nào đã lập tức bổ ra một đao.
Đao pháp của người này giống như nước chảy, kéo dài không dứt.
Ánh đao đi qua, thật giống như một thác nước, trực tiếp thổi quét lên trên người Tần Phàm, bên trong ẩn chứa đao thế dậy sóng không ngớt, rất nhanh đã đem Tần Phàm bao phủ.
- Dùng đao sao?
Hai mắt Tần Phàm ngưng tụ lại, cảm giác được đao thế bá đạo xâm nhập, chiến ý trên người hắn bộc phát. Mặc dù đang đối mặt với thiên tài đại thần đảo, nhưng hắn không chút sợ hãi.
- Một khi đã như vậy, vậy chiến đi!
Tiếp theo hắn lui về phía sau hai bước, khi hắn lui ra phía sau, ánh mắt thản nhiên nhìn về phía trước, áo bào phần phật, mơ hồ tràn ra tia đao khí.
- Ông!
Ngay lập tức trong hư không bỗng nhiên chấn động, một đồ vật từ trên người Tần Phàm rất nhanh bay ra, thậm chí bởi vì tốc độ quá nhanh chỉ có thể chứng kiến đó là một đạo hắc quang mà thôi.
Nhưng đạo hắc quang đi qua, sắc bén tới mức cắt ra một khe không gian thật dài, nhìn thật ghê người.
- Cái gì?
Thiên tài đến từ đại thần đảo vừa nhìn thấy vật kia bay ra, liền kinh hãi, khiếp sợ với uy lực ẩn chứa bên trong. Bởi vì đồ vật kia rất nhanh đã tiến tới gần trước mặt của hắn, hắn không thể không giơ cao trường đao ngăn cản lại.
Khanh!
Một thanh âm kim thiết va chạm truyền ra, người dự thi của Đao Hoàng đảo chỉ cảm thấy cổ tay mình run rẩy lên, vẻ mặt thay đổi, lui ra sau hai bước nhìn xem, vẻ mặt hiện lên cổ quái cùng phẫn uất.
Thái đao!
Bởi vì hắc quang kia không phải là vật gì khác, không ngờ là một thanh thái đao!
- Lão bằng hữu, thật lâu không gặp!
Lúc này Tần Phàm đưa tay về phía trước, đem thái đao cầm vào trong tay, cảm giác lại vẻ quen thuộc, trên mặt lộ ra dáng mỉm cười ôn hòa.
Vương Trù Đao!
Thanh đao truyền từ viễn cổ đao vương, sau khi đi tới Tân Thế Giới hắn cơ hồ không lấy ra sử dụng. Bởi vì hắn tính toán chủ tu quyền đạo, hơn nữa bởi vì Trù Đao đạo quá mức phức tạp, về sau hắn buông tha sử dụng.
Chẳng qua hiện nay Tần Phàm đã đạt tới cảnh giới võ đạo cực cao.
Thậm chí lúc trước khi hắn sáng tạo ra Đại La Diệt Ma Quyền, đã có thể đem kiếm thuật cùng thương thuật đều dung hợp vào bên trong.
Hiện tại trong tay cầm Vương Trù Đao, cảm giác được đao khí truyền ra trên người của thiên tài Đao Hoàng đảo, mỗi tấc thần kinh trong thân thể hắn như rung động lên, tiếp theo hắn chậm rãi nhắm hai mắt lại.
Đao khí quanh thân hắn không ngừng tăng cường lên, rất nhanh trong phạm vi trăm thước đều tràn ngập đao ý sắc bén bá đạo, tựa hồ như muốn chém giết hết thảy.
- Người này…làm sao có thể…
Người dự thi đến từ Đao Hoàng đảo vốn nhìn thấy Tần Phàm sử dụng thái đao trên mặt hiện lên ý châm chọc, nhưng hiện tại biến thành động dung cùng ngưng trọng.
- Như thế nào nhìn người này giống như tu luyện đao đạo chân chính, nhưng lại có được đao ý cùng đao khí cường đại như thế, thật là quỷ dị…không được, không thể cho hắn tiếp tục cảm ngộ đi xuống!
Thiên tài Đao Hoàng đảo nhìn thấy đao thế trên người Tần Phàm không ngừng kéo lên, rốt cục sắc mặt đại biến, không nhịn được nữa bổ ra một đao về phía trước.
Bán thần kỹ chung cực cấp – Đao Sơn Tế!
Đao khí cuồng bạo hóa thành núi đao, điên cuồng hướng Tần Phàm áp xuống, trong đó ẩn chứa đao khí bá đạo đáng sợ, tùy tiện một đạo đủ giết chết một ngũ kiếp bán thần bình thường.
Ông!
Nhưng đúng lúc này Tần Phàm bỗng dưng mở hai mắt!
- Thử xem Thiên Đao do ta tự mình sáng chế đi!
Vương Trù Đao trong tay lập tức phát ra đao ý vô thượng kiêu ngạo cửu thiên, lấy một quỹ tích thật hoàn mỹ chém về phía trước!
Trong Trù Đao Tam Thức được chia làm Thiên Địa Nhân tam chiêu.
Đây là do đệ tử Lục Phong của Đao Vương sáng chế, ba chiêu này uy lực lớn nhất chính là Thiên Đao, muốn thi triển Thiên Đao cần phải có trình độ về trù nghệ, bởi vì trong trù đao của Lục Phong vốn lấy thiên địa làm trù.
Nhưng cho tới nay Tần Phàm vẫn thiếu hụt trong trù nghệ, hắn từng thử qua đan trù kết hợp khi còn ở Vũ Thiên đại lục, từng miễn cưỡng thi triển qua chiêu Thiên Đao, nhưng uy lực chỉ hữu dụng đối với võ thánh, nếu muốn chống lại bán thần xa xa không đủ.
Cho nên lần này hắn dung hợp cảm ngộ, đem trù đao hoàn toàn cải tạo cùng thay đổi, trở thành Thiên Đao chân chính thuộc về mình.
- Oanh!
Đầu tiên hắn khởi động Phần Thần bí kỹ, một viên tinh thần mầm móng chậm rãi chìm vào bên trong nguyên giới của hắn, điều này làm nguyên giới càng thêm mạnh mẽ, thật giống như liệt hỏa đang hừng hực thiêu đốt.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.