Chương 1257: Thuật luyện đan bán thần cấp (1)
Hỏa Thụ
09/05/2014
Đứng trước tòa kiến trúc thần kỳ này, Tần Phàm cũng không nhịn được hít
sâu một hơi lạnh, hắn biết bút tích lớn như thế cũng không phải cường
giả bình thường là có thể làm được.
- Nơi này gọi là Hoàng Hôn thành bảo, là trung tâm giao dịch lớn nhất Hoàng Hôn Thành. Ở trong này, chỉ cần đồ vật của ngươi tốt, đều có thể bán được giá rất tốt, hơn nữa bởi vì hậu trường của thành bảo chính là thành chủ Hoàng Hôn Thành, vì vậy giao dịch rất có bảo đảm.
Phạm Cường lại tiếp tục giới thiệu.
- Chúng ta vào đi thôi!
Tần Phàm gật gật đầu, chỉ nhìn vào cấu tạo bề ngoài của thành bảo này, đích xác nhìn ra được chủ nhân sau lưng thật không tầm thường.
- Ha ha, Hoàng Hôn thành bảo tổng cộng có năm tầng, tự nhiên tầng càng cao thì đồ giao dịch càng cao cấp, nhưng ta xem chúng ta ở tầng thứ nhất thì tốt hơn.
Phạm Cường dẫn đầu đi vào thành bảo, vừa đi vừa nói:
- Nói thế này, chỉ có bán thần cường giả mới có thể đi vào tầng thứ hai, tầng thứ ba trở lên nhất định phải có thứ tốt cần giám định thì mới có thể đi lên được.
- Ân!
Tần Phàm cũng không để ý, dù sao hắn còn chưa đạt tới bán thần cảnh giới, cho nên chỉ đi lại ở tầng thứ nhất trong thành bảo. Ở tầng thứ nhất mặc dù cấp bậc giao dịch khá thấp, nhưng lại giao dịch đủ loại, có trang bị, vũ khí, linh dược, thậm chí là cả nô lệ cũng có.
- Nơi này có thể giao dịch đan dược!
Phạm Cường dẫn Tần Phàm đi tới trước một quầy giao dịch nói.
- Có gì cần bán lấy ra đi!
Trước quầy có một gã lão giả tóc xám trắng, tựa hồ là một bán thần cường giả, hắn đang híp mắt phát hiện có người tới gần chỉ tùy tiện ngẩng đầu nhìn mấy người Tần Phàm, trong miệng thản nhiên nói.
- Ta muốn bán một ít đan dược.
Tần Phàm cũng không nói nhiều, trực tiếp lấy ra một viên Thánh Đan, đặt lên quầy giới thiệu:
- Loại đan dược này gọi là Thánh Đan, có trợ giúp lớn cho võ tôn đỉnh đạt tới võ thánh cảnh giới!
- Ngô, phẩm cấp của đan dược cũng không tệ lắm!
Lão giả cầm viên Thánh Đan, cẩn thận quan sát một trận, hơi có chút ngoài ý muốn ngẩng đầu nhìn Tần Phàm hỏi:
- Ngươi luyện chế?
- Ngươi chỉ cần nói cho ta biết giá trị bao nhiêu là được.
Tần Phàm nói.
- Một viên thần tinh đi!
Lão giả không hề nghĩ ngợi, trực tiếp đem đan dược thả lại trên quầy, sau đó thản nhiên nói.
- Cái gì? Làm sao có thể?
Hai mắt Tần Phàm co rụt lại, nhướng mày. Hắn nghĩ thánh cấp đan dược ở nơi này giá trị không cao, nhưng thật không ngờ viên Thánh Đan này nếu thả ra trên Vũ Thiên đại lục tuyệt đối sẽ làm vô số người điên cuồng cướp đoạt nhưng ở trong này lại giá rẻ tới mức như thế.
Một viên Thánh Đan ở trên Vũ Thiên đại lục cơ hồ chính là báu vật vô giá, là một trong những đan dược trân quý nhất mà Tần Phàm có thể lấy ra tay hiện tại, nhưng ở nơi này chỉ giá trị một khối thần tinh! Giá trị chỉ bằng một đêm ở khách sạn trong Hoàng Hôn Thành mà thôi!
Giá rẻ tới như vậy!
- Ngươi không phải nói phẩm chất của viên đan dược này cũng không tệ lắm sao? Vì sao giá cả lại thấp như vậy?
Nghe cái giá này, trong lòng Tần Phàm không khỏi trầm xuống, nhíu mày nhìn lão giả trầm giọng hỏi.
- Phẩm chất đích thật là không tệ, nhưng vô luận tốt thế nào cũng chỉ là một viên đan dược thánh cấp mà thôi, giá trị một khối thần tinh đã thật thích hợp, nếu phẩm chất kém hơn chưa chắc đã có được giá tiền này đâu.
Lão giả cũng lười giải thích thêm, bộ dạng uể oải nói, rất có ý tứ không sợ ngươi không bán.
- Ta sẽ không lãng phí đan dược mà mình luyện chế như thế.
Tần Phàm bất bình đem Thánh Đan thu lại, quay người nói:
- Phạm Cường, mang chúng ta tới một chỗ khác nhìn xem.
- Đợi một chút, vị tiểu huynh đệ này qua đây nói một chút.
Phạm Cường chợt mở miệng, kéo Tần Phàm nói:
- Ngươi phải biết ở Tân Thế Giới không đáng giá tiền nhất chính là võ thánh, ngươi xem ta chỉ là một tên chạy vặt mà cũng đã là ngũ cấp võ thánh! Có thể nói thế này, ở trong Tân Thế Giới, chỉ cần ngươi chịu cố gắng, tiêu phí vài chục năm cũng có thể thành võ thánh! Thật không được thì cũng có thể để bán thần cường giả trong gia tộc hỗ trợ, cho nên sẽ không có bao nhiêu người nguyện ý mua đan dược thăng cấp võ thánh, giá cả như vậy cũng xem là bình thường rồi, đổi một nhà khác cũng vậy, thậm chí còn có thể thấp hơn.
- Ngươi được chia tiền hoa hồng tại đây đi?
Tần Phàm liếc mắt hỏi Phạm Cường.
- Việc này…
Phạm Cường ngẩn ra, sau đó vẫn nghiêm mặt nói:
- Đích xác ta cùng cửa hàng này có quan hệ hợp tác, nhưng ta có thể khẳng định lời của ta tuyệt đối là sự thật, hay là…ngươi xem còn có loại đan dược nào khác nữa không? Cho dù là chữa thương hay hồi khí cũng tốt!
- Đan dược chữa thương cùng hồi khí lại đắt hơn?
Lần này tới phiên Tần Phàm ngẩn ra, nhưng ngay lập tức liền phản ứng lại. Đích xác ở trong Tân Thế Giới, không khó đột phá cảnh giới võ thánh, nhưng muốn đột phá bán thần thật khó khăn, cho nên sẽ có rất nhiều võ thánh, vì vậy đan dược chữa thương thánh cấp tự nhiên sẽ có thêm thị trường so với Thánh Đan. Vừa rồi hắn đã theo thói quen suy nghĩ của Vũ Thiên đại lục, ở Vũ Thiên đại lục đan dược đề thăng cảnh giới tới bây giờ đều là trân quý nhất.
- Hẳn là có thể có giá hơn viên Thánh Đan này một chút.
Phạm Cường nói.
- Được, vậy nhìn xem những đan dược này một chút.
Tần Phàm gật gật đầu, sau đó mở ra trữ vật giới chỉ, “hoa lạp” đem thật nhiều đan dược chữa thương cùng hồi khí thánh cấp đổ ra. Hai loại đan dược này luyện chế dễ dàng, linh dược cũng dễ có, cho nên hắn trữ hàng rất nhiều.
- Không sai, phẩm chất của những đan dược này không tệ! Chậc chậc…đáng tiếc cũng chỉ là thánh cấp đan dược, nếu ngươi có thể luyện chế bán thần cấp đan dược, nhất định sẽ là nhân vật đại sư.
Lão giả chứng kiến một nhóm đan dược, lúc này trên mặt mới thoáng lộ ra vẻ mỉm cười nói:
- Những đan dược này so với viên Thánh Đan rác rưởi gì đó đáng giá hơn một ít, những đan dược chữa thương nếu bình thường ta trả hai khối thần tinh một viên, cực phẩm cấp thì ba khối một viên, tuyệt phẩm cấp thì năm khối một viên…Ngô, toàn bộ cộng lại có chừng một ngàn hai trăm mấy khối thần tinh đi.
- Tổng cộng một ngàn hai trăm mấy khối thần tinh?
Tần Phàm nghe được đối phương gọi Thánh Đan vô giá trên Vũ Thiên đại lục là rác rưởi sắc mặt liền biến thành vô cùng khó coi, nhưng nghe được giá cả sau cùng, sắc mặt mới thoáng dịu đi một chút. Có được một ngàn mấy trăm khối thần tinh cũng đủ cho hắn mua một ít điển tịch bán thần cấp cùng ở lại Hoàng Hôn Thành một thời gian ngắn.
- Không sai, xem như ngươi cũng làm đại sinh ý, lão phu cho ngươi số chẵn một ngàn ba trăm thần tinh là được.
Lão giả kia tiếp tục nói:
- Giá cả của lão phu ở nơi này là tuyệt đối công đạo, không tin ngươi có thể đi hỏi thăm, hơn nữa người có thể nuốt trôi số hàng lớn của ngươi cũng không nhiều.
- Được, thành giao!
Linh giác của Tần Phàm rất mạnh, khi hắn cùng lão giả giao dịch hắn có thể nghe được một ít giao dịch ở những cửa hàng khác, biết giá cả này đích xác xem như không tệ, hắn cũng chẳng cần đi tới chỗ khác làm gì.
- Nơi này gọi là Hoàng Hôn thành bảo, là trung tâm giao dịch lớn nhất Hoàng Hôn Thành. Ở trong này, chỉ cần đồ vật của ngươi tốt, đều có thể bán được giá rất tốt, hơn nữa bởi vì hậu trường của thành bảo chính là thành chủ Hoàng Hôn Thành, vì vậy giao dịch rất có bảo đảm.
Phạm Cường lại tiếp tục giới thiệu.
- Chúng ta vào đi thôi!
Tần Phàm gật gật đầu, chỉ nhìn vào cấu tạo bề ngoài của thành bảo này, đích xác nhìn ra được chủ nhân sau lưng thật không tầm thường.
- Ha ha, Hoàng Hôn thành bảo tổng cộng có năm tầng, tự nhiên tầng càng cao thì đồ giao dịch càng cao cấp, nhưng ta xem chúng ta ở tầng thứ nhất thì tốt hơn.
Phạm Cường dẫn đầu đi vào thành bảo, vừa đi vừa nói:
- Nói thế này, chỉ có bán thần cường giả mới có thể đi vào tầng thứ hai, tầng thứ ba trở lên nhất định phải có thứ tốt cần giám định thì mới có thể đi lên được.
- Ân!
Tần Phàm cũng không để ý, dù sao hắn còn chưa đạt tới bán thần cảnh giới, cho nên chỉ đi lại ở tầng thứ nhất trong thành bảo. Ở tầng thứ nhất mặc dù cấp bậc giao dịch khá thấp, nhưng lại giao dịch đủ loại, có trang bị, vũ khí, linh dược, thậm chí là cả nô lệ cũng có.
- Nơi này có thể giao dịch đan dược!
Phạm Cường dẫn Tần Phàm đi tới trước một quầy giao dịch nói.
- Có gì cần bán lấy ra đi!
Trước quầy có một gã lão giả tóc xám trắng, tựa hồ là một bán thần cường giả, hắn đang híp mắt phát hiện có người tới gần chỉ tùy tiện ngẩng đầu nhìn mấy người Tần Phàm, trong miệng thản nhiên nói.
- Ta muốn bán một ít đan dược.
Tần Phàm cũng không nói nhiều, trực tiếp lấy ra một viên Thánh Đan, đặt lên quầy giới thiệu:
- Loại đan dược này gọi là Thánh Đan, có trợ giúp lớn cho võ tôn đỉnh đạt tới võ thánh cảnh giới!
- Ngô, phẩm cấp của đan dược cũng không tệ lắm!
Lão giả cầm viên Thánh Đan, cẩn thận quan sát một trận, hơi có chút ngoài ý muốn ngẩng đầu nhìn Tần Phàm hỏi:
- Ngươi luyện chế?
- Ngươi chỉ cần nói cho ta biết giá trị bao nhiêu là được.
Tần Phàm nói.
- Một viên thần tinh đi!
Lão giả không hề nghĩ ngợi, trực tiếp đem đan dược thả lại trên quầy, sau đó thản nhiên nói.
- Cái gì? Làm sao có thể?
Hai mắt Tần Phàm co rụt lại, nhướng mày. Hắn nghĩ thánh cấp đan dược ở nơi này giá trị không cao, nhưng thật không ngờ viên Thánh Đan này nếu thả ra trên Vũ Thiên đại lục tuyệt đối sẽ làm vô số người điên cuồng cướp đoạt nhưng ở trong này lại giá rẻ tới mức như thế.
Một viên Thánh Đan ở trên Vũ Thiên đại lục cơ hồ chính là báu vật vô giá, là một trong những đan dược trân quý nhất mà Tần Phàm có thể lấy ra tay hiện tại, nhưng ở nơi này chỉ giá trị một khối thần tinh! Giá trị chỉ bằng một đêm ở khách sạn trong Hoàng Hôn Thành mà thôi!
Giá rẻ tới như vậy!
- Ngươi không phải nói phẩm chất của viên đan dược này cũng không tệ lắm sao? Vì sao giá cả lại thấp như vậy?
Nghe cái giá này, trong lòng Tần Phàm không khỏi trầm xuống, nhíu mày nhìn lão giả trầm giọng hỏi.
- Phẩm chất đích thật là không tệ, nhưng vô luận tốt thế nào cũng chỉ là một viên đan dược thánh cấp mà thôi, giá trị một khối thần tinh đã thật thích hợp, nếu phẩm chất kém hơn chưa chắc đã có được giá tiền này đâu.
Lão giả cũng lười giải thích thêm, bộ dạng uể oải nói, rất có ý tứ không sợ ngươi không bán.
- Ta sẽ không lãng phí đan dược mà mình luyện chế như thế.
Tần Phàm bất bình đem Thánh Đan thu lại, quay người nói:
- Phạm Cường, mang chúng ta tới một chỗ khác nhìn xem.
- Đợi một chút, vị tiểu huynh đệ này qua đây nói một chút.
Phạm Cường chợt mở miệng, kéo Tần Phàm nói:
- Ngươi phải biết ở Tân Thế Giới không đáng giá tiền nhất chính là võ thánh, ngươi xem ta chỉ là một tên chạy vặt mà cũng đã là ngũ cấp võ thánh! Có thể nói thế này, ở trong Tân Thế Giới, chỉ cần ngươi chịu cố gắng, tiêu phí vài chục năm cũng có thể thành võ thánh! Thật không được thì cũng có thể để bán thần cường giả trong gia tộc hỗ trợ, cho nên sẽ không có bao nhiêu người nguyện ý mua đan dược thăng cấp võ thánh, giá cả như vậy cũng xem là bình thường rồi, đổi một nhà khác cũng vậy, thậm chí còn có thể thấp hơn.
- Ngươi được chia tiền hoa hồng tại đây đi?
Tần Phàm liếc mắt hỏi Phạm Cường.
- Việc này…
Phạm Cường ngẩn ra, sau đó vẫn nghiêm mặt nói:
- Đích xác ta cùng cửa hàng này có quan hệ hợp tác, nhưng ta có thể khẳng định lời của ta tuyệt đối là sự thật, hay là…ngươi xem còn có loại đan dược nào khác nữa không? Cho dù là chữa thương hay hồi khí cũng tốt!
- Đan dược chữa thương cùng hồi khí lại đắt hơn?
Lần này tới phiên Tần Phàm ngẩn ra, nhưng ngay lập tức liền phản ứng lại. Đích xác ở trong Tân Thế Giới, không khó đột phá cảnh giới võ thánh, nhưng muốn đột phá bán thần thật khó khăn, cho nên sẽ có rất nhiều võ thánh, vì vậy đan dược chữa thương thánh cấp tự nhiên sẽ có thêm thị trường so với Thánh Đan. Vừa rồi hắn đã theo thói quen suy nghĩ của Vũ Thiên đại lục, ở Vũ Thiên đại lục đan dược đề thăng cảnh giới tới bây giờ đều là trân quý nhất.
- Hẳn là có thể có giá hơn viên Thánh Đan này một chút.
Phạm Cường nói.
- Được, vậy nhìn xem những đan dược này một chút.
Tần Phàm gật gật đầu, sau đó mở ra trữ vật giới chỉ, “hoa lạp” đem thật nhiều đan dược chữa thương cùng hồi khí thánh cấp đổ ra. Hai loại đan dược này luyện chế dễ dàng, linh dược cũng dễ có, cho nên hắn trữ hàng rất nhiều.
- Không sai, phẩm chất của những đan dược này không tệ! Chậc chậc…đáng tiếc cũng chỉ là thánh cấp đan dược, nếu ngươi có thể luyện chế bán thần cấp đan dược, nhất định sẽ là nhân vật đại sư.
Lão giả chứng kiến một nhóm đan dược, lúc này trên mặt mới thoáng lộ ra vẻ mỉm cười nói:
- Những đan dược này so với viên Thánh Đan rác rưởi gì đó đáng giá hơn một ít, những đan dược chữa thương nếu bình thường ta trả hai khối thần tinh một viên, cực phẩm cấp thì ba khối một viên, tuyệt phẩm cấp thì năm khối một viên…Ngô, toàn bộ cộng lại có chừng một ngàn hai trăm mấy khối thần tinh đi.
- Tổng cộng một ngàn hai trăm mấy khối thần tinh?
Tần Phàm nghe được đối phương gọi Thánh Đan vô giá trên Vũ Thiên đại lục là rác rưởi sắc mặt liền biến thành vô cùng khó coi, nhưng nghe được giá cả sau cùng, sắc mặt mới thoáng dịu đi một chút. Có được một ngàn mấy trăm khối thần tinh cũng đủ cho hắn mua một ít điển tịch bán thần cấp cùng ở lại Hoàng Hôn Thành một thời gian ngắn.
- Không sai, xem như ngươi cũng làm đại sinh ý, lão phu cho ngươi số chẵn một ngàn ba trăm thần tinh là được.
Lão giả kia tiếp tục nói:
- Giá cả của lão phu ở nơi này là tuyệt đối công đạo, không tin ngươi có thể đi hỏi thăm, hơn nữa người có thể nuốt trôi số hàng lớn của ngươi cũng không nhiều.
- Được, thành giao!
Linh giác của Tần Phàm rất mạnh, khi hắn cùng lão giả giao dịch hắn có thể nghe được một ít giao dịch ở những cửa hàng khác, biết giá cả này đích xác xem như không tệ, hắn cũng chẳng cần đi tới chỗ khác làm gì.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.