Chương 1673: Tín vật đến tay
Hỏa Thụ
01/07/2014
Đương nhiên, hắn biết rõ
thông qua cửa ải này đều là có chỗ đột phá trong Nguyên Hoàng ảo cảnh,
hắn còn nghe nói Bạch Trường Thiên kia đột phá một loại lưu ly Thánh Thể thần bí, lực phòng ngự trở nên rất mạnh. Chỉ là nói đến năng lực phòng
ngự này, Tần Phàm đồng dạng cũng tin tưởng trải qua Ma chủng Luyện Thể
lần thứ tư, mình sẽ không e ngại bất luận kẻ nào.
Coi như là Lưu Ly Thánh Thể nổi danh toàn bộ Tân Thế Giới cũng không ngoại lệ.
Cho tới nay, hắn đối với năng lực Ma chủng là một mực rất có lòng tin.
- Phía trước có lẽ chính là địa phương của cửa thứ nhất rồi.
Tần Phàm dọc theo lực cảm ứng một mực chạy vội tới trước một sơn cốc, ở đó có tín hiệu nhàn nhạt phát ra, hắn đoán chừng chính là phương chủ sự cố ý làm ra, khảo nghiệm đúng là năng lực cảm ứng của người dự thi.
Ở phương diện này, Tần Phàm hắn đồng dạng là chưa bao giờ thua người khác.
Sơn cốc này xem chính là một đầu hạp cốc nằm giữa hai tòa Đại Sơn, nhưng Tần Phàm cũng không cần trực tiếp xông đi vào, mà là vọt tới trên núi cao một bên, sau đó từ trên cao nhìn xuống.
Trong hạp cốc phía dưới có một đạo đại môn. Bên trên Đại môn kia có một cái lõm nhỏ lớn bằng hai ngón tay. Mà bên cạnh chỗ lõm kia còn có khắc một hàngchữ nhỏ. Tuy kiểu chữ này không lớn, nhưng lấy thị lực hiện tại của Tần Phàm đã đạt tới trình độ ngàn trượng nhìn kiến, dù cho cách mấy ngàn thước, những chữ này cũng có thể thấy thanh thanh sở sở.
- Nếu như muốn thông qua cửa này, cần dùng máu của Thất Kiếp hung thú với tư cách động lực.
Tần Phàm đọc qua hàng chữ kia, cái này làm cho hắn không khỏi lông mày có chút nhíu một cái.
Những con hung thú kia, càng là vượt qua thú kiếp càng nhiều, thực lực sẽ càng tăng kinh khủng. Thực lực của Thất Kiếp hung thú, cái kia cũng không phải Lục kiếp hung thú có thể so sánh, cho dù là hắn hiện tại cũng không dám nói có thể đơn giản đối phó được.
Bất quá ở đây chỉ là nói muốn dùng máu của Thất Kiếp hung thú với tư cách động lực, ngược lại không cần phải giết chết Thất Kiếp hung thú mới được.
- Chỉ cần lấy được một bộ phận của Thất Kiếp hung thú này là được rồi.
Hơi suy nghĩ một chút, Tần Phàm liền rất nhanh phản hồi lần nữa, bắt đầu đi tìm Thất Kiếp hung thú kia. Kỳ thật thời điểm đi đến, hắn đã ẩn ẩn ở trong quần sơn cảm thấy khí tức hung hãn, bây giờ nghĩ lại đoán chừng cái kia chính là Thất Kiếp hung thú rồi.
Đương nhiên, hắn cũng thử qua muốn trực tiếp ở hai bên núi cao vượt qua cánh cửa này, nhưng mà phát hiện có áp lực cường đại ngăn cản lấy con đường phía trước, xem ra cái hạp cốc này chính là nơi phải qua.
- Thất Kiếp hung thú!
Trong núi chạy vội một hồi, hai mắt của Tần Phàm bỗng nhiên ngưng tụ, hắn rốt cục phát hiện tung tích mục tiêu.
Đây là một con hung thú Ngưu đầu, sừng trâu màu trắng, con mắt như đèn lồng, lỗ mũi hô hấp phát ra khí tức nóng rực, miệng có hàm răng cực kỳ sắc bén, trong đó ẩn ẩn có hàn mang lóng lánh. Thân hình như là Tiểu Sơn, bốn vó đạp hỏa, cái đuôi so với một con trâu bình thường còn muốn dài hơn rất nhiều, như là một cây roi, thượng diện giống như Liệt Hỏa hừng hực thiêu đốt, trên làn da bên ngoài thân thì bao trùm lấy một tầng giáp dày màu đen, phía trên có kim loại sáng bóng, phòng ngự xem xét liền biết là loại không kém.
Hung thú không giống yêu thú, chúng không thể học võ kỹ, nhưng trời sinh có được hàm răng cường đại cùng móng vuốt sắc bén, hơn nữa mỗi một chỗ trên thân thể đều có thể làm vũ khí, thật giống như con Ngưu đầu hung thú trước mắt này, chỉ là hơi thở phun ra kia chỉ sợ có thể giết chết Tứ kiếp Bán Thần bình thường.
Ngoài ra, hung thú đến loại cấp độ này, nanh vuốt kia không chỉ là sắc bén đơn giản như vậy, trong đó ngậm lấy năng lượng cường đại, thí dụ như khẽ cắn đến thân thể của ngươi, trong đó sẽ bộc phát ra một cổ năng lượng, lực công kích có thể so với vũ kỹ.
- Con Ngưu đầu hung thú này hẳn là Đạp Hỏa Man Ngưu, là một loại Hỏa hệ hung thú, sừng giác cùng bốn vó chi hỏa của nó có được năng lượng công kích rất mạnh, mà cái đuôi trâu kia cũng hết sức lợi hại, bị nó quất thoáng một phát, đoán chừng dù là Lục kiếp Bán Thần bình thường cũng gánh không được.
Tần Phàm trốn ở phía sau cây ẩn nấp lấy khí tức, xa xa nhìn xem đầu hung thú kia, bắt đầu phân tích lấy.
Con Đạp Hỏa Man Ngưu kia lúc này đang vòng ở dưới một gốc cây đại thụ Viễn Cổ, một đôi ngưu nhãn nhìn quanh bốn phía, tựa hồ cũng là nhạy cảm cảm ứng được cái gì, nhưng không có phát hiện chỗ chính thức của Tần Phàm.
- Khe lõm trên cánh cửa kia cũng không lớn, đoán chừng ta chỉ cần lấy đến một mảnh lân giáp của nó là đủ rồi.
Tần Phàm thầm nghĩ, hắn đang suy nghĩ phương pháp xử lý an toàn nhất cùng dễ dàng nhất, lực phòng ngự của Đạp Hỏa Man Ngưu này rõ ràng không kém, giết nó là không dễ dàng, nhưng nếu chỉ cầm một mảnh lân phiến có lẽ sẽ dễ dàng hơn rất nhiều.
Nghĩ tới đây, hắn liền không hề che dấu, dưới chân đạp mạnh lập tức liền xông ra ngoài.
Rống…
Lúc này con Đạp Hỏa Man Ngưu kia rốt cục nhìn thấy Tần Phàm, trong miệng lập tức phát ra một tiếng gào thét cực lớn, bốn vó đạp hỏa vọt ra. Con Đạp Hỏa Man Ngưu này tốc độ cực nhanh, hơn nữa khi chạy còn mang theo một hồi nhiệt phong, ngay cả không khí tựa hồ cũng muốn thiêu đốt.
- Thất Kiếp hung thú này quả nhiên so với Lục kiếp cấp thì mạnh hơn rất nhiều.
Tần Phàm nhìn đầu Đạp Hỏa Man Ngưu vọt tới trước mặt kia, lúc này hắn có thể cảm giác một loại áp lực rất lớn, con hung thú này vậy mà có thể tạo thành một loại thú uy, đây là thời điểm hắn đối chiến cùng Lục kiếp hung thú không có cảm thụ qua.
Đương nhiên, dùng thực lực bây giờ của hắn cũng không sợ, giết hung thú này hoàn toàn chính xác không dễ dàng. Nhưng muốn thương nó cũng không phải là chuyện không thể làm được.
Hắn đối với khí lực của mình bây giờ có tự tin rất lớn.
Oanh!
Cả hai cứ như vậy ở trong núi rất nhanh giúp nhau phóng đi, rất nhanh đụng lại với nhau. Thời điểm cả hai tới gần đến chưa đủ một trượng khoảng cách, Tần Phàm dĩ nhiên là không tránh không lùi, móng sau của Đạp Hỏa Man Ngưu kia dùng sức đạp mạnh trên mặt đất, móng trước thì cao cao giơ lên hướng về Tần Phàm trực tiếp chà đạp mà đi, muốn đem cả người Tần Phàm giẫm thành thịt vụn.
Bất quá Tần Phàm làm sao có thể để cho nó dễ dàng làm hắn bị thương, kỳ thật hắn là cố ý cùng với đầu Thất Kiếp hung thú này chính diện đụng nhau, dùng thí nghiệm thực lực của mình tăng lên sau khi Luyện Thể lần thứ tư.
- Lực lượng cũng rất lớn a!
Lúc này trong đôi mắt của Tần Phàm bắn ra lưỡng đạo tinh quang, cảm giác được Thất Kiếp hung thú kia như là cự sơn đè xuống, hắn chỉ là hai tay giơ lên, dùng sức chống đỡ gót sắt của con Đạp Hỏa Man Ngưu này.
Hung thú đều là trời sinh sức lực lớn, từ gót sắt kia truyền đến lực lượng thật lớn. Thoáng cái cơ hồ hoàn toàn áp thân thể của Tần Phàm xuống đất, hơn nữa chỗ va chạm kia còn có một cổ năng lượng đặc thù không ngừng ăn mòn Nguyên Giới phòng ngự của hắn, nóng rực ác độc, dĩ nhiên là một cái tiếp xúc liền muốn phá hủy phòng ngự của hắn hoàn toàn.
Coi như là Lưu Ly Thánh Thể nổi danh toàn bộ Tân Thế Giới cũng không ngoại lệ.
Cho tới nay, hắn đối với năng lực Ma chủng là một mực rất có lòng tin.
- Phía trước có lẽ chính là địa phương của cửa thứ nhất rồi.
Tần Phàm dọc theo lực cảm ứng một mực chạy vội tới trước một sơn cốc, ở đó có tín hiệu nhàn nhạt phát ra, hắn đoán chừng chính là phương chủ sự cố ý làm ra, khảo nghiệm đúng là năng lực cảm ứng của người dự thi.
Ở phương diện này, Tần Phàm hắn đồng dạng là chưa bao giờ thua người khác.
Sơn cốc này xem chính là một đầu hạp cốc nằm giữa hai tòa Đại Sơn, nhưng Tần Phàm cũng không cần trực tiếp xông đi vào, mà là vọt tới trên núi cao một bên, sau đó từ trên cao nhìn xuống.
Trong hạp cốc phía dưới có một đạo đại môn. Bên trên Đại môn kia có một cái lõm nhỏ lớn bằng hai ngón tay. Mà bên cạnh chỗ lõm kia còn có khắc một hàngchữ nhỏ. Tuy kiểu chữ này không lớn, nhưng lấy thị lực hiện tại của Tần Phàm đã đạt tới trình độ ngàn trượng nhìn kiến, dù cho cách mấy ngàn thước, những chữ này cũng có thể thấy thanh thanh sở sở.
- Nếu như muốn thông qua cửa này, cần dùng máu của Thất Kiếp hung thú với tư cách động lực.
Tần Phàm đọc qua hàng chữ kia, cái này làm cho hắn không khỏi lông mày có chút nhíu một cái.
Những con hung thú kia, càng là vượt qua thú kiếp càng nhiều, thực lực sẽ càng tăng kinh khủng. Thực lực của Thất Kiếp hung thú, cái kia cũng không phải Lục kiếp hung thú có thể so sánh, cho dù là hắn hiện tại cũng không dám nói có thể đơn giản đối phó được.
Bất quá ở đây chỉ là nói muốn dùng máu của Thất Kiếp hung thú với tư cách động lực, ngược lại không cần phải giết chết Thất Kiếp hung thú mới được.
- Chỉ cần lấy được một bộ phận của Thất Kiếp hung thú này là được rồi.
Hơi suy nghĩ một chút, Tần Phàm liền rất nhanh phản hồi lần nữa, bắt đầu đi tìm Thất Kiếp hung thú kia. Kỳ thật thời điểm đi đến, hắn đã ẩn ẩn ở trong quần sơn cảm thấy khí tức hung hãn, bây giờ nghĩ lại đoán chừng cái kia chính là Thất Kiếp hung thú rồi.
Đương nhiên, hắn cũng thử qua muốn trực tiếp ở hai bên núi cao vượt qua cánh cửa này, nhưng mà phát hiện có áp lực cường đại ngăn cản lấy con đường phía trước, xem ra cái hạp cốc này chính là nơi phải qua.
- Thất Kiếp hung thú!
Trong núi chạy vội một hồi, hai mắt của Tần Phàm bỗng nhiên ngưng tụ, hắn rốt cục phát hiện tung tích mục tiêu.
Đây là một con hung thú Ngưu đầu, sừng trâu màu trắng, con mắt như đèn lồng, lỗ mũi hô hấp phát ra khí tức nóng rực, miệng có hàm răng cực kỳ sắc bén, trong đó ẩn ẩn có hàn mang lóng lánh. Thân hình như là Tiểu Sơn, bốn vó đạp hỏa, cái đuôi so với một con trâu bình thường còn muốn dài hơn rất nhiều, như là một cây roi, thượng diện giống như Liệt Hỏa hừng hực thiêu đốt, trên làn da bên ngoài thân thì bao trùm lấy một tầng giáp dày màu đen, phía trên có kim loại sáng bóng, phòng ngự xem xét liền biết là loại không kém.
Hung thú không giống yêu thú, chúng không thể học võ kỹ, nhưng trời sinh có được hàm răng cường đại cùng móng vuốt sắc bén, hơn nữa mỗi một chỗ trên thân thể đều có thể làm vũ khí, thật giống như con Ngưu đầu hung thú trước mắt này, chỉ là hơi thở phun ra kia chỉ sợ có thể giết chết Tứ kiếp Bán Thần bình thường.
Ngoài ra, hung thú đến loại cấp độ này, nanh vuốt kia không chỉ là sắc bén đơn giản như vậy, trong đó ngậm lấy năng lượng cường đại, thí dụ như khẽ cắn đến thân thể của ngươi, trong đó sẽ bộc phát ra một cổ năng lượng, lực công kích có thể so với vũ kỹ.
- Con Ngưu đầu hung thú này hẳn là Đạp Hỏa Man Ngưu, là một loại Hỏa hệ hung thú, sừng giác cùng bốn vó chi hỏa của nó có được năng lượng công kích rất mạnh, mà cái đuôi trâu kia cũng hết sức lợi hại, bị nó quất thoáng một phát, đoán chừng dù là Lục kiếp Bán Thần bình thường cũng gánh không được.
Tần Phàm trốn ở phía sau cây ẩn nấp lấy khí tức, xa xa nhìn xem đầu hung thú kia, bắt đầu phân tích lấy.
Con Đạp Hỏa Man Ngưu kia lúc này đang vòng ở dưới một gốc cây đại thụ Viễn Cổ, một đôi ngưu nhãn nhìn quanh bốn phía, tựa hồ cũng là nhạy cảm cảm ứng được cái gì, nhưng không có phát hiện chỗ chính thức của Tần Phàm.
- Khe lõm trên cánh cửa kia cũng không lớn, đoán chừng ta chỉ cần lấy đến một mảnh lân giáp của nó là đủ rồi.
Tần Phàm thầm nghĩ, hắn đang suy nghĩ phương pháp xử lý an toàn nhất cùng dễ dàng nhất, lực phòng ngự của Đạp Hỏa Man Ngưu này rõ ràng không kém, giết nó là không dễ dàng, nhưng nếu chỉ cầm một mảnh lân phiến có lẽ sẽ dễ dàng hơn rất nhiều.
Nghĩ tới đây, hắn liền không hề che dấu, dưới chân đạp mạnh lập tức liền xông ra ngoài.
Rống…
Lúc này con Đạp Hỏa Man Ngưu kia rốt cục nhìn thấy Tần Phàm, trong miệng lập tức phát ra một tiếng gào thét cực lớn, bốn vó đạp hỏa vọt ra. Con Đạp Hỏa Man Ngưu này tốc độ cực nhanh, hơn nữa khi chạy còn mang theo một hồi nhiệt phong, ngay cả không khí tựa hồ cũng muốn thiêu đốt.
- Thất Kiếp hung thú này quả nhiên so với Lục kiếp cấp thì mạnh hơn rất nhiều.
Tần Phàm nhìn đầu Đạp Hỏa Man Ngưu vọt tới trước mặt kia, lúc này hắn có thể cảm giác một loại áp lực rất lớn, con hung thú này vậy mà có thể tạo thành một loại thú uy, đây là thời điểm hắn đối chiến cùng Lục kiếp hung thú không có cảm thụ qua.
Đương nhiên, dùng thực lực bây giờ của hắn cũng không sợ, giết hung thú này hoàn toàn chính xác không dễ dàng. Nhưng muốn thương nó cũng không phải là chuyện không thể làm được.
Hắn đối với khí lực của mình bây giờ có tự tin rất lớn.
Oanh!
Cả hai cứ như vậy ở trong núi rất nhanh giúp nhau phóng đi, rất nhanh đụng lại với nhau. Thời điểm cả hai tới gần đến chưa đủ một trượng khoảng cách, Tần Phàm dĩ nhiên là không tránh không lùi, móng sau của Đạp Hỏa Man Ngưu kia dùng sức đạp mạnh trên mặt đất, móng trước thì cao cao giơ lên hướng về Tần Phàm trực tiếp chà đạp mà đi, muốn đem cả người Tần Phàm giẫm thành thịt vụn.
Bất quá Tần Phàm làm sao có thể để cho nó dễ dàng làm hắn bị thương, kỳ thật hắn là cố ý cùng với đầu Thất Kiếp hung thú này chính diện đụng nhau, dùng thí nghiệm thực lực của mình tăng lên sau khi Luyện Thể lần thứ tư.
- Lực lượng cũng rất lớn a!
Lúc này trong đôi mắt của Tần Phàm bắn ra lưỡng đạo tinh quang, cảm giác được Thất Kiếp hung thú kia như là cự sơn đè xuống, hắn chỉ là hai tay giơ lên, dùng sức chống đỡ gót sắt của con Đạp Hỏa Man Ngưu này.
Hung thú đều là trời sinh sức lực lớn, từ gót sắt kia truyền đến lực lượng thật lớn. Thoáng cái cơ hồ hoàn toàn áp thân thể của Tần Phàm xuống đất, hơn nữa chỗ va chạm kia còn có một cổ năng lượng đặc thù không ngừng ăn mòn Nguyên Giới phòng ngự của hắn, nóng rực ác độc, dĩ nhiên là một cái tiếp xúc liền muốn phá hủy phòng ngự của hắn hoàn toàn.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.