Chương 1186: Tình thế, khốn cục! (1)
Hỏa Thụ
07/05/2014
- Đúng vậy, ta xem Tần gia Càn Kinh đã đến bước đường cùng, bí quá hóa liều.
- Ha ha! Chẳng qua nếu như Tần gia Càn Kinh có thể diệt được Tần gia Nam Phong thì đến lúc đó đại cục đã định. Chân Vũ thánh điện vì bảo tồn thực lực, cũng chưa chắc sẽ trách cứ Tần gia Càn Kinh.
Cũng có rất nhiều thanh âm nghị luận vang lên, những người này đều ẩn nấp xem hai nhà chiến đấu. Chỉ là thanh âm của những người này rất nhỏ.
Mà Tần Phàm nghe Tần Quan nói thế thì lại cười ngạo nghễ. Ánh mắt hắn lạnh lùng nhìn Tần Quan cùng những tên Võ Thánh khác, rồi cao giọng nói:
- Lão thất phu Tần Quan. Bốn năm trước ngươi giấu đầu lòi đuôi, muốn dùng ý niệm hủy đi võ đạo của ta. Đáng tiếng không những không có thành công mà còn bị ta hủy đi môn đình! Hôm nay ngươi lại không biết xấu hổ, không tộn trọng thánh lệnh năm đó mà hủy đi ước hẹn. Trong ngày cưới của ta mà Tần gia Càn Kinh các ngươi đến náo loạn, chỉ sợ không phải gì việc môn đình bị hủy.
Lời này vừa nói xong, Tần Phàm lại lên tiếng, giọng nói của hắn càng ngày càng lạnh, hắn nhìn địa phương Tần gia Nam Phong bị hủy diệt trước đó, giọng lạnh như sương tiếp tục nói:
- Ngươi tưởng đối phó với Tần gia Nam Phong ta dễ vậy sao. Nợ máu phải trả bằng máu. Hôm nay ngươi đã khiến nơi này loạn hết cả lên vậy cũng chuẩn bị tâm lý Tần gia Càn Kinh các ngươi biến mất khỏi Đại Càn Quốc đi.
- Ha ha ha!
Nghe vậy, Tần Quan ngửa mặt lên trời cười to một tiếng. Sau đó ánh mắt lạnh băng nhìn về phía Tần Phàm nói:
- Ta chẳng biết xấu hổ? Ta không tôn thánh lệnh? Chân Vũ thánh điện đối với việc Tần gia Càn Kinh chúng ta chịu ủy khuất chẳng thèm quan tâm. Ngươi hủy môn đình Tần gia Càn Kinh chúng ta, lại được Thánh chủ bao che dung túng tiểu tạp chủng ngươi! Ước hẹn bất công bốn năm trước ta tại sao phải tuân thủ. Một Chân Vũ thánh điện như vậy, chúng ta tại sao phải tôn kính.
- Hôm nay ta chính là muốn phá cái ước hẹn chó má đó. Tần Phàm, ngươi đã dám cuồng ngôn như vậy, ta ngược lại muốn biết đến tột cùng là Tần gia nào biến mất khỏi Vũ Thiên đại lục.
- Hôm nay ta không những biến hôn lễ của ngươi mình yến, mà còn muốn khiến Tần gia Nam Phong các ngươi có gà không yên.
Kế tiếp, Tần Quan đang nói thì như biến thành một quả đạn pháp rơi xuống một chỗ hẻo lạnh của Nam Phong Thành. Điều này làm cho rất nhiều người chấn động vô cùng.
- Cái này...
- Tần Quan thật lớn gan, không chỉ xé bỏ ước định mà Thánh chủ định ra, hơn nữa còn dám công khai dùng ngôn ngữ công kích Chân Vũ thánh điện!
- Phản! Lần này Tần gia Can Kinh thật sự làm phản! Xem ra Tần gia Càn Kinh thật sự muốn đối đầu với Chân Vũ thánh điện.
- Đúng vậy a! Lần này Tần Quan cùng Tần gia Càn Kinhsao lại có gan lớn đến như vậy? Cho dù hắn là Võ Thánh cửu cấp nhưng thực lực so với Chân Vũ thánh điện vẫn còn rất kém. Hắn vậy mà công khai đối nghịch.
- Chẳng lẽ Tần Quan có chỗ dựa nào sao?
Bời vì trong hôn lễ của Tần Phàm có rất nhiều người tụ tập ở trong Nam Phong Thành cho nên những người này đều nghe được lời nói của Tần Quan. Hắn không những phá bỏ ước định mà còn chửi bới Thánh chủ, chửi Chân Vũ thánh điện. Mọi người đều không thể nào tưởng tượng nổi, nhao nhao nghị luận.
Ngay cả những cường giả Võ Thánh đứng đằng sau Tần Quan, nghe được những lời này của hắn cũng thoáng kinh động. Đặc biệt là người của Mộc gia và Ô gia. Bọn hắn thật không ngờ Tần Quan sẽ nói ra những lời như thế ở đây.
Nhưng lúc này dưới khí thế của Tần Quan, mọi người chỉ đứng yên nhìn hắn không có người nào lên tiếng.
Mà ở bên kia, Tần Phàm đứng trên không trung, trong lòng không khỏi trầm xuống thầm nghĩ:
- Chẳng lẽ Chân Vũ thánh điện thật sự gặp phải phiền toái gì, cho nên Tần Quan mới có thể không sợ thánh lệnh của Thánh chủ?
Ánh mắt Tần Phàm nhìn qua mười mấy tên Võ Thánh đằng sau Tần Quan. Rõ ràng những người này đều có chuẩn bị khi đến đây, Thậm chí đối với Tần gia Càn Kinh đối nghịch với Chân Vũ thánh điện cũng không thể trong mắt. Không những thế Tần gia Càn Kinh còn có Mộc gia cùng Ô gia tương trợ, lực lượng càng thêm hùng mạnh, khó có thể chống đỡ.
Một khi không có Chân Vũ thánh điện chấn nhiệp, vậy chỉ sợ ở Đại Càn Quốc không có thế lực nào có thể ngăn cản được Tần gia Càn Kinh.
Cho nên tình thế lúc này của Tần Phàm vô cùng nghiêm trọng.
- Ha ha! Năm đó Tần gia Nam Phong ta chỉ là một thế gia cửu cấp yếu đuối. Tần gia Càn Kinh các ngươi là thế gia đứng đầu lại lấy mạnh hiếp yếu, tùy ý chèn ép! Năm đó ta vẫn là một Linh Vũ Sư, ngươi đường đường là Võ Thánh cũng không biết sĩ diện muốn hủy võ đạo của ta. Lúc đó Thánh chủ đã định ra ước hẹn năm năm giữa hai nhà chúng ta. Nhưng người Tần gia Càn Kinh các ngươi có buông tha việc truy sát ta không?
- Hiện tại Tần Quan ngươi còn không biết xấu hổ, nói Tần gia Càn Kinh chịu bao nhiêu ủy khuất?
- Bây giờ ngươi đã là Võ Thánh cửu cấp, lại không biết xấu hổ bội ước đến phá hỏng hôn lễ của ta. Nhưng vậy mà cũng có thể công khai nói được. Hôm nay ngươi có thủ đoạn gì cứ việc thi triển, Tần Phàm ta sẽ đón nhận tất cả.
Tuy trong lòng có phần kiêng kị nhưng Tần Phàm vẫn không đổi sắc nhìn Tần Quan, miệng cười lạnh đáp. Mỗi lời của hắn đều ngông nghênh nhưng không kiêu ngạo siểm nịnh, nói thẳng nhân tâm, mà cho rất nhiều người ở Nam Phong thành âm thầm ủng hộ.
- Ha ha! Tốt, miệng lươi tiểu tử ngươi rất sắc bén! Nhưng ngươi có nói thế nào đi chăng nữa thì cũng chỉ là công phu miệng lưỡi là thôi. Trước thực lực tuyệt đối ngươi cũng không thể làm gì cả. Tần Phàm, ta cũng không sợ nói cho ngươi biết. Hôm nay Chân Vũ thánh điện không thể nào đến cứu Tần gia Nam Phong các ngươi được. Trời cũng đã định Tần gia Nam Phong các ngươi hôm nay sẽ biến mất khỏi Vũ Thiên đại lục.
Nghe lời nói sắc bén của Tần Phàm, Tần Quan ngửa mặt lên trời cười to. Hắn mặc dù cường đại nhưng miệng lưỡi không bằng Tần Phàm. Cho nên Tần Quan dứt khoát không nhiều lời, không có ý định dây dưa cùng Tần Phàm, muốn trực tiếp động thủ.
Trước đây bới vì Chân Vũ thánh điện cùng Thánh chủ ước thúc mà Tần gia Càn Kinh không thể không bỏ qua việc đối phó với Tần Phàm. Hiện tại đã có cơ hội để hắn ra tay, Tần Quan tự nhiên không muốn tùy ý để cho một thiên tài siêu cấp yêu nghiệt này phát triển.
Một năm, hắn không đợi được!
- Chân Vũ thánh điện sẽ không tới?
- Đây là có ý gì?
- Chân Vũ thánh điện không can thiệp vào tranh đấu giữa hai nhà sao?
Một ít khách nhân tới tham dự hôn lễ của Tần Phàm đồng dạng kinh hãi. Trong lòng bọn họ vì mấy ngày trước Thánh chủ tặng lễ cho Tần gia Nam Phong nên mới lựa chọn đến đây. Nhưng đến bây giờ lại nghe Chân Vũ thánh điện sẽ không nhúng tay vào làm cho mọi người cảm thấy hối hận.
Cộng thêm khí thế hung sát của Tần gia Càn Kinh, người sáng suốt đều nhìn ra được ai là người chiếm ưu thế.
- Chân Vũ thánh điện quả nhiên là gặp chuyện không may!
- Ha ha! Chẳng qua nếu như Tần gia Càn Kinh có thể diệt được Tần gia Nam Phong thì đến lúc đó đại cục đã định. Chân Vũ thánh điện vì bảo tồn thực lực, cũng chưa chắc sẽ trách cứ Tần gia Càn Kinh.
Cũng có rất nhiều thanh âm nghị luận vang lên, những người này đều ẩn nấp xem hai nhà chiến đấu. Chỉ là thanh âm của những người này rất nhỏ.
Mà Tần Phàm nghe Tần Quan nói thế thì lại cười ngạo nghễ. Ánh mắt hắn lạnh lùng nhìn Tần Quan cùng những tên Võ Thánh khác, rồi cao giọng nói:
- Lão thất phu Tần Quan. Bốn năm trước ngươi giấu đầu lòi đuôi, muốn dùng ý niệm hủy đi võ đạo của ta. Đáng tiếng không những không có thành công mà còn bị ta hủy đi môn đình! Hôm nay ngươi lại không biết xấu hổ, không tộn trọng thánh lệnh năm đó mà hủy đi ước hẹn. Trong ngày cưới của ta mà Tần gia Càn Kinh các ngươi đến náo loạn, chỉ sợ không phải gì việc môn đình bị hủy.
Lời này vừa nói xong, Tần Phàm lại lên tiếng, giọng nói của hắn càng ngày càng lạnh, hắn nhìn địa phương Tần gia Nam Phong bị hủy diệt trước đó, giọng lạnh như sương tiếp tục nói:
- Ngươi tưởng đối phó với Tần gia Nam Phong ta dễ vậy sao. Nợ máu phải trả bằng máu. Hôm nay ngươi đã khiến nơi này loạn hết cả lên vậy cũng chuẩn bị tâm lý Tần gia Càn Kinh các ngươi biến mất khỏi Đại Càn Quốc đi.
- Ha ha ha!
Nghe vậy, Tần Quan ngửa mặt lên trời cười to một tiếng. Sau đó ánh mắt lạnh băng nhìn về phía Tần Phàm nói:
- Ta chẳng biết xấu hổ? Ta không tôn thánh lệnh? Chân Vũ thánh điện đối với việc Tần gia Càn Kinh chúng ta chịu ủy khuất chẳng thèm quan tâm. Ngươi hủy môn đình Tần gia Càn Kinh chúng ta, lại được Thánh chủ bao che dung túng tiểu tạp chủng ngươi! Ước hẹn bất công bốn năm trước ta tại sao phải tuân thủ. Một Chân Vũ thánh điện như vậy, chúng ta tại sao phải tôn kính.
- Hôm nay ta chính là muốn phá cái ước hẹn chó má đó. Tần Phàm, ngươi đã dám cuồng ngôn như vậy, ta ngược lại muốn biết đến tột cùng là Tần gia nào biến mất khỏi Vũ Thiên đại lục.
- Hôm nay ta không những biến hôn lễ của ngươi mình yến, mà còn muốn khiến Tần gia Nam Phong các ngươi có gà không yên.
Kế tiếp, Tần Quan đang nói thì như biến thành một quả đạn pháp rơi xuống một chỗ hẻo lạnh của Nam Phong Thành. Điều này làm cho rất nhiều người chấn động vô cùng.
- Cái này...
- Tần Quan thật lớn gan, không chỉ xé bỏ ước định mà Thánh chủ định ra, hơn nữa còn dám công khai dùng ngôn ngữ công kích Chân Vũ thánh điện!
- Phản! Lần này Tần gia Can Kinh thật sự làm phản! Xem ra Tần gia Càn Kinh thật sự muốn đối đầu với Chân Vũ thánh điện.
- Đúng vậy a! Lần này Tần Quan cùng Tần gia Càn Kinhsao lại có gan lớn đến như vậy? Cho dù hắn là Võ Thánh cửu cấp nhưng thực lực so với Chân Vũ thánh điện vẫn còn rất kém. Hắn vậy mà công khai đối nghịch.
- Chẳng lẽ Tần Quan có chỗ dựa nào sao?
Bời vì trong hôn lễ của Tần Phàm có rất nhiều người tụ tập ở trong Nam Phong Thành cho nên những người này đều nghe được lời nói của Tần Quan. Hắn không những phá bỏ ước định mà còn chửi bới Thánh chủ, chửi Chân Vũ thánh điện. Mọi người đều không thể nào tưởng tượng nổi, nhao nhao nghị luận.
Ngay cả những cường giả Võ Thánh đứng đằng sau Tần Quan, nghe được những lời này của hắn cũng thoáng kinh động. Đặc biệt là người của Mộc gia và Ô gia. Bọn hắn thật không ngờ Tần Quan sẽ nói ra những lời như thế ở đây.
Nhưng lúc này dưới khí thế của Tần Quan, mọi người chỉ đứng yên nhìn hắn không có người nào lên tiếng.
Mà ở bên kia, Tần Phàm đứng trên không trung, trong lòng không khỏi trầm xuống thầm nghĩ:
- Chẳng lẽ Chân Vũ thánh điện thật sự gặp phải phiền toái gì, cho nên Tần Quan mới có thể không sợ thánh lệnh của Thánh chủ?
Ánh mắt Tần Phàm nhìn qua mười mấy tên Võ Thánh đằng sau Tần Quan. Rõ ràng những người này đều có chuẩn bị khi đến đây, Thậm chí đối với Tần gia Càn Kinh đối nghịch với Chân Vũ thánh điện cũng không thể trong mắt. Không những thế Tần gia Càn Kinh còn có Mộc gia cùng Ô gia tương trợ, lực lượng càng thêm hùng mạnh, khó có thể chống đỡ.
Một khi không có Chân Vũ thánh điện chấn nhiệp, vậy chỉ sợ ở Đại Càn Quốc không có thế lực nào có thể ngăn cản được Tần gia Càn Kinh.
Cho nên tình thế lúc này của Tần Phàm vô cùng nghiêm trọng.
- Ha ha! Năm đó Tần gia Nam Phong ta chỉ là một thế gia cửu cấp yếu đuối. Tần gia Càn Kinh các ngươi là thế gia đứng đầu lại lấy mạnh hiếp yếu, tùy ý chèn ép! Năm đó ta vẫn là một Linh Vũ Sư, ngươi đường đường là Võ Thánh cũng không biết sĩ diện muốn hủy võ đạo của ta. Lúc đó Thánh chủ đã định ra ước hẹn năm năm giữa hai nhà chúng ta. Nhưng người Tần gia Càn Kinh các ngươi có buông tha việc truy sát ta không?
- Hiện tại Tần Quan ngươi còn không biết xấu hổ, nói Tần gia Càn Kinh chịu bao nhiêu ủy khuất?
- Bây giờ ngươi đã là Võ Thánh cửu cấp, lại không biết xấu hổ bội ước đến phá hỏng hôn lễ của ta. Nhưng vậy mà cũng có thể công khai nói được. Hôm nay ngươi có thủ đoạn gì cứ việc thi triển, Tần Phàm ta sẽ đón nhận tất cả.
Tuy trong lòng có phần kiêng kị nhưng Tần Phàm vẫn không đổi sắc nhìn Tần Quan, miệng cười lạnh đáp. Mỗi lời của hắn đều ngông nghênh nhưng không kiêu ngạo siểm nịnh, nói thẳng nhân tâm, mà cho rất nhiều người ở Nam Phong thành âm thầm ủng hộ.
- Ha ha! Tốt, miệng lươi tiểu tử ngươi rất sắc bén! Nhưng ngươi có nói thế nào đi chăng nữa thì cũng chỉ là công phu miệng lưỡi là thôi. Trước thực lực tuyệt đối ngươi cũng không thể làm gì cả. Tần Phàm, ta cũng không sợ nói cho ngươi biết. Hôm nay Chân Vũ thánh điện không thể nào đến cứu Tần gia Nam Phong các ngươi được. Trời cũng đã định Tần gia Nam Phong các ngươi hôm nay sẽ biến mất khỏi Vũ Thiên đại lục.
Nghe lời nói sắc bén của Tần Phàm, Tần Quan ngửa mặt lên trời cười to. Hắn mặc dù cường đại nhưng miệng lưỡi không bằng Tần Phàm. Cho nên Tần Quan dứt khoát không nhiều lời, không có ý định dây dưa cùng Tần Phàm, muốn trực tiếp động thủ.
Trước đây bới vì Chân Vũ thánh điện cùng Thánh chủ ước thúc mà Tần gia Càn Kinh không thể không bỏ qua việc đối phó với Tần Phàm. Hiện tại đã có cơ hội để hắn ra tay, Tần Quan tự nhiên không muốn tùy ý để cho một thiên tài siêu cấp yêu nghiệt này phát triển.
Một năm, hắn không đợi được!
- Chân Vũ thánh điện sẽ không tới?
- Đây là có ý gì?
- Chân Vũ thánh điện không can thiệp vào tranh đấu giữa hai nhà sao?
Một ít khách nhân tới tham dự hôn lễ của Tần Phàm đồng dạng kinh hãi. Trong lòng bọn họ vì mấy ngày trước Thánh chủ tặng lễ cho Tần gia Nam Phong nên mới lựa chọn đến đây. Nhưng đến bây giờ lại nghe Chân Vũ thánh điện sẽ không nhúng tay vào làm cho mọi người cảm thấy hối hận.
Cộng thêm khí thế hung sát của Tần gia Càn Kinh, người sáng suốt đều nhìn ra được ai là người chiếm ưu thế.
- Chân Vũ thánh điện quả nhiên là gặp chuyện không may!
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.