Chương 24: trận đầu
Hỏa Thụ
16/10/2013
Tần Phàm tự nhiên nghe ra được ý mỉa mai trong lời của Tần Hỏa, nhưng hắn cũng chẳng thèm phản biện, nhếch miệng mỉm cười nói.
Trông thấy dáng cười vô cùng bình tĩnh của Tần Phàm, khóe miệng Tần Hỏa không khỏi co lại, lời muốn nói phía sau cũng nghẹn lại, ngược lại trong nội tâm dâng lên một tia bất an không hiểu.
- Không thể dọa ta đâu! Ba tháng thăng liền lục cấp không có khả năng! Nhất định là phế vật này dùng thủ đoạn ăn gian gì đó, hiện giờ chỉ là đang phô trương thanh thế thôi!
Tần Hỏa vứt đi tạp niệm trong lòng, âm thầm động viên mình, nhiều người như vậy nhìn xem, ta nhất định không thể thua bởi hắn được!
Trong lòng của hắn tự nhiên cho rằng, bại bởi một phế vật được mọi người công nhận như Tần Phàm là một chuyện phi thường mất mặt, cho nên hắn tất nhiên sẽ dốc hết toàn lực.
Đối thoại qua đi, hai người đã phân biệt đứng vững trên đài tỷ võ.
- Hắc hắc, Tần tộc trường thoạt nhìn tựa hồ có chút khẩn trương ah.
Ở trên đài cao, trông thấy Tần Hồng nhìn không chuyển mắt vào luận võ đài, Ngô Hồng Thiên ngồi cùng lại nói móc.
- Làm cha khẩn trương nhi tử, cũng là nhân chi thường tình ah
Tiết Trường Phong mặc nho phục mỉm cười ôn hòa nói, ngón chỉ nhẹ về trong tràng:
- Tần tộc trường, bất quá theo ta thấy, trận này lệnh công tử nhất định có thể thắng.
- Ta đồng ý.
Điền Phong mập lùn kia cũng khẽ cười nói, cảnh giới của bọn hắn cao hơn Tần Phàm nhiều như vậy, sau khi Tần Phàm hiển lộ thực lực, liếc liền có thể thấy rõ hư thật của hắn rồi.
- Ha ha, hi vọng tên oắt con này này tranh gianh chút mặt mũi cho lão phu a!
Tần Hồng tự nhiên cũng là biết rõ cảnh giới Võ Đồ cửu cấp của Tần Phàm không thể giả được, nhưng dù sao kỳ tích tạo thành trong 3 tháng ngắn ngủi thật sự khiến người có chút khó có thể tin.
Mà mọi người dưới đài, ý nghĩ trong lòng cũng tương tự thế.
- Phế vật này tất nhiên là sử cái gì biện pháp gì đó giấu diễm được khảo thí, một hồi giao thủ bắt đầu tất nhiên sẽ lòi đuôi thôi!
Ánh mắt Tần Uy nhìn thân ảnh mà hắn cho là chán ghét trên đài, trong nội tâm âm thầm phỏng đoán.
- Song phương chuẩn bị xong chưa?
Thanh âm của trọng tài truyền đến.
Tần Phàm nhẹ gật đầu, Tần Hỏa kia sửa sang vạt áo, cũng nhẹ gật đầu.
- Bắt đầu đi!
Ra lệnh một tiếng, Tần Hỏa liền hét lớn, chỉ thấy võ khí màu trắng nhạt quanh quẩn trên nắm tay, như một đầu Mãnh Hổ săn thức ăn, xông về phía Tần Phàm.
Khoảng cách hơn mười thước lập tức gần hơn!
Mãnh Hổ xuống núi!
Đây là võ kỹ thuộc về Tần gia, Nhân giai trung cấp! Chú ý chính là một cỗ nhuệ khí, dùng lực phá lực! Tần Hỏa này rõ ràng cho rằng lực lượng của mình nhất định là ở trên Tần Phàm!
- Tốc độ quá chậm, lực lượng quá nhỏ, sơ hở nhiều lắm.
Tần Phàm tỉnh táo mà đứng nguyên tại chỗ, nhìn thân ảnh cường tráng xông tới kia, âm thầm phán đoán. Chỉ cần hắn nguyện ý, hắn có thể có ngoài mười phương pháp có thể một chiêu đánh bại Tần Hỏa!
Đó là bởi vì hắn trường kỳ đối chiến với Cổ Mặc cấp Võ Thánh, hiện giờ chống lại những đối thủ cấp võ đồ này tự nhiên cảm thấy vô cùng thô thiển rồi.
Tần Phàm đứng ở trên đài vẫn không nhúc nhích, những người xem dưới đài lại nghĩ khác.
- Không phải là sợ đến choáng váng đấy chứ?
Tộc nhân có chút không rõ chân tướng thấp giọng nghị luận.
- Ha ha, ta biết ngay phế vật này nhất định là lừa gạt mà...
Tần Uy thì lại âm thầm trào phúng.
- Tiểu Phàm, hắn đang làm gì đó?
Trên đài cao, tâm Tần Hồng cũng nhấc lên.
- Ha ha, phế vật quả nhiên là phế vật!
Nắm đấm lập tức sắp nện vào ngực Tần Phàm, trong lòng Tần Hỏa có chút hưng phấn, lo lắng trong lòng cuối cùng cũng tiêu trừ, trên mặt cũng ẩn ẩn nổi lên mỉm cười.
Nhưng vào lúc này, Tần Phàm động!
Hơn ba tháng đối luyện với Cổ Mặc khiến phản ứng của hắn trở nên vô cùng mau lẹ! Chỉ thấy hắn nhanh chóng có chút lui ra phía sau nửa bước, nắm tay phải hiện lên xu thế mãnh ngưu xông tới, lập tức đánh ra!
Man ngưu trùng kích!
Cũng là võ kỹ Nhân giai trung cấp! Một quyền vô cùng đơn giản, nắm đấm đụng nhau, dùng lực phá lực! Hơn nữa là tuân theo lời hữa vừa rồi, chỉ sử dụng lực lượng của Võ Đồ bát cấp!
Nhưng chính một quyền như vậy liền đánh bay Tần Hỏa đang có thế tới mãnh liệt phải rút lui ba trượng! Mà bản thân Tần Phàm lại vững vàng đứng ngay tại chỗ.
- Làm sao có thể!
Tần Hỏa bụm lấy cánh tay, cảm giác lấy trên đó truyền đến nóng rát khiến hắn có chút tê liệt, cánh tay đối bính này tạm thời đã không thể sử dụng khí lực được nữa!
Kỳ thật lực lượng cả hai sử dụng cũng không sai biệt nhiều lắm, thậm chí Mãnh Hổ xuống núi của Tần Hỏa cũng cương mãnh hơn chút, nhưng trong so đấu Tần Phàm lại chiến thắng!
Mọi người một mực chú ý nơi này trong khoảng thời gian ngắn đều ngây ngẩn cả người, ngay cả mấy vị tộc trưởng trên đài cao cũng có chút biến sắc.
- Hảo tiểu tử!
Tần Hồng hưng phấn gầm nhẹ một tiếng, một quyền này của Tần Phàm khiến hắn thật sự kinh ngạc, đến lúc này, tảng đá lớn trong lòng của hắn mới được bỏ xuống.
- Tần tộc trưởng sinh một hảo tử a!
Điền Phong mập lùn kia có chút nheo đôi mắt nhỏ lại, nhìn thiếu niên bình tĩnh tỉnh táo trên đài tỷ võ, không hề keo kiệt khen ngợi:
- Một quyền này vô cùng đơn giản, nhưng lại nắm bắt thời cơ cực kỳ chuẩn xác, hơn nữa lựa chọn điểm đối sức là nơi tuyệt đối có lợi với mình, nhìn như quyền đối quyền, nhưng đối không đánh được đến lệnh công tử, mà lệnh công tử nhưng đánh hết 100% lực lượng vào đối phương! Tốt! Tốt!
- Ha ha, một quyền như vậy nếu như không có phán đoán tỉnh táo, kinh nghiệm thực chiến phong phú thì rất khó đánh ra, chẳng lẽ Tần tộc trường đối với lệnh công tử còn đặc huấn gì sao?
Tiết gia tộc trưởng Tiết Trường Phong nhẹ nhàng vỗ quạt lông trong tay, cũng vừa cười vừa nói.
- Nào có đặc huấn gì, đều dựa vào chính nó cố gắng cả.
Tần Hồng mặt bởi vì hưng phấn nên lộ ra có chút hiện hồng, nhiều năm kỳ vọng như vậy rốt cục cũng đạt thành, bảo hắn như thế nào không kích động!
- Hắc hắc, nói lợi hại thế nào, cũng chỉ là một Võ Đồ cửu cấp thôi.
Ngô Hồng Thiên lại âm dương quái khí nói, cứ như nhiệm vụ hôm nay hắn đến đây chính là không cho Tần Hồng sống khá giả vậy.
Lúc này, dáng cười trào phúng của Tần Uy ở dưới đại còn chưa hoàn toàn rút đi, trông thấy một màn này, khóe miệng không khỏi co quắp, không thể tin được mà dụi dụi mắt, cuối cùng nghẹn ngào nói:
- Làm sao có thể!
- Còn cần so tiếp không?
Trên mặt Tần Phàm mang theo nụ cười thản nhiên, hỏi Tần Hỏa. Hắn vừa rồi thậm chí còn không có sử dụng Huyền Trọng Quyền, hơn nữa vừa rồi hắn đã hạ thủ lưu tình rồi, nếu như một quyền này đánh vào ngực đối phương, tin rằng Tần Hỏa đã không đứng lên nổi rồi!
- Nói đùa gì vậy, ta làm sao có thể bại bởi ngươi!
Tần Hỏa cắn răng một cái, nhưng lại lần nữa trùng kích về phía Tần Phàm. Có ít người chính là như vậy, rõ ràng sự thật đã bày ở trước mắt, nhưng bởi vì không muốn tin tưởng, cho nên tình nguyện lựa chọn dối gạt mình!
Trông thấy dáng cười vô cùng bình tĩnh của Tần Phàm, khóe miệng Tần Hỏa không khỏi co lại, lời muốn nói phía sau cũng nghẹn lại, ngược lại trong nội tâm dâng lên một tia bất an không hiểu.
- Không thể dọa ta đâu! Ba tháng thăng liền lục cấp không có khả năng! Nhất định là phế vật này dùng thủ đoạn ăn gian gì đó, hiện giờ chỉ là đang phô trương thanh thế thôi!
Tần Hỏa vứt đi tạp niệm trong lòng, âm thầm động viên mình, nhiều người như vậy nhìn xem, ta nhất định không thể thua bởi hắn được!
Trong lòng của hắn tự nhiên cho rằng, bại bởi một phế vật được mọi người công nhận như Tần Phàm là một chuyện phi thường mất mặt, cho nên hắn tất nhiên sẽ dốc hết toàn lực.
Đối thoại qua đi, hai người đã phân biệt đứng vững trên đài tỷ võ.
- Hắc hắc, Tần tộc trường thoạt nhìn tựa hồ có chút khẩn trương ah.
Ở trên đài cao, trông thấy Tần Hồng nhìn không chuyển mắt vào luận võ đài, Ngô Hồng Thiên ngồi cùng lại nói móc.
- Làm cha khẩn trương nhi tử, cũng là nhân chi thường tình ah
Tiết Trường Phong mặc nho phục mỉm cười ôn hòa nói, ngón chỉ nhẹ về trong tràng:
- Tần tộc trường, bất quá theo ta thấy, trận này lệnh công tử nhất định có thể thắng.
- Ta đồng ý.
Điền Phong mập lùn kia cũng khẽ cười nói, cảnh giới của bọn hắn cao hơn Tần Phàm nhiều như vậy, sau khi Tần Phàm hiển lộ thực lực, liếc liền có thể thấy rõ hư thật của hắn rồi.
- Ha ha, hi vọng tên oắt con này này tranh gianh chút mặt mũi cho lão phu a!
Tần Hồng tự nhiên cũng là biết rõ cảnh giới Võ Đồ cửu cấp của Tần Phàm không thể giả được, nhưng dù sao kỳ tích tạo thành trong 3 tháng ngắn ngủi thật sự khiến người có chút khó có thể tin.
Mà mọi người dưới đài, ý nghĩ trong lòng cũng tương tự thế.
- Phế vật này tất nhiên là sử cái gì biện pháp gì đó giấu diễm được khảo thí, một hồi giao thủ bắt đầu tất nhiên sẽ lòi đuôi thôi!
Ánh mắt Tần Uy nhìn thân ảnh mà hắn cho là chán ghét trên đài, trong nội tâm âm thầm phỏng đoán.
- Song phương chuẩn bị xong chưa?
Thanh âm của trọng tài truyền đến.
Tần Phàm nhẹ gật đầu, Tần Hỏa kia sửa sang vạt áo, cũng nhẹ gật đầu.
- Bắt đầu đi!
Ra lệnh một tiếng, Tần Hỏa liền hét lớn, chỉ thấy võ khí màu trắng nhạt quanh quẩn trên nắm tay, như một đầu Mãnh Hổ săn thức ăn, xông về phía Tần Phàm.
Khoảng cách hơn mười thước lập tức gần hơn!
Mãnh Hổ xuống núi!
Đây là võ kỹ thuộc về Tần gia, Nhân giai trung cấp! Chú ý chính là một cỗ nhuệ khí, dùng lực phá lực! Tần Hỏa này rõ ràng cho rằng lực lượng của mình nhất định là ở trên Tần Phàm!
- Tốc độ quá chậm, lực lượng quá nhỏ, sơ hở nhiều lắm.
Tần Phàm tỉnh táo mà đứng nguyên tại chỗ, nhìn thân ảnh cường tráng xông tới kia, âm thầm phán đoán. Chỉ cần hắn nguyện ý, hắn có thể có ngoài mười phương pháp có thể một chiêu đánh bại Tần Hỏa!
Đó là bởi vì hắn trường kỳ đối chiến với Cổ Mặc cấp Võ Thánh, hiện giờ chống lại những đối thủ cấp võ đồ này tự nhiên cảm thấy vô cùng thô thiển rồi.
Tần Phàm đứng ở trên đài vẫn không nhúc nhích, những người xem dưới đài lại nghĩ khác.
- Không phải là sợ đến choáng váng đấy chứ?
Tộc nhân có chút không rõ chân tướng thấp giọng nghị luận.
- Ha ha, ta biết ngay phế vật này nhất định là lừa gạt mà...
Tần Uy thì lại âm thầm trào phúng.
- Tiểu Phàm, hắn đang làm gì đó?
Trên đài cao, tâm Tần Hồng cũng nhấc lên.
- Ha ha, phế vật quả nhiên là phế vật!
Nắm đấm lập tức sắp nện vào ngực Tần Phàm, trong lòng Tần Hỏa có chút hưng phấn, lo lắng trong lòng cuối cùng cũng tiêu trừ, trên mặt cũng ẩn ẩn nổi lên mỉm cười.
Nhưng vào lúc này, Tần Phàm động!
Hơn ba tháng đối luyện với Cổ Mặc khiến phản ứng của hắn trở nên vô cùng mau lẹ! Chỉ thấy hắn nhanh chóng có chút lui ra phía sau nửa bước, nắm tay phải hiện lên xu thế mãnh ngưu xông tới, lập tức đánh ra!
Man ngưu trùng kích!
Cũng là võ kỹ Nhân giai trung cấp! Một quyền vô cùng đơn giản, nắm đấm đụng nhau, dùng lực phá lực! Hơn nữa là tuân theo lời hữa vừa rồi, chỉ sử dụng lực lượng của Võ Đồ bát cấp!
Nhưng chính một quyền như vậy liền đánh bay Tần Hỏa đang có thế tới mãnh liệt phải rút lui ba trượng! Mà bản thân Tần Phàm lại vững vàng đứng ngay tại chỗ.
- Làm sao có thể!
Tần Hỏa bụm lấy cánh tay, cảm giác lấy trên đó truyền đến nóng rát khiến hắn có chút tê liệt, cánh tay đối bính này tạm thời đã không thể sử dụng khí lực được nữa!
Kỳ thật lực lượng cả hai sử dụng cũng không sai biệt nhiều lắm, thậm chí Mãnh Hổ xuống núi của Tần Hỏa cũng cương mãnh hơn chút, nhưng trong so đấu Tần Phàm lại chiến thắng!
Mọi người một mực chú ý nơi này trong khoảng thời gian ngắn đều ngây ngẩn cả người, ngay cả mấy vị tộc trưởng trên đài cao cũng có chút biến sắc.
- Hảo tiểu tử!
Tần Hồng hưng phấn gầm nhẹ một tiếng, một quyền này của Tần Phàm khiến hắn thật sự kinh ngạc, đến lúc này, tảng đá lớn trong lòng của hắn mới được bỏ xuống.
- Tần tộc trưởng sinh một hảo tử a!
Điền Phong mập lùn kia có chút nheo đôi mắt nhỏ lại, nhìn thiếu niên bình tĩnh tỉnh táo trên đài tỷ võ, không hề keo kiệt khen ngợi:
- Một quyền này vô cùng đơn giản, nhưng lại nắm bắt thời cơ cực kỳ chuẩn xác, hơn nữa lựa chọn điểm đối sức là nơi tuyệt đối có lợi với mình, nhìn như quyền đối quyền, nhưng đối không đánh được đến lệnh công tử, mà lệnh công tử nhưng đánh hết 100% lực lượng vào đối phương! Tốt! Tốt!
- Ha ha, một quyền như vậy nếu như không có phán đoán tỉnh táo, kinh nghiệm thực chiến phong phú thì rất khó đánh ra, chẳng lẽ Tần tộc trường đối với lệnh công tử còn đặc huấn gì sao?
Tiết gia tộc trưởng Tiết Trường Phong nhẹ nhàng vỗ quạt lông trong tay, cũng vừa cười vừa nói.
- Nào có đặc huấn gì, đều dựa vào chính nó cố gắng cả.
Tần Hồng mặt bởi vì hưng phấn nên lộ ra có chút hiện hồng, nhiều năm kỳ vọng như vậy rốt cục cũng đạt thành, bảo hắn như thế nào không kích động!
- Hắc hắc, nói lợi hại thế nào, cũng chỉ là một Võ Đồ cửu cấp thôi.
Ngô Hồng Thiên lại âm dương quái khí nói, cứ như nhiệm vụ hôm nay hắn đến đây chính là không cho Tần Hồng sống khá giả vậy.
Lúc này, dáng cười trào phúng của Tần Uy ở dưới đại còn chưa hoàn toàn rút đi, trông thấy một màn này, khóe miệng không khỏi co quắp, không thể tin được mà dụi dụi mắt, cuối cùng nghẹn ngào nói:
- Làm sao có thể!
- Còn cần so tiếp không?
Trên mặt Tần Phàm mang theo nụ cười thản nhiên, hỏi Tần Hỏa. Hắn vừa rồi thậm chí còn không có sử dụng Huyền Trọng Quyền, hơn nữa vừa rồi hắn đã hạ thủ lưu tình rồi, nếu như một quyền này đánh vào ngực đối phương, tin rằng Tần Hỏa đã không đứng lên nổi rồi!
- Nói đùa gì vậy, ta làm sao có thể bại bởi ngươi!
Tần Hỏa cắn răng một cái, nhưng lại lần nữa trùng kích về phía Tần Phàm. Có ít người chính là như vậy, rõ ràng sự thật đã bày ở trước mắt, nhưng bởi vì không muốn tin tưởng, cho nên tình nguyện lựa chọn dối gạt mình!
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.