Đan Vũ Càn Khôn

Chương 1211: Vì nhân loại mà chiến. (2)

Hỏa Thụ

07/05/2014

Bán thần khôi lỗi hiện tại đang sử dụng tinh hạch bát cấp yêu thú, lực công kích miễn cưỡng đạt tới lục thất cấp võ thánh mà thôi, tự nhiên không phải là đối thủ của cửu cấp yêu thú. Trên thực tế Tần Phàm cũng chỉ lợi dụng nó mê hoặc làm đối phương phải dừng lại việc di chuyển Trấn Yêu Thành đè ép Nam Phong Thành, kết quả hắn thành công, cửu cấp yêu thú cho rằng mình phải đối mặt với một gã bán thân cường giả nên không thể không dọn ra tay để chống đỡ, làm cho Nam Phong Thành tạm thời tránh được một kiếp.

Nhưng nhìn đàn yêu thú rậm rạp cùng nhân loại khôi lỗi bên trong Trấn Yêu Thành, Tần Phàm cũng biết chỉ sợ cuộc chiến này còn chưa xong! Toàn bộ yêu thú trong Trấn Yêu Thành đến từ Yêu Thú Hoang Nguyên, là lục thất cấp yêu thú, mà tứ ngũ cấp yêu thú thì nhiều vô số kể, càng không thiếu nhân loại khôi lỗi tiên thiên cùng linh võ sư, cộng lại ước chừng lên tới mấy chục vạn.

Một cỗ lực lượng như vậy một khi hoàn toàn tấn công, muốn phá hủy Nam Phong Thành thì thật dễ dàng.

Hiện tại Tần Phàm phải đối mặt với một lần khảo nghiệm lớn nhất chưa từng có từ trước tới nay, nhưng hắn lại dần dần bình tĩnh trở lại, hắn biết dưới tình huống như thế hắn càng phải thanh tỉnh là tốt nhất.

Đối thủ của hắn là một cửu cấp yêu thú có thực lực sâu không lường được, mà hiện tại sau lưng hắn ngoại trừ Nam Phong Thành, thậm chí còn có sự sống còn của toàn bộ nhân loại tộc đàn!

Trấn Yêu Thành buông xuống Nam Phong Thành, hơn nữa còn mang theo vô số yêu thú cùng khôi lỗi đại quân, dã tâm của cửu cấp yêu thú kia liền có thể biết, hắn không chỉ muốn hủy diệt Nam Phong Thành, chỉ sợ còn muốn tấn công cả Vũ Thiên đại lục, cướp đoạt tín ngưỡng của Chân Võ Thần!

Nếu để cho hắn thành công, như vậy ngày sau đại lục biến thành yêu thú thống trị, nhân loại sẽ sinh hoạt trong nước sôi lửa bỏng, thậm chí biến thành thực vật của yêu thú!

Là một nhân loại, tuy rằng không phải thánh nhân, nhưng Tần Phàm không thể nhìn thấy tình huống như vậy phát sinh, bởi vì hắn cùng tộc nhân của hắn, thân nhân của hắn đều là nhân loại, nếu không chiến thắng được cuộc chiến hôm nay sẽ bị biến thành thực vật cho yêu thú.

Trong một khắc này, Tần Phàm cảm nhận được ý nghĩa trách nhiệm mà Kim Dương võ thánh đã nói với hắn, cũng trong một khắc này hắn hoàn toàn tiếp nhận gánh nặng trầm trọng mà Kim Dương võ thánh đã giao cho hắn.

Hiện tại hắn không chỉ vì mình chiến đấu, mà là vì quần thể nhân loại trên Vũ Thiên đại lục chiến đấu!

- Nhân loại tiểu tử đáng hận, ngươi dám trêu đùa bổn sứ!

Lúc này nam tử yêu dị hiện lên vẻ mặt tức giận, ánh mắt càng thêm cực kỳ âm lãnh khủng bố, chẳng khác gì một đầu độc xà đang rình rập con mồi.

Nhưng không thể không nói ở trong lòng hắn đối với chuyện Tần Phàm có được một khối bán thần khôi lỗi cũng cảm giác có chút kinh ngạc, bởi vì hắn biết cho dù là ở chỗ của hắn, bán thần khôi lỗi cũng thuộc loại trân quý hiếm thấy cực kỳ.

- Là do yêu thú các ngươi luôn ngu ngốc mà thôi!

Tần Phàm không thèm để ý tới ánh mắt của nam tử yêu dị kia, làm như không có việc gì thản nhiên nói, hiện tại hắn nhất định phải bình tĩnh ứng phó kẻ thù.

- Ngươi đang nói cái gì?



Cửu cấp yêu thú nhìn thấy Tần Phàm khiêu khích, âm lãnh liếm môi, ánh mắt tràn đầy sát khí.

- Chẳng lẽ không đúng sao? Yêu thú các ngươi lúc nào mà không kém cỏi hơn nhân loại chúng ta!

Tần Phàm cố ý chọc giận nam tử yêu dị kia, ý đồ làm cho đối phương đánh mắt lý trí cùng sức phán đoán, vào lúc này trên mặt hắn hiện lên nét cười trào phúng nói:

- Nhưng thật sự là đáng tiếc, nếu trên người của bán thần khôi lỗi có tinh hạch của ngươi làm năng lượng, như vậy thực lực phát huy ra nhất định càng thêm cường đại!

- Tiểu tử nhân loại, ngươi dám chọc giận bổn sứ!

Cửu cấp yêu thú càng thêm dữ tợn, hắn gắt gao nhìn chằm chằm Tần Phàm, tựa hồ như muốn nuốt sống hắn.

- Ha ha, quái vật ngươi cũng không cần lúc nào cũng lưu danh hào Yêu Thần sử trên lưỡi, ngay cả Yêu Thần của các ngươi cũng chỉ là ngụy thần mà thôi, nhân loại trên Vũ Thiên đại lục tuyệt đối không thể tín ngưỡng một ngụy thần!

Tần Phàm không chút dao động, lạnh nhạt cười nói.

- Không cho phép ngươi vũ nhục Yêu Thần đại nhân!

Đến lúc này nam tử yêu dị lộ ra vẻ mặt phẫn nộ, nhìn hắn tựa hồ cực kỳ tôn sùng Yêu Thần, trong miệng rít gào:

- Toàn bộ nhân loại dám vũ nhục Yêu Thần, toàn bộ đều phải chết!

- Ngươi dựa vào cái gì?

Tần Phàm cố ý khinh thường nói, thay đổi lực chú ý của đối phương.

- Ha ha, nhân loại vô tri, chẳng lẽ ngươi còn không nhìn thấy chênh lệch rõ ràng giữa chúng ta sao? Cho dù ngươi có thêm bán thần khôi lỗi, cũng không gây tổn thương được cho ta!

Lúc này nam tử yêu dị phát ra tiếng cười lạnh quỷ dị, sau đó hắn nhìn thoáng qua Trấn Yêu Thành bên dưới nói:



- Còn nữa, ngươi cho rằng vừa rồi Yêu Thần Thành không đem thành thị nhân loại của các ngươi đập vỡ, các ngươi sẽ không có việc gì sao?

- Trong tay bổn sứ có mấy chục vạn yêu thú đại quân, đủ đem tòa thành thị này của các ngươi hoàn toàn phá hủy! Hôm nay bổn sứ phải lấy các ngươi tới lập uy, tòa thành thị này sẽ trở thành tấm gương của những thành thị khác, toàn bộ nhân loại dám không tín ngưỡng Yêu Thần đại nhân đều phải bị giết chết!

- Ha ha, rất nhanh thôi, vinh quang của Yêu Thần đại nhân sẽ trải rộng từng ngõ ngách trên Vũ Thiên đại lục này!

Cửu cấp yêu thú càn rỡ cười to.

- Vậy sao?

Lúc này Tần Phàm nhìn nam tử yêu dị đang cười lớn, khóe môi cũng dần lộ ra ý cười, mà theo ý cười nở rộ, tựa hồ còn mang theo vài tia máu.

Theo sau, hắn đột nhiên phun ra một ngụm máu tươi!

- Nhân loại tiểu tử, ngươi điên rồi sao? Ngươi đang cười cái gì?

Chứng kiến Tần Phàm phun máu, nam tử yêu dị cảm thấy có chút nghi hoặc, cười lạnh hỏi.

- Ta đang cười mấy chục vạn yêu thú đại quân của ngươi, rất nhanh sẽ không còn!

Tần Phàm không để ý máu tươi chảy xuống, tiếp tục cười nói. Trên thực tế, tuy rằng trên mặt hắn mang theo ý cười, nhưng đang dốc hết toàn lực, thất khiếu của hắn đều nhỏ ra máu, hắn đang cạn kiệt toàn bộ lực lượng của bản thân mình!

Bất quá hắn cho là đáng giá!

- Oanh long long…oanh long long…

Ngay sau đó, trên hư không Trấn Yêu Thành bắt đầu vang lên tiếng chấn động kịch liệt, kim quang bắn ra bốn phía, đem cả bầu trời chiếu sáng rực rỡ, từng trận trận tiếng long ngâm vang vọng cuối chân trời!

Ngay lập tức một tòa kim quang cự tháp cao lớn nguy nga xuất hiện, không chút do dự, trực tiếp hướng Trấn Yêu Thành áp xuống…

Phía trên bầu trời tối đen, chín đầu kim long kim quang đại phóng, mỗi một đầu kim long đều dài hơn trăm thước, cũng không phải thực sự tồn tại, nhưng hư ảnh trông thật sống động có thể nhìn ra được toàn thân trong suốt tỏa sáng, toàn thân phủ kín kim sắc long lân vàng óng, trên long lân mang theo quang hoa thần bí lưu chuyển, kim quang không ngừng nhấp nháy vắt ngang không trung, thật giống như những dãy núi hoàng kim, làm cho người ta có loại cảm viễn cổ mà vô cùng uy nghiêm, đứng trước mặt khiến người cảm thấy mình vô cùng nhỏ bé.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện bách hợp
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Đan Vũ Càn Khôn

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook