Chương 601: Xuất đính. (2)
Hỏa Thụ
27/03/2014
Tần Phàm cảm thụ được quy tắc chi lực cường đại thuộc về Thiên Cơ Đỉnh đè ép tới, hắn biết rõ mình sẽ bị truyền đi ra ngoài.
Quy tắc chi lực này quá mạnh mẽ, hắn căn bản không có cách nào đi phản kháng.
Một lúc sau, hắn sẽ trực tiếp bị truyền tống đến trên quảng trường thần điện, chỗ đó nói không chừng sẽ có không ít người, hắn tự nhiên là không muốn Tạo Hóa Kim Liên, đặc biệt là Tạo Hóa Kim Liên bị cải tạo qua bạo lộ ở trước mặt mọi người, cho nên tuy hắn không bỏ, nhưng vẫn tranh thủ thu Tạo Hóa Kim Liên .
Vừa mới thu hồi Tạo Hóa Kim Liên, nháy mắt sau đó, một cột sáng kim sắc liền rơi vào trên người của hắn.
- Vèo…
Theo hào quang kia chớp động, cho dù Tần Phàm đã trở thành Võ Tôn cường giả, cũng hoàn toàn không có chỗ trống phản kháng, trực tiếp bị cột sáng này mang đi. Lại nháy mắt sau đó, hắn liền xuất hiện ở trên quảng trường Thần Điện.
Mà trước khi bị truyền đưa ra ngoài, hắn nhìn thoáng qua hư không ở chỗ sâu trong trong Thiên Cơ Đỉnh, hắn cảm giác được chỗ đó có chút chấn động không tầm thường...
- Tần Phàm này lại phát hiện chúng ta.
Tử Hà trưởng lão cùng tám vị Thánh Tôn cách địa phương Tần Phàm bị truyền tống đi có mấy ngàn trượng xa, cái nhìn này của Tần Phàm, lại để cho những tồn tại cường đại này cũng không khỏi kinh động lần nữa.
- Xem ra hiện tại Linh Giác của Tần Phàm này đã trở nên hết sức kinh người rồi, về sau muốn quan sát hắn phát triển sẽ rất gian nan.
Mà Đại Càn quốc Chân Vũ Thánh Điện Thánh Chủ Càn vào lúc này thì trầm ngâm nói.
Một đạo quang mang hiện lên, sau một lát, Tần Phàm liền xuất hiện trên quảng trường Thần Điện.
Thời điểm hắn vừa xuất hiện, hắn cũng không khỏi có chút lại càng hoảng sợ. Vào lúc này trên toàn bộ quảng trường, Thần Điện thậm chí có hơn ngàn người ở chỗ này! Vừa nhìn thấy sự xuất hiện của hắn, hơn một ngàn ánh mắt liền đồng loạt phóng đến trên người của hắn.
Bất quá ngay thời điểm Tần Phàm xuất hiện, hơn ngàn người tề tụ trên quảng trường Thần Điện, vậy mà xuất hiện yên tĩnh vài giây đồng hồ, ngay cả tiếng kim rơi cũng có thể nghe được!
- Như thế nào sẽ có nhiều người như vậy? Chớ không phải là hôm nay cũng như thịnh hội Thiên Tài Chiến, tại sao ta không có nghe nói qua nhỉ?
Thấy tình cảnh này, trong nội tâm của Tần Phàm cũng không khỏi lộ ra chút nghi hoặc.
Bởi vì hắn đã trở thành Võ Tôn, hắn có thể đơn giản cảm giác được bốn phía của mình có không ít cường giả cấp bậc Linh Vũ Sư đỉnh phong, những người này ở ngày thường đều là tu luyện bên trong Thiên Cơ Đỉnh, dù là Thiên Tài Chiến cũng có không ít người không đi ra, mà bây giờ đều đi ra!
Đương nhiên, hiện tại Tần Phàm đã là Võ Tôn rồi, tu vi tâm tình càng là nâng cao một bước, tuy trong lòng có chút nghi hoặc, nhưng mà biểu hiện trên mặt lại thập phần bình tĩnh, ở dưới ngàn người nhìn chăm chú, cũng không có chút bất an nào.
- Tần Phàm! Quả nhiên là Tần Phàm!
Rốt cục, sau chút yên lặng ngắn ngủi, trên quảng trường rốt cục bộc phát ra tiếng gầm rú! Thanh âm sôi trào hoàn toàn lan tràn trong toàn bộ quảng trường, khí thế nhất thời kia quá lớn, thậm chí bay thẳng Vân Tiêu!
- Tần Phàm! Tần Phàm!
- Tần Phàm…
Vào lúc này, thậm chí có một ít thanh âm kích động không thôi thét lên, kia là đến từ những nữ thiên tài số lượng cực ít trong Chân Vũ thánh địa!
Tần Phàm ở thời khắc này đột nhiên cảm thấy đãi ngộ kia giống như minh tinh ở kiếp trước a.
Võ Tôn chưa đủ hai mươi tuổi!
Hơn nữa còn là một Luyện Đan Sư tôn quý phi phàm!
Hai cái thân phận này rơi ở trên người bất cứ người nào, đều sẽ đạt được đãi ngộ so với hoàng đế còn cao hơn! Huống chi hai thân phận này đều nằm trên một người!
Nếu như truyền đi, trên đại lục thượng võ này, nói không chừng sẽ có vô số thiếu nữ mộng tưởng muốn gả cho hắn!
- Xem ra, hôm nay nhân vật chính là ta?
Lúc này Tần Phàm cũng phản ứng đi qua, hơn ngàn người này tựa hồ là một mực chờ đợi mình đi ra.
- Chỉ là, cũng không cần đại tràng diện như vậy a.
Lập tức hắn cũng không khỏi được cười khổ một tiếng, xem ra dân chúng trên Vũ Thiên đại lục này rất thượng võ, đã đến một loại tình trạng tiếp cận bệnh trạng rồi.
Mà lúc này, khí thế áp bách thuộc về Võ Tôn của Tần Phàm ảnh hưởng tới phía dưới, cũng không có bao nhiêu người dám cách hắn quá gần, cho nên cách hắn gần nhất ngược lại là Dịch Khuyết, vừa vặn trở thành Võ Tôn không lâu.
Lúc này Dịch Khuyết, đồng dạng tuổi trẻ tài cao, đồng dạng cũng là Võ Tôn cùng Luyện Đan Sư! Vốn hắn cũng đủ thiên tài kinh người, vô luận ở nơi nào cũng sẽ tìm được mọi người kính ngưỡng cùng sùng bái!
Nhưng mà thời điểm ở bên người Tần Phàm, hắn chỉ có thể ủy khuất làm lá xanh.
- Tần Phàm, dám chiến một trận lần nữa hãy không?
Nhưng vào lúc này, bỗng nhiên Dịch Khuyết ngẩng đầu lên, nhìn về phía thiếu niên áo xanh vinh quang ngàn vạn kia, trong miệng bình tĩnh nói.
- Dịch Khuyết.
Tần Phàm ở trong thanh âm ầm ĩ bốn phía, vẫn đơn giản nghe được thanh âm lộ ra cũng không phải thập phần vang dội kia, sau đó hắn bỗng nhiên quay đầu, nhìn về phía sau lưng.
Ở phía sau của hắn, Dịch Khuyết một thân áo bào trắng, giống như nửa năm trước gặp nhau lúc Thiên Tài Chiến, phiêu dật xuất trần, khí chất xuất chúng.
Tần Phàm cũng có thể cảm giác được thanh niên áo bào trắng trước mắt này, cũng đã là xưa đâu bằng nay, cùng mình giống như, đã trở thành một Võ Tôn rồi.
Chỉ là, tuy chỉ qua nửa năm thời gian, nhưng thanh niên áo bào trắng này lại ít đi rất nhiều ngạo khí ngày đó, cả người trở nên thâm thúy .
Trên Quảng trường, vẫn là thập phần náo nhiệt, thanh âm thảo luận về Tần Phàm hối hả. Ở trên Vũ Thiên đại lục cực kỳ thượng võ này, những thiên tài này gặp phải Tần Phàm so với mình càng muốn thiên tài hơnrất nhiều, ngoại trừ một số người cực nhỏ có chút đố kỵ ra, tuyệt đại bộ phận đều là bội phục cùng sùng bái.
Mà một ít thiên tài thiên phú bản thân vô cùng tốt như là Dịch Khuyết này, có lẽ ẩn ẩn sẽ có chút không phục, hoặc sinh ra một ít tương đối chi tâm, bất quá lại không ai giống như Dịch Khuyết, có tư cách đi về phía Tần Phàm đưa ra khiêu chiến.
Thời gian dần qua, một loại hào khí đặc biệt ở giữa Tần Phàm cùng Dịch Khuyết tầm đó lan tràn đi ra, mọi người trên quảng trường cũng dần dần phát hiện hào khí vi diệu giữa hai tuyệt đỉnh thiên tài trên quảng trường.
Tần Phàm, thiên tài, tuyệt đối thiên tài, thiên tài truyền kỳ!
Tiến vào Chân Vũ Thánh Địa một năm liền trở thành Võ Tôn, đây tuyệt đối là truyền kỳ!
Một truyền kỳ so với trăm năm qua đệ nhất thiên tài Vân Phi Dương càng thêm truyền kỳ!
Nếu như nói lúc trước thời điểm Tần Phàm thắng được đệ nhất Thiên Tài Chiến, đối với thuyết pháp hắn cùng Vân Phi Dương tầm đó ai càng thêm thiên tài còn có tranh luận, như vậy hiện tại Tần Phàm đã là không hề chỉ trích mà thắng được rồi!
Coi như là những người đối với Tần Phàm còn có đố kỵ chi tâm kia, không thừa nhận cũng không được, Tần Phàm là đệ nhất thiên tài tuyệt đối!
Quy tắc chi lực này quá mạnh mẽ, hắn căn bản không có cách nào đi phản kháng.
Một lúc sau, hắn sẽ trực tiếp bị truyền tống đến trên quảng trường thần điện, chỗ đó nói không chừng sẽ có không ít người, hắn tự nhiên là không muốn Tạo Hóa Kim Liên, đặc biệt là Tạo Hóa Kim Liên bị cải tạo qua bạo lộ ở trước mặt mọi người, cho nên tuy hắn không bỏ, nhưng vẫn tranh thủ thu Tạo Hóa Kim Liên .
Vừa mới thu hồi Tạo Hóa Kim Liên, nháy mắt sau đó, một cột sáng kim sắc liền rơi vào trên người của hắn.
- Vèo…
Theo hào quang kia chớp động, cho dù Tần Phàm đã trở thành Võ Tôn cường giả, cũng hoàn toàn không có chỗ trống phản kháng, trực tiếp bị cột sáng này mang đi. Lại nháy mắt sau đó, hắn liền xuất hiện ở trên quảng trường Thần Điện.
Mà trước khi bị truyền đưa ra ngoài, hắn nhìn thoáng qua hư không ở chỗ sâu trong trong Thiên Cơ Đỉnh, hắn cảm giác được chỗ đó có chút chấn động không tầm thường...
- Tần Phàm này lại phát hiện chúng ta.
Tử Hà trưởng lão cùng tám vị Thánh Tôn cách địa phương Tần Phàm bị truyền tống đi có mấy ngàn trượng xa, cái nhìn này của Tần Phàm, lại để cho những tồn tại cường đại này cũng không khỏi kinh động lần nữa.
- Xem ra hiện tại Linh Giác của Tần Phàm này đã trở nên hết sức kinh người rồi, về sau muốn quan sát hắn phát triển sẽ rất gian nan.
Mà Đại Càn quốc Chân Vũ Thánh Điện Thánh Chủ Càn vào lúc này thì trầm ngâm nói.
Một đạo quang mang hiện lên, sau một lát, Tần Phàm liền xuất hiện trên quảng trường Thần Điện.
Thời điểm hắn vừa xuất hiện, hắn cũng không khỏi có chút lại càng hoảng sợ. Vào lúc này trên toàn bộ quảng trường, Thần Điện thậm chí có hơn ngàn người ở chỗ này! Vừa nhìn thấy sự xuất hiện của hắn, hơn một ngàn ánh mắt liền đồng loạt phóng đến trên người của hắn.
Bất quá ngay thời điểm Tần Phàm xuất hiện, hơn ngàn người tề tụ trên quảng trường Thần Điện, vậy mà xuất hiện yên tĩnh vài giây đồng hồ, ngay cả tiếng kim rơi cũng có thể nghe được!
- Như thế nào sẽ có nhiều người như vậy? Chớ không phải là hôm nay cũng như thịnh hội Thiên Tài Chiến, tại sao ta không có nghe nói qua nhỉ?
Thấy tình cảnh này, trong nội tâm của Tần Phàm cũng không khỏi lộ ra chút nghi hoặc.
Bởi vì hắn đã trở thành Võ Tôn, hắn có thể đơn giản cảm giác được bốn phía của mình có không ít cường giả cấp bậc Linh Vũ Sư đỉnh phong, những người này ở ngày thường đều là tu luyện bên trong Thiên Cơ Đỉnh, dù là Thiên Tài Chiến cũng có không ít người không đi ra, mà bây giờ đều đi ra!
Đương nhiên, hiện tại Tần Phàm đã là Võ Tôn rồi, tu vi tâm tình càng là nâng cao một bước, tuy trong lòng có chút nghi hoặc, nhưng mà biểu hiện trên mặt lại thập phần bình tĩnh, ở dưới ngàn người nhìn chăm chú, cũng không có chút bất an nào.
- Tần Phàm! Quả nhiên là Tần Phàm!
Rốt cục, sau chút yên lặng ngắn ngủi, trên quảng trường rốt cục bộc phát ra tiếng gầm rú! Thanh âm sôi trào hoàn toàn lan tràn trong toàn bộ quảng trường, khí thế nhất thời kia quá lớn, thậm chí bay thẳng Vân Tiêu!
- Tần Phàm! Tần Phàm!
- Tần Phàm…
Vào lúc này, thậm chí có một ít thanh âm kích động không thôi thét lên, kia là đến từ những nữ thiên tài số lượng cực ít trong Chân Vũ thánh địa!
Tần Phàm ở thời khắc này đột nhiên cảm thấy đãi ngộ kia giống như minh tinh ở kiếp trước a.
Võ Tôn chưa đủ hai mươi tuổi!
Hơn nữa còn là một Luyện Đan Sư tôn quý phi phàm!
Hai cái thân phận này rơi ở trên người bất cứ người nào, đều sẽ đạt được đãi ngộ so với hoàng đế còn cao hơn! Huống chi hai thân phận này đều nằm trên một người!
Nếu như truyền đi, trên đại lục thượng võ này, nói không chừng sẽ có vô số thiếu nữ mộng tưởng muốn gả cho hắn!
- Xem ra, hôm nay nhân vật chính là ta?
Lúc này Tần Phàm cũng phản ứng đi qua, hơn ngàn người này tựa hồ là một mực chờ đợi mình đi ra.
- Chỉ là, cũng không cần đại tràng diện như vậy a.
Lập tức hắn cũng không khỏi được cười khổ một tiếng, xem ra dân chúng trên Vũ Thiên đại lục này rất thượng võ, đã đến một loại tình trạng tiếp cận bệnh trạng rồi.
Mà lúc này, khí thế áp bách thuộc về Võ Tôn của Tần Phàm ảnh hưởng tới phía dưới, cũng không có bao nhiêu người dám cách hắn quá gần, cho nên cách hắn gần nhất ngược lại là Dịch Khuyết, vừa vặn trở thành Võ Tôn không lâu.
Lúc này Dịch Khuyết, đồng dạng tuổi trẻ tài cao, đồng dạng cũng là Võ Tôn cùng Luyện Đan Sư! Vốn hắn cũng đủ thiên tài kinh người, vô luận ở nơi nào cũng sẽ tìm được mọi người kính ngưỡng cùng sùng bái!
Nhưng mà thời điểm ở bên người Tần Phàm, hắn chỉ có thể ủy khuất làm lá xanh.
- Tần Phàm, dám chiến một trận lần nữa hãy không?
Nhưng vào lúc này, bỗng nhiên Dịch Khuyết ngẩng đầu lên, nhìn về phía thiếu niên áo xanh vinh quang ngàn vạn kia, trong miệng bình tĩnh nói.
- Dịch Khuyết.
Tần Phàm ở trong thanh âm ầm ĩ bốn phía, vẫn đơn giản nghe được thanh âm lộ ra cũng không phải thập phần vang dội kia, sau đó hắn bỗng nhiên quay đầu, nhìn về phía sau lưng.
Ở phía sau của hắn, Dịch Khuyết một thân áo bào trắng, giống như nửa năm trước gặp nhau lúc Thiên Tài Chiến, phiêu dật xuất trần, khí chất xuất chúng.
Tần Phàm cũng có thể cảm giác được thanh niên áo bào trắng trước mắt này, cũng đã là xưa đâu bằng nay, cùng mình giống như, đã trở thành một Võ Tôn rồi.
Chỉ là, tuy chỉ qua nửa năm thời gian, nhưng thanh niên áo bào trắng này lại ít đi rất nhiều ngạo khí ngày đó, cả người trở nên thâm thúy .
Trên Quảng trường, vẫn là thập phần náo nhiệt, thanh âm thảo luận về Tần Phàm hối hả. Ở trên Vũ Thiên đại lục cực kỳ thượng võ này, những thiên tài này gặp phải Tần Phàm so với mình càng muốn thiên tài hơnrất nhiều, ngoại trừ một số người cực nhỏ có chút đố kỵ ra, tuyệt đại bộ phận đều là bội phục cùng sùng bái.
Mà một ít thiên tài thiên phú bản thân vô cùng tốt như là Dịch Khuyết này, có lẽ ẩn ẩn sẽ có chút không phục, hoặc sinh ra một ít tương đối chi tâm, bất quá lại không ai giống như Dịch Khuyết, có tư cách đi về phía Tần Phàm đưa ra khiêu chiến.
Thời gian dần qua, một loại hào khí đặc biệt ở giữa Tần Phàm cùng Dịch Khuyết tầm đó lan tràn đi ra, mọi người trên quảng trường cũng dần dần phát hiện hào khí vi diệu giữa hai tuyệt đỉnh thiên tài trên quảng trường.
Tần Phàm, thiên tài, tuyệt đối thiên tài, thiên tài truyền kỳ!
Tiến vào Chân Vũ Thánh Địa một năm liền trở thành Võ Tôn, đây tuyệt đối là truyền kỳ!
Một truyền kỳ so với trăm năm qua đệ nhất thiên tài Vân Phi Dương càng thêm truyền kỳ!
Nếu như nói lúc trước thời điểm Tần Phàm thắng được đệ nhất Thiên Tài Chiến, đối với thuyết pháp hắn cùng Vân Phi Dương tầm đó ai càng thêm thiên tài còn có tranh luận, như vậy hiện tại Tần Phàm đã là không hề chỉ trích mà thắng được rồi!
Coi như là những người đối với Tần Phàm còn có đố kỵ chi tâm kia, không thừa nhận cũng không được, Tần Phàm là đệ nhất thiên tài tuyệt đối!
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.