Đan Vũ Càn Khôn

Chương 318: Yêu thú xuất hiện ngoài ý muốn. (1)

Hỏa Thụ

27/01/2014

- Coi như số ngươi may mắn, thiếu gia ta hơi nhân từ.

Tần Phàm lộ ra nụ cười có chút giảo hoạt, sau đó cho Thiên Sí Hổ phục dụng đan dược chữa thương.

Cứ như vậy, thời gian trong không gian kim liên đảo mắt lại đi qua mấy tháng, bên ngoài ước chừng là nửa tháng thời gian.

Lúc này, hai thân ảnh ở trong không gian kim liên quấn lại với nhau.

Oanh!

Một tiếng rung mạnh vang lên bên trong Tạo Hóa Lim Liên, bất quá thanh âm trong này sẽ không truyền đi ra bên ngoài, lập tức sương trắng ở trong không gian kia đều bị cả hai đụng bay tứ tán.

Sau đó hai thân ảnh này chậm rãi lộ ra, một cái vô cùng cự đại, dài chừng bảy tám mét, một đôi cánh hắc sắc, mở ra làm như có thể che khuất bầu trời. Mà so sánh với nó, bóng dáng đối diện kia lộ ra nhỏ gầy đi rất nhiều, thậm chí có thể nói có chút mịt mù

- Rống…

Bóng dáng cực lớn kia phát ra gào thét phẫn nộ.

- Như thế nào? Còn không phục?

Bóng người đối diện nó ngược lại thoạt nhìn dễ dàng hơn một ít, có chút nghiền ngẫm nhìn xem quái vật khổng lồ này nói, lộ ra tương đối bình tĩnh.

Hai bóng dáng này dĩ nhiên là Tần Phàm cùng Thiên Sí Hổ rồi.

Đầu Thiên Sí Hổ kia lúc trước bị trọng thương, nhưng có Tần Phàm là Luyện Đan Sư ở đây, coi như chỉ còn lại một hơi, hắn cũng có thể cứu về. Được Tần Phàm điều trị, ước chừng qua nửa tháng thời gian, thương thế của Thiên Sí Hổ này đã khôi phục được không sai biệt lắm.

Lúc nó vừa mới tỉnh lại, quả nhiên vừa nhìn thấy Tần Phàm liền không để ý thương thế trên người xông tới, muốn xé Tần Phàm thành mảnh nhỏ, nhưng Tần Phàm sao có thể cho nó như nguyện, cố ý vây nó ở vị trí trung tâm kim liên, lại qua nửa tháng, Tần Phàm mới bắt đầu lợi dụng Thiên Sí Hổ tôi luyện chính mình.

Trước kia Tần Phàm cho Thiên Sí Hổ ăn một hạt Ích Cốc Đan, nên trong một tháng là không cần ăn gì.

Ưu thế trời sinh của Thiên Sí Hổ là tốc độ nhanh, lực lượng lớn, phòng ngự mạnh, mà trùng hợp quái thai Tần Phàm này cũng như một con yêu thú, ở ba mặt này một chút cũng không kém Thiên Sí Hổ.

Cho nên lúc vừa mới bắt đầu, một người một thú đều đánh cho thế lực ngang nhau.

Ba tháng qua, Tần Phàm một bên phục dụng Linh Vũ đan, một bên mượn Thiên Sí Hổ trợ giúp mình luyện hóa dược lực, hôm nay đã tăng lên tới Tam cấp Linh Vũ sư, tự nhiên là càng ngày càng mạnh, cho nên hiện tại trận thi đấu này, hắn đã chiếm hết ưu thế.



Nhưng Tần Phàm và Thiên Sí Hổ solo, lại không có sử dụng bất luận vũ kỹ gì, chỉ là dựa vào lực lượng thân thể tới đánh nhau, nên muốn thu thập nó vẫn có được độ khó nhất định.

Bất quá hắn đồng dạng biết rõ, nếu hắn quang minh chính đại như vậy, dùng lực lượng tuyệt đối áp đảo Thiên Sí Hổ, như vậy nó tất nhiên sẽ chậm rãi thần phục mình.

- Rống…

Thiên Sí Hổ tức giận gầm thét, nhào tới Tần Phàm, thoạt nhìn tiểu bất điểm trước mắt này, tựa hồ một móng vuốt là có thể đè sấp. Nhưng trên thực tế, ở nhiều ngày trôi qua như vậy, Thiên Sí Hổ đã hoàn toàn không dám khinh thị tiểu bất điểm trước mắt này rồi, mỗi một lần đều là dùng hết toàn lực.

Bành!

Nhìn cự trảo giống như Thái Sơn đè xuống kia, Tần Phàm lại không sợ chút nào, tiếp theo trong nháy mắt, vậy mà dùng hai đấm của mình thẳng tắp đánh về phía cự trảo kia, cả hai ở giữa không trung gắt gao đấu sức.

Mà càng ngoài ý muốn chính là, cả hai vậy mà thế lực ngang nhau! Tần Phàm thật sự dùng lực lượng bản thân liền có thể chống lại Thiên Sí Hổ rồi!

- Rống…

Thiên Sí Hổ gầm lên giận dữ lần nữa, móng vuốt cực lớn khác cũng đập về Tần Phàm. Bất quá lúc này Tần Phàm lại không có ngạnh kháng, dù sao thân thể của hắn ở trước mặt Thiên Sí Hổ lộ ra quá nhỏ bé, phân không ra nắm đấm đến chống lại móng vuốt khác.

Vì vậy, thân hình hắn lóe lên, thoát khỏi móng vuốt của Thiên Sí Hổ, móng vuốt cực lớn kia thoáng cái vỗ vào phía trên Tạo Hóa Lim Liên.

- Oanh!

Một tiếng vang thật lớn vang lên lần nữa, nếu như không phải mỗi một chỗ trong Tạo Hóa Lim Liên này đều vô cùng cứng rắn, thay đổi tại mặt đất bình thường, một trảo này xuống dưới, khẳng định phải đánh ra một cái hố to.

Tần Phàm tránh né, thừa lúc một khe hở, trực tiếp nhảy đến trên lưng Thiên Sí Hổ, lập tức chăm chú bắt lấy bộ lông của nó, hôm nay đột phá đến Tam cấp Linh Vũ sư, tốc độ của hắn cũng gia tăng thật lớn.

- Rống…rống…

Thiên Sí Hổ bị Tần Phàm nhảy tới trên người, lập tức giận dữ, không ngừng giãy dụa vung vẩy thân thể, muốn hất Tần Phàm từ phía trên xuống, nhưng Tần Phàm đã chăm chú bắt lấy, sao dễ dàng để cho quẳng xuống như vậy.

- Ha ha, đã lâu như vậy, rốt cục lần thứ nhất thành công nhảy lên trên lưng Thiên Sí Hổ rồi, một đầu tọa kỵ như vậy, quả nhiên không tệ!

Tần Phàm cười to suồng sã một tiếng, lộ ra thập phần hào khí, sau đó vung nắm đấm, một quyền nặng nề oanh ở trên đầu Thiên Sí Hổ.

Một quyền này xuống, tựa hồ Thiên Sí Hổ lộ ra càng tức giận hơn, hai cánh đập mạnh một cái, cả người ngược lại bay lên, trời đất quay cuồng, muốn mượn cái này hất Tần Phàm đi.



Nhưng nó vẫn thất bại.

- An phận một chút cho ta!

Tần Phàm tiếp tục quát lớn, lại một quyền nện ở trên đầu lâu Thiên Sí Hổ, đập nó đến máu chảy, nhưng Thiên Sí Hổ vẫn không chịu khuất phục, phản kháng ngược lại càng thêm mãnh liệt.

- Đi bắt cánh nó, đó là chỗ yếu hại của nó!

Lúc này thanh âm của Cổ Mặc vang lên bên tai.

Tần Phàm nghe xong, buông tha cho nện đầu lâu Thiên Sí Hổ, trực tiếp đi bắt lấy cánh Thiên Sí Hổ, trong miệng lại quát một tiếng:

- Lại không an phận, ta bẻ hai cánh của ngươi!

Đối với Thiên Sí Hổ mà nói, đôi cánh lại hết sức trọng yếu, không những để chúng nó bay lượn chân trời, hơn nữa còn là biểu tượng cao quý! Đây là thiên cánh! Đại biểu chính là bá chủ bầu trời!

Bởi vì có một đôi cánh, chúng mới có thể cao cao tại thượng!

Thiên Sí Hổ bị Tần Phàm bắt được cánh, lại vùng vẫy hai cái, quả nhiên không dám có động tác nữa.

- Tiểu tử, không thể tưởng được Thiên Sí Hổ thật sự bị ngươi thu phục rồi, ha ha, đây chính là yêu thú thực lực tương đương với Linh Vũ sư lục cấp a!

Lúc này Cổ Mặc nói ra.

- Như vậy là có thể biến Thiên Sí Hổ thành tọa kỵ rồi hả?

Tần Phàm cũng có chút kinh hỉ hỏi thăm.

- Còn không dễ dàng như vậy, bất quá Thiên Sí Hổ này xem như bị ngươi hù sợ, đối với thực lực của ngươi nó đã nhận đồng được rồi, lại bị ngươi biết chỗ hiểm, muốn thuần phục cũng chỉ là vấn đề thời gian mà thôi, lại đến mấy lần như vậy, đoán chừng nó sẽ không phản kháng nữa.

Cổ Mặc tiếp tục nói.

- Cái kia chính là đánh tới khi nó thần phục mới thôi rồi!

Tần Phàm cười cười, sau đó liền buông tay thả cánh của Thiên Sí Hổ, trông thấy Thiên Sí Hổ còn muốn phản kháng, hắn một quyền nện vào đầu lâu của nó, dù sao hắn có rất nhiều đan dược, đến lúc đó cho dù bị thụ tổn thương đa trọng, hắn cũng có thể chậm rãi điều trị.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện bách hợp
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Đan Vũ Càn Khôn

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook