Chương 9: End
Thường Tri Nguyện
29/01/2022
Hai người ăn xong cơm tối thì đi công viên tản bộ, hôm trước tuyết còn không có mà trời hiện tại lại xuất hiện những trận tuyết nho nhỏ, Trịnh Đan Ny kéo cánh tay Trần Kha vừa đong vừa đưa, đằng sau lưng một đường hiện rõ dấu chân của cả hai.
"Chị ngày đó vì cái gì đột nhiên lại gửi cảnh tuyết cho em vậy"
"Liền thấy đẹp...Chỉ muốn gửi em xem cùng thôi"
Trịnh Đan Ny cười cười không có ý vạch trần chị nhà "À ra là vậy nha"
Tuyết càng lúc càng rơi nhiều hơn, đua nhau rơi trên tóc cùng bả vai của hai người.
"Kha Kha, chúng ta cứ như này tiếp tục đi có phải sẽ đi cùng nhau tới đầu bạc hay không?"
"Nhất định như vậy"
"Em yêu chị"
Trần Kha dừng bước, thay Trịnh Đan Ny phủi đi tuyết rơi trên vai em "Chị không phải là người giỏi biểu đạt, thời gian tụi mình còn nhiều, em muốn có bao nhiêu yêu, muốn bao nhiêu cảm động chị sẽ chậm rãi cho em tất cả."
"Chị yêu em", Trần Kha nghiêng người nhẹ nhàng hôn lên đôi môi lạnh của Trịnh Đan Ny.
Trần Kha một khi quyết định chuyện gì đó thì không ai có thể thay đổi được, cũng giống như bốn năm kia nhất định ở nước lạ xa xôi không chịu về, vậy nên Trần Kha kiên định bỏ đi cái suy nghĩ kia quyết định chọn yêu Trịnh Đan Ny như này có biết bao nhiêu dụng tâm.
Ngươi không nói, ta không hỏi. Coi như là bí mật nhỏ của hai người đi.
Đêm trừ tịch, hai người ăn xong cơm tất niên liền cùng nhau bên cửa sổ nhìn pháo hoa. 0 giờ đã điểm, rất nhiều pháo hoa được bắn về phía bầu trời, một tiếng rồi lại một tiếng lớn vang lên tạo thành những pháo hoa xinh đẹp nhất.
Trịnh Đan Ny bị dọa giật mình, Trần Kha thấy thế liền lấy hai tay che lên lỗ tai của nàng, Trịnh Đan Ny ôm lấy eo Trần Kha, mặt chôn ở cổ cười khẽ một tiếng.
"Thế nào"
"Em thấy thật vui vẻ"
"Vì chuyện gì"
Lại một tiếng pháo hoa vang lên tại bầu trời đêm, rực rỡ màu sắc chiếu vào hai người, một giây sau lại biến mất, nhưng đôi mắt Trịnh Đan Ny vẫn lóe sáng như có sao.
"Bởi vì em đạt được ước nguyện"
Hai tay rời khỏi tai Trịnh Đan Ny mà chuyển tới gò má em, Trần Kha ôn nhu xoa bóp nơi chút phúng phính kia, thanh âm lộ ra ý cười.
"Trần Kha chúc mừng Trịnh Đan Ny đạt được ước muốn".
"Cũng chúc mừng bản thân Trần Kha bị lạc đường biết quay lại, không phụ lòng em".
- -----
Cảm ơn mọi người đồng hành đến cuối, cảm ơn mọi người đã ủng hộ và yêu thích Đản Xác, hy vọng có thể gặp nhau trong ngôi nhà nhỏ của dkg qua các trận PK nha:3
"Chị ngày đó vì cái gì đột nhiên lại gửi cảnh tuyết cho em vậy"
"Liền thấy đẹp...Chỉ muốn gửi em xem cùng thôi"
Trịnh Đan Ny cười cười không có ý vạch trần chị nhà "À ra là vậy nha"
Tuyết càng lúc càng rơi nhiều hơn, đua nhau rơi trên tóc cùng bả vai của hai người.
"Kha Kha, chúng ta cứ như này tiếp tục đi có phải sẽ đi cùng nhau tới đầu bạc hay không?"
"Nhất định như vậy"
"Em yêu chị"
Trần Kha dừng bước, thay Trịnh Đan Ny phủi đi tuyết rơi trên vai em "Chị không phải là người giỏi biểu đạt, thời gian tụi mình còn nhiều, em muốn có bao nhiêu yêu, muốn bao nhiêu cảm động chị sẽ chậm rãi cho em tất cả."
"Chị yêu em", Trần Kha nghiêng người nhẹ nhàng hôn lên đôi môi lạnh của Trịnh Đan Ny.
Trần Kha một khi quyết định chuyện gì đó thì không ai có thể thay đổi được, cũng giống như bốn năm kia nhất định ở nước lạ xa xôi không chịu về, vậy nên Trần Kha kiên định bỏ đi cái suy nghĩ kia quyết định chọn yêu Trịnh Đan Ny như này có biết bao nhiêu dụng tâm.
Ngươi không nói, ta không hỏi. Coi như là bí mật nhỏ của hai người đi.
Đêm trừ tịch, hai người ăn xong cơm tất niên liền cùng nhau bên cửa sổ nhìn pháo hoa. 0 giờ đã điểm, rất nhiều pháo hoa được bắn về phía bầu trời, một tiếng rồi lại một tiếng lớn vang lên tạo thành những pháo hoa xinh đẹp nhất.
Trịnh Đan Ny bị dọa giật mình, Trần Kha thấy thế liền lấy hai tay che lên lỗ tai của nàng, Trịnh Đan Ny ôm lấy eo Trần Kha, mặt chôn ở cổ cười khẽ một tiếng.
"Thế nào"
"Em thấy thật vui vẻ"
"Vì chuyện gì"
Lại một tiếng pháo hoa vang lên tại bầu trời đêm, rực rỡ màu sắc chiếu vào hai người, một giây sau lại biến mất, nhưng đôi mắt Trịnh Đan Ny vẫn lóe sáng như có sao.
"Bởi vì em đạt được ước nguyện"
Hai tay rời khỏi tai Trịnh Đan Ny mà chuyển tới gò má em, Trần Kha ôn nhu xoa bóp nơi chút phúng phính kia, thanh âm lộ ra ý cười.
"Trần Kha chúc mừng Trịnh Đan Ny đạt được ước muốn".
"Cũng chúc mừng bản thân Trần Kha bị lạc đường biết quay lại, không phụ lòng em".
- -----
Cảm ơn mọi người đồng hành đến cuối, cảm ơn mọi người đã ủng hộ và yêu thích Đản Xác, hy vọng có thể gặp nhau trong ngôi nhà nhỏ của dkg qua các trận PK nha:3
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.