Chương 1: Sợ hiểu lầm?
Vương Thiên Dương
01/06/2022
01/05/2022
Chương 1: Sợ Hiểu Lầm Vì Người Đó?
Sáng chủ nhật là ngày mọi người được nghỉ ngơi, riêng người tôi thương thì em ấy nói với tôi rằng sáng mai phải lên trường có việc. Tôi khá buồn vì mỗi sáng tôi đều qua nhà em ấy chơi và ngắm em ấy mỗi buổi sáng thứ bảy và chủ nhật, còn những ngày đi học thì tôi đều chở em ấy đi... Sáng hôm nay tôi thức dậy đi qua nhà em ấy thì khóa cửa, gọi không nghe máy. Cho nên tôi đã gọi cho một người bạn của tôi thì liền bị mắng cho một trận: " Mày quên hôm qua Dương nó phải lên trường với bốn đứa còn lại trong nhóm mày à, nó đã nói với tụi mày rồi mà mày bị làm sao thế!? "
Cậu ấy mắng tôi xong liền cúp máy, tôi liền đạp xe đến trường. Lúc này tôi chạy lên lớp tìm em ấy, tôi thấy em ấy đang ngồi trên ghế, lúc này tôi sợ hãi ôm lấy em ấy vào lòng rồi nói: " Dương... ". Em ấy đẩy tôi ra, rồi lại mắng tôi một trận
Thùy Dương: " Trước khi vào nhớ xem có ai không rồi muốn làm gì thì làm với lại mày đặt tay sai chỗ rồi ấy. Mới nghỉ một ngày, hôm nay chủ nhật tao có nói với mày là đến trường làm chút việc mà, hai đứa sống cách nhau có một con đường đi qua là tới làm như xa lắm... "
Em ấy chưa nói xong tôi đã cắt ngang
Kim Phượng: " Tao xin lỗi... "
Thùy Dương: " Đằng sau... Quay "
...
Thật bất ngờ khi có... Cô chủ nhiệm, nhóm tôi có sáu người, trừ tôi và em ấy ra còn bốn người và họ cũng đang ở đây, kèm theo tầm mười người trong lớp...
Kim Phượng: " Thành thật xin lỗi... Làm phiền mọi người rồi... "
Ngọc Hân, Anh Tú, Thảo Nhi, Kim Anh chính là bốn người còn lại trong nhóm, cô chủ nhiệm cũng chính là người em ấy thích cũng tên Kim Anh nhưng mà từ nhỏ đến lớn chỉ gọi cậu ấy là Kim nên bây giờ cũng vậy
Anh Tú: " Tao chụp được cảnh đó rồi nha "
Ngọc Hân: " Ê mà tao thấy hình như Phượng nó thích Dương thì phải "
Kim: " Nó không nói sao mà biết "
Thảo Nhi: " Thì làm cách nào cho nó nói "
Lúc này có vài ánh mắt đang nhìn về phía bốn người đó, trong đó có tôi... Tôi lườm mấy người đó xong thì tính đi ra nhưng em ấy lại lên tiếng
Thùy Dương: " Họp xong luôn rồi, mà mày ôm tao làm gì, lỡ cô chủ nhiệm hiểu lầm thì sao "
Kim Anh: " Dương, lại đây cô nói xíu "
Thùy Dương: " Dạ "
Em ấy vui vẻ đi lại đáp, còn tôi đứng ngoài cửa chờ, họ nói chuyện rất lâu khiến tôi cảm thấy khó chịu, bỗng có ai đó kéo tôi đi vào nhà vệ sinh, nhìn lại thì ra là bốn người kia, họ bắt đầu tra hỏi tôi nào là ' Mày thích Dương đúng không ' rồi đến ' Nếu không tỏ tình thì mất crush đó '... Tôi sau khi nghe xong mấy câu này tức quá nên lỡ nói khá nhiều: " Ừ tao thích Dương đó rồi sao, mất là mất thế nào, cô chủ nhiệm có chồng rồi bọn mày quên à, với lại tao nói nha. Cuối năm nay chắc chắn Dương cũng sẽ thuộc về tao, cuối năm tao sẽ tỏ tình... Chết... Lỡ lời "
Anh Tú: " Mày đừng quên là Dương có rất nhiều người theo đuổi, đừng nói họ theo đuổi nó vì tiền, họ theo đuổi vì nó xinh đẹp, học giỏi đứng đầu khối, lớp trưởng, mà còn một đối thủ mạnh nữa. Đó là cô Tiên, cái cô mà dạy võ của mà, Hân với Dương á "
Tôi lúc này cũng im lặng một lúc, xong rồi cả đám cũng quay về lớp lấy đồ chuẩn bị về thì thấy em ấy đang nắm tay với cô chủ nhiệm còn cười nói vui vẻ, còn chủ nhiệm thì khoác vai em ấy. Thật là khiến người khác tức chết mà! Tôi đi lại kéo em ấy đi rồi nói: " Mày còn phải về ôn thi đó Nấm! "
Lúc này tôi cùng mấy đứa bạn về nhà em ấy, vì ở nhà một mình chán nên em ấy bảo ' Tụi mày ăn uống, ngủ nghỉ thoải mái, đây là chìa khóa nhà với thẻ nhà, sẵn nhớ mật khẩu nhà luôn cũng được, tối nếu được cứ qua ngủ, à mà còn nữa, nguyên một tầng này là khu của tao nên tất cả phòng ở tầng này thì cứ vào thoải mái, có treo tên trước cửa ấy, có phòng xem phim nữa '
À mà em ấy ở tầng cao nhất, sân thượng cũng là của em ấy, nếu nói ở Việt Nam thì Đà Lạt em ấy cũng có nhà ở đó
Thùy Dương: " Phượng, tối rảnh không qua nhà đây ngủ với tao "
Cả đám ồ lên đẩy tôi tới kêu tôi ở lại: " Trùng hợp vậy, nhà tao cũng về quê mà tao không muốn về, vậy tao ở lại với mày "
Thùy Dương: " 2 tuần nha, được không? "
Tôi cũng đáp: " Được "
Chương 1: Sợ Hiểu Lầm Vì Người Đó?
Sáng chủ nhật là ngày mọi người được nghỉ ngơi, riêng người tôi thương thì em ấy nói với tôi rằng sáng mai phải lên trường có việc. Tôi khá buồn vì mỗi sáng tôi đều qua nhà em ấy chơi và ngắm em ấy mỗi buổi sáng thứ bảy và chủ nhật, còn những ngày đi học thì tôi đều chở em ấy đi... Sáng hôm nay tôi thức dậy đi qua nhà em ấy thì khóa cửa, gọi không nghe máy. Cho nên tôi đã gọi cho một người bạn của tôi thì liền bị mắng cho một trận: " Mày quên hôm qua Dương nó phải lên trường với bốn đứa còn lại trong nhóm mày à, nó đã nói với tụi mày rồi mà mày bị làm sao thế!? "
Cậu ấy mắng tôi xong liền cúp máy, tôi liền đạp xe đến trường. Lúc này tôi chạy lên lớp tìm em ấy, tôi thấy em ấy đang ngồi trên ghế, lúc này tôi sợ hãi ôm lấy em ấy vào lòng rồi nói: " Dương... ". Em ấy đẩy tôi ra, rồi lại mắng tôi một trận
Thùy Dương: " Trước khi vào nhớ xem có ai không rồi muốn làm gì thì làm với lại mày đặt tay sai chỗ rồi ấy. Mới nghỉ một ngày, hôm nay chủ nhật tao có nói với mày là đến trường làm chút việc mà, hai đứa sống cách nhau có một con đường đi qua là tới làm như xa lắm... "
Em ấy chưa nói xong tôi đã cắt ngang
Kim Phượng: " Tao xin lỗi... "
Thùy Dương: " Đằng sau... Quay "
...
Thật bất ngờ khi có... Cô chủ nhiệm, nhóm tôi có sáu người, trừ tôi và em ấy ra còn bốn người và họ cũng đang ở đây, kèm theo tầm mười người trong lớp...
Kim Phượng: " Thành thật xin lỗi... Làm phiền mọi người rồi... "
Ngọc Hân, Anh Tú, Thảo Nhi, Kim Anh chính là bốn người còn lại trong nhóm, cô chủ nhiệm cũng chính là người em ấy thích cũng tên Kim Anh nhưng mà từ nhỏ đến lớn chỉ gọi cậu ấy là Kim nên bây giờ cũng vậy
Anh Tú: " Tao chụp được cảnh đó rồi nha "
Ngọc Hân: " Ê mà tao thấy hình như Phượng nó thích Dương thì phải "
Kim: " Nó không nói sao mà biết "
Thảo Nhi: " Thì làm cách nào cho nó nói "
Lúc này có vài ánh mắt đang nhìn về phía bốn người đó, trong đó có tôi... Tôi lườm mấy người đó xong thì tính đi ra nhưng em ấy lại lên tiếng
Thùy Dương: " Họp xong luôn rồi, mà mày ôm tao làm gì, lỡ cô chủ nhiệm hiểu lầm thì sao "
Kim Anh: " Dương, lại đây cô nói xíu "
Thùy Dương: " Dạ "
Em ấy vui vẻ đi lại đáp, còn tôi đứng ngoài cửa chờ, họ nói chuyện rất lâu khiến tôi cảm thấy khó chịu, bỗng có ai đó kéo tôi đi vào nhà vệ sinh, nhìn lại thì ra là bốn người kia, họ bắt đầu tra hỏi tôi nào là ' Mày thích Dương đúng không ' rồi đến ' Nếu không tỏ tình thì mất crush đó '... Tôi sau khi nghe xong mấy câu này tức quá nên lỡ nói khá nhiều: " Ừ tao thích Dương đó rồi sao, mất là mất thế nào, cô chủ nhiệm có chồng rồi bọn mày quên à, với lại tao nói nha. Cuối năm nay chắc chắn Dương cũng sẽ thuộc về tao, cuối năm tao sẽ tỏ tình... Chết... Lỡ lời "
Anh Tú: " Mày đừng quên là Dương có rất nhiều người theo đuổi, đừng nói họ theo đuổi nó vì tiền, họ theo đuổi vì nó xinh đẹp, học giỏi đứng đầu khối, lớp trưởng, mà còn một đối thủ mạnh nữa. Đó là cô Tiên, cái cô mà dạy võ của mà, Hân với Dương á "
Tôi lúc này cũng im lặng một lúc, xong rồi cả đám cũng quay về lớp lấy đồ chuẩn bị về thì thấy em ấy đang nắm tay với cô chủ nhiệm còn cười nói vui vẻ, còn chủ nhiệm thì khoác vai em ấy. Thật là khiến người khác tức chết mà! Tôi đi lại kéo em ấy đi rồi nói: " Mày còn phải về ôn thi đó Nấm! "
Lúc này tôi cùng mấy đứa bạn về nhà em ấy, vì ở nhà một mình chán nên em ấy bảo ' Tụi mày ăn uống, ngủ nghỉ thoải mái, đây là chìa khóa nhà với thẻ nhà, sẵn nhớ mật khẩu nhà luôn cũng được, tối nếu được cứ qua ngủ, à mà còn nữa, nguyên một tầng này là khu của tao nên tất cả phòng ở tầng này thì cứ vào thoải mái, có treo tên trước cửa ấy, có phòng xem phim nữa '
À mà em ấy ở tầng cao nhất, sân thượng cũng là của em ấy, nếu nói ở Việt Nam thì Đà Lạt em ấy cũng có nhà ở đó
Thùy Dương: " Phượng, tối rảnh không qua nhà đây ngủ với tao "
Cả đám ồ lên đẩy tôi tới kêu tôi ở lại: " Trùng hợp vậy, nhà tao cũng về quê mà tao không muốn về, vậy tao ở lại với mày "
Thùy Dương: " 2 tuần nha, được không? "
Tôi cũng đáp: " Được "
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.