Quyển 1 - Chương 16
avata
06/07/2018
Thủ đô.
Touch cùng hai cô gái đã đến thủ đô của vương quốc Laventer. Họ đã di chuyên nhanh đến Trăng Máu và gặp Lio ở đó.
- Vậy cậu là Touch? – Lio nhìn thẳng vào Touch sau khi đọc xong lá thư.
- Vâng. – Touch trả lời ngắn gọn.
- Được rồi, … vậy hai vị đây là …? – Lio nhìn sang hai cô gái đàng sau Touch.
- À … đây là Ninya, cô ấy là miêu nhân, còn đây là Eri, như anh thấy cô ấy là Elf. Và người này là? – Touch giới thiệu hai cô gái sau lưng mình.
- Đây là Mocchi, cậu ấy là một Anh Hùng tập sự. – Lio nói với giọng chán chường.
- Anh có thể thôi cái cách nói đó khi nói về tôi không? – Mocchi cảm thấy bị xúc phạm.
- Tôi nói sai à? – Lio vặn ngược.
- …
- E hèm … chúng ta có thể vào chuyện chính rồi chứ? Chúng tôi đã giao thứ cần giao, và chúng tôi sẽ nhận được gì? – Touch thẳng thắng nói.
- Chưa được đâu. Nhiệm vụ của anh chưa hết.
- Ý ngài là?
- Bây giờ, ba người các cậu sẽ đi cùng chúng tôi đến phía nam.
- Phía nam? Đừng nói là Thánh Địa Phương Nam. – Touch chớp mắt, tráng nhăn lại, thận trọng hỏi.
- Phải.
- Thế sao tôi lại “dính” vào vụ này? – Mocchi chen vào.
- Vì “ngài” là “anh hùng” – Lio cố tình nhấn mạnh từ ngài và anh hùng.
- Tướng quân, ngài … - Mocchi tức đến nói không nên lời.
Lúc này có hai người đang ngồi im lặng với tâm trạng rối bời.
==========================================================
Lộc cộc … âm thanh xe ngựa vang lên đều đều trên con đường xuyên quốc gia. Sau một chặng đường dài năm ngày, họ đã đến một cánh rừng lớn nơi phương nam của vương quốc Laventer.
Nơi đây vốn là một khu rừng nguyên sinh, và vùng đồng cỏ lớn với vô số hầm ngục và quái vật cấp cao. Về đêm bon quái vật ở đây còn mạnh hơn nữa. Có thể coi vùng đất này là nơi tuyệt vời cho những ai muốn tự sát. Nơi đây đã có hàng trăm nhóm mao hiểm gia và thám hiểm gia một đi không trở lại. Nó là nơi đáng sợ nhất của vương quốc Laventer này.
Tuy nhiên, khi đến đây nhóm của Touch lại thấy một thứ vô cùng bất bình thường, mà vốn dĩ nó không thể ở đó. Một căn nhà đang ở đó, ngay phía trước khu rừng. Và phía trước căn nhà có một người vận y phục đen với song kiếm mang sau lưng và một nữ ám sát giả đang đứng chờ.
Ngay khi đến đây, Touch và Lio nhân ra ngay người đó và nâng mức cảnh giác của bản thân lên cao nhất. Thận trọng, họ tiến tới căn nhà, theo sau là Mocchi, Ninya và Eri vẫn chưa hiểu gì.
Im lặng, hai bên giáp mặt nhau. Touch bắt đầu quan sát đối tượng mà mình chưa gặp qua
(ám sát gia … nhưng … sao cô ta không ẩn thân mà lại lộ diện thế này? Trừ phi …) – Touch dò xét từ những kiến thức của bản thân.
Hai người này không ai khác, chính là Avata và Kira.
- Vào trong. – một cách gắn gọn Avata đi vào mặc kệ những người khác.
- Nghe rồi đó, vào đi. – Kira hằn hộc đi vào.
Nhóm của Touch cũng im lặng đi theo sau.
Bên trong căn nhà khá đơn giản, một bộ bàn tròn và bình tách trà ở giữa. Hai bên trái phải là hai cửa sổ đối xứng nhau. Bên phải, cạnh cửa sổ có một tủ thảo dược lớn. Bên trên đều có dán nhãn tên của mỗi loại thảo dược. Đối diện cổng vào là cầu thang xoắn dẫn lên tầng trên.
Avata đang ngồi đợi ở chỗ chiếc bàn tròn. Đợi tất cả ngồi xuống cậu bắt đầu nói.
- Có gì thắc mắc thì cứ nói.
Không để không gian yên lặng quá lâu, Touch lên tiếng ngay
- Thánh Địa Phương Nam là gì? Và tại sao chúng tôi lại phải tới đó? Nó có liên quan gì đến các vị thần.
- Hỏi rất hay. Thánh Địa Phương Nam chỉ là cái tên cường điệu thôi, tên thật của nó là Hầm Ngục Lười Biến, những ai tới đó đều có lí do riêng … mà đại loại là để mạnh hơn hay vì gia đình bạn bè v.v.. Nó rất là liên quan đến các vị thần, vì người canh giữ nó là hai vị thần bị ám hại. Một là người ta đã nói với ngươi Thần Ánh Sáng và hai là Thần Bóng Tối.
- Thế điều gì khiến cho ngươi kéo chúng ta vào chuyện này? – Lio chen vào.
- Ngươi không muốn giúp cho tên què quặt này mạnh hơn à? – Avata liếc sang Mocchi.
- Này nói gì đấy? – Mocchi cảm thấy mình bị xem thường không khỏi bực mình.
- Mocchi, không được lỗ mãn. – Lio chắn tay trước mặt Mocchi. Mocchi hằn hộc ngồi xuống.
- Thế vẫn chưa đủ thuyết phục. – Lio quay sang Avata.
- Đại tướng quân, ngài có nghĩ đám cổ long chỉ bay đi và giết người không lí do à?
- … - con ngươi Lio hơi mở ra, nét mặt thoáng biểu hiện sự hoảng hốt. Nhưng anh nhanh chống giấu nó đi.
- Thôi! Có gì thì tự trao đổi với nhau đi, cô nàng này sẽ hướng dẫn các người vài điều cơ bản trước khi vào Hầm Ngục Lười Biến. À, nói trước là đừng có làm gì cô ấy đấy nếu không cô ta sẽ giết tôi mất. AHAHAHAHA …
Avata rời đi, Touch và nhóm bạn nhìn theo nhưng thâm tâm họ cảm thấy rối bời khi người kéo họ đến lại bỏ đi như chưa có gì sảy ra.
#huhu bí ý tưởng rồi, từ từ sẽ có
cạn lời, cạn ý.
mà không sao. từ từ khoai sẽ nhừ
THÂN
Đặng Bảo Bình
Touch cùng hai cô gái đã đến thủ đô của vương quốc Laventer. Họ đã di chuyên nhanh đến Trăng Máu và gặp Lio ở đó.
- Vậy cậu là Touch? – Lio nhìn thẳng vào Touch sau khi đọc xong lá thư.
- Vâng. – Touch trả lời ngắn gọn.
- Được rồi, … vậy hai vị đây là …? – Lio nhìn sang hai cô gái đàng sau Touch.
- À … đây là Ninya, cô ấy là miêu nhân, còn đây là Eri, như anh thấy cô ấy là Elf. Và người này là? – Touch giới thiệu hai cô gái sau lưng mình.
- Đây là Mocchi, cậu ấy là một Anh Hùng tập sự. – Lio nói với giọng chán chường.
- Anh có thể thôi cái cách nói đó khi nói về tôi không? – Mocchi cảm thấy bị xúc phạm.
- Tôi nói sai à? – Lio vặn ngược.
- …
- E hèm … chúng ta có thể vào chuyện chính rồi chứ? Chúng tôi đã giao thứ cần giao, và chúng tôi sẽ nhận được gì? – Touch thẳng thắng nói.
- Chưa được đâu. Nhiệm vụ của anh chưa hết.
- Ý ngài là?
- Bây giờ, ba người các cậu sẽ đi cùng chúng tôi đến phía nam.
- Phía nam? Đừng nói là Thánh Địa Phương Nam. – Touch chớp mắt, tráng nhăn lại, thận trọng hỏi.
- Phải.
- Thế sao tôi lại “dính” vào vụ này? – Mocchi chen vào.
- Vì “ngài” là “anh hùng” – Lio cố tình nhấn mạnh từ ngài và anh hùng.
- Tướng quân, ngài … - Mocchi tức đến nói không nên lời.
Lúc này có hai người đang ngồi im lặng với tâm trạng rối bời.
==========================================================
Lộc cộc … âm thanh xe ngựa vang lên đều đều trên con đường xuyên quốc gia. Sau một chặng đường dài năm ngày, họ đã đến một cánh rừng lớn nơi phương nam của vương quốc Laventer.
Nơi đây vốn là một khu rừng nguyên sinh, và vùng đồng cỏ lớn với vô số hầm ngục và quái vật cấp cao. Về đêm bon quái vật ở đây còn mạnh hơn nữa. Có thể coi vùng đất này là nơi tuyệt vời cho những ai muốn tự sát. Nơi đây đã có hàng trăm nhóm mao hiểm gia và thám hiểm gia một đi không trở lại. Nó là nơi đáng sợ nhất của vương quốc Laventer này.
Tuy nhiên, khi đến đây nhóm của Touch lại thấy một thứ vô cùng bất bình thường, mà vốn dĩ nó không thể ở đó. Một căn nhà đang ở đó, ngay phía trước khu rừng. Và phía trước căn nhà có một người vận y phục đen với song kiếm mang sau lưng và một nữ ám sát giả đang đứng chờ.
Ngay khi đến đây, Touch và Lio nhân ra ngay người đó và nâng mức cảnh giác của bản thân lên cao nhất. Thận trọng, họ tiến tới căn nhà, theo sau là Mocchi, Ninya và Eri vẫn chưa hiểu gì.
Im lặng, hai bên giáp mặt nhau. Touch bắt đầu quan sát đối tượng mà mình chưa gặp qua
(ám sát gia … nhưng … sao cô ta không ẩn thân mà lại lộ diện thế này? Trừ phi …) – Touch dò xét từ những kiến thức của bản thân.
Hai người này không ai khác, chính là Avata và Kira.
- Vào trong. – một cách gắn gọn Avata đi vào mặc kệ những người khác.
- Nghe rồi đó, vào đi. – Kira hằn hộc đi vào.
Nhóm của Touch cũng im lặng đi theo sau.
Bên trong căn nhà khá đơn giản, một bộ bàn tròn và bình tách trà ở giữa. Hai bên trái phải là hai cửa sổ đối xứng nhau. Bên phải, cạnh cửa sổ có một tủ thảo dược lớn. Bên trên đều có dán nhãn tên của mỗi loại thảo dược. Đối diện cổng vào là cầu thang xoắn dẫn lên tầng trên.
Avata đang ngồi đợi ở chỗ chiếc bàn tròn. Đợi tất cả ngồi xuống cậu bắt đầu nói.
- Có gì thắc mắc thì cứ nói.
Không để không gian yên lặng quá lâu, Touch lên tiếng ngay
- Thánh Địa Phương Nam là gì? Và tại sao chúng tôi lại phải tới đó? Nó có liên quan gì đến các vị thần.
- Hỏi rất hay. Thánh Địa Phương Nam chỉ là cái tên cường điệu thôi, tên thật của nó là Hầm Ngục Lười Biến, những ai tới đó đều có lí do riêng … mà đại loại là để mạnh hơn hay vì gia đình bạn bè v.v.. Nó rất là liên quan đến các vị thần, vì người canh giữ nó là hai vị thần bị ám hại. Một là người ta đã nói với ngươi Thần Ánh Sáng và hai là Thần Bóng Tối.
- Thế điều gì khiến cho ngươi kéo chúng ta vào chuyện này? – Lio chen vào.
- Ngươi không muốn giúp cho tên què quặt này mạnh hơn à? – Avata liếc sang Mocchi.
- Này nói gì đấy? – Mocchi cảm thấy mình bị xem thường không khỏi bực mình.
- Mocchi, không được lỗ mãn. – Lio chắn tay trước mặt Mocchi. Mocchi hằn hộc ngồi xuống.
- Thế vẫn chưa đủ thuyết phục. – Lio quay sang Avata.
- Đại tướng quân, ngài có nghĩ đám cổ long chỉ bay đi và giết người không lí do à?
- … - con ngươi Lio hơi mở ra, nét mặt thoáng biểu hiện sự hoảng hốt. Nhưng anh nhanh chống giấu nó đi.
- Thôi! Có gì thì tự trao đổi với nhau đi, cô nàng này sẽ hướng dẫn các người vài điều cơ bản trước khi vào Hầm Ngục Lười Biến. À, nói trước là đừng có làm gì cô ấy đấy nếu không cô ta sẽ giết tôi mất. AHAHAHAHA …
Avata rời đi, Touch và nhóm bạn nhìn theo nhưng thâm tâm họ cảm thấy rối bời khi người kéo họ đến lại bỏ đi như chưa có gì sảy ra.
#huhu bí ý tưởng rồi, từ từ sẽ có
cạn lời, cạn ý.
mà không sao. từ từ khoai sẽ nhừ
THÂN
Đặng Bảo Bình
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.