Chương 20: Tai nạn ngày giông bão
Tạ Lan
04/02/2024
Lần đầu tiên hắn để cho một người phụ nữ cầm lái đưa cô về nhà. Nhìn thoáng qua có chút quen thuộc không kìm được liền thốt lên lời.
" Cô là người lần trước đưa Hán Lập Thành về nhà lúc say sỉn đúng không? "
Nếu là người khác thấy cảnh đó có lẽ đã lên cơn ghen sôi máu, người đàn ông ưu tú như vậy lại dan díu với người phụ nữ khác bên ngoài.
Nhưng với Thiên Kha Nguyệt cô chẳng khác nào quà tặng mà ông trời ban cho, nếu cô gái xinh đẹp này khiến Hán Lập Thành vừa lòng chẳng phải cô sẽ được thả ra hay sao.
Uông Nhĩ Đình gật nhẹ tiếp tục lái xe cẩn trọng, đôi mắt long lanh của Thiên Kha Nguyệt không giấu được tham vọng trong lòng khiến Hán Lập Thành nhìn thấu.
" Ngồi sát lại đây. "
" Không thích. "
Một tay kéo cô sát lại, va vào da thịt mềm mại. Cô vùng vẫy ngồi dịch ra xa càng bị hắn kéo lại giữ chặt hơn.
Đầu cô lúc này chỉ mong sao Uông Nhĩ Đình nhìn thấy ghen tức mà ra tay giúp đỡ Thiên Kha Nguyệt cô trong hoàn cảnh chó chết này. Thế nhưng, khi ngước lên nhìn tấm gương phản chiếu gương mặt mỉm cười của Uông Nhĩ Đình cô liền bỏ cuộc.
Nắm bắt tình hình nhanh chóng, sợ rằng người của Hán Lập Thành hiểu lầm mình là tiểu tam xen ngang phá vỡ mối quan hệ của hai người. Uông Nhĩ Đình bối rối giải thích bản thân chỉ là trợ lý thân cận của Hán Lập Thành không hơn không kém.
Nghe giọng điệu có vẻ thật lòng, Thiên Kha Nguyệt thở dài sầu não. Tia hy vọng duy nhất vừa lóe lên liền vụt tắt tức khắc.
" Rẽ vào siêu thị đi. "
" Dạ. "
Cô không nghe lầm đó chứ? Tổng tài ngàn vàng chỉ việc ngồi ăn hưởng thụ sau ngày dài trên công ty mệt mỏi cũng có mặt ưa mua sắm thực phẩm thế này sao?
Còn tưởng là bản thân nghe nhầm, thế mà bàn tay hắn đã lôi theo cô một mạch vào trong siêu thị rộng lớn. Hắn kéo xe đẩy về phía cô ra hiệu theo sau hắn.
" Anh coi tôi là người hầu đó hả?? "
" Nhanh cái chân lên. "
Đúng ra là cô vừa mới được xuất viện đấy, hắn tính đòi lại sự thư dãn của cô trong suốt 3 tháng qua chuyển qua sai vặt rồi?
Lả lướt quanh khu hoa quả sạch rồi đến khóm hoa tươi, hắn lựa chọn kĩ càng từng chút một. Soi xét mất một lúc lâu mới quyết định mua. Xong xuôi mọi việc cô mới lê lết theo chân hắn, chỉ đi theo hắn lượn khắp siêu thị thôi cũng làm cô mệt bở cả hơi tai.
Nhăn nhó leo lên xe về thẳng nhà rồi lại thấy hắn quay về công ty.
" Tôi có việc rồi, cô vào nhà nghỉ ngơi đàng hoàng cho tôi. "
Chẳng trách đột nhiên lại để trợ lý thân cận tới đón, ra là bận công việc trên công ty mới thuận đường đón cô ra viện.
Bị đám vệ sĩ vây quanh, miệng luôn chắc nịnh sẽ theo sát cô cho đến tận lúc nghỉ ngơi. Ăn xong bữa tối rồi nhàn nhã bước lên phòng đánh một giấc thật ngon.
Vừa sáng trở mắt đã thấy trong nhà mang bầu không khí kì lạ, người hầu tất bật dọn dẹp phân chia công việc vào một căn phòng nhỏ.
Thắc mắc hành động kì lạ của Hán Lập Thành hôm qua cuối cùng cũng có lời giải đáp rồi. Hôm nay chính là ngày giỗ của Vi Mộng Ly, đống đồ hắn mua hôm qua soi xét tỉ mỉ đến vậy cũng là để thắp hương cho người hắn yêu.
Cả căn nhà đặc biệt dành riêng một phòng cho Vi Mộng Ly để tưởng nhớ, cô đúng là cạn lời để nói chỉ biết mò xuống bếp tìm đồ ăn sáng.
Bầu trời đen xám xịt phía bên ngoài như báo về một trận mưa lớn. Ngồi nhìn lại nhớ đến ngày cô yên vị chờ đợi một người, vì hạt mưa tạt liên tiếp vào mặt đường tạo ra tiếng rơi lộp bộp.
Kỉ niệm hai năm không được hưởng ứng trọn vẹn, cái chết bất chợt của Cố Minh Triết như sét đánh ngang tai khiến toàn thân run rẩy.
Vừa nghĩ tới liền bay bay vài hạt mưa nhỏ rồi kéo xuống nặng nề thành cơn bão lớn. Giờ này Hán Lập Thành ở bên ngoài thăm mộ có khác nào bầu bạn với mưa.
" Sao mình phải lo cho tên điên đó? Mặc xác hắn. "
Cô mặc kệ chẳng buồn lo lắng, phi ra phòng khách ôm bỏng ngô xem ti vi. Ngồi xem phim giải tỏa tâm trạng hẳn, miệng cười khúc khích phân đoạn hài hước trong màn hình lớn.
Đang đến khúc cao trào thì đứt đoạn bởi quảng cáo, cô mất hứng nhai bỏng ngô một đống bỏ vào miệng. Nhận ra bàn tay chạm đáy hộp bỏng ngô cô đành đứng dậy đi lấy thêm.
Tay ôm trong lòng đống đồ ăn vặt mà thỏa mãn, không có Hán Lập Thành ở đây đúng là thời khắc tuyệt vời.
Tin tức phát ra từ phía ti vi khiến cô tò mò phóng nhanh đứng trước màn hình chiếu. Một chiếc xe ô tô không may đâm vào gốc cây lớn khiến cho người lái chết ngay tại chỗ.
Cô giật mình làm rơi đống đồ vừa cầm trong tay trong cơn hốt hoảng, chiếc xe phiên bản giới hạn đó không phải là của Hán Lập Thành sao?
Nhớ lại cách hắn chăm sóc tỉ mỉ lúc cô đau ốm, dù tên chết tiệt đó khiến cô ghét cay ghét đắng nhưng cô chưa bao giờ mong một ngày hắn ta chết ngay trước mắt cô như thế này.
" Cô là người lần trước đưa Hán Lập Thành về nhà lúc say sỉn đúng không? "
Nếu là người khác thấy cảnh đó có lẽ đã lên cơn ghen sôi máu, người đàn ông ưu tú như vậy lại dan díu với người phụ nữ khác bên ngoài.
Nhưng với Thiên Kha Nguyệt cô chẳng khác nào quà tặng mà ông trời ban cho, nếu cô gái xinh đẹp này khiến Hán Lập Thành vừa lòng chẳng phải cô sẽ được thả ra hay sao.
Uông Nhĩ Đình gật nhẹ tiếp tục lái xe cẩn trọng, đôi mắt long lanh của Thiên Kha Nguyệt không giấu được tham vọng trong lòng khiến Hán Lập Thành nhìn thấu.
" Ngồi sát lại đây. "
" Không thích. "
Một tay kéo cô sát lại, va vào da thịt mềm mại. Cô vùng vẫy ngồi dịch ra xa càng bị hắn kéo lại giữ chặt hơn.
Đầu cô lúc này chỉ mong sao Uông Nhĩ Đình nhìn thấy ghen tức mà ra tay giúp đỡ Thiên Kha Nguyệt cô trong hoàn cảnh chó chết này. Thế nhưng, khi ngước lên nhìn tấm gương phản chiếu gương mặt mỉm cười của Uông Nhĩ Đình cô liền bỏ cuộc.
Nắm bắt tình hình nhanh chóng, sợ rằng người của Hán Lập Thành hiểu lầm mình là tiểu tam xen ngang phá vỡ mối quan hệ của hai người. Uông Nhĩ Đình bối rối giải thích bản thân chỉ là trợ lý thân cận của Hán Lập Thành không hơn không kém.
Nghe giọng điệu có vẻ thật lòng, Thiên Kha Nguyệt thở dài sầu não. Tia hy vọng duy nhất vừa lóe lên liền vụt tắt tức khắc.
" Rẽ vào siêu thị đi. "
" Dạ. "
Cô không nghe lầm đó chứ? Tổng tài ngàn vàng chỉ việc ngồi ăn hưởng thụ sau ngày dài trên công ty mệt mỏi cũng có mặt ưa mua sắm thực phẩm thế này sao?
Còn tưởng là bản thân nghe nhầm, thế mà bàn tay hắn đã lôi theo cô một mạch vào trong siêu thị rộng lớn. Hắn kéo xe đẩy về phía cô ra hiệu theo sau hắn.
" Anh coi tôi là người hầu đó hả?? "
" Nhanh cái chân lên. "
Đúng ra là cô vừa mới được xuất viện đấy, hắn tính đòi lại sự thư dãn của cô trong suốt 3 tháng qua chuyển qua sai vặt rồi?
Lả lướt quanh khu hoa quả sạch rồi đến khóm hoa tươi, hắn lựa chọn kĩ càng từng chút một. Soi xét mất một lúc lâu mới quyết định mua. Xong xuôi mọi việc cô mới lê lết theo chân hắn, chỉ đi theo hắn lượn khắp siêu thị thôi cũng làm cô mệt bở cả hơi tai.
Nhăn nhó leo lên xe về thẳng nhà rồi lại thấy hắn quay về công ty.
" Tôi có việc rồi, cô vào nhà nghỉ ngơi đàng hoàng cho tôi. "
Chẳng trách đột nhiên lại để trợ lý thân cận tới đón, ra là bận công việc trên công ty mới thuận đường đón cô ra viện.
Bị đám vệ sĩ vây quanh, miệng luôn chắc nịnh sẽ theo sát cô cho đến tận lúc nghỉ ngơi. Ăn xong bữa tối rồi nhàn nhã bước lên phòng đánh một giấc thật ngon.
Vừa sáng trở mắt đã thấy trong nhà mang bầu không khí kì lạ, người hầu tất bật dọn dẹp phân chia công việc vào một căn phòng nhỏ.
Thắc mắc hành động kì lạ của Hán Lập Thành hôm qua cuối cùng cũng có lời giải đáp rồi. Hôm nay chính là ngày giỗ của Vi Mộng Ly, đống đồ hắn mua hôm qua soi xét tỉ mỉ đến vậy cũng là để thắp hương cho người hắn yêu.
Cả căn nhà đặc biệt dành riêng một phòng cho Vi Mộng Ly để tưởng nhớ, cô đúng là cạn lời để nói chỉ biết mò xuống bếp tìm đồ ăn sáng.
Bầu trời đen xám xịt phía bên ngoài như báo về một trận mưa lớn. Ngồi nhìn lại nhớ đến ngày cô yên vị chờ đợi một người, vì hạt mưa tạt liên tiếp vào mặt đường tạo ra tiếng rơi lộp bộp.
Kỉ niệm hai năm không được hưởng ứng trọn vẹn, cái chết bất chợt của Cố Minh Triết như sét đánh ngang tai khiến toàn thân run rẩy.
Vừa nghĩ tới liền bay bay vài hạt mưa nhỏ rồi kéo xuống nặng nề thành cơn bão lớn. Giờ này Hán Lập Thành ở bên ngoài thăm mộ có khác nào bầu bạn với mưa.
" Sao mình phải lo cho tên điên đó? Mặc xác hắn. "
Cô mặc kệ chẳng buồn lo lắng, phi ra phòng khách ôm bỏng ngô xem ti vi. Ngồi xem phim giải tỏa tâm trạng hẳn, miệng cười khúc khích phân đoạn hài hước trong màn hình lớn.
Đang đến khúc cao trào thì đứt đoạn bởi quảng cáo, cô mất hứng nhai bỏng ngô một đống bỏ vào miệng. Nhận ra bàn tay chạm đáy hộp bỏng ngô cô đành đứng dậy đi lấy thêm.
Tay ôm trong lòng đống đồ ăn vặt mà thỏa mãn, không có Hán Lập Thành ở đây đúng là thời khắc tuyệt vời.
Tin tức phát ra từ phía ti vi khiến cô tò mò phóng nhanh đứng trước màn hình chiếu. Một chiếc xe ô tô không may đâm vào gốc cây lớn khiến cho người lái chết ngay tại chỗ.
Cô giật mình làm rơi đống đồ vừa cầm trong tay trong cơn hốt hoảng, chiếc xe phiên bản giới hạn đó không phải là của Hán Lập Thành sao?
Nhớ lại cách hắn chăm sóc tỉ mỉ lúc cô đau ốm, dù tên chết tiệt đó khiến cô ghét cay ghét đắng nhưng cô chưa bao giờ mong một ngày hắn ta chết ngay trước mắt cô như thế này.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.