Chương 77
Điệp Chi Linh
12/04/2021
Trình Hạ bị đánh thức bởi tiếng chuông điện thoại, lúc tỉnh dậy, phát hiện bản thân đang nằm trong lòng Bùi Thiệu Trạch, cánh tay của Alpha nhẹ nhàng ôm eo cậu, còn mặt cậu đang áp vào lồng ngực săn chắc của anh. Mùi tin tức tố quen thuộc trên thân thể đối phương xộc vào mũi, cậu có thể nghe rõ nhịp tim đều đặn truyền tới từ lồng ngực mạnh mẽ kia.
Chuông điện thoại reo không ngừng, Bùi Thiệu Trạch rất nhanh cũng tỉnh lại. Thấy thiếu niên trong lòng đang ngẩng đầu nhìn mình với đôi mắt ngái ngủ, Bùi Thiệu Trạch khẽ nhếch môi cười, ghé qua hôn một cái lên trán cậu, thấp giọng nói: “Để anh lấy giúp em.”
Bùi Thiệu Trạch nhìn xung quanh, nhanh chóng phát hiện quần áo của Trình Hạ bỏ trên sofa.
Tối qua khi anh ôm Trình Hạ lên giường, tiện tay quăng quần áo ở đó. Alpha trải qua kỳ mẫn cảm, toàn thân uể oải, sau khi Trình Hạ bị đánh dấu cũng choáng váng, hai người ôm nhau ngủ trong chăn, nếu không có cuộc gọi này, không biết chừng sẽ ngủ tới tận trưa.
Bùi Thiệu Trạch mang quần áo lại cho Trình Hạ, liếc nhìn hiển thị trên màn hình điện thoại, anh chuyển cho cậu: “Là điện thoại của ba em.”
Trình Hạ lập tức tỉnh cả ngủ, nhanh chóng nhận cuộc gọi, nhẹ thưa: “Alo, ba à.”
Trình Dịch Minh tức giận tới nỗi giọng nói cũng run rẩy: “Trình Hạ, ba biết cả rồi!”
Trình Hạ chột dạ sờ chỗ gáy bị cắn: “Ba, sao ba lại biết…”
Trình Dịch Minh nổi giận đùng đùng: “Trên mạng chỗ nào cũng truyền tin, không ngờ tên súc sinh Triệu Văn Tu kia dám hãm hại con! Sao con lại không nói cho ba mẹ biết? Từ việc lúc đầu bị Triệu Văn Tu chuốc thuốc, con giấu chúng ta, sau này lại là chuyện bị thương phải nằm viện cũng giấu nhà? Ba với mẹ con chẳng hay biết gì, con vậy mà lại phải chịu nhiều thiệt thòi đến vậy!”
Thì ra cha mình đang nói đến việc này. Trình Hạ vội vàng an ủi: “Ba, ba đừng kích động quá, không phải ba còn có bệnh tim sao? Con sợ làm ba bị kích thích nên mới không nói ra. Vụ thuốc giải phóng tin tức tố kia Bùi tổng cũng đã giúp đỡ giải quyết ổn thỏa rồi, lần quay phim bị thương bác sĩ cũng nói là miệng vết thương rất nông, không nghiêm trọng chút nào hết, con không muốn ba lo lắng nên mới không nói… Ba đừng nghĩ nhiều mà, mọi chuyện đã được giải quyết hết rồi, bây giờ con rất ổn.”
Giang Quỳnh tiếp lấy điện thoại: “Cũng may là đã giải quyết xong hết, mẹ đọc bình luận trên mạng, mấy người đó mắng con thật sự rất khó nghe. Hạ Hạ, chúng ta muốn qua đó thăm con, có phải con vẫn còn quay phim ở Á An không, liệu có tiện qua tham ban không?”
“Đã đóng máy rồi ạ, hai người không cần tới tham ban đâu.” Trình Hạ thốt lên. Hôm qua cậu vừa bị Alpha đánh dấu, nếu cha mẹ mà đến thăm cậu, chuyện này nhất định không giấu nổi, cậu không biết phải giải thích với họ thế nào nữa.
Chính vào lúc này, bả vai chợt được một bàn tay nhẹ nhàng khoác lấy, Trình Hạ nghi hoặc ngẩng đầu, bắt gặp ánh mắt ôn hòa của Bùi Thiệu Trạch. Người đàn ông ghé vào tai cậu, thấp giọng nói: “Để họ qua đây đi, hai người nhất định rất lo cho em.”
Trình Hạ nhanh chóng che loa điện thoại, đỏ mặt nói: “Nhưng mà, em bị anh đánh dấu rồi, giờ trên người chỉ toàn là mùi của anh thôi, cha mẹ em chắc chắn sẽ phát hiện ra có điểm không đúng, em…”
Bùi Thiệu Trạch nhẹ nhàng xoa đầu thiếu niên: “Đừng sợ, để anh giải thích cho.”
Trình Hạ ngơ ngác: “Anh, anh giải thích?”
Gương mặt Bùi Thiệu Trạch rất thản nhiên: “Em không định giới thiệu bạn trai với cha mẹ hay sao?”
Trình Hạ: “…”
Lúc này đã gặp phụ huynh không phải là sớm quá rồi hay sao? Nhưng mà hôm qua anh đã đánh dấu cậu, nếu hai người quyết định ở cùng nhau, vậy gặp phụ huynh cũng coi như hợp tình hợp lý nhỉ? Nghĩ tới đây, Trình Hạ nhấc điện thoại lên nói: “Mẹ, để con nói với người đại diện một tiếng, ba mẹ tới đây đi, lát nữa con gửi vị trí khách sạn cho hai người.”
Sau khi tắt điện thoại, Bùi Thiệu Trạch gửi địa điểm qua cho Trình Hạ, nói: “Anh mời cô và chú ăn cơm, em trực tiếp gửi vị trí nhà hàng cho họ là được. Trước đây anh từng ăn ở nhà hàng tư nhân này, vị trí rất kín đáo, không có paparazzi tới lui.”
Trình Hạ ngoan ngoãn gật đầu, gửi định vị qua wechat cho mẹ, hẹn 12 giờ trưa gặp nhau tại nhà hàng.
Cất điện thoại đi rồi, hai người nhìn nhau một lát, Trình Hạ hơit ngượng ngùng: “Anh thực sự định gặp cha mẹ em sao?”
Ánh mắt Bùi Thiệu Trạch dịu dàng: “Anh đã đánh dấu em rồi, sau này em chính là của anh, anh cũng nên làm quen cha mẹ em, nói với hai người anh sẽ chăm sóc con trai họ thật tốt.”
Tuyến thể sau gáy không biết có phải bị ảnh hưởng bởi Bùi Thiệu Trạch hay không, đột nhiên giật lên, cùng với tiếng tim đập “thình thịch” dần hòa hợp thành một. Toàn thân Trình Hạ đều nhuốm mùi vị của Alpha, ở bên cạnh Alpha, cậu chỉ cảm thấy vô cùng an tâm.
Nghĩ tới đây, Trình Hạ chủ động ôm Bùi Thiệu Trạch, nói: “Thực ra, bây giờ em chưa hoàn toàn thuộc về anh, đánh dấu tạm thời có thể bị đè lên, cũng không duy trì được lâu…”
Bùi Thiệu Trạch lập tức nhướng mày: “Ghi đè?”
Xem ra anh Bùi học kém đến mức cái lớp học này cũng không nghe bài cẩn thận? Trình Hạ nhẫn nại giải thích: “Khi Omega bị bất kì Alpha nào đó đánh dấu tạm thời, trong thời gian tiếp theo trên người sẽ có mùi của Alpha đó, nếu lúc này mà có một Alpha khác lại đánh dấu, vậy thì sẽ che mất tin tức tố vốn có. Vì vậy sau khi Omega chia tay với Alpha, vẫn có thể tìm người yêu mới…”
Bùi Thiệu Trạch kéo Trình Hạ vào lòng, nghiêm túc nhìn cậu, giọng nói lạnh lùng: “Em định để Alpha khác ghi đè lên dấu tôi đánh?”
Bản năng sinh tồn của Trình Hạ tăng vọt, vội vàng lắc đầu: “Em chỉ lấy ví dụ thế thôi. Đánh dấu trọn đời thì sẽ không bị ghi đè nữa.”
“Ừm… Đánh dấu trọn đời…” Bùi Thiệu Trạch chìm vào trầm tư.
Thế giới ABO thật phiền phức quá thể, đánh dấu lại còn có đến mấy loại? Cắn sau gáy chỉ là tạm thời, hết hiệu lực có thể bị ghi đè, sao anh có thể cho phép Alpha khác cướp đi quyền sở hữu của anh đối với Trình Hạ được? Đánh dấu trọn đời sẽ không bị ghi đè, nghe như là permanent version* vậy.
*Phiên bản vĩnh viễn =]]]]
Xem ra anh phải quay lại nghiên cứu cẩn thận xem cái vụ đánh dấu trọn đời này là thế nào, tìm thời cơ thích hợp làm cho Trình Hạ con dấu phiên bản vĩnh viễn mới được.
Trình Hạ thấy anh Bùi vẻ mặt nghiêm túc chìm vào suy ngẫm, cậu cố gắng nhịn cười — Anh Bùi, tiết lý thuyết em chỉ phổ cập cho anh đến đây thôi, nếu anh vẫn còn không biết làm thế nào để đánh dấu trọn đời, đến khi thực hành em cũng có thể trực tiếp dạy anh.
Khoảnh khắc tiếp theo, trước mắt Trình Hạ là một trận cuồng quay, Bùi Thiệu Trạch ôm cậu vào lòng, mạnh mẽ hôn cậu.
Như thể đang biểu đạt sự bất mãn với việc ‘đánh dấu tạm thời có thể bị ghi đè’, nụ hôn lần này của Alpha rất bá đạo, mang đầy tính chiếm hữu, Trình Hạ bị hôn đến mức toàn thân mềm nhũn, cho tới khi cậu liên tục bảo đảm ‘sẽ không để ai ghi đè lên đánh dấu này’, Bùi Thiệu Trạch mới tha cho cậu.
12 giờ trưa, sau khi xin nghỉ với người đại diện, Trình Hạ đeo khẩu trang, kính râm và đội mũ, đi thang máy khách sạn xuống tầng hầm để xe.
Bùi Thiệu Trạch đứng đợi cạnh xe, nhìn thấy Trình Hạ thì giúp cậu mở cửa.
Hôm nay Bùi Thiệu Trạch ăn mặc rất chỉnh tề, trên người là bộ đồ vest phẳng phiu đã được là ủi, còn đeo cà vạt màu xanh dương đậm, tóc được chải chuốt rất gọn gàng, giày da được lau sạch tới nỗi không dính một hạt bụi. Trình Hạ cười nói: “Chỉ là đi ăn riêng cùng nhau, có phải là đi họp đâu, cũng không cần mặc nghiêm chỉnh thế này chứ?”
Bùi Thiệu Trạch nghiêm túc nói: “Lần đầu gặp mặt, phải để lại ấn tượng tốt cho cô chú.”
Vóc dáng người đàn ông cao lớn, mặc âu phục làm tăng lên nét rắn rỏi anh tuấn. Trình Hạ đi tới trước mặt rồi ngước lên nhìn anh, ghé lại bông đùa: “Đẹp trai quá đi, anh có thể trực tiếp debut được rồi đó!”
Bùi Thiệu Trạch để Trình Hạ ngồi ghế sau, bảo chú Chung lái xe đi.
Xe rất nhanh đã tới nhà hàng tư nhân kia.
Bùi Thiệu Trạch thân là vãn bối, lúc dùng cơm đương nhiên phải đến trước, anh đưa Trình Hạ tới phòng số 1 đã được bao, không gian của nhà hàng tư nhân này rất tốt, trong sân có cầu nước nhỏ chảy róc rách, đình đài lầu tạ*, phong cách kiến trúc rất quyến rũ, bên trong nhà trang trí rất trang nhã cổ kính, trên bàn cà phê bằng gỗ còn có một bộ trà màu tím làm bằng đất sét rất tinh xảo, đẩy cửa sổ ra, bên ngoài đều là vườn hoa tươi tốt, hương thơm ngập tràn.
*Đình đài lầu tạ: Phong cách theo hướng cổ xưa, hình ảnh minh họa.
Cha mẹ Trình Hạ vẫn chưa tới, cậu nhắn tin cho mẹ, nói: “Mẹ ơi, đến thẳng phòng bao số 1 nhé.”
Giang Quỳnh trả lời: “Còn 5 phút nữa, sắp tới rồi.”
Bùi Thiệu Trạch từng tham gia rất nhiều hội nghị, bất kể quy mô lớn tới mức nào anh đều có năng lực làm tốt một cách bình tĩnh tự nhiên, nhưng hôm nay đi gặp phụ huynh của người yêu, anh lo lắng cha mẹ Trình Hạ không thích mình, tâm trạng hơi thấp thỏm.
Tuy nhiên anh nhanh chóng điều chỉnh lại biểu cảm, tự tay pha một ấm trà.
Một lúc sau, Trình Dịch Minh và Giang Quỳnh đi vào trong phòng.
Giang Quỳnh vừa nhìn thấy con trai thì gương mặt tràn ngập ý cười đi qua: “Hạ Hạ, một thời gian rồi không gặp, sao con lại gầy đi thế này!” Bà đi qua muốn ôm lấy con trai, kết quả phát hiện còn một người đàn ông đang ngồi bên cạnh con mình, động tác của Giang Quỳnh lập tức cứng ngắc.
Trình Dịch Minh cũng phát hiện có Alpha ngồi cạnh Trình Hạ, nghi hoặc hỏi: “Đây là…?”
Trình Hạ chủ động giới thiệu: “Đây là Bùi tổng của bọn con…”
Trình Dịch Minh bừng tỉnh: “Ồ ồ, xin chào Bùi tổng! Trước kia cậu từng gọi điện cho chúng tôi, sự việc lần này của Trình Hạ nhà tôi bị bàn tán khắp nơi, cũng nhờ có Bùi tổng giúp đỡ!” Dù gì cũng là ông chủ của con trai, thái độ của Trình Dịch Minh có dịu lại đôi chút.
Bùi Thiệu Trạch đứng dậy, chủ động đưa tay ra: “Cháu chào chú Trình, cô Giang, cháu là Bùi Thiệu Trạch.”
Trình Dịch Minh và Giang Quỳnh đều lịch sự bắt tay với anh, trong lòng nghi hoặc, chỉ là ăn một bữa cơm với con trai, sao cái vị Bùi tổng này cũng đi theo chứ.
Bùi Thiệu Trạch lễ phép rót trà cho hai người, nói: “Cô, chú, ngồi xuống trước đã.”
Hai người kéo ghế ra ngồi xuống.
Giang Quỳnh ngồi gần Trình Hạ, nhanh chóng phát hiện con trai có chỗ không đúng. Bà nuôi con ngần ấy năm, vô cùng quen thuộc với tin tức tố của con mình, nhưng hôm nay, vốn dĩ là hương cam ngọt ngào lại bị đè lên bởi một mùi mộc hương thanh lãnh. Bà nhìn sau gáy của Trình Hạ, quả nhiên ở đó có bôi một ít thuốc, nhưng vẫn có thể nhìn thấy rõ vết sưng tấy của việc bị cắn, cùng các dấu răng rõ ràng để lại trên da.
Giang Quỳnh biến sắc: “Hạ hạ, con bị đánh dấu rồi?”
Trình Dịch Minh nghe tới đấy, lập tức quát lên một tiếng: “Là tên khốn kiếp nào làm?!”
Bùi Thiệu Trạch: “…”
Chính là cái người ngồi trước mặt chú đây.
Trình Dịch Minh nhìn Trình Hạ với vẻ mặt hận không rèn sắt thành thép: “Không phải ba đã nói với con rồi hay sao, tuổi con còn nhỏ, vẫn chưa tới 20, phải lấy sự nghiệp làm trọng, không được tùy tiện yêu đương với Alpha ở trong giới giải trí! TẠI SAO CON LẠI KHÔNG NGHE LỜI NHƯ VẬY!”
Bùi Thiệu Trạch: “…”
Đây mới đúng là ngữ khí của cha già này dạy con này. Lúc trước mình dạy dỗ Trình Hạ, lời thoại cũng không khác Trình Dịch Minh lắm.
Trình Hạ cũng nhớ lại lúc Bùi Thiệu Trạch dùng mấy lời y hệt để dạy dỗ cậu, không tự chủ được mà đỏ mặt cắt ngang lời cha mình: “Ba, con đã lớn rồi, gặp được người mình thích, tại sao lại không được yêu người ta?”
Trình Dịch Minh trầm mặt: “Con mới 19 tuổi, không trau dồi nâng cao khả năng diễn xuất cho tốt, mới tí tuổi đầu đã tùy tiện để Alpha đánh dấu, loại chuyện này nếu bị đồn ra ngoài, con định giải thích ra sao? Con còn chê lúc trước con bị bôi xấu bởi đám antifan ồ ạt kia chưa đủ đáng sợ hay sao?”
Giang Quỳnh nhận thấy có người ngoài ở đây, vội vàng thúc cánh tay chồng mình, đè giọng nói: “Bùi tổng vẫn còn ở đây này, có chuyện gì thì về nhà hãy nói.”
Bùi Thiệu Trạch đột nhiên chen vào: “Vẫn nên nói rõ ràng thì hơn. Cô chú, là cháu đánh dấu Trình Hạ.”
Trình Dịch Minh:“???”
Giang Quỳnh:“…”
Vẻ mặt hai người đồng loạt cứng ngắc, cùng nhau ngẩng đầu nhìn Bùi Thiệu Trạch.
Bùi Thiệu Trạch nắm tay lại che miệng ho nhẹ một tiếng, giải thích: “Cháu là bạn trai của Trình Hạ, bọn cháu đã yêu nhau được mấy tháng rồi, lần đánh dấu này thực sự chỉ là ngoài ý muốn, lý do cụ thể… không tiện giải thích. Nhưng cháu có thể bảo đảm, cháu không hề ép buộc Trình Hạ.”
Trình Dịch Minh quay đầu lườm con trai, dường như muốn khoét một cái lỗ trên mặt Trình Hạ. Trình Hạ gấp gáp giải thích: “Ba, không phải như ba nghĩ đâu, không có quy tắc ngầm, cũng không có sự ép buộc nào, con và Bùi tổng yêu thương lẫn nhau, là con tự nguyện để anh ấy đánh dấu!”
Huyệt thái dương Trình Dịch Minh giật giật.
Củ cải nuôi lớn không dễ dàng, vậy mà lại bị heo ủn đi mất rồi, củ cải còn một mực khẳng định, là con tự nguyện bị hốt đi!
Ông không biết nên đánh Bùi Thiệu Trạch một trận, hay là dạy dỗ Trình Hạ nhà mình một trận thì tốt hơn?
Giang Quỳnh nhanh chóng bình tĩnh lại: “Các con… ở cùng nhau từ sau lần mất khống chế tin tức tố kia sao? Nhưng mà, bên tòa án đã phán quyết rõ ràng, khi đó Bùi tổng không hề đánh dấu Trình Hạ?”
Bùi Thiệu Trạch giải thích: “Thưa cô, lần đó quả thực cháu không đánh dấu Trình Hạ, cháu sẽ không tùy tiện đánh dấu một Omega xa lạ. Cháu với Trình Hạ là sau khi quay ‘Gấp giấy’, cùng nhau ở một đoàn làm phim, lâu dần nảy sinh tình cảm, yêu thương lẫn nhau, tháng 5 năm nay mới bắt đầu yêu đương.”
Nhận thấy sắc mặt phức tạp của Trình Dịch Minh, Bùi Thiệu Trạch nói tiếp: “Cháu rất tôn trọng Trình Hạ, không công khai quan hệ là sợ em ấy bị người ta chế giễu dè bỉu. Trình Hạ là một diễn viên tài năng, sự nghiệp của em ấy mới chỉ bắt đầu, cháu sẽ giúp em ấy một cách bí mật, nhưng không phải kiểu kim chủ chi tiền giúp em ấy giành lấy tài nguyên. Trước mắt toàn bộ các vai diễn đều là do em ấy dựa vào thực lực của mình mà dành được. Cô chú đừng vì thân phận mà nghi ngờ tấm chân tình của cháu đối với Trình Hạ.”
Dù sao trước đây Bùi Thiệu Trạch cũng từng bị đánh giá không tốt, thường xuyên ra vào các loại quán bar, khó tránh khỏi việc trưởng bối nghi ngờ anh chỉ xem Trình Hạ như một món đồ chơi. Nhất là người vô cùng bao che khuyết điểm như Trình Dịch Minh, đương nhiên sẽ lo lắng con trai bị bắt nạt, phải chịu oan ức.
Ông chủ và nghệ sĩ, thân phận chênh lệch rất xa, thực sự khiến người ta khó mà tin được ông chủ là thật lòng.
Bùi Thiệu Trạch thấp giọng bảo đảm: “Hôm nay gặp mặt cô chú cũng là để bảo đảm với hai người — Có cháu bảo vệ Trình Hạ, về sau sẽ không để em ấy phải chịu bất cứ tổn thương nào, nhất định sẽ chăm sóc em ấy thật tốt.”
Trình Dịch Minh và Giang Quỳnh đều không nói gì.
Bùi Thiệu Trạch lại tiếp tục nói: “Nếu như cô chú không yên tâm, qua hai năm nữa vị trí của Trình Hạ trong giới giải trí đã vững chắc, cháu sẽ lập phòng làm việc riêng cho em ấy, không chịu sự kiểm soát của Thiên Toàn nữa. Ngoài ra, Tết âm lịch năm nay cháu sẽ chính thức tới chào hỏi, đồng thời đưa Trình Hạ về nhà gặp cha mẹ.”
Trình Dịch Minh và Giang Quỳnh nhìn nhau.
Chính thức chào hỏi? Gặp cha mẹ?
Nếu Bùi tổng chỉ coi Trình Hạ như tình nhân được bao dưỡng hoặc đồ chơi, như vậy cũng không cần thiết gặp cha mẹ Trình Hạ. Người tình của các ông chủ trong giới giải trí thực sự quá nhiều, có ai lại đi gặp cha mẹ đối phương không? Chỉ có thật lòng với đoạn tình cảm này, vội vàng muốn kết hôn, mới cần gặp phụ huynh nhỉ…
Trình Dịch Minh nghiêm túc nhìn Bùi Thiệu Trạch: “Cậu thực sự thích con trai tôi?”
Bùi Thiệu Trạch nhìn Trình Hạ, ánh mắt ôn hòa không gì sánh được: “Đương nhiên. Ở thế giới này, Trình Hạ chính là người mà cháu trân trọng nhất.”
Trong lòng Trình Hạ ấm áp chết đi được, len lén nắm lấy ngón tay Bùi Thiệu Trạch ở dưới bàn: “Ba, mẹ, hai người đừng làm khó anh Bùi nữa, anh Bùi đối xử với con vô cùng tốt, con thật lòng thích anh ấy, muốn ở cùng với anh ấy!”
Trình Dịch Minh và Giang Quỳnh: “…”
Không dễ dàng gì nuôi lớn củ cải nhỏ này, không ngờ giờ lớn rồi, nhất định phải chạy vào lòng của Alpha?
Trình Dịch Minh và Giang Quỳnh ngăn cũng không ngăn nổi, còn có thể làm thế nào nữa?
Bùi Thiệu Trạch thực sự rất hài lòng, chồi non nhỏ bé tự tay anh nuôi lớn, đã học được cách bảo vệ anh rồi.
Cảm giác này mới thật tốt làm sao.
Chuông điện thoại reo không ngừng, Bùi Thiệu Trạch rất nhanh cũng tỉnh lại. Thấy thiếu niên trong lòng đang ngẩng đầu nhìn mình với đôi mắt ngái ngủ, Bùi Thiệu Trạch khẽ nhếch môi cười, ghé qua hôn một cái lên trán cậu, thấp giọng nói: “Để anh lấy giúp em.”
Bùi Thiệu Trạch nhìn xung quanh, nhanh chóng phát hiện quần áo của Trình Hạ bỏ trên sofa.
Tối qua khi anh ôm Trình Hạ lên giường, tiện tay quăng quần áo ở đó. Alpha trải qua kỳ mẫn cảm, toàn thân uể oải, sau khi Trình Hạ bị đánh dấu cũng choáng váng, hai người ôm nhau ngủ trong chăn, nếu không có cuộc gọi này, không biết chừng sẽ ngủ tới tận trưa.
Bùi Thiệu Trạch mang quần áo lại cho Trình Hạ, liếc nhìn hiển thị trên màn hình điện thoại, anh chuyển cho cậu: “Là điện thoại của ba em.”
Trình Hạ lập tức tỉnh cả ngủ, nhanh chóng nhận cuộc gọi, nhẹ thưa: “Alo, ba à.”
Trình Dịch Minh tức giận tới nỗi giọng nói cũng run rẩy: “Trình Hạ, ba biết cả rồi!”
Trình Hạ chột dạ sờ chỗ gáy bị cắn: “Ba, sao ba lại biết…”
Trình Dịch Minh nổi giận đùng đùng: “Trên mạng chỗ nào cũng truyền tin, không ngờ tên súc sinh Triệu Văn Tu kia dám hãm hại con! Sao con lại không nói cho ba mẹ biết? Từ việc lúc đầu bị Triệu Văn Tu chuốc thuốc, con giấu chúng ta, sau này lại là chuyện bị thương phải nằm viện cũng giấu nhà? Ba với mẹ con chẳng hay biết gì, con vậy mà lại phải chịu nhiều thiệt thòi đến vậy!”
Thì ra cha mình đang nói đến việc này. Trình Hạ vội vàng an ủi: “Ba, ba đừng kích động quá, không phải ba còn có bệnh tim sao? Con sợ làm ba bị kích thích nên mới không nói ra. Vụ thuốc giải phóng tin tức tố kia Bùi tổng cũng đã giúp đỡ giải quyết ổn thỏa rồi, lần quay phim bị thương bác sĩ cũng nói là miệng vết thương rất nông, không nghiêm trọng chút nào hết, con không muốn ba lo lắng nên mới không nói… Ba đừng nghĩ nhiều mà, mọi chuyện đã được giải quyết hết rồi, bây giờ con rất ổn.”
Giang Quỳnh tiếp lấy điện thoại: “Cũng may là đã giải quyết xong hết, mẹ đọc bình luận trên mạng, mấy người đó mắng con thật sự rất khó nghe. Hạ Hạ, chúng ta muốn qua đó thăm con, có phải con vẫn còn quay phim ở Á An không, liệu có tiện qua tham ban không?”
“Đã đóng máy rồi ạ, hai người không cần tới tham ban đâu.” Trình Hạ thốt lên. Hôm qua cậu vừa bị Alpha đánh dấu, nếu cha mẹ mà đến thăm cậu, chuyện này nhất định không giấu nổi, cậu không biết phải giải thích với họ thế nào nữa.
Chính vào lúc này, bả vai chợt được một bàn tay nhẹ nhàng khoác lấy, Trình Hạ nghi hoặc ngẩng đầu, bắt gặp ánh mắt ôn hòa của Bùi Thiệu Trạch. Người đàn ông ghé vào tai cậu, thấp giọng nói: “Để họ qua đây đi, hai người nhất định rất lo cho em.”
Trình Hạ nhanh chóng che loa điện thoại, đỏ mặt nói: “Nhưng mà, em bị anh đánh dấu rồi, giờ trên người chỉ toàn là mùi của anh thôi, cha mẹ em chắc chắn sẽ phát hiện ra có điểm không đúng, em…”
Bùi Thiệu Trạch nhẹ nhàng xoa đầu thiếu niên: “Đừng sợ, để anh giải thích cho.”
Trình Hạ ngơ ngác: “Anh, anh giải thích?”
Gương mặt Bùi Thiệu Trạch rất thản nhiên: “Em không định giới thiệu bạn trai với cha mẹ hay sao?”
Trình Hạ: “…”
Lúc này đã gặp phụ huynh không phải là sớm quá rồi hay sao? Nhưng mà hôm qua anh đã đánh dấu cậu, nếu hai người quyết định ở cùng nhau, vậy gặp phụ huynh cũng coi như hợp tình hợp lý nhỉ? Nghĩ tới đây, Trình Hạ nhấc điện thoại lên nói: “Mẹ, để con nói với người đại diện một tiếng, ba mẹ tới đây đi, lát nữa con gửi vị trí khách sạn cho hai người.”
Sau khi tắt điện thoại, Bùi Thiệu Trạch gửi địa điểm qua cho Trình Hạ, nói: “Anh mời cô và chú ăn cơm, em trực tiếp gửi vị trí nhà hàng cho họ là được. Trước đây anh từng ăn ở nhà hàng tư nhân này, vị trí rất kín đáo, không có paparazzi tới lui.”
Trình Hạ ngoan ngoãn gật đầu, gửi định vị qua wechat cho mẹ, hẹn 12 giờ trưa gặp nhau tại nhà hàng.
Cất điện thoại đi rồi, hai người nhìn nhau một lát, Trình Hạ hơit ngượng ngùng: “Anh thực sự định gặp cha mẹ em sao?”
Ánh mắt Bùi Thiệu Trạch dịu dàng: “Anh đã đánh dấu em rồi, sau này em chính là của anh, anh cũng nên làm quen cha mẹ em, nói với hai người anh sẽ chăm sóc con trai họ thật tốt.”
Tuyến thể sau gáy không biết có phải bị ảnh hưởng bởi Bùi Thiệu Trạch hay không, đột nhiên giật lên, cùng với tiếng tim đập “thình thịch” dần hòa hợp thành một. Toàn thân Trình Hạ đều nhuốm mùi vị của Alpha, ở bên cạnh Alpha, cậu chỉ cảm thấy vô cùng an tâm.
Nghĩ tới đây, Trình Hạ chủ động ôm Bùi Thiệu Trạch, nói: “Thực ra, bây giờ em chưa hoàn toàn thuộc về anh, đánh dấu tạm thời có thể bị đè lên, cũng không duy trì được lâu…”
Bùi Thiệu Trạch lập tức nhướng mày: “Ghi đè?”
Xem ra anh Bùi học kém đến mức cái lớp học này cũng không nghe bài cẩn thận? Trình Hạ nhẫn nại giải thích: “Khi Omega bị bất kì Alpha nào đó đánh dấu tạm thời, trong thời gian tiếp theo trên người sẽ có mùi của Alpha đó, nếu lúc này mà có một Alpha khác lại đánh dấu, vậy thì sẽ che mất tin tức tố vốn có. Vì vậy sau khi Omega chia tay với Alpha, vẫn có thể tìm người yêu mới…”
Bùi Thiệu Trạch kéo Trình Hạ vào lòng, nghiêm túc nhìn cậu, giọng nói lạnh lùng: “Em định để Alpha khác ghi đè lên dấu tôi đánh?”
Bản năng sinh tồn của Trình Hạ tăng vọt, vội vàng lắc đầu: “Em chỉ lấy ví dụ thế thôi. Đánh dấu trọn đời thì sẽ không bị ghi đè nữa.”
“Ừm… Đánh dấu trọn đời…” Bùi Thiệu Trạch chìm vào trầm tư.
Thế giới ABO thật phiền phức quá thể, đánh dấu lại còn có đến mấy loại? Cắn sau gáy chỉ là tạm thời, hết hiệu lực có thể bị ghi đè, sao anh có thể cho phép Alpha khác cướp đi quyền sở hữu của anh đối với Trình Hạ được? Đánh dấu trọn đời sẽ không bị ghi đè, nghe như là permanent version* vậy.
*Phiên bản vĩnh viễn =]]]]
Xem ra anh phải quay lại nghiên cứu cẩn thận xem cái vụ đánh dấu trọn đời này là thế nào, tìm thời cơ thích hợp làm cho Trình Hạ con dấu phiên bản vĩnh viễn mới được.
Trình Hạ thấy anh Bùi vẻ mặt nghiêm túc chìm vào suy ngẫm, cậu cố gắng nhịn cười — Anh Bùi, tiết lý thuyết em chỉ phổ cập cho anh đến đây thôi, nếu anh vẫn còn không biết làm thế nào để đánh dấu trọn đời, đến khi thực hành em cũng có thể trực tiếp dạy anh.
Khoảnh khắc tiếp theo, trước mắt Trình Hạ là một trận cuồng quay, Bùi Thiệu Trạch ôm cậu vào lòng, mạnh mẽ hôn cậu.
Như thể đang biểu đạt sự bất mãn với việc ‘đánh dấu tạm thời có thể bị ghi đè’, nụ hôn lần này của Alpha rất bá đạo, mang đầy tính chiếm hữu, Trình Hạ bị hôn đến mức toàn thân mềm nhũn, cho tới khi cậu liên tục bảo đảm ‘sẽ không để ai ghi đè lên đánh dấu này’, Bùi Thiệu Trạch mới tha cho cậu.
12 giờ trưa, sau khi xin nghỉ với người đại diện, Trình Hạ đeo khẩu trang, kính râm và đội mũ, đi thang máy khách sạn xuống tầng hầm để xe.
Bùi Thiệu Trạch đứng đợi cạnh xe, nhìn thấy Trình Hạ thì giúp cậu mở cửa.
Hôm nay Bùi Thiệu Trạch ăn mặc rất chỉnh tề, trên người là bộ đồ vest phẳng phiu đã được là ủi, còn đeo cà vạt màu xanh dương đậm, tóc được chải chuốt rất gọn gàng, giày da được lau sạch tới nỗi không dính một hạt bụi. Trình Hạ cười nói: “Chỉ là đi ăn riêng cùng nhau, có phải là đi họp đâu, cũng không cần mặc nghiêm chỉnh thế này chứ?”
Bùi Thiệu Trạch nghiêm túc nói: “Lần đầu gặp mặt, phải để lại ấn tượng tốt cho cô chú.”
Vóc dáng người đàn ông cao lớn, mặc âu phục làm tăng lên nét rắn rỏi anh tuấn. Trình Hạ đi tới trước mặt rồi ngước lên nhìn anh, ghé lại bông đùa: “Đẹp trai quá đi, anh có thể trực tiếp debut được rồi đó!”
Bùi Thiệu Trạch để Trình Hạ ngồi ghế sau, bảo chú Chung lái xe đi.
Xe rất nhanh đã tới nhà hàng tư nhân kia.
Bùi Thiệu Trạch thân là vãn bối, lúc dùng cơm đương nhiên phải đến trước, anh đưa Trình Hạ tới phòng số 1 đã được bao, không gian của nhà hàng tư nhân này rất tốt, trong sân có cầu nước nhỏ chảy róc rách, đình đài lầu tạ*, phong cách kiến trúc rất quyến rũ, bên trong nhà trang trí rất trang nhã cổ kính, trên bàn cà phê bằng gỗ còn có một bộ trà màu tím làm bằng đất sét rất tinh xảo, đẩy cửa sổ ra, bên ngoài đều là vườn hoa tươi tốt, hương thơm ngập tràn.
*Đình đài lầu tạ: Phong cách theo hướng cổ xưa, hình ảnh minh họa.
Cha mẹ Trình Hạ vẫn chưa tới, cậu nhắn tin cho mẹ, nói: “Mẹ ơi, đến thẳng phòng bao số 1 nhé.”
Giang Quỳnh trả lời: “Còn 5 phút nữa, sắp tới rồi.”
Bùi Thiệu Trạch từng tham gia rất nhiều hội nghị, bất kể quy mô lớn tới mức nào anh đều có năng lực làm tốt một cách bình tĩnh tự nhiên, nhưng hôm nay đi gặp phụ huynh của người yêu, anh lo lắng cha mẹ Trình Hạ không thích mình, tâm trạng hơi thấp thỏm.
Tuy nhiên anh nhanh chóng điều chỉnh lại biểu cảm, tự tay pha một ấm trà.
Một lúc sau, Trình Dịch Minh và Giang Quỳnh đi vào trong phòng.
Giang Quỳnh vừa nhìn thấy con trai thì gương mặt tràn ngập ý cười đi qua: “Hạ Hạ, một thời gian rồi không gặp, sao con lại gầy đi thế này!” Bà đi qua muốn ôm lấy con trai, kết quả phát hiện còn một người đàn ông đang ngồi bên cạnh con mình, động tác của Giang Quỳnh lập tức cứng ngắc.
Trình Dịch Minh cũng phát hiện có Alpha ngồi cạnh Trình Hạ, nghi hoặc hỏi: “Đây là…?”
Trình Hạ chủ động giới thiệu: “Đây là Bùi tổng của bọn con…”
Trình Dịch Minh bừng tỉnh: “Ồ ồ, xin chào Bùi tổng! Trước kia cậu từng gọi điện cho chúng tôi, sự việc lần này của Trình Hạ nhà tôi bị bàn tán khắp nơi, cũng nhờ có Bùi tổng giúp đỡ!” Dù gì cũng là ông chủ của con trai, thái độ của Trình Dịch Minh có dịu lại đôi chút.
Bùi Thiệu Trạch đứng dậy, chủ động đưa tay ra: “Cháu chào chú Trình, cô Giang, cháu là Bùi Thiệu Trạch.”
Trình Dịch Minh và Giang Quỳnh đều lịch sự bắt tay với anh, trong lòng nghi hoặc, chỉ là ăn một bữa cơm với con trai, sao cái vị Bùi tổng này cũng đi theo chứ.
Bùi Thiệu Trạch lễ phép rót trà cho hai người, nói: “Cô, chú, ngồi xuống trước đã.”
Hai người kéo ghế ra ngồi xuống.
Giang Quỳnh ngồi gần Trình Hạ, nhanh chóng phát hiện con trai có chỗ không đúng. Bà nuôi con ngần ấy năm, vô cùng quen thuộc với tin tức tố của con mình, nhưng hôm nay, vốn dĩ là hương cam ngọt ngào lại bị đè lên bởi một mùi mộc hương thanh lãnh. Bà nhìn sau gáy của Trình Hạ, quả nhiên ở đó có bôi một ít thuốc, nhưng vẫn có thể nhìn thấy rõ vết sưng tấy của việc bị cắn, cùng các dấu răng rõ ràng để lại trên da.
Giang Quỳnh biến sắc: “Hạ hạ, con bị đánh dấu rồi?”
Trình Dịch Minh nghe tới đấy, lập tức quát lên một tiếng: “Là tên khốn kiếp nào làm?!”
Bùi Thiệu Trạch: “…”
Chính là cái người ngồi trước mặt chú đây.
Trình Dịch Minh nhìn Trình Hạ với vẻ mặt hận không rèn sắt thành thép: “Không phải ba đã nói với con rồi hay sao, tuổi con còn nhỏ, vẫn chưa tới 20, phải lấy sự nghiệp làm trọng, không được tùy tiện yêu đương với Alpha ở trong giới giải trí! TẠI SAO CON LẠI KHÔNG NGHE LỜI NHƯ VẬY!”
Bùi Thiệu Trạch: “…”
Đây mới đúng là ngữ khí của cha già này dạy con này. Lúc trước mình dạy dỗ Trình Hạ, lời thoại cũng không khác Trình Dịch Minh lắm.
Trình Hạ cũng nhớ lại lúc Bùi Thiệu Trạch dùng mấy lời y hệt để dạy dỗ cậu, không tự chủ được mà đỏ mặt cắt ngang lời cha mình: “Ba, con đã lớn rồi, gặp được người mình thích, tại sao lại không được yêu người ta?”
Trình Dịch Minh trầm mặt: “Con mới 19 tuổi, không trau dồi nâng cao khả năng diễn xuất cho tốt, mới tí tuổi đầu đã tùy tiện để Alpha đánh dấu, loại chuyện này nếu bị đồn ra ngoài, con định giải thích ra sao? Con còn chê lúc trước con bị bôi xấu bởi đám antifan ồ ạt kia chưa đủ đáng sợ hay sao?”
Giang Quỳnh nhận thấy có người ngoài ở đây, vội vàng thúc cánh tay chồng mình, đè giọng nói: “Bùi tổng vẫn còn ở đây này, có chuyện gì thì về nhà hãy nói.”
Bùi Thiệu Trạch đột nhiên chen vào: “Vẫn nên nói rõ ràng thì hơn. Cô chú, là cháu đánh dấu Trình Hạ.”
Trình Dịch Minh:“???”
Giang Quỳnh:“…”
Vẻ mặt hai người đồng loạt cứng ngắc, cùng nhau ngẩng đầu nhìn Bùi Thiệu Trạch.
Bùi Thiệu Trạch nắm tay lại che miệng ho nhẹ một tiếng, giải thích: “Cháu là bạn trai của Trình Hạ, bọn cháu đã yêu nhau được mấy tháng rồi, lần đánh dấu này thực sự chỉ là ngoài ý muốn, lý do cụ thể… không tiện giải thích. Nhưng cháu có thể bảo đảm, cháu không hề ép buộc Trình Hạ.”
Trình Dịch Minh quay đầu lườm con trai, dường như muốn khoét một cái lỗ trên mặt Trình Hạ. Trình Hạ gấp gáp giải thích: “Ba, không phải như ba nghĩ đâu, không có quy tắc ngầm, cũng không có sự ép buộc nào, con và Bùi tổng yêu thương lẫn nhau, là con tự nguyện để anh ấy đánh dấu!”
Huyệt thái dương Trình Dịch Minh giật giật.
Củ cải nuôi lớn không dễ dàng, vậy mà lại bị heo ủn đi mất rồi, củ cải còn một mực khẳng định, là con tự nguyện bị hốt đi!
Ông không biết nên đánh Bùi Thiệu Trạch một trận, hay là dạy dỗ Trình Hạ nhà mình một trận thì tốt hơn?
Giang Quỳnh nhanh chóng bình tĩnh lại: “Các con… ở cùng nhau từ sau lần mất khống chế tin tức tố kia sao? Nhưng mà, bên tòa án đã phán quyết rõ ràng, khi đó Bùi tổng không hề đánh dấu Trình Hạ?”
Bùi Thiệu Trạch giải thích: “Thưa cô, lần đó quả thực cháu không đánh dấu Trình Hạ, cháu sẽ không tùy tiện đánh dấu một Omega xa lạ. Cháu với Trình Hạ là sau khi quay ‘Gấp giấy’, cùng nhau ở một đoàn làm phim, lâu dần nảy sinh tình cảm, yêu thương lẫn nhau, tháng 5 năm nay mới bắt đầu yêu đương.”
Nhận thấy sắc mặt phức tạp của Trình Dịch Minh, Bùi Thiệu Trạch nói tiếp: “Cháu rất tôn trọng Trình Hạ, không công khai quan hệ là sợ em ấy bị người ta chế giễu dè bỉu. Trình Hạ là một diễn viên tài năng, sự nghiệp của em ấy mới chỉ bắt đầu, cháu sẽ giúp em ấy một cách bí mật, nhưng không phải kiểu kim chủ chi tiền giúp em ấy giành lấy tài nguyên. Trước mắt toàn bộ các vai diễn đều là do em ấy dựa vào thực lực của mình mà dành được. Cô chú đừng vì thân phận mà nghi ngờ tấm chân tình của cháu đối với Trình Hạ.”
Dù sao trước đây Bùi Thiệu Trạch cũng từng bị đánh giá không tốt, thường xuyên ra vào các loại quán bar, khó tránh khỏi việc trưởng bối nghi ngờ anh chỉ xem Trình Hạ như một món đồ chơi. Nhất là người vô cùng bao che khuyết điểm như Trình Dịch Minh, đương nhiên sẽ lo lắng con trai bị bắt nạt, phải chịu oan ức.
Ông chủ và nghệ sĩ, thân phận chênh lệch rất xa, thực sự khiến người ta khó mà tin được ông chủ là thật lòng.
Bùi Thiệu Trạch thấp giọng bảo đảm: “Hôm nay gặp mặt cô chú cũng là để bảo đảm với hai người — Có cháu bảo vệ Trình Hạ, về sau sẽ không để em ấy phải chịu bất cứ tổn thương nào, nhất định sẽ chăm sóc em ấy thật tốt.”
Trình Dịch Minh và Giang Quỳnh đều không nói gì.
Bùi Thiệu Trạch lại tiếp tục nói: “Nếu như cô chú không yên tâm, qua hai năm nữa vị trí của Trình Hạ trong giới giải trí đã vững chắc, cháu sẽ lập phòng làm việc riêng cho em ấy, không chịu sự kiểm soát của Thiên Toàn nữa. Ngoài ra, Tết âm lịch năm nay cháu sẽ chính thức tới chào hỏi, đồng thời đưa Trình Hạ về nhà gặp cha mẹ.”
Trình Dịch Minh và Giang Quỳnh nhìn nhau.
Chính thức chào hỏi? Gặp cha mẹ?
Nếu Bùi tổng chỉ coi Trình Hạ như tình nhân được bao dưỡng hoặc đồ chơi, như vậy cũng không cần thiết gặp cha mẹ Trình Hạ. Người tình của các ông chủ trong giới giải trí thực sự quá nhiều, có ai lại đi gặp cha mẹ đối phương không? Chỉ có thật lòng với đoạn tình cảm này, vội vàng muốn kết hôn, mới cần gặp phụ huynh nhỉ…
Trình Dịch Minh nghiêm túc nhìn Bùi Thiệu Trạch: “Cậu thực sự thích con trai tôi?”
Bùi Thiệu Trạch nhìn Trình Hạ, ánh mắt ôn hòa không gì sánh được: “Đương nhiên. Ở thế giới này, Trình Hạ chính là người mà cháu trân trọng nhất.”
Trong lòng Trình Hạ ấm áp chết đi được, len lén nắm lấy ngón tay Bùi Thiệu Trạch ở dưới bàn: “Ba, mẹ, hai người đừng làm khó anh Bùi nữa, anh Bùi đối xử với con vô cùng tốt, con thật lòng thích anh ấy, muốn ở cùng với anh ấy!”
Trình Dịch Minh và Giang Quỳnh: “…”
Không dễ dàng gì nuôi lớn củ cải nhỏ này, không ngờ giờ lớn rồi, nhất định phải chạy vào lòng của Alpha?
Trình Dịch Minh và Giang Quỳnh ngăn cũng không ngăn nổi, còn có thể làm thế nào nữa?
Bùi Thiệu Trạch thực sự rất hài lòng, chồi non nhỏ bé tự tay anh nuôi lớn, đã học được cách bảo vệ anh rồi.
Cảm giác này mới thật tốt làm sao.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.