Chương 84
Điệp Chi Linh
12/04/2021
Mặc dù đã bổ túc rất nhiều kiến thức khoa học, nhưng suy cho cùng Bùi Thiệu Trạch cũng không lớn lên ở thế giới này, đừng nói đối với Omega, mà ngay cả thân thể Alpha này của mình anh cũng không đặc biệt hiểu rõ.
Trong quá trình vẫn còn có chỗ không biết nên làm như thế nào, Trình Hạ đỏ mặt đích thân dạy anh vị trí và cách làm cụ thể, gương mặt cả hai đều đỏ bừng, giống như những tay mơ mới ra đời đang nghiêm túc thảo luận một chuyện thần bí và vĩ đại.
May mà cuối cùng cũng nghiên cứu thành công.
Bùi Thiệu Trạch phát hiện mặc dù thiết lập của thế giới ABO này kỳ kỳ quái quái, nhưng quá trình đánh dấu Omega rất thoải mái…
Năng lực học tập của Bùi Thiệu Trạch rất mạnh, lần thứ hai đã không cần Trình Hạ dạy tiếp nữa, đánh dấu vào nơi sâu nhất trên cơ thể cậu.
Tin tức tố của Alpha và Omega hoàn toàn hòa hợp vào nhau.
Trình Hạ bị hoàn toàn đánh dấu toàn thân run rẩy, ôm lấy Bùi Thiệu Trạch, trong mắt tràn ngập nước.
Bùi Thiệu Trạch đau lòng an ủi cậu, vừa hôn lên nước mắt của cậu vừa dịu dàng nói: “Trình Hạ, anh yêu em, anh yêu em nhất… Đừng khóc, anh đánh dấu em, sẽ bảo vệ em cả đời…”
Không phải Trình Hạ khó chịu, mà là tinh thần của Omega khi bị đánh dấu hoàn toàn vô cùng yếu đuối, khó mà khống chế được tuyến lệ. Đây chỉ là nước mắt sinh lý, cậu cũng cảm thấy mình khóc rất mất mặt, thế nhưng ở trước mặt anh Bùi, cậu đã không còn để ý nhiều như vậy nữa rồi.
Anh Bùi cho cậu ký hiệu trọn đời của Alpha, cậu thực sự rất hạnh phúc.
Trình Hạ ôm chặt Bùi Thiệu Trạch không buông, Bùi Thiệu Trạch kiên nhẫn lại dịu dàng vỗ về Omega của mình, Trình Hạ thế này thực khiến anh không khỏi yêu thương, anh ôm trọn Trình Hạ vào lòng, nhẹ nhàng vỗ lưng của đối phương giống như đang dỗ dành trẻ nhỏ.
Trình Hạ được dỗ dần chìm vào giấc ngủ.
…
Lần phát tình này kéo dài suốt ba ngày, điện thoại của Bùi Thiệu Trạch sắp bị gọi đến nổ tung, nhưng anh đã cài đặt chế độ ‘không làm phiền’, không nhận bất kỳ cuộc gọi nào, tất cả mọi người gọi cho anh đều sẽ nhận được một tin nhắn trả lời tự động: “Xin lỗi, tôi đang bận, sẽ gọi lại sau.”
Khi Chương Phàm gọi điện cho ông chủ nhận được tin nhắn này, cậu nghĩ chắc chắn sếp đã có chuyện vô cùng quan trọng nên mới không nhận điện thoại, thế là Chương Phàm giúp Bùi Thiệu Trạch chặn rất nhiều lời mời ăn tối.
Trong ba ngày này, Bùi Thiệu Trạch chăm sóc Trình Hạ rất chu đáo.
Đương nhiên, bản thân anh cũng vô cùng thỏa mãn.
Trước đây anh còn băn khoăn Trình Hạ tuổi nhỏ, quá đơn thuần nên mới nhẫn nhịn suốt, bây giờ lại phát hiện…
Trình Hạ hoàn toàn không hề đơn thuần.
Đã là Trình Hạ chủ động yêu cầu, Bùi Thiệu Trạch đương nhiên sẽ không để cậu thất vọng. Hai người trải qua ba ngày như keo như sơn, đợi khi Trình Hạ hoàn toàn khôi phục lý trí, dấu vết trên người đã nhiều đến mức nhìn không nổi nữa rồi.
Mà trong đầu Bùi Thiệu Trạch lại hiện lên một dòng thông báo…
[Độ hảo cảm của Trình Hạ với bạn +1]
[Độ hảo cảm của Trình Hạ với bạn đạt tối đa 100 điểm, mở khóa phần thưởng bí ẩn: A. Thời gian nhiệm vụ không còn giới hạn; B. …]
Bùi Thiệu Trạch không thèm nhìn các phương án phía sau, trực tiếp nói: “Tôi chọn A.”
Hệ thống 1022 sững sờ một lát: “Có phải anh đã sớm đoán được không?”
Bùi Thiệu Trạch nói: “Các phần thưởng ẩn của độ hảo cảm 80, độ hảo cảm 90 đều có thời gian, lần thứ nhất thưởng 5 năm, lần thứ hai 10 năm, khi đó tôi đã đoán ra rồi, độ hảo cảm 100 có xác suất rất cao cũng sẽ thưởng thời gian. Dẫu sao nguyên tác của cuốn ‘Đánh dấu ngoài ý muốn’ này cũng dựa trên tuyến tình yêu, hệ thống chọn tôi đến thế giới trong sách sửa lại cốt truyện, độ hảo cảm của Trình Hạ đạt tới 100 thì sẽ hoàn toàn yêu tôi. Phần thưởng tốt nhất không phải là cùng người mình yêu ở bên nhau trọn đời sao?”
Trước đây anh luôn sai lầm khi đánh đồng độ hảo cảm với sự tín nhiệm, sau khi ở bên Trình Hạ anh mới biết, vào ngày mà độ hảo cảm vượt qua 80, anh suốt đêm vội vàng về Dung thành thăm Trình Hạ đang bị thương, lúc đó Trình Hạ đã thích anh, khi vượt qua hơn 95 điểm, Trình Hạ đã rất yêu anh rồi.
Hai người yêu nhau nên làm thế nào để độ hảo cảm đạt tới 100?
Đương nhiên là thân tâm giao hòa, linh hồn và thể xác hợp nhất, hoàn thành đánh dấu trọn đời.
Đã là đánh dấu suốt đời, vậy phần thưởng khi đạt độ hảo cảm 100 cũng nên là mãi mãi đồng hành cùng Trình Hạ.
Suy đoán của Bùi Thiệu Trạch không hề sai, đây cũng là nguyên nhân anh cược một lần đánh dấu hoàn toàn Trình Hạ. Bằng không chỉ có thể cùng Trình Hạ ở thế giới này 20 năm, anh cảm thấy vĩnh viễn không đủ.
Anh muốn ở bên Trình Hạ một đời.
Không, một đời cũng không đủ, anh khó có thể tưởng tượng được những ngày tháng mất đi Trình Hạ sẽ trải qua như thế nào.
Bùi Thiệu Trạch bình tĩnh hỏi: “Tôi có thể ở thế giới này trọn đời cùng Trình Hạ, vậy thế giới thực của tôi thì sao?”
Hệ thống đáp: “Tên nhân vật chính trong cuốn sách này giống tên anh, chiều cao, cân nặng, ngoại hình cũng giống anh như đúc, anh chưa từng nghi ngờ nguồn gốc của cuốn sách này à?”
Bùi Thiệu Trạch sững sờ, ban đầu khi thấy mình trong gương, phát hiện Bùi Thiệu Trạch của thế giới trong sách có khuôn mặt giống hệt anh, còn cho rằng hệ thống lười tạo lại một Bùi Thiệu Trạch khác nên trực tiếp sử dụng ngũ quan của anh để thiết lập.
Bây giờ xem ra, có lẽ không phải như những gì anh nghĩ?
Bùi Thiệu Trạch lập tức hỏi: “Lẽ nào… Thế giới hiện thực, cũng có một người tên Trình Hạ?”
Nghĩ đến đây, trái tim Bùi Thiệu Trạch đột nhiên đập dữ dội.
Bùi Thiệu Trạch ở thực tế và Bùi Thiệu Trạch trong sách, tên, ngoại hình đều giống nhau như đúc, chỉ mỗi là tính cách không giống. Vậy thì cũng sẽ có một thiếu niên ở hiện thực trùng tên giống ngoại hình với Trình Hạ trong sách? Anh đến thế giới thực cũng có thể tìm thấy Trình Hạ?!
Hệ thống 1022 cười nói: “Điều này tôi không thể tiết lộ cho anh được. Mặc dù phương hướng công lược khi mới bắt đầu của anh đã đi lệch, nhưng dưới sự nỗ lực uốn nắn của Trình Hạ, cuối cùng anh vẫn qua cửa nhiệm vụ, đạt được 100 điểm. Chúc mừng anh hoàn thành nhiệm vụ! Sau khi người chơi qua cửa có thể ở lại thế giới này tự do phát triển, tôi không làm phiền anh nữa nhá! Tôi phải đi tìm người chơi tiếp theo đây, tạm biệt!”
Bùi Thiệu Trạch: “…”
Trong đầu không còn giọng nói của hệ thống, Bùi Thiệu Trạch trầm mặc chốc lát, nhìn người trong lòng mình.
Trình Hạ mở mắt ra, sau khi bắt gặp ánh mắt của Bùi Thiệu Trạch, hình như cậu có chút xấu hổ, hai má hơi ửng đỏ, sau đó giống như một chú mèo rúc vào lòng Bùi Thiệu Trạch, hai tay ôm lấy eo Alpha, nhỏ giọng nói: “Em chủ động như vậy, còn tự tặng mình cho anh, anh sẽ không cười nhạo em chứ?”
Trái tim Bùi Thiệu Trạch mềm nhũn, cúi người hôn lên trán thiếu niên: “Sẽ không, anh thích dáng vẻ chủ động của em.”
Trình Hạ rất ngại ngùng, lông mi khẽ run lên, mặt dày hỏi: “Quà sinh nhật lần này, anh có hài lòng không?”
Bùi Thiệu Trạch ghé môi gần bên tai thiếu niên, thấp giọng nói: “Vô cùng hài lòng, sinh nhật mỗi năm em đều có thể tặng quà như thế này. Nơ thắt khăn tắm rất đáng yêu, lần sau tiếp tục.”
Mặt Trình Hạ đỏ bừng: “Anh nằm mơ đi… Không có lần sau đâu!”
Bùi Thiệu Trạch thay đổi cách nói: “Vậy năm tới đổi thành anh tặng mình cho em, thế nào?”
Trình Hạ: “…”
Tiêu rồi tiêu rồi, anh Bùi chính trực nghiêm túc dường như bị cậu dạy hư rồi.
Dẫu sao Bùi Thiệu Trạch cũng là ông chủ của Thiên Toàn, mất tích ba ngày, công ty có trợ lý Chương và Dương phó tổng cũng chưa đến mức lộn xộn. Nhưng anh không thể nghỉ quá lâu. Đợi kỳ phát tình lần này của Trình Hạ hoàn toàn kết thúc, anh sẽ chuẩn bị trở lại làm việc.
Buổi trưa hôm đó hai người cùng nhau xuống bếp nấu một bàn đồ ăn, lúc đang dùng bữa trong phòng ăn, Trình Hạ bỗng nhiên đỏ mặt, nói: “Tiêu rồi, ba ngày nay anh làm rất nhiều lần, em sẽ không có bầu chứ?”
Vẻ mặt Bùi Thiệu Trạch cứng đờ, Omega sẽ mang thai, anh đã có thể chấp nhận thiết lập này rồi, nhưng nhìn gương mặt trẻ trung đáng yêu của Trình Hạ… Bản thân vẫn là một đứa bé, sao có thể sinh con sớm như vậy? Em ấy còn chưa đầy 20 nữa!
Bùi Thiệu Trạch dịu dàng đáp: “Hiện tại em mới vừa bắt đầu sự nghiệp, không thích hợp sinh em bé. Em thấy thế nào?”
Trình Hạ gật đầu nói: “Dạ em cũng nghĩ thế.” Cậu mới 19 tuổi, bây giờ muốn sinh con quả thực còn quá sớm, Trình Hạ đỏ mặt, hơi ngượng ngùng: “Chờ vài năm nữa tuổi em lớn hơn xíu chúng ta lại sinh con. Lần này em sẽ uống thuốc tránh thai nhé, đỡ phải có thai rồi không tiện xử lý. Tương lai… Khi nào anh muốn thì nói với em.”
Bùi Thiệu Trạch ho nhẹ một tiếng: “Ừm, đến lúc đó lại nói.”
Mặc dù anh không thích trẻ con, luôn cảm thấy trẻ con quá ồn ào, nhưng nếu vẻ ngoài đứa nhỏ giống Trình Hạ, là một quả cam phiên bản thu nhỏ nhất định sẽ vô cùng đáng yêu, anh cũng không ngại nghe âm thanh trẻ con non nớt gọi “ba ơi”.
Hồi đó Thư Việt mang thai nên giải nghệ, Bùi Thiệu Trạch sẽ không để Trình Hạ vì bé con mà buông bỏ ước mơ của mình.
Đợi qua vài năm nữa, Trình Hạ có chỗ đứng vững chắc, sự nghiệp và cuộc sống của hai người đều suôn sẻ, khi đó lại sinh con cũng không muộn.
Chiều hôm đó Bùi Thiệu Trạch lái chiếc xe thể thao màu cam tặng Trình Hạ về căn hộ của nghệ sĩ, sau đó lái chiếc xe thể thao màu đen cậu tặng anh đến công ty.
Anh rời đi ba ngày, có rất nhiều văn kiện cần xử lý.
Chương Phàm nhận được tin tức, đợi anh ở công ty, Bùi Thiệu Trạch xem qua tài liệu Chương Phàm mang tới rồi lần lượt ký tên, tùy tiện hỏi: “Bên Điều tra kinh tế có tin tức gì chưa?”
Chương Phàm đáp: “Hôm qua đội trưởng Chu gọi điện tới, nói manh mối mà ngài cung cấp rất hoàn chỉnh, họ đã tra ra tất cả các công ty ma mà Thôi phó tổng chuyển tài sản sang, trước mắt đang tìm ngân hàng thẩm tra đối chiếu, nếu không xảy ra chuyện ngoài ý muốn, trước cuối năm sẽ có thể kết án.”
Bùi Thiệu Trạch gật đầu: “Luật sư nói thế nào?”
Chương Phàm nói: “Số tiền liên quan rất lớn, thêm tội mua chuộc công ty PR vu khống Trình Hạ, có lẽ có thể phán quyết hơn mười năm tù.”
Bùi Thiệu Trạch khẽ nhếch môi: “Tốt lắm. Năm sau tôi sẽ thành lập chi nhánh công ty, tập trung vào lĩnh vực điện ảnh. Còn về trụ sở chính, Chương Phàm, cậu đã hiểu rất rõ, tiếp xúc với các đài truyền hình, nhà quảng cáo, sau này sẽ giao cho cậu, thế nào?”
Chương Phàm thụ sủng nhược kinh: “Bùi tổng, tôi, lý lịch của tôi còn kém…”
Bùi Thiệu Trạch nói: “Cậu cũng là thạc sĩ tốt nghiệp trường đại học trọng điểm top 10, có lòng tin với bản thân mình đi. Hơn nữa khoảng thời gian này cậu theo tôi, năng lực làm việc ra sao trong lòng tôi biết rõ. Không hiểu ở đâu tôi sẽ dạy cậu, công việc ở Thiên Toàn nhiều như vậy, một mình tôi cũng không thể xử lý hết.”
Muốn ngồi vững trên giang sơn này, dù sao cũng phải bồi dưỡng người thân cận của mình. Sau khi Thôi Quyết bị đá khỏi Thiên Toàn, ban quản lý cũng nên đổi thành một số người của anh rồi.
Cuối năm, Thôi Quyết quả nhiên bị Cục Điều tra kinh tế bắt, Bùi Thiệu Trạch chính thức đệ đơn kiện Thôi Quyết.
Cư dân mạng lại ăn một quả dưa lớn. Không ngờ Bùi tổng vậy mà lại thủ đoạn tàn nhẫn, tống nguyên lão của Thiên Toàn vào tù! Điều khiến cư dân mạng bàng hoàng hơn cả là, người đứng sau mua thủy quân bôi nhọ Trình Hạ lại chính là Thôi Quyết?!
Nội bộ Thiên Toàn thay đổi bất ngờ, Bùi Thiệu Trạch sấm rền gió cuốn, khi các nghệ sĩ ở tổ A đang lo sợ bất an thì anh đã viết xong báo cáo thăng chức của Chương Phàm, giao cho phòng nhân sự và ban giám đốc xét duyệt, còn đề bạt một vài quản lý trung tầng ở ban Bản quyền và ban Pháp vụ.
Việc Thôi Quyết bị kết án không hề ảnh hưởng đến danh tiếng của Thiên Toàn, vì Bùi Thiệu Trạch đầu tư hai bộ phim bùng nổ, đồng thời loại bỏ các vật cản trong nội bộ tập đoàn, chính thức tiếp quản Thiên Toàn nên cổ phiếu của Thiên Toàn không những không giảm mà còn tăng, trong một năm ngắn ngủi, giá trị thị trường đã tăng gần gấp đôi.
Các nhân viên nhận thưởng cuối năm trĩu cả tay, các cổ đông lại càng vui hơn hoa nở, toàn bộ trên dưới Thiên Toàn đều tâm phục khẩu phục Bùi Thiệu Trạch.
Ban đầu Bùi Thiệu Trạch định tặng Trình Hạ một chiếc xe hơi làm thưởng cuối năm, kết quả sinh nhật hôm đó hai người tâm linh tương thông, tặng cho đối phương món quà giống nhau, Bùi Thiệu Trạch chỉ đành lại đổi sang phần quà khác. Lần này anh quyết định tặng một thứ có ý nghĩa hơn.
Ngày mùng 1 tháng 1, tiệc giao thừa.
Trình Hạ là người mới xuất sắc nhất của năm, rất nhiều đài truyền hình đề xuất lời mời với cậu, sau khi người đại diện Chu Nhan sàng lọc kỹ càng đã chọn đêm tiệc của đài CNTV có rating và danh tiếng cao nhất cho Trình Hạ.
Vào đêm giao thừa Bùi Thiệu Trạch cũng được mời đến hiện trường đài truyền hình CNTV, ngồi ở hàng ghế VIP đầu tiên.
Trước đây show ‘Ca sĩ thần tượng’ do CNTV tổ chức đã mời Trần Di Quân làm khách mời thường xuyên, chính là do Bùi Thiệu Trạch liên hệ, mối quan hệ của anh với đài truyền hình đã dần dần mở ra, sau này quay phim có thể cân nhắc phát sóng đồng thời trên đài truyền hình.
Trình Hạ là diễn viên trong MV ‘Mảnh vỡ ký ức’, hợp tác hát đơn khúc ‘Mảnh vỡ ký ức cùng nữ thần ca sĩ Trần Di Quân, giọng hát của Trình Hạ ấm áp, rõ ràng, cũng rất êm tai.
Trình Hạ mặc một bộ âu phục màu trắng, có thể là do đã bị đánh dấu, sự ngây ngô trên người đã bớt đi không ít, dáng vẻ tươi cười trước ống kính đẹp trai bức người.
Trình Hạ đứng trên sân khấu lớn của đêm tiệc giao thừa, cầm micro nét mặt tươi cười.
Bùi Thiệu Trạch ngồi dưới đài, nhìn dáng vẻ tỏa sáng rực rỡ của mầm non mà anh nuôi dưỡng, khóe miệng không khỏi hơi giương lên.
Mầm non mà anh nuôi lớn, rốt cuộc cũng bị anh đích thân ăn sạch, đây mới là sự sắp xếp tốt nhất.
Sau khi tiệc tối kết thúc, Bùi Thiệu Trạch tự mình lái xe đưa Trình Hạ trở lại biệt thự Tân Giang.
Hai người vừa mới bước vào cửa, Bùi Thiệu Trạch đột nhiên duỗi tay bế ngang Trình Hạ còn đang mặc âu phục lên, đi về phía phòng ngủ trên lầu.
Cơ thể Trình Hạ đột ngột bay lên, vội vàng nắm chặt lấy vai Bùi Thiệu Trạch, giọng nói run rẩy: “Anh Bùi…”
Bùi Thiệu Trạch ôm cậu lên giường, cúi người xuống, nhìn chằm chằm vào mắt Trình Hạ nói: “Chúng ta quen nhau hơn một năm rồi.”
Trình Hạ gật đầu: “Vâng, một năm 15 ngày.”
Khóe môi Bùi Thiệu Trạch khẽ giương lên, giọng nói trầm thấp khàn khàn: “Đêm nay, cùng anh đón năm mới nhé.”
Trình Hạ còn chưa kịp phản ứng lại, đôi tay người đàn ông đã linh hoạt cởi âu phục của cậu.
Ngay sau đó ngón tay thon dài lần lượt cởi từng chiếc cúc áo sơ mi trắng ra, ánh mắt Bùi Thiệu Trạch cũng vì trông thấy làn da trắng nõn của Trình Hạ mà càng thêm sâu thẳm, con ngươi đen kịt tràn đầy dục vọng chiếm hữu khiến trái tim Trình Hạ đập nhanh hơn.
Từ trong ánh mắt Bùi Thiệu Trạch, cậu nhìn thấy rõ ràng ảnh thu nhỏ của chính mình.
Tai Trình Hạ nhanh chóng nổi lên sắc đỏ, giọng nói khẽ run: “Anh, anh Bùi…”
Bùi Thiệu Trạch ghé vào lỗ tai cậu, dịu dàng nói: “Trình Hạ, anh yêu em.”
Nhìn thấy dáng vẻ hào quang chói mắt trên sân khấu của cậu, vô cùng muốn ôm cậu thật chặt, xác nhận cậu là thuộc về mình.
Bùi Thiệu Trạch tham luyến tin tức tố vị cam của Omega trước mặt, mùi vị thơm ngọt đó khiến người ta mê muội.
Nụ hôn dịu dàng nhanh chóng hạ xuống.
Đầu tiên là trán, mắt, hai má, sau đó, Bùi Thiệu Trạch từ từ hôn lên môi Trình Hạ, Trình Hạ thở gấp, nhanh chóng nhắm mắt lại, ôm chặt bả vai Bùi Thiệu Trạch.
Bên ngoài cửa sổ pháo hoa bắt đầu được đốt lên, mang đến không khí của năm mới.
…
Sáng sớm hôm sau khi Trình Hạ tỉnh dậy, phát hiện Bùi Thiệu Trạch đã mặc quần tây áo sơ mi ngồi cạnh giường. Toàn thân cậu đau mỏi đến mức gần như không duỗi thẳng được eo, nhịn không được nhỏ giọng nói: “Đêm qua 3 giờ mới ngủ, vậy mà anh dậy sớm như thế, không mệt à?”
Bùi Thiệu Trạch hôn trán Trình Hạ, nói: “Không mệt. Thể lực của anh thế nào em còn không rõ sao?”
Trình Hạ đỏ mặt, lại thấy Bùi Thiệu Trạch đột nhiên quỳ một gối xuống bên giường, nhẹ nhàng nắm tay cậu.
Ánh mắt anh vô cùng dịu dàng, giọng nói chân thành: “Trình Hạ, ngày đầu tiên của năm mới, anh có một nguyện vọng muốn em giúp anh thực hiện.”
Anh đưa một chiếc nhẫn kim cương sáng lấp lánh đến trước mặt Trình Hạ, nghiêm túc nói: “Kết hôn với anh, được không?”
Trình Hạ: “…”
Trình Hạ vừa mới ngủ dậy ý thức còn hơi mơ hồ, bị câu nói này của Bùi Thiệu Trạch dọa cho tỉnh hẳn.
Cậu dụi dụi mắt, phát hiện mình không phải đang mơ, đỏ mặt nói: “Anh, anh đây là… Đang cầu hôn em sao?”
Hoàn toàn không ngờ được anh Bùi sẽ cầu hôn trong tình huống này. Alpha vẫn luôn lạnh lùng kiêu ngạo đó, quỳ một gối xuống bên giường, ánh mắt dịu dàng thâm tình, cảnh tượng này còn đẹp hơn cả giấc mơ của Trình Hạ, đẹp đến mức khiến người ta không dám tin tưởng.
“Đúng vậy, anh đang chính thức cầu hôn em.” Bùi Thiệu Trạch nhìn Trình Hạ, nói từng chữ: “Trình Hạ, em là người tốt nhất trên thế giới này, cũng là người duy nhất anh muốn bảo vệ, em có đồng ý kết hôn với anh không?”
Ánh mắt của Alpha vừa dịu dàng lại vừa kiên định.
Mũi Trình Hạ cay cay, dùng sức gật đầu: “Em đồng ý!”
Sớm đã đồng ý rồi, trong mơ cũng đã tổ chức hôn lễ nhiều lần. Ngoài anh ra em sẽ không rung động với bất cứ Alpha nào khác, bởi vì trong tim em anh chính là Alpha tốt nhất thế giới, là Alpha đáng để em dùng cả đời yêu thương.
Bùi Thiệu Trạch khẽ nở nụ cười, nắm tay Trình Hạ, nhẹ nhàng đeo chiếc nhẫn đã được dày công đặt làm vào ngón áp út của cậu.
Trình Hạ, em là nhân vật chính của thế giới này, cũng là nguyên nhân anh đến đây. Thật may mắn làm sao khi có thể gặp được em, cho anh trải nghiệm cảm giác yêu thương một người, được một người yêu thương, là điều hạnh phúc đến nhường nào.
Anh chỉ muốn ở lại đây, bên em trọn đời.
Trong quá trình vẫn còn có chỗ không biết nên làm như thế nào, Trình Hạ đỏ mặt đích thân dạy anh vị trí và cách làm cụ thể, gương mặt cả hai đều đỏ bừng, giống như những tay mơ mới ra đời đang nghiêm túc thảo luận một chuyện thần bí và vĩ đại.
May mà cuối cùng cũng nghiên cứu thành công.
Bùi Thiệu Trạch phát hiện mặc dù thiết lập của thế giới ABO này kỳ kỳ quái quái, nhưng quá trình đánh dấu Omega rất thoải mái…
Năng lực học tập của Bùi Thiệu Trạch rất mạnh, lần thứ hai đã không cần Trình Hạ dạy tiếp nữa, đánh dấu vào nơi sâu nhất trên cơ thể cậu.
Tin tức tố của Alpha và Omega hoàn toàn hòa hợp vào nhau.
Trình Hạ bị hoàn toàn đánh dấu toàn thân run rẩy, ôm lấy Bùi Thiệu Trạch, trong mắt tràn ngập nước.
Bùi Thiệu Trạch đau lòng an ủi cậu, vừa hôn lên nước mắt của cậu vừa dịu dàng nói: “Trình Hạ, anh yêu em, anh yêu em nhất… Đừng khóc, anh đánh dấu em, sẽ bảo vệ em cả đời…”
Không phải Trình Hạ khó chịu, mà là tinh thần của Omega khi bị đánh dấu hoàn toàn vô cùng yếu đuối, khó mà khống chế được tuyến lệ. Đây chỉ là nước mắt sinh lý, cậu cũng cảm thấy mình khóc rất mất mặt, thế nhưng ở trước mặt anh Bùi, cậu đã không còn để ý nhiều như vậy nữa rồi.
Anh Bùi cho cậu ký hiệu trọn đời của Alpha, cậu thực sự rất hạnh phúc.
Trình Hạ ôm chặt Bùi Thiệu Trạch không buông, Bùi Thiệu Trạch kiên nhẫn lại dịu dàng vỗ về Omega của mình, Trình Hạ thế này thực khiến anh không khỏi yêu thương, anh ôm trọn Trình Hạ vào lòng, nhẹ nhàng vỗ lưng của đối phương giống như đang dỗ dành trẻ nhỏ.
Trình Hạ được dỗ dần chìm vào giấc ngủ.
…
Lần phát tình này kéo dài suốt ba ngày, điện thoại của Bùi Thiệu Trạch sắp bị gọi đến nổ tung, nhưng anh đã cài đặt chế độ ‘không làm phiền’, không nhận bất kỳ cuộc gọi nào, tất cả mọi người gọi cho anh đều sẽ nhận được một tin nhắn trả lời tự động: “Xin lỗi, tôi đang bận, sẽ gọi lại sau.”
Khi Chương Phàm gọi điện cho ông chủ nhận được tin nhắn này, cậu nghĩ chắc chắn sếp đã có chuyện vô cùng quan trọng nên mới không nhận điện thoại, thế là Chương Phàm giúp Bùi Thiệu Trạch chặn rất nhiều lời mời ăn tối.
Trong ba ngày này, Bùi Thiệu Trạch chăm sóc Trình Hạ rất chu đáo.
Đương nhiên, bản thân anh cũng vô cùng thỏa mãn.
Trước đây anh còn băn khoăn Trình Hạ tuổi nhỏ, quá đơn thuần nên mới nhẫn nhịn suốt, bây giờ lại phát hiện…
Trình Hạ hoàn toàn không hề đơn thuần.
Đã là Trình Hạ chủ động yêu cầu, Bùi Thiệu Trạch đương nhiên sẽ không để cậu thất vọng. Hai người trải qua ba ngày như keo như sơn, đợi khi Trình Hạ hoàn toàn khôi phục lý trí, dấu vết trên người đã nhiều đến mức nhìn không nổi nữa rồi.
Mà trong đầu Bùi Thiệu Trạch lại hiện lên một dòng thông báo…
[Độ hảo cảm của Trình Hạ với bạn +1]
[Độ hảo cảm của Trình Hạ với bạn đạt tối đa 100 điểm, mở khóa phần thưởng bí ẩn: A. Thời gian nhiệm vụ không còn giới hạn; B. …]
Bùi Thiệu Trạch không thèm nhìn các phương án phía sau, trực tiếp nói: “Tôi chọn A.”
Hệ thống 1022 sững sờ một lát: “Có phải anh đã sớm đoán được không?”
Bùi Thiệu Trạch nói: “Các phần thưởng ẩn của độ hảo cảm 80, độ hảo cảm 90 đều có thời gian, lần thứ nhất thưởng 5 năm, lần thứ hai 10 năm, khi đó tôi đã đoán ra rồi, độ hảo cảm 100 có xác suất rất cao cũng sẽ thưởng thời gian. Dẫu sao nguyên tác của cuốn ‘Đánh dấu ngoài ý muốn’ này cũng dựa trên tuyến tình yêu, hệ thống chọn tôi đến thế giới trong sách sửa lại cốt truyện, độ hảo cảm của Trình Hạ đạt tới 100 thì sẽ hoàn toàn yêu tôi. Phần thưởng tốt nhất không phải là cùng người mình yêu ở bên nhau trọn đời sao?”
Trước đây anh luôn sai lầm khi đánh đồng độ hảo cảm với sự tín nhiệm, sau khi ở bên Trình Hạ anh mới biết, vào ngày mà độ hảo cảm vượt qua 80, anh suốt đêm vội vàng về Dung thành thăm Trình Hạ đang bị thương, lúc đó Trình Hạ đã thích anh, khi vượt qua hơn 95 điểm, Trình Hạ đã rất yêu anh rồi.
Hai người yêu nhau nên làm thế nào để độ hảo cảm đạt tới 100?
Đương nhiên là thân tâm giao hòa, linh hồn và thể xác hợp nhất, hoàn thành đánh dấu trọn đời.
Đã là đánh dấu suốt đời, vậy phần thưởng khi đạt độ hảo cảm 100 cũng nên là mãi mãi đồng hành cùng Trình Hạ.
Suy đoán của Bùi Thiệu Trạch không hề sai, đây cũng là nguyên nhân anh cược một lần đánh dấu hoàn toàn Trình Hạ. Bằng không chỉ có thể cùng Trình Hạ ở thế giới này 20 năm, anh cảm thấy vĩnh viễn không đủ.
Anh muốn ở bên Trình Hạ một đời.
Không, một đời cũng không đủ, anh khó có thể tưởng tượng được những ngày tháng mất đi Trình Hạ sẽ trải qua như thế nào.
Bùi Thiệu Trạch bình tĩnh hỏi: “Tôi có thể ở thế giới này trọn đời cùng Trình Hạ, vậy thế giới thực của tôi thì sao?”
Hệ thống đáp: “Tên nhân vật chính trong cuốn sách này giống tên anh, chiều cao, cân nặng, ngoại hình cũng giống anh như đúc, anh chưa từng nghi ngờ nguồn gốc của cuốn sách này à?”
Bùi Thiệu Trạch sững sờ, ban đầu khi thấy mình trong gương, phát hiện Bùi Thiệu Trạch của thế giới trong sách có khuôn mặt giống hệt anh, còn cho rằng hệ thống lười tạo lại một Bùi Thiệu Trạch khác nên trực tiếp sử dụng ngũ quan của anh để thiết lập.
Bây giờ xem ra, có lẽ không phải như những gì anh nghĩ?
Bùi Thiệu Trạch lập tức hỏi: “Lẽ nào… Thế giới hiện thực, cũng có một người tên Trình Hạ?”
Nghĩ đến đây, trái tim Bùi Thiệu Trạch đột nhiên đập dữ dội.
Bùi Thiệu Trạch ở thực tế và Bùi Thiệu Trạch trong sách, tên, ngoại hình đều giống nhau như đúc, chỉ mỗi là tính cách không giống. Vậy thì cũng sẽ có một thiếu niên ở hiện thực trùng tên giống ngoại hình với Trình Hạ trong sách? Anh đến thế giới thực cũng có thể tìm thấy Trình Hạ?!
Hệ thống 1022 cười nói: “Điều này tôi không thể tiết lộ cho anh được. Mặc dù phương hướng công lược khi mới bắt đầu của anh đã đi lệch, nhưng dưới sự nỗ lực uốn nắn của Trình Hạ, cuối cùng anh vẫn qua cửa nhiệm vụ, đạt được 100 điểm. Chúc mừng anh hoàn thành nhiệm vụ! Sau khi người chơi qua cửa có thể ở lại thế giới này tự do phát triển, tôi không làm phiền anh nữa nhá! Tôi phải đi tìm người chơi tiếp theo đây, tạm biệt!”
Bùi Thiệu Trạch: “…”
Trong đầu không còn giọng nói của hệ thống, Bùi Thiệu Trạch trầm mặc chốc lát, nhìn người trong lòng mình.
Trình Hạ mở mắt ra, sau khi bắt gặp ánh mắt của Bùi Thiệu Trạch, hình như cậu có chút xấu hổ, hai má hơi ửng đỏ, sau đó giống như một chú mèo rúc vào lòng Bùi Thiệu Trạch, hai tay ôm lấy eo Alpha, nhỏ giọng nói: “Em chủ động như vậy, còn tự tặng mình cho anh, anh sẽ không cười nhạo em chứ?”
Trái tim Bùi Thiệu Trạch mềm nhũn, cúi người hôn lên trán thiếu niên: “Sẽ không, anh thích dáng vẻ chủ động của em.”
Trình Hạ rất ngại ngùng, lông mi khẽ run lên, mặt dày hỏi: “Quà sinh nhật lần này, anh có hài lòng không?”
Bùi Thiệu Trạch ghé môi gần bên tai thiếu niên, thấp giọng nói: “Vô cùng hài lòng, sinh nhật mỗi năm em đều có thể tặng quà như thế này. Nơ thắt khăn tắm rất đáng yêu, lần sau tiếp tục.”
Mặt Trình Hạ đỏ bừng: “Anh nằm mơ đi… Không có lần sau đâu!”
Bùi Thiệu Trạch thay đổi cách nói: “Vậy năm tới đổi thành anh tặng mình cho em, thế nào?”
Trình Hạ: “…”
Tiêu rồi tiêu rồi, anh Bùi chính trực nghiêm túc dường như bị cậu dạy hư rồi.
Dẫu sao Bùi Thiệu Trạch cũng là ông chủ của Thiên Toàn, mất tích ba ngày, công ty có trợ lý Chương và Dương phó tổng cũng chưa đến mức lộn xộn. Nhưng anh không thể nghỉ quá lâu. Đợi kỳ phát tình lần này của Trình Hạ hoàn toàn kết thúc, anh sẽ chuẩn bị trở lại làm việc.
Buổi trưa hôm đó hai người cùng nhau xuống bếp nấu một bàn đồ ăn, lúc đang dùng bữa trong phòng ăn, Trình Hạ bỗng nhiên đỏ mặt, nói: “Tiêu rồi, ba ngày nay anh làm rất nhiều lần, em sẽ không có bầu chứ?”
Vẻ mặt Bùi Thiệu Trạch cứng đờ, Omega sẽ mang thai, anh đã có thể chấp nhận thiết lập này rồi, nhưng nhìn gương mặt trẻ trung đáng yêu của Trình Hạ… Bản thân vẫn là một đứa bé, sao có thể sinh con sớm như vậy? Em ấy còn chưa đầy 20 nữa!
Bùi Thiệu Trạch dịu dàng đáp: “Hiện tại em mới vừa bắt đầu sự nghiệp, không thích hợp sinh em bé. Em thấy thế nào?”
Trình Hạ gật đầu nói: “Dạ em cũng nghĩ thế.” Cậu mới 19 tuổi, bây giờ muốn sinh con quả thực còn quá sớm, Trình Hạ đỏ mặt, hơi ngượng ngùng: “Chờ vài năm nữa tuổi em lớn hơn xíu chúng ta lại sinh con. Lần này em sẽ uống thuốc tránh thai nhé, đỡ phải có thai rồi không tiện xử lý. Tương lai… Khi nào anh muốn thì nói với em.”
Bùi Thiệu Trạch ho nhẹ một tiếng: “Ừm, đến lúc đó lại nói.”
Mặc dù anh không thích trẻ con, luôn cảm thấy trẻ con quá ồn ào, nhưng nếu vẻ ngoài đứa nhỏ giống Trình Hạ, là một quả cam phiên bản thu nhỏ nhất định sẽ vô cùng đáng yêu, anh cũng không ngại nghe âm thanh trẻ con non nớt gọi “ba ơi”.
Hồi đó Thư Việt mang thai nên giải nghệ, Bùi Thiệu Trạch sẽ không để Trình Hạ vì bé con mà buông bỏ ước mơ của mình.
Đợi qua vài năm nữa, Trình Hạ có chỗ đứng vững chắc, sự nghiệp và cuộc sống của hai người đều suôn sẻ, khi đó lại sinh con cũng không muộn.
Chiều hôm đó Bùi Thiệu Trạch lái chiếc xe thể thao màu cam tặng Trình Hạ về căn hộ của nghệ sĩ, sau đó lái chiếc xe thể thao màu đen cậu tặng anh đến công ty.
Anh rời đi ba ngày, có rất nhiều văn kiện cần xử lý.
Chương Phàm nhận được tin tức, đợi anh ở công ty, Bùi Thiệu Trạch xem qua tài liệu Chương Phàm mang tới rồi lần lượt ký tên, tùy tiện hỏi: “Bên Điều tra kinh tế có tin tức gì chưa?”
Chương Phàm đáp: “Hôm qua đội trưởng Chu gọi điện tới, nói manh mối mà ngài cung cấp rất hoàn chỉnh, họ đã tra ra tất cả các công ty ma mà Thôi phó tổng chuyển tài sản sang, trước mắt đang tìm ngân hàng thẩm tra đối chiếu, nếu không xảy ra chuyện ngoài ý muốn, trước cuối năm sẽ có thể kết án.”
Bùi Thiệu Trạch gật đầu: “Luật sư nói thế nào?”
Chương Phàm nói: “Số tiền liên quan rất lớn, thêm tội mua chuộc công ty PR vu khống Trình Hạ, có lẽ có thể phán quyết hơn mười năm tù.”
Bùi Thiệu Trạch khẽ nhếch môi: “Tốt lắm. Năm sau tôi sẽ thành lập chi nhánh công ty, tập trung vào lĩnh vực điện ảnh. Còn về trụ sở chính, Chương Phàm, cậu đã hiểu rất rõ, tiếp xúc với các đài truyền hình, nhà quảng cáo, sau này sẽ giao cho cậu, thế nào?”
Chương Phàm thụ sủng nhược kinh: “Bùi tổng, tôi, lý lịch của tôi còn kém…”
Bùi Thiệu Trạch nói: “Cậu cũng là thạc sĩ tốt nghiệp trường đại học trọng điểm top 10, có lòng tin với bản thân mình đi. Hơn nữa khoảng thời gian này cậu theo tôi, năng lực làm việc ra sao trong lòng tôi biết rõ. Không hiểu ở đâu tôi sẽ dạy cậu, công việc ở Thiên Toàn nhiều như vậy, một mình tôi cũng không thể xử lý hết.”
Muốn ngồi vững trên giang sơn này, dù sao cũng phải bồi dưỡng người thân cận của mình. Sau khi Thôi Quyết bị đá khỏi Thiên Toàn, ban quản lý cũng nên đổi thành một số người của anh rồi.
Cuối năm, Thôi Quyết quả nhiên bị Cục Điều tra kinh tế bắt, Bùi Thiệu Trạch chính thức đệ đơn kiện Thôi Quyết.
Cư dân mạng lại ăn một quả dưa lớn. Không ngờ Bùi tổng vậy mà lại thủ đoạn tàn nhẫn, tống nguyên lão của Thiên Toàn vào tù! Điều khiến cư dân mạng bàng hoàng hơn cả là, người đứng sau mua thủy quân bôi nhọ Trình Hạ lại chính là Thôi Quyết?!
Nội bộ Thiên Toàn thay đổi bất ngờ, Bùi Thiệu Trạch sấm rền gió cuốn, khi các nghệ sĩ ở tổ A đang lo sợ bất an thì anh đã viết xong báo cáo thăng chức của Chương Phàm, giao cho phòng nhân sự và ban giám đốc xét duyệt, còn đề bạt một vài quản lý trung tầng ở ban Bản quyền và ban Pháp vụ.
Việc Thôi Quyết bị kết án không hề ảnh hưởng đến danh tiếng của Thiên Toàn, vì Bùi Thiệu Trạch đầu tư hai bộ phim bùng nổ, đồng thời loại bỏ các vật cản trong nội bộ tập đoàn, chính thức tiếp quản Thiên Toàn nên cổ phiếu của Thiên Toàn không những không giảm mà còn tăng, trong một năm ngắn ngủi, giá trị thị trường đã tăng gần gấp đôi.
Các nhân viên nhận thưởng cuối năm trĩu cả tay, các cổ đông lại càng vui hơn hoa nở, toàn bộ trên dưới Thiên Toàn đều tâm phục khẩu phục Bùi Thiệu Trạch.
Ban đầu Bùi Thiệu Trạch định tặng Trình Hạ một chiếc xe hơi làm thưởng cuối năm, kết quả sinh nhật hôm đó hai người tâm linh tương thông, tặng cho đối phương món quà giống nhau, Bùi Thiệu Trạch chỉ đành lại đổi sang phần quà khác. Lần này anh quyết định tặng một thứ có ý nghĩa hơn.
Ngày mùng 1 tháng 1, tiệc giao thừa.
Trình Hạ là người mới xuất sắc nhất của năm, rất nhiều đài truyền hình đề xuất lời mời với cậu, sau khi người đại diện Chu Nhan sàng lọc kỹ càng đã chọn đêm tiệc của đài CNTV có rating và danh tiếng cao nhất cho Trình Hạ.
Vào đêm giao thừa Bùi Thiệu Trạch cũng được mời đến hiện trường đài truyền hình CNTV, ngồi ở hàng ghế VIP đầu tiên.
Trước đây show ‘Ca sĩ thần tượng’ do CNTV tổ chức đã mời Trần Di Quân làm khách mời thường xuyên, chính là do Bùi Thiệu Trạch liên hệ, mối quan hệ của anh với đài truyền hình đã dần dần mở ra, sau này quay phim có thể cân nhắc phát sóng đồng thời trên đài truyền hình.
Trình Hạ là diễn viên trong MV ‘Mảnh vỡ ký ức’, hợp tác hát đơn khúc ‘Mảnh vỡ ký ức cùng nữ thần ca sĩ Trần Di Quân, giọng hát của Trình Hạ ấm áp, rõ ràng, cũng rất êm tai.
Trình Hạ mặc một bộ âu phục màu trắng, có thể là do đã bị đánh dấu, sự ngây ngô trên người đã bớt đi không ít, dáng vẻ tươi cười trước ống kính đẹp trai bức người.
Trình Hạ đứng trên sân khấu lớn của đêm tiệc giao thừa, cầm micro nét mặt tươi cười.
Bùi Thiệu Trạch ngồi dưới đài, nhìn dáng vẻ tỏa sáng rực rỡ của mầm non mà anh nuôi dưỡng, khóe miệng không khỏi hơi giương lên.
Mầm non mà anh nuôi lớn, rốt cuộc cũng bị anh đích thân ăn sạch, đây mới là sự sắp xếp tốt nhất.
Sau khi tiệc tối kết thúc, Bùi Thiệu Trạch tự mình lái xe đưa Trình Hạ trở lại biệt thự Tân Giang.
Hai người vừa mới bước vào cửa, Bùi Thiệu Trạch đột nhiên duỗi tay bế ngang Trình Hạ còn đang mặc âu phục lên, đi về phía phòng ngủ trên lầu.
Cơ thể Trình Hạ đột ngột bay lên, vội vàng nắm chặt lấy vai Bùi Thiệu Trạch, giọng nói run rẩy: “Anh Bùi…”
Bùi Thiệu Trạch ôm cậu lên giường, cúi người xuống, nhìn chằm chằm vào mắt Trình Hạ nói: “Chúng ta quen nhau hơn một năm rồi.”
Trình Hạ gật đầu: “Vâng, một năm 15 ngày.”
Khóe môi Bùi Thiệu Trạch khẽ giương lên, giọng nói trầm thấp khàn khàn: “Đêm nay, cùng anh đón năm mới nhé.”
Trình Hạ còn chưa kịp phản ứng lại, đôi tay người đàn ông đã linh hoạt cởi âu phục của cậu.
Ngay sau đó ngón tay thon dài lần lượt cởi từng chiếc cúc áo sơ mi trắng ra, ánh mắt Bùi Thiệu Trạch cũng vì trông thấy làn da trắng nõn của Trình Hạ mà càng thêm sâu thẳm, con ngươi đen kịt tràn đầy dục vọng chiếm hữu khiến trái tim Trình Hạ đập nhanh hơn.
Từ trong ánh mắt Bùi Thiệu Trạch, cậu nhìn thấy rõ ràng ảnh thu nhỏ của chính mình.
Tai Trình Hạ nhanh chóng nổi lên sắc đỏ, giọng nói khẽ run: “Anh, anh Bùi…”
Bùi Thiệu Trạch ghé vào lỗ tai cậu, dịu dàng nói: “Trình Hạ, anh yêu em.”
Nhìn thấy dáng vẻ hào quang chói mắt trên sân khấu của cậu, vô cùng muốn ôm cậu thật chặt, xác nhận cậu là thuộc về mình.
Bùi Thiệu Trạch tham luyến tin tức tố vị cam của Omega trước mặt, mùi vị thơm ngọt đó khiến người ta mê muội.
Nụ hôn dịu dàng nhanh chóng hạ xuống.
Đầu tiên là trán, mắt, hai má, sau đó, Bùi Thiệu Trạch từ từ hôn lên môi Trình Hạ, Trình Hạ thở gấp, nhanh chóng nhắm mắt lại, ôm chặt bả vai Bùi Thiệu Trạch.
Bên ngoài cửa sổ pháo hoa bắt đầu được đốt lên, mang đến không khí của năm mới.
…
Sáng sớm hôm sau khi Trình Hạ tỉnh dậy, phát hiện Bùi Thiệu Trạch đã mặc quần tây áo sơ mi ngồi cạnh giường. Toàn thân cậu đau mỏi đến mức gần như không duỗi thẳng được eo, nhịn không được nhỏ giọng nói: “Đêm qua 3 giờ mới ngủ, vậy mà anh dậy sớm như thế, không mệt à?”
Bùi Thiệu Trạch hôn trán Trình Hạ, nói: “Không mệt. Thể lực của anh thế nào em còn không rõ sao?”
Trình Hạ đỏ mặt, lại thấy Bùi Thiệu Trạch đột nhiên quỳ một gối xuống bên giường, nhẹ nhàng nắm tay cậu.
Ánh mắt anh vô cùng dịu dàng, giọng nói chân thành: “Trình Hạ, ngày đầu tiên của năm mới, anh có một nguyện vọng muốn em giúp anh thực hiện.”
Anh đưa một chiếc nhẫn kim cương sáng lấp lánh đến trước mặt Trình Hạ, nghiêm túc nói: “Kết hôn với anh, được không?”
Trình Hạ: “…”
Trình Hạ vừa mới ngủ dậy ý thức còn hơi mơ hồ, bị câu nói này của Bùi Thiệu Trạch dọa cho tỉnh hẳn.
Cậu dụi dụi mắt, phát hiện mình không phải đang mơ, đỏ mặt nói: “Anh, anh đây là… Đang cầu hôn em sao?”
Hoàn toàn không ngờ được anh Bùi sẽ cầu hôn trong tình huống này. Alpha vẫn luôn lạnh lùng kiêu ngạo đó, quỳ một gối xuống bên giường, ánh mắt dịu dàng thâm tình, cảnh tượng này còn đẹp hơn cả giấc mơ của Trình Hạ, đẹp đến mức khiến người ta không dám tin tưởng.
“Đúng vậy, anh đang chính thức cầu hôn em.” Bùi Thiệu Trạch nhìn Trình Hạ, nói từng chữ: “Trình Hạ, em là người tốt nhất trên thế giới này, cũng là người duy nhất anh muốn bảo vệ, em có đồng ý kết hôn với anh không?”
Ánh mắt của Alpha vừa dịu dàng lại vừa kiên định.
Mũi Trình Hạ cay cay, dùng sức gật đầu: “Em đồng ý!”
Sớm đã đồng ý rồi, trong mơ cũng đã tổ chức hôn lễ nhiều lần. Ngoài anh ra em sẽ không rung động với bất cứ Alpha nào khác, bởi vì trong tim em anh chính là Alpha tốt nhất thế giới, là Alpha đáng để em dùng cả đời yêu thương.
Bùi Thiệu Trạch khẽ nở nụ cười, nắm tay Trình Hạ, nhẹ nhàng đeo chiếc nhẫn đã được dày công đặt làm vào ngón áp út của cậu.
Trình Hạ, em là nhân vật chính của thế giới này, cũng là nguyên nhân anh đến đây. Thật may mắn làm sao khi có thể gặp được em, cho anh trải nghiệm cảm giác yêu thương một người, được một người yêu thương, là điều hạnh phúc đến nhường nào.
Anh chỉ muốn ở lại đây, bên em trọn đời.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.