Chương 9
Nhất Cá Tinh Thần Bệnh
15/02/2023
Edit: Nananiwe
Vẻ mặt Nord tràn đầy vui mừng: "Chúng tôi ẩn náu nhiều năm, kế hoạch vô cùng thành công, hiện giờ dẫn đường của Bạch tháp đều cực kỳ dũng mãnh, thậm chí đã có thể ra ngoài chiến đấu. Mà tất cả những dẫn đường giúp đỡ các người chiến đấu ban nãy đều gia nhập quân Tự Do của chúng tôi rồi. Nếu chúng tôi rời khỏi đây thì những dẫn đường này cũng sẽ rời khỏi đây, thậm chí một số quan viên và những dẫn đường đã kết hôn cũng sẽ dẫn theo gia đình rút khỏi đây cùng quân Tự Do chúng tôi. Các người sẽ chiến thắng trở về hoàng cung, có được hoàng thất và những quan viên của mình. Còn về nguyên soái của các người... Ngại quá, đánh giặc tôi không đánh lại anh ấy, nhưng chúng tôi có nhiều người như vậy muốn mang nguyên soái đi vẫn không phải việc khó. Nguyên soái của các người, tôi muốn."
Nord đột nhiên nhếch môi cười: "Vậy... chúng tôi đi đây, tạm biệt."
Công dân đế quốc nháy mắt hoảng loạn!
Không có dẫn đường của Bạch tháp và nguyên soái, thế mà hoàng thất và đám quan viên hà hiếp dân chúng kia còn muốn trở về, bọn họ có thể có hy vọng gì chứ!
Nord hơi dừng lại: "Nếu các người không muốn tôi đi thì phái ra một người đại diện ra nói chuyện với tôi, thế nào?"
Công dân đế quốc lại trăm miệng một lời đồng thanh hô lên "Nguyên soái".
Nord búng ngón tay vô cùng ngông cuồng: "Mau, mang ống kính đến trước mặt nguyên soái được hô to nhất nào!"
Keith giật mình, lần đầu tiên không biết làm sao khi đối mặt với quần chúng.
Người của quân Tự Do nhanh chóng tới bên cạnh Keith, mở máy quay ra trước mặt hắn.
Màn hình trực tiếp bị chia thành hai, một nửa là thủ lĩnh Nord của quân Tự Do, một nửa là Keith vừa là người đại diện công dân đế quốc vừa là nguyên soái đế quốc.
Trên nửa màn hình của Kieth còn có một thanh tỷ lệ.
Nord cong môi cười nói: "Để tránh sau này các người đổi ý nói nguyên soái không thể đại diện cho các người thì dùng tên thật để bỏ phiếu đi. Lần bỏ phiếu này sẽ mở máy truyền tin của mỗi người ra để ghi hình, sẽ ghi lại trạng thái bỏ phiếu của từng người. Đồng ý hay phản đối đều do chính các người quyết định, sau khi bỏ phiếu xong thì chúng tôi sẽ thu lại phần ghi hình ở máy truyền tin của mỗi người để lưu trữ. Hiện giờ... bắt đầu bỏ phiếu đi. Nguyên soái có toàn quyền đại diện công dân đế quốc để quyết định bất kỳ sách lược gì, mọi người ủng hộ hay là phản đối?"
Kết quả bỏ phiếu không còn gì để bàn cãi, toàn bộ mọi người đều lựa chọn ủng hộ.
Sẽ không có ai đứng ở phía đối lập với nguyên soái, giữa ranh giới sinh tử tồn vong, bọn họ vẫn biết rõ ràng nguyên soái mới là chỗ dựa thực sự vững chắc cho công dân đế quốc.
"Tốt lắm!" Nord gật đầu, nở một nụ cười xán lạn với màn hình: "Nguyên soái à, không thể phủ nhận là tối qua anh đã làm tôi say đắm, tôi đã kiềm lòng chẳng đặng mà phải lòng anh."
Hai má Keith nóng lên, chỉ có hắn và Nord biết rốt cuộc tối hôm qua đã xảy ra chuyện gì.
Hắn thân là một cái lính gác không những không đánh dấu dẫn đường của mình mà ngược lại còn bị đối phương đặt trên giường đánh dấu, bị chịch một hiệp.
Nord: "Nhưng là hiện tại thì khác, tôi là thủ lĩnh của quân Tự Do, đại diện cho quân Tự Do. Còn anh thì sao, anh là nguyên soái của đế quốc và là người đại diện cho công dân đế quốc, anh phải đưa ra lựa chọn nên để tôi ở lại hay đuổi chúng tôi đi. Nếu ở lại, tôi hứa chắc chắn sẽ trở thành một người lãnh đạo đủ tư cách, tốt hơn hoàng thất trước kia trăm triệu lần. Tôi tin là từ trận chiến vừa rồi các anh cũng có thể nhìn ra được không phải tôi đang nói quá. Nếu đuổi chúng tôi đi thì chúng tôi sẽ đi trong hòa bình, mang theo dẫn đường, quân đội của quân Tự Do chúng tôi, và cả... anh nữa."
Trái tim Keith đập trật một nhịp.
Nord nhìn thẳng vào màn hình, ánh mắt vô cùng thâm tình, nhất là lúc nói muốn dẫn hắn đi thì đôi mắt kia lại hiện lên vẻ kiên định.
Thiết bị thu âm được đặt ngay trước mặt Keith.
Keith hơi hé miệng nói: "Hình như tôi... không có lựa chọn nào khác."
Không đợi Nord đáp lời, hắn đã nói tiếp: "Nhưng mà các cậu cũng không cần bày ra điệu bộ giọng khách át giọng chủ như thế, các cậu đều rất mạnh cũng rất thân thiện, trận chiến vừa rồi đủ để chứng minh tất cả. Tôi tin là nếu sống trong một khoảng thời gian hòa bình hơn, các cậu để cho công dân đế quốc bỏ phiếu trên mạng về việc chọn quân Tự Do hay là hoàng thất thì quân Tự Do nhất định sẽ thắng. Công dân đế quốc muốn lật đổ hoàng thất ngu ngốc kia không phải chuyện ngày một ngày hai, ngay cả nguyên soái đế quốc như tôi cũng bị liên lụy, bị công dân đế quốc nhóm chửi rủa. Thậm chí bọn họ còn bị ép đến phát điên, muốn mở rộng cửa nghênh đón hải tặc vũ trụ tiến vào lật đổ hoàng thất, thử xem mọi thứ có gì thay đổi hay không."
Keith nhìn người trên màn hình lớn kia, đối phương cũng không nhất thiết phải làm như vậy.
Đế quốc đã bị công phá, đế quốc sắp đổi chủ là đã sự thật không cần bàn cãi.
Hiện giờ Nord gióng trống khua chiêng ra oai như vậy đơn giản là vì muốn giữ lại toàn bộ vẻ vang và uy tín của hắn, thuận tiện đặt bậc thang tới trước mặt hắn, làm cho hắn ngẩng đầu ưỡn ngực bước xuống bậc thang của tòa nhà đổ nát.
Người này nhìn qua giống như chẳng hề để ý mọi việc nhưng hiện giờ lại chuẩn bị chu đáo toàn bộ đường lui cho hắn, không có chỗ nào bất ổn cả.
Muốn nói Nord không có tình cảm gì với hắn, hắn tuyệt đối không tin.
Trong lòng Keith dấy lên hy vọng, ánh mắt hắn nhìn về phía màn hình giống như đang nhìn thẳng vào đối phương: "Thật ra tôi không có bất cứ quyền lợi gì để lựa chọn thay công dân đế quốc, tôi chỉ có quyền lựa chọn vì bản thân mình. Tôi xin tuyên bố từ chức nguyên soái đế quốc, về sau đế quốc không còn quan hệ gì với tôi cả. Bây giờ nói đến việc tư, Nord, ngày hôm qua chúng ta đã kết hôn, em là dẫn đường của tôi. Lượng tử thú của em là phượng hoàng lửa tự do kiêu ngạo, tôi biết tôi không giữ được em. Thế nên... em bay tới nơi nào thì tôi đi theo tới nơi ấy là được, nếu em rời khỏi đây thì tôi sẽ đi cùng em."
Janis ở bên cạnh không thể tin nổi: "Nguyên! Soái!"
Nord nở một nụ cười sâu sa: "Nếu đã như vậy thì tôi sẽ không hỏi ý kiến của công dân đế quốc nữa, coi như chúng tôi cưỡng chế tấn công vào đế quốc. Dù sao đế quốc không có nguyên soái thì quân Tự Do chúng tôi muốn đánh chiếm vẫn rất dễ dàng."
Sắc mặt Nord nghiêm túc, nói: "Hiện giờ tôi tuyên bố, hoàng thất sụp đổ, tất cả những tinh cầu và lãnh thổ mà hoàng thất có được đều do quân Tự Do chúng tôi tiếp quản, tôi - Nord Campbell là thủ lĩnh mới của đế quốc. Keith Pat là bạn đời của tôi, đồng thời cũng nhận chức Nguyên soái hộ quốc, đãi ngộ giống như thủ lĩnh. Ngoài ra tôi cũng mang đến rất nhiều nhân tài và tướng lĩnh ưu tú, hiện giờ không tiện giới thiệu từng người một, đợi hai ngày nữa vào dịp chính thức hơn thì sẽ bổ nhiệm chức vụ cho từng người. Tóm lại, đế quốc sau này sẽ không chỉ có một nguyên soái Keith Pat đáng để mọi người dựa vào, cũng sẽ không có chế độ phân phối dẫn đường quái dị, càng không có quan viên ăn không ngồi rồi nữa. Quân Tự Do chúng tôi coi trọng nhân quyền và tự do, thời đại mọi người có thể tự do hít thở đã sắp đến rồi. Cuối cùng tôi muốn nói một câu, Nguyên soái Keith Pat của các người —— thật sự rất uy mãnh nha."
————
Sau khi phát trực tiếp kết thúc.
Công dân đế quốc không biết phải làm sao, bọn họ không xác định được thời đại sắp tới này rốt cuộc là như thế nào.
Mà tất cả lính gác của quân đội giờ phút này đã hoàn toàn bị những dẫn đường cường đại này chinh phục.
Ai nói dẫn đường đều yếu đuối! Ai nói dẫn đường đều là đồ chơi! Ai nói dẫn đường chỉ xứng dựa vào người khác!
Vẻ mặt Nord tràn đầy vui mừng: "Chúng tôi ẩn náu nhiều năm, kế hoạch vô cùng thành công, hiện giờ dẫn đường của Bạch tháp đều cực kỳ dũng mãnh, thậm chí đã có thể ra ngoài chiến đấu. Mà tất cả những dẫn đường giúp đỡ các người chiến đấu ban nãy đều gia nhập quân Tự Do của chúng tôi rồi. Nếu chúng tôi rời khỏi đây thì những dẫn đường này cũng sẽ rời khỏi đây, thậm chí một số quan viên và những dẫn đường đã kết hôn cũng sẽ dẫn theo gia đình rút khỏi đây cùng quân Tự Do chúng tôi. Các người sẽ chiến thắng trở về hoàng cung, có được hoàng thất và những quan viên của mình. Còn về nguyên soái của các người... Ngại quá, đánh giặc tôi không đánh lại anh ấy, nhưng chúng tôi có nhiều người như vậy muốn mang nguyên soái đi vẫn không phải việc khó. Nguyên soái của các người, tôi muốn."
Nord đột nhiên nhếch môi cười: "Vậy... chúng tôi đi đây, tạm biệt."
Công dân đế quốc nháy mắt hoảng loạn!
Không có dẫn đường của Bạch tháp và nguyên soái, thế mà hoàng thất và đám quan viên hà hiếp dân chúng kia còn muốn trở về, bọn họ có thể có hy vọng gì chứ!
Nord hơi dừng lại: "Nếu các người không muốn tôi đi thì phái ra một người đại diện ra nói chuyện với tôi, thế nào?"
Công dân đế quốc lại trăm miệng một lời đồng thanh hô lên "Nguyên soái".
Nord búng ngón tay vô cùng ngông cuồng: "Mau, mang ống kính đến trước mặt nguyên soái được hô to nhất nào!"
Keith giật mình, lần đầu tiên không biết làm sao khi đối mặt với quần chúng.
Người của quân Tự Do nhanh chóng tới bên cạnh Keith, mở máy quay ra trước mặt hắn.
Màn hình trực tiếp bị chia thành hai, một nửa là thủ lĩnh Nord của quân Tự Do, một nửa là Keith vừa là người đại diện công dân đế quốc vừa là nguyên soái đế quốc.
Trên nửa màn hình của Kieth còn có một thanh tỷ lệ.
Nord cong môi cười nói: "Để tránh sau này các người đổi ý nói nguyên soái không thể đại diện cho các người thì dùng tên thật để bỏ phiếu đi. Lần bỏ phiếu này sẽ mở máy truyền tin của mỗi người ra để ghi hình, sẽ ghi lại trạng thái bỏ phiếu của từng người. Đồng ý hay phản đối đều do chính các người quyết định, sau khi bỏ phiếu xong thì chúng tôi sẽ thu lại phần ghi hình ở máy truyền tin của mỗi người để lưu trữ. Hiện giờ... bắt đầu bỏ phiếu đi. Nguyên soái có toàn quyền đại diện công dân đế quốc để quyết định bất kỳ sách lược gì, mọi người ủng hộ hay là phản đối?"
Kết quả bỏ phiếu không còn gì để bàn cãi, toàn bộ mọi người đều lựa chọn ủng hộ.
Sẽ không có ai đứng ở phía đối lập với nguyên soái, giữa ranh giới sinh tử tồn vong, bọn họ vẫn biết rõ ràng nguyên soái mới là chỗ dựa thực sự vững chắc cho công dân đế quốc.
"Tốt lắm!" Nord gật đầu, nở một nụ cười xán lạn với màn hình: "Nguyên soái à, không thể phủ nhận là tối qua anh đã làm tôi say đắm, tôi đã kiềm lòng chẳng đặng mà phải lòng anh."
Hai má Keith nóng lên, chỉ có hắn và Nord biết rốt cuộc tối hôm qua đã xảy ra chuyện gì.
Hắn thân là một cái lính gác không những không đánh dấu dẫn đường của mình mà ngược lại còn bị đối phương đặt trên giường đánh dấu, bị chịch một hiệp.
Nord: "Nhưng là hiện tại thì khác, tôi là thủ lĩnh của quân Tự Do, đại diện cho quân Tự Do. Còn anh thì sao, anh là nguyên soái của đế quốc và là người đại diện cho công dân đế quốc, anh phải đưa ra lựa chọn nên để tôi ở lại hay đuổi chúng tôi đi. Nếu ở lại, tôi hứa chắc chắn sẽ trở thành một người lãnh đạo đủ tư cách, tốt hơn hoàng thất trước kia trăm triệu lần. Tôi tin là từ trận chiến vừa rồi các anh cũng có thể nhìn ra được không phải tôi đang nói quá. Nếu đuổi chúng tôi đi thì chúng tôi sẽ đi trong hòa bình, mang theo dẫn đường, quân đội của quân Tự Do chúng tôi, và cả... anh nữa."
Trái tim Keith đập trật một nhịp.
Nord nhìn thẳng vào màn hình, ánh mắt vô cùng thâm tình, nhất là lúc nói muốn dẫn hắn đi thì đôi mắt kia lại hiện lên vẻ kiên định.
Thiết bị thu âm được đặt ngay trước mặt Keith.
Keith hơi hé miệng nói: "Hình như tôi... không có lựa chọn nào khác."
Không đợi Nord đáp lời, hắn đã nói tiếp: "Nhưng mà các cậu cũng không cần bày ra điệu bộ giọng khách át giọng chủ như thế, các cậu đều rất mạnh cũng rất thân thiện, trận chiến vừa rồi đủ để chứng minh tất cả. Tôi tin là nếu sống trong một khoảng thời gian hòa bình hơn, các cậu để cho công dân đế quốc bỏ phiếu trên mạng về việc chọn quân Tự Do hay là hoàng thất thì quân Tự Do nhất định sẽ thắng. Công dân đế quốc muốn lật đổ hoàng thất ngu ngốc kia không phải chuyện ngày một ngày hai, ngay cả nguyên soái đế quốc như tôi cũng bị liên lụy, bị công dân đế quốc nhóm chửi rủa. Thậm chí bọn họ còn bị ép đến phát điên, muốn mở rộng cửa nghênh đón hải tặc vũ trụ tiến vào lật đổ hoàng thất, thử xem mọi thứ có gì thay đổi hay không."
Keith nhìn người trên màn hình lớn kia, đối phương cũng không nhất thiết phải làm như vậy.
Đế quốc đã bị công phá, đế quốc sắp đổi chủ là đã sự thật không cần bàn cãi.
Hiện giờ Nord gióng trống khua chiêng ra oai như vậy đơn giản là vì muốn giữ lại toàn bộ vẻ vang và uy tín của hắn, thuận tiện đặt bậc thang tới trước mặt hắn, làm cho hắn ngẩng đầu ưỡn ngực bước xuống bậc thang của tòa nhà đổ nát.
Người này nhìn qua giống như chẳng hề để ý mọi việc nhưng hiện giờ lại chuẩn bị chu đáo toàn bộ đường lui cho hắn, không có chỗ nào bất ổn cả.
Muốn nói Nord không có tình cảm gì với hắn, hắn tuyệt đối không tin.
Trong lòng Keith dấy lên hy vọng, ánh mắt hắn nhìn về phía màn hình giống như đang nhìn thẳng vào đối phương: "Thật ra tôi không có bất cứ quyền lợi gì để lựa chọn thay công dân đế quốc, tôi chỉ có quyền lựa chọn vì bản thân mình. Tôi xin tuyên bố từ chức nguyên soái đế quốc, về sau đế quốc không còn quan hệ gì với tôi cả. Bây giờ nói đến việc tư, Nord, ngày hôm qua chúng ta đã kết hôn, em là dẫn đường của tôi. Lượng tử thú của em là phượng hoàng lửa tự do kiêu ngạo, tôi biết tôi không giữ được em. Thế nên... em bay tới nơi nào thì tôi đi theo tới nơi ấy là được, nếu em rời khỏi đây thì tôi sẽ đi cùng em."
Janis ở bên cạnh không thể tin nổi: "Nguyên! Soái!"
Nord nở một nụ cười sâu sa: "Nếu đã như vậy thì tôi sẽ không hỏi ý kiến của công dân đế quốc nữa, coi như chúng tôi cưỡng chế tấn công vào đế quốc. Dù sao đế quốc không có nguyên soái thì quân Tự Do chúng tôi muốn đánh chiếm vẫn rất dễ dàng."
Sắc mặt Nord nghiêm túc, nói: "Hiện giờ tôi tuyên bố, hoàng thất sụp đổ, tất cả những tinh cầu và lãnh thổ mà hoàng thất có được đều do quân Tự Do chúng tôi tiếp quản, tôi - Nord Campbell là thủ lĩnh mới của đế quốc. Keith Pat là bạn đời của tôi, đồng thời cũng nhận chức Nguyên soái hộ quốc, đãi ngộ giống như thủ lĩnh. Ngoài ra tôi cũng mang đến rất nhiều nhân tài và tướng lĩnh ưu tú, hiện giờ không tiện giới thiệu từng người một, đợi hai ngày nữa vào dịp chính thức hơn thì sẽ bổ nhiệm chức vụ cho từng người. Tóm lại, đế quốc sau này sẽ không chỉ có một nguyên soái Keith Pat đáng để mọi người dựa vào, cũng sẽ không có chế độ phân phối dẫn đường quái dị, càng không có quan viên ăn không ngồi rồi nữa. Quân Tự Do chúng tôi coi trọng nhân quyền và tự do, thời đại mọi người có thể tự do hít thở đã sắp đến rồi. Cuối cùng tôi muốn nói một câu, Nguyên soái Keith Pat của các người —— thật sự rất uy mãnh nha."
————
Sau khi phát trực tiếp kết thúc.
Công dân đế quốc không biết phải làm sao, bọn họ không xác định được thời đại sắp tới này rốt cuộc là như thế nào.
Mà tất cả lính gác của quân đội giờ phút này đã hoàn toàn bị những dẫn đường cường đại này chinh phục.
Ai nói dẫn đường đều yếu đuối! Ai nói dẫn đường đều là đồ chơi! Ai nói dẫn đường chỉ xứng dựa vào người khác!
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.