Đánh Mất Bản Thân

Chương 7

Mít

21/10/2023

Sáng hôm sau, tôi vừa tỉnh dậy thấy có gì đó lạ lạ. Ai đang ngủ với mẹ tôi kia. Ý ba về. Ba về rồi vui quá. Tôi vội chạy lại lay người ba tôi:

- Ba ơi ba. Dậy đi ba ơi.

- Ê. Im để ba ngủ. - Mẹ trừng mắt nhìn tôi rồi bảo.

Nghe mẹ nói vậy tôi không gọi ba nữa. Hôm nay là chủ nhật, tôi có thể cùng chị Tiền, anh Vũ, anh Nam đi ra đồng nè. Tôi muốn ăn ốc luôn, muốn ăn mắm của mẹ kho, muốn ăn cá rô đồng nướng lắm rồi. Nghĩ vậy tôi liền đi tìm anh chị.

- Chị yền ơi chị yền. Mình đi ra đồng đi chị ơi. - Tôi tìm được chị Tiền rồi, còn có các anh ở đó nữa. Vậy là đỡ phải chạy đi tìm nhiều lần nha. (Tôi hơi bị ngọng gọi tên chị Tiền không rõ).

- Nguyệt hả. Đợi tao chút tao ăn cơm đã- Chị Tiền trả lời tôi rồi ăn cơm. Tôi ngồi đợi chị lâu ơi là lâu. Lúc chị xuất hiện lại thì chị đã thay bộ đồ khác rồi. Áo thùng trắng có hoa hồng nhỏ, quần đùi cao qua gối để dễ hoạt động. Nhìn đồ chị mặt thật đẹp. Tôi có nên xin mẹ mua cho tôi một bộ không a. Nhưng không được, mẹ nói rồi nhà không có tiền ăn không thể loạn tiêu tiền mua lùn tung được. Quần áo thì đợi mấy chị họ mặt dư lại thì để cho tôi mặc, mấy chị cho toàn đồ mặc nhìn còn mới lắm đỡ tiền mẹ không cần mua nữa. Ừm vậy thôi không cần mua nữa.

Vừa nghĩa xong thì tôi thấy ba tôi đi tới. Tôi đăng thắc mắc ba đi đâu thì ba đi tới bụi tre kế bên bẻ một nhánh tre dài rồi bước lại chỗ tôi. Ba đánh tôi. Ba vừa đánh vừa nói:

- Đi, mầy đi về nhà cho tao. Giống y chang con mẹ mầy, mầy muốn lật trời à. Đi nhanh lên. - Vừa đi ba vừa đánh tôi. Tôi không chọc giận ba sao ba lại đánh tôi chứ huhu.

Vừa về đến nhà tôi liền chạy xuống gầm giường trốn. Tôi không dám ra. Trước giờ ba chưa đánh tôi, đây là lần đầu tiên ba đánh tôi, chỉ mới đánh mấy cái thôi mà mông tôi đau quá, đau hơn mẹ đánh tôi nhiều lắm. Ba cũng về đến nhà rồi tìm tôi. Vừa thấy thôi dưới giường ba kéo tôi ra rồi nói:

- Mầy ra đây, mầy ra đây. Nằm lên giường đây. - Trông ba giận lắm nhưng tôi phải nghe ba nói. Vậy là tôi liền lên giường nằm sấp xuống đợi ba đánh.

- Bé. Ai cho mầy gan đi học rồi không về nhà mà đi lung tung hả? - Ba vừa nói dứt câu liền đánh tôi.

- Ba ơi con sai rồi ba đừng đánh con ba ơi. Con xin ba huhu. - Tôi vừa nhỏm người dậy định trốn bà liền đánh tôi thêm hai roi rồi nói tiếp:

- Mầy sai chỗ nào? Hừ bé mầy sai chỗ nào?

- Con không dám nữa. Đi học dìa con liền về nhà con không đi lung tung nữa. Ba đừng đánh con mà ba. - Tôi khóc lớn nói.



- Mầy biết mầy đi vậy rồi bị bắt bóc rồi sao? Mẹ mầy gửi em nhà nội tìm mầy từ sáng tới tối chưa ăn gì. Nhờ người này hỏi người kia tìm mầy mầy biết không hả? Mẹ dặn mầy sao mà mầy đi vậy hả bé. Nói. - Ba quát lên. Tôi vội trả lời ba:

- Con có nghe.. nghe men nói.. hức.. nói. Mẹ.. mẹ nói học xong.. học xong về nội ăn cơm.. hức.. ực.. mà con.. con về không có nội. Con tìm.. tìm mẹ. - Ba vừa khóc vừa nói.

- Không có nội không biết chờ à. Còn cả gan đi dìa ngoại một mình. Ai dẫn mầy đi. Nói. - Ba lại đánh tôi rồi hỏi.

- Không có ai.. phù.. ù.. ai. Con.. con tự đi.. đi hức- Ba đánh tôi đau quá, tôi sắp chết rồi.

- Sau này còn như vậy nữa không hả bé? - Ba lại vừa đánh vừa hỏi tiếp.

- Con.. con không dám.. nữa.

- Lần này đánh cho nhờ không có lần sau nghe chưa. Lần này đánh 50 roi chọc mầy chừa nhớ suốt đời nghe chưa. Chịu không? - Ba nói với tôi.

- Dạ chịu. - Ba đã nói là không sửa được nên chỉ có cách chịu đòn của ba thôi. Thế là tôi bị đánh thêm 50 roi nữa. Đánh xong ba bắt tôi úp mặt vào tường quỳ, quỳ chừng nào ăn cơm trưa thì thôi. Tôi nghe lời làm theo. Chân tôi đau quá có máu chảy ra kìa, tay tôi cũng có nhiều lằng roi nữa đều có máu chảy xuôi xuống. Tôi có bị chảy khổ máu chết không. Tôi nhớ có lần mẹ bị đứt tay chỉ cần để vô miệng một lát là hết chảy máu rồi hay tôi cũng làm thử nhỉ. Tôi đang rối rắm thì mẹ đi lại chỗ tôi cầm chai dầu rồi thoa cho tôi. Tôi khóc nhưng không dám khóc lớn, tôi nói nhỏ với mẹ:

- Mẹ ơi con đau, mẹ nói ba đừng đánh con nữa. Con sẽ ngoan mà.

- Cho mầy chưa, ba ba nữa đi. Để ba mầy trị mầy. Sau này chừa nghe con. - Mẹ vừa thoa vừa nói.

- Dạ con không dám nữa. - tôi trả lời.

- Mầy không dám gì không dám. Mỏi thì ngồi lát rồi quỳ tiếp lát ăn cơm. -Mẹ bảo tôi.

Nhưng tôi không dám. Ba sẽ đánh tôi, tôi phải nghe lời, tôi không thể ngồi. Tôi quỳ được một lát thì mẹ cũng nấu cơm xong. Ba cho tôi xuống ăn cơm rồi, có phải ba tha thứ tôi rồi không? Ba mẹ ơi con không dám nữa, ba mẹ đừng đánh con nữa được không?

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện trọng sinh
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Đánh Mất Bản Thân

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook