Chương 82: Thế giới thứ 7: Con nuôi là nữ chính ngôn tình 4
Wein
22/05/2024
Cơm đều có chưa ăn, cả người mệt mỏi uể oải không có sức sống. Thiếu niên muốn chạy nhanh ăn cơm, có nhà giàu số một ở hắn muốn gọi món đắt nhất ở nơi này.
Chính là chưa vào phòng riêng đã chạm phải người không thích. Doãn Nhu giật mình khi nhìn thấy Doãn Úc xuất hiện ở nơi này. Nhìn rõ người bên cạnh thiếu niên, nàng âm thầm ghen ghét.
“ Nhị ca, ngươi mấy ngày nay đi đâu. Phụ thân và đại ca rất lo lắng cho ngươi. “ Nói rồi thân thiết muốn nắm tay thiếu niên. Nhưng bị hắn tránh đi. Doãn Nhu có kìm hãm hơi thở, không thể quá phận trước mắt Kim thúc thúc.
“ Ta đi đâu liên quan gì đến ngươi? Hơn nữa đừng nhị ca này nhị ca nọ. Ta không có giám nhận. “ Trước kia, Doãn Úc không phải không thích Doãn Nhu. Nguyên chủ học thiêu Doạn phụ và Doãn Kỳ quan tâm Doãn Nhu. Có thứ gì tốt đều muốn đem cho nàng chơi.
Doãn Nhu có Doãn phụ Doãn Kỳ xuất hiện cực kỳ ngoan ngoãn, hoá thân thành một cái muội muội cực kỳ hiểu chuyện. Cười cười làm bộ thân thiết với Doãn Úc.
Nhưng sau lưng sau, đồ vật nguyên chủ tặng nàng Doãn Nhu đều ném bỏ. Cây cọ mà nguyên chủ thật lâu tích góp mua được tặng cho Doãn Nhu được nàng không thương tiếp bẻ thành hơi nữa.
Doãn Nhu mắc sai lầm làm vỡ bình hoa hay làm hỏng bút máy mà Doãn Kỳ yêu thích. Nàng tất cả đều vô oan giá hoạ cho nguyên chủ. Lúc nào cũng là…” Không phải là nhị ca sai…” Nguyên chủ kinh ngạc không thôi nhìn Doãn Nhu. Muốn giải thích với Doãn Kỳ nhưng lời chưa nói chính là những lời mắng chửi thậm tệ của Doãn Kỳ.
Nguyên chủ nhìn rõ tâm tư quỷ kế của Doãn Nhu, muốn trước mặt Doãn phụ và Doãn Kỳ nói rõ mọi tội lỗi và hành vi sai lầm của nàng. Nhưng Doãn phụ và Doãn Kỳ chỉ thấy Doãn Úc không thích Doãn Nhu, làm chuyện chỉ để bọn họ không thích Doan Nhu mà thôi.
Không đạt được sự tin tưởng từ phụ thân và ca ca. Nguyên chủ tâm hoàn toàn chết lặng. Doãn Nhu trong ngoài sáng khiêu khích, trêu chọc nguyên chủ. Quá đáng hơn nữa là trộm tranh của nguyên chủ làm của riêng.
“ Tam thúc. “ Kim Vũ đứng bên cạnh Doãn Nhu, cúi thấp đầu cung kính chào hỏi nam nhân. Hắn cách Doãn Nhu cực gần, như muốn tay chạm tay. Kim Vũ bây giờ lấy lý do là trưởng bối muốn nhiều một ít quan tâm Doãn Nhu.
Kim Vũ để ý Doãn Nhu thực sự. Mỗi ngày không nhắn tin hỏi thăm sức khỏe thì chính là cùng nhau đi chơi. Lâu lâu lại tình cờ gặp gỡ.
Kim Vũ muốn cho Doãn Úc thấy người hắn thích là Doãn Nhu. Làm Doãn Úc tự động rời đi hắn.
“ Các ngươi cũng đi cùng nhau sao. Lần nào cũng như vậy, vì sao không rủ ta đi? “ Thiếu niên chớp chớp đôi mắt xinh đẹp. Hừ, hắn cũng không phải kẻ ngốc. Nếu vậy, hắn sẽ thành toàn cho đôi uyên ương này.
Kim Vũ muốn trả lời thì lại nghe thiếu niên nói. “ A, ta biết rồi. Các ngươi sợ ta trở thành bóng đèn chứ gì? Ta cũng chưa đến nổi mù loà, không rõ phán đoán. Ta biết Doãn Nhu ái mộ người là ngươi. Mà Kim Vũ người cũng không phải có tình cảm với nàng sao. “
“ Ta không muốn làm rào cản của các ngươi, làm như vậy thật xấu. “ Thiếu niên ảo não một chút, sau đó nở nụ cười. “ Doãn Nhu a, ta và Kim Vũ trước nay cũng chỉ là bạn bè bình thường mà thôi. Các ngươi chuyện, ta không quan tâm đến. “ Kim Vũ nhíu mày nhìn thiếu niên. Doãn Úc nói đến dứt khoát, hắn còn nhỏ Doãn Úc khi xưa không phải cực kỳ thích hắn? Hận không thể mỗi ngày đều gặp hắn?
“ Nhị ca…Ngươi nói cái gì vậy…” Doãn Nhu giả mù mưa xa. Kiên quyết gọi Doãn Úc bằng nhị ca. Nàng làm trò trước mặt nam nhân, ngây thở không hiểu chuyện gì cả.
“ Là như vậy sao. Vậy thì, ta tác thành cho các ngươi. “ Doãn Nhu cùng Kim Vũ khiếp sợ nhìn nam nhân. Kim tam gia không phản đối? Kim Vũ nội trong lòng vui sướng, có tam thúc chấp thuận hắn còn không làm phụ mẫu đồng ý được sao.
Doãn Nhu có mấy lần gặp được nam nhân. Mỗi lần đều bị nam nhân kinh diễm tới, hoa tâm nộ phóng. Kim vũ so với tam thúc của hắn khác nhau một trời một vực. Nam nhân trầm ổn, nội liễm, cấm dúc, soái khí mọi thứ đều nhất đỉnh. Hơn nữa, nam nhân còn chưa có kết hôn. Giữ thân trong sặp không chân thật. Có người suy đoán, Kim tam gia chỉ muốn dành tất cả cho ái nhân mà thôi.
Doãn Nhu có nằm mơ cũng muốn trở thành Kim tam phu nhân. Nhưng đối tượng quá khó, trước tiên nàng nhắm Kim Vũ công lược.
Doãn Úc khép nép đứng bên cạnh nam nhân. Doãn Nhu rất muốn kéo Doãn Úc cách ra xa nam nhân.
Doãn Nhu nghe lời này của nam nhân sắc mặt biến khó xem. Muốn chạy lên giải thích nàng và Kim Vũ không phải người yêu quan hệ. Làm nam nhân không cần hiểu lầm nàng.
“ Đi thôi, ngươi đói bụng rồi. “ Kim tam gia yêu chiều vuốt ve mái tóc của thiếu niên. Cùng với thiếu niên rời đi. Một cái liếc mắt cũng không cho Doãn Nhu.
Doãn Nhu ảo tưởng, người đi bên cạnh Kim tam gia phải chính là nàng. “ Nhu Nhu, đi thôi. “ Kim Vũ vỗ nhẹ vai của nàng, kéo Doãn Nhu về với thực tại.
Chính là chưa vào phòng riêng đã chạm phải người không thích. Doãn Nhu giật mình khi nhìn thấy Doãn Úc xuất hiện ở nơi này. Nhìn rõ người bên cạnh thiếu niên, nàng âm thầm ghen ghét.
“ Nhị ca, ngươi mấy ngày nay đi đâu. Phụ thân và đại ca rất lo lắng cho ngươi. “ Nói rồi thân thiết muốn nắm tay thiếu niên. Nhưng bị hắn tránh đi. Doãn Nhu có kìm hãm hơi thở, không thể quá phận trước mắt Kim thúc thúc.
“ Ta đi đâu liên quan gì đến ngươi? Hơn nữa đừng nhị ca này nhị ca nọ. Ta không có giám nhận. “ Trước kia, Doãn Úc không phải không thích Doãn Nhu. Nguyên chủ học thiêu Doạn phụ và Doãn Kỳ quan tâm Doãn Nhu. Có thứ gì tốt đều muốn đem cho nàng chơi.
Doãn Nhu có Doãn phụ Doãn Kỳ xuất hiện cực kỳ ngoan ngoãn, hoá thân thành một cái muội muội cực kỳ hiểu chuyện. Cười cười làm bộ thân thiết với Doãn Úc.
Nhưng sau lưng sau, đồ vật nguyên chủ tặng nàng Doãn Nhu đều ném bỏ. Cây cọ mà nguyên chủ thật lâu tích góp mua được tặng cho Doãn Nhu được nàng không thương tiếp bẻ thành hơi nữa.
Doãn Nhu mắc sai lầm làm vỡ bình hoa hay làm hỏng bút máy mà Doãn Kỳ yêu thích. Nàng tất cả đều vô oan giá hoạ cho nguyên chủ. Lúc nào cũng là…” Không phải là nhị ca sai…” Nguyên chủ kinh ngạc không thôi nhìn Doãn Nhu. Muốn giải thích với Doãn Kỳ nhưng lời chưa nói chính là những lời mắng chửi thậm tệ của Doãn Kỳ.
Nguyên chủ nhìn rõ tâm tư quỷ kế của Doãn Nhu, muốn trước mặt Doãn phụ và Doãn Kỳ nói rõ mọi tội lỗi và hành vi sai lầm của nàng. Nhưng Doãn phụ và Doãn Kỳ chỉ thấy Doãn Úc không thích Doãn Nhu, làm chuyện chỉ để bọn họ không thích Doan Nhu mà thôi.
Không đạt được sự tin tưởng từ phụ thân và ca ca. Nguyên chủ tâm hoàn toàn chết lặng. Doãn Nhu trong ngoài sáng khiêu khích, trêu chọc nguyên chủ. Quá đáng hơn nữa là trộm tranh của nguyên chủ làm của riêng.
“ Tam thúc. “ Kim Vũ đứng bên cạnh Doãn Nhu, cúi thấp đầu cung kính chào hỏi nam nhân. Hắn cách Doãn Nhu cực gần, như muốn tay chạm tay. Kim Vũ bây giờ lấy lý do là trưởng bối muốn nhiều một ít quan tâm Doãn Nhu.
Kim Vũ để ý Doãn Nhu thực sự. Mỗi ngày không nhắn tin hỏi thăm sức khỏe thì chính là cùng nhau đi chơi. Lâu lâu lại tình cờ gặp gỡ.
Kim Vũ muốn cho Doãn Úc thấy người hắn thích là Doãn Nhu. Làm Doãn Úc tự động rời đi hắn.
“ Các ngươi cũng đi cùng nhau sao. Lần nào cũng như vậy, vì sao không rủ ta đi? “ Thiếu niên chớp chớp đôi mắt xinh đẹp. Hừ, hắn cũng không phải kẻ ngốc. Nếu vậy, hắn sẽ thành toàn cho đôi uyên ương này.
Kim Vũ muốn trả lời thì lại nghe thiếu niên nói. “ A, ta biết rồi. Các ngươi sợ ta trở thành bóng đèn chứ gì? Ta cũng chưa đến nổi mù loà, không rõ phán đoán. Ta biết Doãn Nhu ái mộ người là ngươi. Mà Kim Vũ người cũng không phải có tình cảm với nàng sao. “
“ Ta không muốn làm rào cản của các ngươi, làm như vậy thật xấu. “ Thiếu niên ảo não một chút, sau đó nở nụ cười. “ Doãn Nhu a, ta và Kim Vũ trước nay cũng chỉ là bạn bè bình thường mà thôi. Các ngươi chuyện, ta không quan tâm đến. “ Kim Vũ nhíu mày nhìn thiếu niên. Doãn Úc nói đến dứt khoát, hắn còn nhỏ Doãn Úc khi xưa không phải cực kỳ thích hắn? Hận không thể mỗi ngày đều gặp hắn?
“ Nhị ca…Ngươi nói cái gì vậy…” Doãn Nhu giả mù mưa xa. Kiên quyết gọi Doãn Úc bằng nhị ca. Nàng làm trò trước mặt nam nhân, ngây thở không hiểu chuyện gì cả.
“ Là như vậy sao. Vậy thì, ta tác thành cho các ngươi. “ Doãn Nhu cùng Kim Vũ khiếp sợ nhìn nam nhân. Kim tam gia không phản đối? Kim Vũ nội trong lòng vui sướng, có tam thúc chấp thuận hắn còn không làm phụ mẫu đồng ý được sao.
Doãn Nhu có mấy lần gặp được nam nhân. Mỗi lần đều bị nam nhân kinh diễm tới, hoa tâm nộ phóng. Kim vũ so với tam thúc của hắn khác nhau một trời một vực. Nam nhân trầm ổn, nội liễm, cấm dúc, soái khí mọi thứ đều nhất đỉnh. Hơn nữa, nam nhân còn chưa có kết hôn. Giữ thân trong sặp không chân thật. Có người suy đoán, Kim tam gia chỉ muốn dành tất cả cho ái nhân mà thôi.
Doãn Nhu có nằm mơ cũng muốn trở thành Kim tam phu nhân. Nhưng đối tượng quá khó, trước tiên nàng nhắm Kim Vũ công lược.
Doãn Úc khép nép đứng bên cạnh nam nhân. Doãn Nhu rất muốn kéo Doãn Úc cách ra xa nam nhân.
Doãn Nhu nghe lời này của nam nhân sắc mặt biến khó xem. Muốn chạy lên giải thích nàng và Kim Vũ không phải người yêu quan hệ. Làm nam nhân không cần hiểu lầm nàng.
“ Đi thôi, ngươi đói bụng rồi. “ Kim tam gia yêu chiều vuốt ve mái tóc của thiếu niên. Cùng với thiếu niên rời đi. Một cái liếc mắt cũng không cho Doãn Nhu.
Doãn Nhu ảo tưởng, người đi bên cạnh Kim tam gia phải chính là nàng. “ Nhu Nhu, đi thôi. “ Kim Vũ vỗ nhẹ vai của nàng, kéo Doãn Nhu về với thực tại.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.