Chương 67: Thế giới thứ năm: Thế thân 11
Wein
01/04/2024
Triệu Thanh như cái xác không hồn chôn chân tại bệnh viện. Hắn muốn tìm kiếm một tia hi vọng nhưng chính sự thật đã dập tắt hết thảy.
Triệu Thanh kêu gào đến khàn cổ, cố gắng muốn mở cánh cửa phẫu thuật. Nhân viên y tế khiếp sợ chạy nhanh đi gọi bảo an. Nhưng khi biết được Triệu Thanh là vị nào, bọn họ không ai giám ngăn cản.
Nhưng Triệu Thanh đến đã quá muộn. Thiếu niên trái tim đã không còn trong thân thể, nó lúc này đã thuộc về Mặc Hi.
Triệu Thanh ôm lấy thân thể của thiếu niên gào khóc trong tuyệt vọng. Vì sao có thể nhẫn tâm như vậy, tuyệt tình như vậy. Vì sao không thể kiên nhẫn chờ đợi thêm một chút.
Ca phẫu thuật vô cùng thành công. Chắc là vì người hiến tim là thân sinh ruột thịt với bệnh nhân nên không sảy ra các phản ứng bài xích nào cả.
Tô Nhạc Hoan tâm như chết lặng. Hắn tưởng chừng đã có thể được gặp lại thiếu niên. Cầu xin thiếu niên tha thứ. Chỉ cần thiếu niên bằng lòng trở về bên cạnh hắn. Tô Nhạc Hoan có thể đánh đổi bất cứ thứ gì.
Hắn cực kỳ chấp nhận với thiếu niên. Có lẽ, hắn đã yêu thiếu niên mang tên Mặc Hiên. Cuối cùng đâu, hệt như một cú tát vang trời giáng xuống mặt hắn. Khiến hắn không thể nào tỉnh táo nổi. Ông trời đang trừng phạt hắn sao? Nhưng nó quá phải hay không quá đắt?
Mặc Hi tỉnh lại người đầu tiên nàng muốn nhìn thấy nhất đó là ca ca. Nàng bất giác bấu chặt vạt áo trước ngực, nơi này đã không còn đau nữa.
Ca ca ở nơi nào, vì sao không đến xem nàng?
“ Mặc Hi, chúc mừng em. “ Mặc Hi giật mình nhìn các y bác sĩ đã đồng hành cùng nàng trong những năm qua. Nàng vui sướng nhận hoa từ mọi người. “ Mọi người, ca ca của em không đến sao? “
Câu hỏi này của Mặc Hi khiến mọi người lặng đi một nhịp, nụ cười trên môi trở nên cương cứng khó xem đến cực kỳ.
“ Mặc Hi, hãy bình tĩnh khi ta nói. “ Bác sĩ phụ trách thở dài. Chung quy không thể dấu diếm được. Chi bằng, nói cho Mặc Hi biết.
Mặc Hi nội tâm trở nên bất an, bộ dạng trầm trọng của bác sĩ khiến nàng sợ hãi. “ Người hiến tim cho cháu, chính là anh trai cháu, Mặc Hiên. “
“ Đùng đoàng! “ Có thứ gì đó đang sụp đỗ trong lòng của Mặc Hi. Tai nàng cái gì đều không nghe rõ, thân thể trở nên mềm nhũn không thể nào đứng vững. Nàng bắt đầu thở dốc sau đó chính là bật khóc.
“ Mặc Hi, đây là anh trai cháu để lại. “ Không lời an ủi nào có thể xoa dịu Mặc Hi lúc này. Nàng cánh tay run run tiếp nhận lá thư bác sĩ đưa đến.
Em gái thân yêu của ca ca. Khi em đọc bức thư này cũng là lúc anh đã không còn trên thế giới này. Anh không hối hận với lựa chọn của mình. Mặc Hi, hãy vì anh mà tiếp tục sống. Tiếp tục theo đuổi ước mơ của anh. Em gái của ca ca, chúc em hạnh phúc.<code> Anh trai, Mặc Hiên. </code>Mặc Hi ôm lá thư vào trong lồng ngực như đang ôm lấy ca ca vậy. Ca ca, anh thật là ngốc.
Mặc Hi đứng trước linh cữu của ca ca, mỉm cười. Ca ca thích nhất là mỉm cười. Lúc này cũng vậy, nàng sẽ không khóc đâu. Ca ca mà nhìn thấy chắc chắn sẽ lo lắng. Nhưng nụ cười quá mức thê lương, hốc mắt đỏ tươi của nàng khiến mọi người thương cảm.
Thiếu niên không nhờ vã Triệu Thanh phải chăm sóc cho Mặc Hi. Số tiền mà hắn dành dụm được đủ nuôi sống Mặc Hi trong vài năm.
Thiếu niên không nói, Triệu Thanh muốn làm. Hắn sẽ thay thế thiếu niên chăm sóc cho Mặc Hi.
Vì thiếu niên mà tranh đấu giữa Triệu Thanh và Tô Nhạc Hoan chấm dứt. Hai người không hề qua lại với nhau, chỉ khi ngày giỗ của thiếu niên đến. Tô Nhạc Hoan sẽ mãi sống trong ân hận suốt đời.
Năm năm từ ngày thiếu niên mất. Mặc Hi đã trở thành một nữ nhân vạn người chú mục. Nàng được Triệu Thanh tận tình dạy bảo, được Triệu Thanh nhận làm em nuôi. Nhưng nàng biết, Triệu Thanh chỉ đang tìm bóng hình của ca ca ở nàng.
Giờ đây, nàng đã đủ trưởng thành, tự chịu trách nhiệm cho những gì mình đã làm. Nàng không mấy ngạc nhiên khi chứng kiến sự mất tích của Triệu Thanh.
“ Nhiệm vụ chính 1: Tô Nhạc Hoan hối hận đạt 100%.
Nhiệm vụ chính 2: Mặc Hi bệnh tim được trị khỏi. “ 001 nói. Nó lo lắng bay quanh sắc mặt mệt mỏi thiếu niên.
“ 001, ta phải nghỉ ngơi một thời gian rồi. “ Bạch Trần Tinh chậm chạp nói. Hắn không nghĩ ngơi vượt qua vô số thế giới. Cho dù có thể thần linh đều không thể chịu nội huống chi hắn chỉ là một người bình thường.
Cảm xúc của mỗi nguyên chủ vẫn còn đọng lại ở trong tâm trí của hắn khiến bộ não của hắn đau nhức không chịu nổi.
“ Vâng. “ 001 trả lời. Chủ nhân đã hoàn thành xuất sắc các nhiệm vụ qua mỗi thế giới. Nó sẽ báo cáo lên chủ thần cấp chủ nhân một kỳ nghỉ dài hạn.
( Ủng hộ tác giả bằng một lượt like hoặc một lời bình luận, xin cảm ơn.)
Triệu Thanh kêu gào đến khàn cổ, cố gắng muốn mở cánh cửa phẫu thuật. Nhân viên y tế khiếp sợ chạy nhanh đi gọi bảo an. Nhưng khi biết được Triệu Thanh là vị nào, bọn họ không ai giám ngăn cản.
Nhưng Triệu Thanh đến đã quá muộn. Thiếu niên trái tim đã không còn trong thân thể, nó lúc này đã thuộc về Mặc Hi.
Triệu Thanh ôm lấy thân thể của thiếu niên gào khóc trong tuyệt vọng. Vì sao có thể nhẫn tâm như vậy, tuyệt tình như vậy. Vì sao không thể kiên nhẫn chờ đợi thêm một chút.
Ca phẫu thuật vô cùng thành công. Chắc là vì người hiến tim là thân sinh ruột thịt với bệnh nhân nên không sảy ra các phản ứng bài xích nào cả.
Tô Nhạc Hoan tâm như chết lặng. Hắn tưởng chừng đã có thể được gặp lại thiếu niên. Cầu xin thiếu niên tha thứ. Chỉ cần thiếu niên bằng lòng trở về bên cạnh hắn. Tô Nhạc Hoan có thể đánh đổi bất cứ thứ gì.
Hắn cực kỳ chấp nhận với thiếu niên. Có lẽ, hắn đã yêu thiếu niên mang tên Mặc Hiên. Cuối cùng đâu, hệt như một cú tát vang trời giáng xuống mặt hắn. Khiến hắn không thể nào tỉnh táo nổi. Ông trời đang trừng phạt hắn sao? Nhưng nó quá phải hay không quá đắt?
Mặc Hi tỉnh lại người đầu tiên nàng muốn nhìn thấy nhất đó là ca ca. Nàng bất giác bấu chặt vạt áo trước ngực, nơi này đã không còn đau nữa.
Ca ca ở nơi nào, vì sao không đến xem nàng?
“ Mặc Hi, chúc mừng em. “ Mặc Hi giật mình nhìn các y bác sĩ đã đồng hành cùng nàng trong những năm qua. Nàng vui sướng nhận hoa từ mọi người. “ Mọi người, ca ca của em không đến sao? “
Câu hỏi này của Mặc Hi khiến mọi người lặng đi một nhịp, nụ cười trên môi trở nên cương cứng khó xem đến cực kỳ.
“ Mặc Hi, hãy bình tĩnh khi ta nói. “ Bác sĩ phụ trách thở dài. Chung quy không thể dấu diếm được. Chi bằng, nói cho Mặc Hi biết.
Mặc Hi nội tâm trở nên bất an, bộ dạng trầm trọng của bác sĩ khiến nàng sợ hãi. “ Người hiến tim cho cháu, chính là anh trai cháu, Mặc Hiên. “
“ Đùng đoàng! “ Có thứ gì đó đang sụp đỗ trong lòng của Mặc Hi. Tai nàng cái gì đều không nghe rõ, thân thể trở nên mềm nhũn không thể nào đứng vững. Nàng bắt đầu thở dốc sau đó chính là bật khóc.
“ Mặc Hi, đây là anh trai cháu để lại. “ Không lời an ủi nào có thể xoa dịu Mặc Hi lúc này. Nàng cánh tay run run tiếp nhận lá thư bác sĩ đưa đến.
Em gái thân yêu của ca ca. Khi em đọc bức thư này cũng là lúc anh đã không còn trên thế giới này. Anh không hối hận với lựa chọn của mình. Mặc Hi, hãy vì anh mà tiếp tục sống. Tiếp tục theo đuổi ước mơ của anh. Em gái của ca ca, chúc em hạnh phúc.<code> Anh trai, Mặc Hiên. </code>Mặc Hi ôm lá thư vào trong lồng ngực như đang ôm lấy ca ca vậy. Ca ca, anh thật là ngốc.
Mặc Hi đứng trước linh cữu của ca ca, mỉm cười. Ca ca thích nhất là mỉm cười. Lúc này cũng vậy, nàng sẽ không khóc đâu. Ca ca mà nhìn thấy chắc chắn sẽ lo lắng. Nhưng nụ cười quá mức thê lương, hốc mắt đỏ tươi của nàng khiến mọi người thương cảm.
Thiếu niên không nhờ vã Triệu Thanh phải chăm sóc cho Mặc Hi. Số tiền mà hắn dành dụm được đủ nuôi sống Mặc Hi trong vài năm.
Thiếu niên không nói, Triệu Thanh muốn làm. Hắn sẽ thay thế thiếu niên chăm sóc cho Mặc Hi.
Vì thiếu niên mà tranh đấu giữa Triệu Thanh và Tô Nhạc Hoan chấm dứt. Hai người không hề qua lại với nhau, chỉ khi ngày giỗ của thiếu niên đến. Tô Nhạc Hoan sẽ mãi sống trong ân hận suốt đời.
Năm năm từ ngày thiếu niên mất. Mặc Hi đã trở thành một nữ nhân vạn người chú mục. Nàng được Triệu Thanh tận tình dạy bảo, được Triệu Thanh nhận làm em nuôi. Nhưng nàng biết, Triệu Thanh chỉ đang tìm bóng hình của ca ca ở nàng.
Giờ đây, nàng đã đủ trưởng thành, tự chịu trách nhiệm cho những gì mình đã làm. Nàng không mấy ngạc nhiên khi chứng kiến sự mất tích của Triệu Thanh.
“ Nhiệm vụ chính 1: Tô Nhạc Hoan hối hận đạt 100%.
Nhiệm vụ chính 2: Mặc Hi bệnh tim được trị khỏi. “ 001 nói. Nó lo lắng bay quanh sắc mặt mệt mỏi thiếu niên.
“ 001, ta phải nghỉ ngơi một thời gian rồi. “ Bạch Trần Tinh chậm chạp nói. Hắn không nghĩ ngơi vượt qua vô số thế giới. Cho dù có thể thần linh đều không thể chịu nội huống chi hắn chỉ là một người bình thường.
Cảm xúc của mỗi nguyên chủ vẫn còn đọng lại ở trong tâm trí của hắn khiến bộ não của hắn đau nhức không chịu nổi.
“ Vâng. “ 001 trả lời. Chủ nhân đã hoàn thành xuất sắc các nhiệm vụ qua mỗi thế giới. Nó sẽ báo cáo lên chủ thần cấp chủ nhân một kỳ nghỉ dài hạn.
( Ủng hộ tác giả bằng một lượt like hoặc một lời bình luận, xin cảm ơn.)
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.