Chương 76: Thế giới thứ sáu: Chân mệnh đế hậu 10
Wein
29/04/2024
Các quan võ bá quan trong triều phản đối quyết liệt, hậu cung từ xưa đến nay không thể tham gia việc triều chính. Hoàng đế một tay chống thái dương, cười lạnh lẽo nhìn chúng quan bên dưới. “ Ai phản đối, đứng ra ta xem xem. “ Tất cả bốn mắt nhìn nhau, sau cùng có năm cái đại thân dung sắc bình tĩnh bước ra.
Hoàng đế tặc lưỡi, này còn không phải những vị quan thần khuyên hắn mở rộng hậu cung, nghênh thú thêm nhiều phi tân để khai chi tán diệp cho quốc gia sao. Hắn trước giờ đinh ninh một người, hậu cung trước sau chỉ có duy nhất hoàng hậu bên trong. Kế hoạch mang nữ nhi, hài tử tiến nhập hậu cung, lấy được ân sủng hoàn toàn bị dập tắt.
“ Bệ hạ, xin hãy xem xét. “ Đứng đầu trong năm người thành kính hô lên. Hoàng đế trước nay dai lệ vô số, hoàng tử hoàng nữ đông đúc. Nhưng tới bệ hạ trên người, chỉ có một hoàng hậu cùng chưa xuất thế long tự. Hắn không thể lay chuyện được bệ hạ, nhưng chuyện lần này ngàn vạn không thể.
“ Hoàng hậu điện hạ thiên tư thông minh, được lòng dân chúng. Không thể mãi mãi giam cầm trong hậu cung. Bệ hạ quyết định vô cùng đứng đắn, tuyệt không thể mai một nhân tài. “ Mai Chiêu Quân liếc xéo người. Đám quan thần này không hai ngày ba bữa lại dâng tấu chương lên. Không phải vì mở rộng hậu cung thì chính là hoàng hậu thân thể nam nhân sinh dục yếu ớt…Hắn nghe đến muốn xông vào nhà từng người cho vài nắm đấm!
“ Bệ hạ, xin hãy thu hồi mệnh lệnh. “ Nam vị hạ quan phóng cao thanh âm, làm trò trước mặt mọi người quỳ gối, dập đầu.
“ Nếu đã như vậy…Các vị cũng nên cáo lão hồi hương rồi…” Nam vị thần quan trong lòng lộp bột. Sắc mặt biến trắng bệch đưa mắt nhìn về thượng thư. Thượng thư đại nhân sắc mắt khiếp sợ không giám tin tưởng nhìn hoàng đế.
“ Ta làm chuyện, không đến các ngươi phải đồng ý. Thuận ta thì sống, nghịch ta thì chết. Lượng tình các vị đã có tuổi, chỉ tước đi mũ quan, sau này trở về hưởng thụ tuổi già đi. “ Hoàng đế lên ngôi chưa có một năm. Nhưng thủ đoạn khiến người sợ hãi. Chính vụ được xử lý đâu vào đó không thể xoi mói. Hoàng đế lạnh nhạt vô tình. Lần này, đã làm không nên làm chuyện.
“ Bệ hạ, hạ thần lỗ mãng. Xin bệ hạ lượng thứ cho. “ Thượng thư chưa lui khiếp sợ biểu tình. Hắn chức quan này không thể mất đi. Hắn, làm sao còn mặt mũi nhìn liệt tổ liệt tông.
Hoàng đế phất phất tay, thượng thư biết tình thế không thể cứu vớt. Mặt như tro tàn trả lại mu quan, thất tha thất thiểu rồi khỏi quang điện. Bốn vị khác khóc lóc cầu xin, chiếm được một câu của hoàng đế. “ Thật ồn ào, cắt lưỡi đi. “ Lời vừa dứt, tiếng khóc theo đó biến mất.
Tại thượng thư đi trước, không còn một ai giám phản đối mệnh lệnh của hoàng đế.
Tại Long Càn cung, tẩm cung của hoàng đế. Thiếu niên lười biếng nằm trên ghế quý phi, một tay vuốt chiếc bụng đã nhô cao, một tay chậm rãi ăn nho.
Xuân Mai đứng bên cạnh cẩn thận hầu hạ. Hai vị nữ quan chuyên tâm quạt gió, lực đạo vừa phải làm điện hạ thoải mái.
Tin tức ở quang điện truyền đến tai, thiếu niên chỉ nhếch môi cười cười mà thôi, cái gì cũng không nói đến. Mai Chiêu Quân được đặt cách vào thăm hoàng hậu điện hạ. Vừa vào tới cửa điện đã nhìn thấy được bảo bối đệ đệ, không vui lúc trước biến mất không còn một mảnh.
“ Chất nhi sắp ra đời rồi. Có thể làm bạn với biểu ca. “ Phu nhân Mai Chiêu Quân nữa năm trước vừa hạ sinh được một đứa bé trai kháu khỉnh cực. Đứa trẻ này không biết giống ai, cả ngày không khóc chính là nháo làm người đau đầu cực. “ Cũng không cần giống biểu ca, nghịch ngợm khiến cữu cữu đau đầu. “
“ Đứa trẻ sao, nghịch ngợm một chút mới tốt. “ Sợ hãi ái nhân trong cục tịch mịch, hoàng đế ân chuẩn cho Mai gia tiến cung trò chuyện với thiếu niên. Thiếu niên gặp qua tiểu chất nhi, béo tròn chắc nịch vô cùng đáng yêu.
Hắn cái thai này cũng không dễ dang, mang thai không nói đến vất vả, mỗi ngày đều phải uống dược dưỡng thai. Thiếu niên buồn rầu. Còn may nam nhân hiểu hắn, mười ngày nữa tháng sẽ đem hắn ra cung giải sầu.
Chính là cái thai càng lúc càng lớn, đi lại bất tiện. Dần dà hắn cũng lười biếng muốn đi nơi nào.
“ Mấy ngày nữa tẩu tử sẽ vào thăm đệ, tiện thể mang bảo nhi đến. “ Mai Chiêu Quân trò chuyện một hồi, trở về Mai phủ.
“ Hôm nay hài tử có ngoan hay không?! “ Nhìn thấy hoàng đế, Xuân Mai muốn hành lễ bị người ngăn lại. Xuân Mai hiểu ý, thối lui chừa không gian cho hai vị chủ tử.
Hoàng đế thay đi kim bào, chỉ mắc y phục thoải mái đơn giản. Áp tai vào bụng của ái nhân, cẩn thận lắng nghe động tĩnh bên trong.
“ Không có, rất ngoan. “ Thiếu niên mỉm cười, vuốt ve tóc của nam nhân. Hai người như vậy nào giống như hai vị tôn quý nhất thiên hạ. Giống như một đôi bình thường phu phu thôi a.
“ Như vậy là tốt nhất. “ Hoàng đế hài lòng. Nếu hắn biết hài tử không ngoan, làm mệt mỏi ái nhân. Chờ nó ra đời, chắc chắn sẽ đánh mông nó.
Hoàng đế tặc lưỡi, này còn không phải những vị quan thần khuyên hắn mở rộng hậu cung, nghênh thú thêm nhiều phi tân để khai chi tán diệp cho quốc gia sao. Hắn trước giờ đinh ninh một người, hậu cung trước sau chỉ có duy nhất hoàng hậu bên trong. Kế hoạch mang nữ nhi, hài tử tiến nhập hậu cung, lấy được ân sủng hoàn toàn bị dập tắt.
“ Bệ hạ, xin hãy xem xét. “ Đứng đầu trong năm người thành kính hô lên. Hoàng đế trước nay dai lệ vô số, hoàng tử hoàng nữ đông đúc. Nhưng tới bệ hạ trên người, chỉ có một hoàng hậu cùng chưa xuất thế long tự. Hắn không thể lay chuyện được bệ hạ, nhưng chuyện lần này ngàn vạn không thể.
“ Hoàng hậu điện hạ thiên tư thông minh, được lòng dân chúng. Không thể mãi mãi giam cầm trong hậu cung. Bệ hạ quyết định vô cùng đứng đắn, tuyệt không thể mai một nhân tài. “ Mai Chiêu Quân liếc xéo người. Đám quan thần này không hai ngày ba bữa lại dâng tấu chương lên. Không phải vì mở rộng hậu cung thì chính là hoàng hậu thân thể nam nhân sinh dục yếu ớt…Hắn nghe đến muốn xông vào nhà từng người cho vài nắm đấm!
“ Bệ hạ, xin hãy thu hồi mệnh lệnh. “ Nam vị hạ quan phóng cao thanh âm, làm trò trước mặt mọi người quỳ gối, dập đầu.
“ Nếu đã như vậy…Các vị cũng nên cáo lão hồi hương rồi…” Nam vị thần quan trong lòng lộp bột. Sắc mặt biến trắng bệch đưa mắt nhìn về thượng thư. Thượng thư đại nhân sắc mắt khiếp sợ không giám tin tưởng nhìn hoàng đế.
“ Ta làm chuyện, không đến các ngươi phải đồng ý. Thuận ta thì sống, nghịch ta thì chết. Lượng tình các vị đã có tuổi, chỉ tước đi mũ quan, sau này trở về hưởng thụ tuổi già đi. “ Hoàng đế lên ngôi chưa có một năm. Nhưng thủ đoạn khiến người sợ hãi. Chính vụ được xử lý đâu vào đó không thể xoi mói. Hoàng đế lạnh nhạt vô tình. Lần này, đã làm không nên làm chuyện.
“ Bệ hạ, hạ thần lỗ mãng. Xin bệ hạ lượng thứ cho. “ Thượng thư chưa lui khiếp sợ biểu tình. Hắn chức quan này không thể mất đi. Hắn, làm sao còn mặt mũi nhìn liệt tổ liệt tông.
Hoàng đế phất phất tay, thượng thư biết tình thế không thể cứu vớt. Mặt như tro tàn trả lại mu quan, thất tha thất thiểu rồi khỏi quang điện. Bốn vị khác khóc lóc cầu xin, chiếm được một câu của hoàng đế. “ Thật ồn ào, cắt lưỡi đi. “ Lời vừa dứt, tiếng khóc theo đó biến mất.
Tại thượng thư đi trước, không còn một ai giám phản đối mệnh lệnh của hoàng đế.
Tại Long Càn cung, tẩm cung của hoàng đế. Thiếu niên lười biếng nằm trên ghế quý phi, một tay vuốt chiếc bụng đã nhô cao, một tay chậm rãi ăn nho.
Xuân Mai đứng bên cạnh cẩn thận hầu hạ. Hai vị nữ quan chuyên tâm quạt gió, lực đạo vừa phải làm điện hạ thoải mái.
Tin tức ở quang điện truyền đến tai, thiếu niên chỉ nhếch môi cười cười mà thôi, cái gì cũng không nói đến. Mai Chiêu Quân được đặt cách vào thăm hoàng hậu điện hạ. Vừa vào tới cửa điện đã nhìn thấy được bảo bối đệ đệ, không vui lúc trước biến mất không còn một mảnh.
“ Chất nhi sắp ra đời rồi. Có thể làm bạn với biểu ca. “ Phu nhân Mai Chiêu Quân nữa năm trước vừa hạ sinh được một đứa bé trai kháu khỉnh cực. Đứa trẻ này không biết giống ai, cả ngày không khóc chính là nháo làm người đau đầu cực. “ Cũng không cần giống biểu ca, nghịch ngợm khiến cữu cữu đau đầu. “
“ Đứa trẻ sao, nghịch ngợm một chút mới tốt. “ Sợ hãi ái nhân trong cục tịch mịch, hoàng đế ân chuẩn cho Mai gia tiến cung trò chuyện với thiếu niên. Thiếu niên gặp qua tiểu chất nhi, béo tròn chắc nịch vô cùng đáng yêu.
Hắn cái thai này cũng không dễ dang, mang thai không nói đến vất vả, mỗi ngày đều phải uống dược dưỡng thai. Thiếu niên buồn rầu. Còn may nam nhân hiểu hắn, mười ngày nữa tháng sẽ đem hắn ra cung giải sầu.
Chính là cái thai càng lúc càng lớn, đi lại bất tiện. Dần dà hắn cũng lười biếng muốn đi nơi nào.
“ Mấy ngày nữa tẩu tử sẽ vào thăm đệ, tiện thể mang bảo nhi đến. “ Mai Chiêu Quân trò chuyện một hồi, trở về Mai phủ.
“ Hôm nay hài tử có ngoan hay không?! “ Nhìn thấy hoàng đế, Xuân Mai muốn hành lễ bị người ngăn lại. Xuân Mai hiểu ý, thối lui chừa không gian cho hai vị chủ tử.
Hoàng đế thay đi kim bào, chỉ mắc y phục thoải mái đơn giản. Áp tai vào bụng của ái nhân, cẩn thận lắng nghe động tĩnh bên trong.
“ Không có, rất ngoan. “ Thiếu niên mỉm cười, vuốt ve tóc của nam nhân. Hai người như vậy nào giống như hai vị tôn quý nhất thiên hạ. Giống như một đôi bình thường phu phu thôi a.
“ Như vậy là tốt nhất. “ Hoàng đế hài lòng. Nếu hắn biết hài tử không ngoan, làm mệt mỏi ái nhân. Chờ nó ra đời, chắc chắn sẽ đánh mông nó.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.