Chương 14
Ninh Mông Đồng Học Đích Đồng Trác
04/08/2023
25
Phó đạo diễn Lý không nuốt lời.
Ông ta thật sự để Tiểu Tử tham gia phim “Trăng Đen” và là nữ diễn viên số bốn.
Trước đó bộ phim được lên kế hoạch rất tỉ mỉ ở giai đoạn đầu, mọi thứ đã sẵn sàng, chỉ cần tìm được nữ diễn viên phù hợp là có thể bấm máy.
Tại hôm diễn ra lễ khai máy, đạo diễn chính của bộ phim cũng xuất hiện.
Trong vài tháng qua, ông ta đã trèo đèo lội suối, chỉ để tìm một cô gái có khí chất đặc biệt và giống với nguyên bản.
Cuối cùng cũng đã tìm thấy.
Nó rất phù hợp với bản gốc.
Lăng Đoan gọi tôi đến phim trường để dạy kèm bất cứ lúc nào với lý do sắp đến kỳ thi.
Tôi không cần phải làm bài kiểm tra đầu vào đại học, chỉ cần ra ngoài để đi chơi vui vẻ.
Tiểu Tử đã đề nghị mẹ thuê một chiếc RV và tham gia quay phim rất sớm ngay cả khi cô ta không có phân cảnh nào.
Mẹ đồng ý ngay.
Cô ta nghĩ rằng lớp văn hóa trên trường của mình hoàn toàn ổn, cách duy nhất hiện tại cần làm là tận dụng cơ hội để gặp gỡ những vị đạo diễn và người nổi tiếng, như thế sẽ hữu ích hơn.
Tiểu Tử bất chấp tất cả, thường xuyên bám lấy phó đạo diễn Lý.
Cố gắng nói gì đó khá mờ ám với ông ta.
Tai của phó đạo diễn Lý cũng bị ảnh hưởng do Tiểu Tử luyên thuyên rất lâu, ông ta nhướng mày ngay khi nhìn thấy tôi với ánh mắt không có một tí thiện cảm nào.
Hôm đó, Lăng Đoan và nữ chính đi quay phân cảnh do tổng đạo diễn yêu cầu, còn bảo tôi ở lại đoàn phim nghỉ ngơi.
Tiểu Tử bắt đầu hành động như một con quỷ.
Cô ta có một phân cảnh bị đẩy xuống nước, nhưng đã yêu cầu được đóng thế.
Phó đạo diễn Lý đã hiểu ý.
Ông ta không khách khí chỉ thẳng vào tôi:
“Cái cô gái kia, vóc dáng của cô với Tiểu Tử xem xem nhau đấy, mau đến đây đóng thế cảnh này đi.”
Dĩ nhiên là tôi không muốn rồi.
Thù lao đóng phim cũng không phải của mình thì hà cớ gì phải làm cho khổ.
26
Thấy Lăng Đoan không có ở đó, mẹ nhân cơ hội này dạy cho tôi một bài học.
"Viên Viên, con cướp người đàn ông của chị gái, chúng ta cũng chưa trách con! Bây giờ chỉ là hỗ trợ một cảnh quay rơi xuống nước, con cần gì phải tính toán chi li như thế."
Ha ha ha!
Cái gì mà tôi là kẻ cướp mất người đàn ông của Tiểu Tử vậy chứ?
Ngoài việc duy trì phép lịch sự cơ bản, Lăng Đoan có nói lời nào thừa thải với cô ta không?
Thấy tôi không chịu hợp tác, phó đạo diễn Lý xì mũi và nhìn chằm chằm.
"Đừng thấy trên mạng được khen ngợi là thiên kim thì tưởng bản thân trở thành công chúa, đừng để tôi vạch trần, lúc đó cô sẽ trở về nguyên hình.”
Nhìn cái mặt phúng phính với đôi tai to lớn của ông ta, tôi chợt cảm thấy buồn nôn ghê gớm.
Trò mèo vờn chuột này tôi chơi đủ rồi.
Cứ xong việc đi!
Tay tôi tùy ý gõ một hàng tin tức trên điện thoại của mình.
Chưa đầy mười lăm phút, phó đạo diễn Lý đã nhận được cuộc gọi từ tổng đạo diễn.
Mồ hôi đầm đìa khắp mặt như tắm.
"Không phải đâu, tổng đạo diễn à, ý của anh là gì vậy? Bố của nhà tài trợ đồng thời là tác giả của tiểu thuyết gốc, Tề Tề yêu cầu tôi không được tham gia quay phim nữa sao?"
“Nếu như thế thì phải có lời giải thích rõ ràng chứ?”
Phó đạo diễn Lý vì quá nóng nảy đã vô tình nhấn loa ngoài.
Giọng nói nghiêm túc của tổng đạo diễn phát ra từ đầu bên kia:
"Tác giả của cuốn tiểu thuyết đã báo rằng, vì để ngủ với các diễn viên tuyến mười tám, ông đã cố ý sắp xếp những diễn viên không phù hợp với bối cảnh tham gia thử vai."
"Lão Lý à, chúng ta đều đang muốn hướng tới các giải thưởng lớn đấy! Có một đạo diễn thối nát như ông ở đoàn phim, chắc chắn sẽ làm liên lụy đến chúng tôi, vì thế ông hãy thu dọn đồ đạc và rời đi dùm tôi!"
Phó đạo diễn Lý tức muốn hộc m.á.u mà chửi má nó.
Ông ta lập tức quay sang nổi giận với mẹ tôi:
"Chẳng phải bà đã nhất trí không nói chuyện đó cho ai biết sao? Các người lại ngầm giở trò à?"
Mẹ bị sốc không nói nên lời.
Một khi tin tức về quy tắc bất thành văn dành cho nữ diễn viên mới bị lộ ra ngoài, sự nghiệp ngôi sao của Tiểu Tử sẽ bị hủy hoại hoàn toàn.
Bà lắc đầu nói:
"Tôi không có!"
Phó đạo diễn Lý rốt cuộc không kìm được cảm xúc nữa, giơ tay tát mạnh vào mặt bà một cái rất đau.
Tiểu Tử muốn chạy đến ngăn lại.
Ông ta vẫn vung tay đánh bà vô cùng tàn nhẫn.
Đánh mệt mỏi mới chuyển sang mắng chửi:
“Tiểu Tử, đừng tưởng tôi không biết, chính cô đã bỏ thuốc vào rượu, cũng chính cô đưa tôi tới cửa, giờ còn dám uy hiếp tôi.”
“Nếu tôi không thể ở trong ngành này, cô tốt hơn đừng nghĩ về nó nữa.”
Tiểu Tử vô cùng tuyệt vọng, mẹ cô ta thì đau đớn, lớn giọng khóc lóc.
Nhiều diễn viên quần chúng tại phim trường đã nhìn thấy trò hề này và giơ điện thoại di động lên để chụp ảnh.
Phó đạo diễn Lý, người chẳng còn quyền lực nào lại đứng đó rống to lên, nhưng ông ta không thể ngăn cản được việc họ đăng bài viết về những gì đã diễn ra ngày hôm nay lên mạng.
27
Tiểu Tử trở về nhà trong sự bàng hoàng.
Mẹ hét toáng lên:
"Tương lai xán lạn đều đã bị chính mày hủy hoại cả rồi, giờ còn muốn lộ bộ mặt xấu xí đó cho ai xem?"
Tiểu Tử trong ánh mắt tràn đầy thất vọng.
Cô ta không thể tin được.
Tại sao gần đây, mỗi lần gặp khó khăn, mẹ tôi không động viên mà còn đạp đổ vậy.
Tôi phàn nàn rằng Tiểu Tử quá ngây thơ.
Mười tám năm rồi, cũng chưa nhìn thấu được bản tính lạnh lùng của mẹ.
Bố tôi cũng mắng Tiểu Tử, trách cô ta đã tự ý leo lên giường với đàn ông.
Chỉ có Lâm Truy là cố gắng hết sức để nói đỡ cho em mình.
"Tiểu Tử đã đủ khổ rồi, sao bố mẹ còn trách em ấy?"
"Tiểu Tử không sai, người sai là lão già không khống chế được bản thân kia kìa."
Tôi không nhịn được mà cười khúc khích.
Tiểu Tử đã đánh thuốc mê phó đạo diễn Lý và kéo ông ta vào rắc rối, cuối cùng thì làm sao có thể trách ông ta ngủ với cô?
Lâm Truy à, đây là cuộc tấn công trà xanh ung thư rất nghiêm trọng phải không?
Không thể chữa khỏi được đâu.
Phó đạo diễn Lý không nuốt lời.
Ông ta thật sự để Tiểu Tử tham gia phim “Trăng Đen” và là nữ diễn viên số bốn.
Trước đó bộ phim được lên kế hoạch rất tỉ mỉ ở giai đoạn đầu, mọi thứ đã sẵn sàng, chỉ cần tìm được nữ diễn viên phù hợp là có thể bấm máy.
Tại hôm diễn ra lễ khai máy, đạo diễn chính của bộ phim cũng xuất hiện.
Trong vài tháng qua, ông ta đã trèo đèo lội suối, chỉ để tìm một cô gái có khí chất đặc biệt và giống với nguyên bản.
Cuối cùng cũng đã tìm thấy.
Nó rất phù hợp với bản gốc.
Lăng Đoan gọi tôi đến phim trường để dạy kèm bất cứ lúc nào với lý do sắp đến kỳ thi.
Tôi không cần phải làm bài kiểm tra đầu vào đại học, chỉ cần ra ngoài để đi chơi vui vẻ.
Tiểu Tử đã đề nghị mẹ thuê một chiếc RV và tham gia quay phim rất sớm ngay cả khi cô ta không có phân cảnh nào.
Mẹ đồng ý ngay.
Cô ta nghĩ rằng lớp văn hóa trên trường của mình hoàn toàn ổn, cách duy nhất hiện tại cần làm là tận dụng cơ hội để gặp gỡ những vị đạo diễn và người nổi tiếng, như thế sẽ hữu ích hơn.
Tiểu Tử bất chấp tất cả, thường xuyên bám lấy phó đạo diễn Lý.
Cố gắng nói gì đó khá mờ ám với ông ta.
Tai của phó đạo diễn Lý cũng bị ảnh hưởng do Tiểu Tử luyên thuyên rất lâu, ông ta nhướng mày ngay khi nhìn thấy tôi với ánh mắt không có một tí thiện cảm nào.
Hôm đó, Lăng Đoan và nữ chính đi quay phân cảnh do tổng đạo diễn yêu cầu, còn bảo tôi ở lại đoàn phim nghỉ ngơi.
Tiểu Tử bắt đầu hành động như một con quỷ.
Cô ta có một phân cảnh bị đẩy xuống nước, nhưng đã yêu cầu được đóng thế.
Phó đạo diễn Lý đã hiểu ý.
Ông ta không khách khí chỉ thẳng vào tôi:
“Cái cô gái kia, vóc dáng của cô với Tiểu Tử xem xem nhau đấy, mau đến đây đóng thế cảnh này đi.”
Dĩ nhiên là tôi không muốn rồi.
Thù lao đóng phim cũng không phải của mình thì hà cớ gì phải làm cho khổ.
26
Thấy Lăng Đoan không có ở đó, mẹ nhân cơ hội này dạy cho tôi một bài học.
"Viên Viên, con cướp người đàn ông của chị gái, chúng ta cũng chưa trách con! Bây giờ chỉ là hỗ trợ một cảnh quay rơi xuống nước, con cần gì phải tính toán chi li như thế."
Ha ha ha!
Cái gì mà tôi là kẻ cướp mất người đàn ông của Tiểu Tử vậy chứ?
Ngoài việc duy trì phép lịch sự cơ bản, Lăng Đoan có nói lời nào thừa thải với cô ta không?
Thấy tôi không chịu hợp tác, phó đạo diễn Lý xì mũi và nhìn chằm chằm.
"Đừng thấy trên mạng được khen ngợi là thiên kim thì tưởng bản thân trở thành công chúa, đừng để tôi vạch trần, lúc đó cô sẽ trở về nguyên hình.”
Nhìn cái mặt phúng phính với đôi tai to lớn của ông ta, tôi chợt cảm thấy buồn nôn ghê gớm.
Trò mèo vờn chuột này tôi chơi đủ rồi.
Cứ xong việc đi!
Tay tôi tùy ý gõ một hàng tin tức trên điện thoại của mình.
Chưa đầy mười lăm phút, phó đạo diễn Lý đã nhận được cuộc gọi từ tổng đạo diễn.
Mồ hôi đầm đìa khắp mặt như tắm.
"Không phải đâu, tổng đạo diễn à, ý của anh là gì vậy? Bố của nhà tài trợ đồng thời là tác giả của tiểu thuyết gốc, Tề Tề yêu cầu tôi không được tham gia quay phim nữa sao?"
“Nếu như thế thì phải có lời giải thích rõ ràng chứ?”
Phó đạo diễn Lý vì quá nóng nảy đã vô tình nhấn loa ngoài.
Giọng nói nghiêm túc của tổng đạo diễn phát ra từ đầu bên kia:
"Tác giả của cuốn tiểu thuyết đã báo rằng, vì để ngủ với các diễn viên tuyến mười tám, ông đã cố ý sắp xếp những diễn viên không phù hợp với bối cảnh tham gia thử vai."
"Lão Lý à, chúng ta đều đang muốn hướng tới các giải thưởng lớn đấy! Có một đạo diễn thối nát như ông ở đoàn phim, chắc chắn sẽ làm liên lụy đến chúng tôi, vì thế ông hãy thu dọn đồ đạc và rời đi dùm tôi!"
Phó đạo diễn Lý tức muốn hộc m.á.u mà chửi má nó.
Ông ta lập tức quay sang nổi giận với mẹ tôi:
"Chẳng phải bà đã nhất trí không nói chuyện đó cho ai biết sao? Các người lại ngầm giở trò à?"
Mẹ bị sốc không nói nên lời.
Một khi tin tức về quy tắc bất thành văn dành cho nữ diễn viên mới bị lộ ra ngoài, sự nghiệp ngôi sao của Tiểu Tử sẽ bị hủy hoại hoàn toàn.
Bà lắc đầu nói:
"Tôi không có!"
Phó đạo diễn Lý rốt cuộc không kìm được cảm xúc nữa, giơ tay tát mạnh vào mặt bà một cái rất đau.
Tiểu Tử muốn chạy đến ngăn lại.
Ông ta vẫn vung tay đánh bà vô cùng tàn nhẫn.
Đánh mệt mỏi mới chuyển sang mắng chửi:
“Tiểu Tử, đừng tưởng tôi không biết, chính cô đã bỏ thuốc vào rượu, cũng chính cô đưa tôi tới cửa, giờ còn dám uy hiếp tôi.”
“Nếu tôi không thể ở trong ngành này, cô tốt hơn đừng nghĩ về nó nữa.”
Tiểu Tử vô cùng tuyệt vọng, mẹ cô ta thì đau đớn, lớn giọng khóc lóc.
Nhiều diễn viên quần chúng tại phim trường đã nhìn thấy trò hề này và giơ điện thoại di động lên để chụp ảnh.
Phó đạo diễn Lý, người chẳng còn quyền lực nào lại đứng đó rống to lên, nhưng ông ta không thể ngăn cản được việc họ đăng bài viết về những gì đã diễn ra ngày hôm nay lên mạng.
27
Tiểu Tử trở về nhà trong sự bàng hoàng.
Mẹ hét toáng lên:
"Tương lai xán lạn đều đã bị chính mày hủy hoại cả rồi, giờ còn muốn lộ bộ mặt xấu xí đó cho ai xem?"
Tiểu Tử trong ánh mắt tràn đầy thất vọng.
Cô ta không thể tin được.
Tại sao gần đây, mỗi lần gặp khó khăn, mẹ tôi không động viên mà còn đạp đổ vậy.
Tôi phàn nàn rằng Tiểu Tử quá ngây thơ.
Mười tám năm rồi, cũng chưa nhìn thấu được bản tính lạnh lùng của mẹ.
Bố tôi cũng mắng Tiểu Tử, trách cô ta đã tự ý leo lên giường với đàn ông.
Chỉ có Lâm Truy là cố gắng hết sức để nói đỡ cho em mình.
"Tiểu Tử đã đủ khổ rồi, sao bố mẹ còn trách em ấy?"
"Tiểu Tử không sai, người sai là lão già không khống chế được bản thân kia kìa."
Tôi không nhịn được mà cười khúc khích.
Tiểu Tử đã đánh thuốc mê phó đạo diễn Lý và kéo ông ta vào rắc rối, cuối cùng thì làm sao có thể trách ông ta ngủ với cô?
Lâm Truy à, đây là cuộc tấn công trà xanh ung thư rất nghiêm trọng phải không?
Không thể chữa khỏi được đâu.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.