Danh Viện Đệ Nhất: Vợ Yêu Thật Biết Trêu Chọc

Chương 5: Con Chỉ Là Cần Một Đáp Án

Nam Tầm

22/01/2022

Trong mắt Thịnh Xán thoáng qua tia kinh hoảng, chuyện ông lo lắng đã xảy ra!

"Mộ Tư, cậu nghe tôi nói, chuyện này tôi sẽ giải thích với cậu. Hôm nay là ngày vui của cậu và Hoàn Hoàn, cậu đừng hành động theo cảm tính mà đả thương Hoàn Hoàn..."

"Tôi nói muốn hủy bỏ đám cưới này."

Mộ Tư không một chút động lòng, sắc mặt giận dữ nhìn Thịnh Xán: "Tránh ra."

Ròng rã ba tháng!

Thịnh Xán nhốt Tuyết Nhi ròng rã ba tháng, mà anh ta lại không biết gì cả, còn cho rằng Tuyết Nhi thật sự chết rồi, mà ngây ngốc đồng ý làm đám cưới này.

Bây giờ nghĩ lại, ba tháng trước, Thịnh Xán đã thúc giục anh ta kết hôn, hoá ra khi đó Tuyết Nhi đã rơi vào trong tay ông ta.

Ngườ nhà họ Thịnh, thật sự coi anh ta là thằng ngốc sao?

Nghĩ đến những vết thương trên người Bạch Tuyết, Mộ Tư hận Thịnh Xán đến thấu xương.

Tối hôm qua nếu như không có người phát hiện Bạch Tuyết, tức thời chạy tới thì cô đã bị mấy tên côn đồ chà đạp rồi.

Cơn giận này, anh ta làm sao có thể nuốt trôi được?

Thịnh Xán vừa vội vừa lo : "Mộ Tư, cậu bình tĩnh một chút, tất cả mọi người đều đã đến đến đông đủ, Hoàn Hoàn còn chờ cậu ở bên trong, cậu nhẫn tâm để con bé biến thành trò cười sao?"

"Đó do các người tự tìm lấy. Thịnh Xán, tôi cho ông biết, từ hôm nay trở đi, tôi và nhà họ Thịnh không còn bất cứ quan hệ gì nữa."

Từ hôm nay trở đi, tôi và nhà họ Thịnh không còn bất cứ quan hệ gì nữa.

Thịnh Hoàn Hoàn vừa lúc chạy ra ngoài, nghe thấy Mộ Tư nói câu này, cô đứng lại ở đó, ngơ ngác nhìn người đàn ông trong xe thể thao.

Mộ Tư cũng nhìn thấy cô, khoảng cách bọn họ chỉ mấy mét, anh ta thấy rõ sắc mặt của cô gần như trắng bệch.

Cô luôn tỏa sáng rực rỡ, sau khi trang điểm cô càng diễm áp quần phương, chiếc váy cưới trên người tôn lên vẻ cao quý và xinh đẹp của cô.

Cô một lần nữa khiến anh ta kinh động.

Mộ Tư nghĩ, nếu Thịnh Hoàn Hoàn không gặp anh ta, cô nhất định sẽ là cô dâu xinh đẹp hạnh phúc nhất trên thế giới.

Nhưng hôm nay đôi mắt sáng lấp lánh kia, bởi vì anh ta mà trở nên lu mờ ảm đạm.

Lúc này, Mộ Tư có chút không đành lòng, cuối cùng vẫn là anh ta phụ bạc cô! ! !

Nhưng so với Tuyết Nhi, Thịnh Hoàn Hoàn may mắn hơn nhiều.

Mộ Tư thu hồi ánh mắt, lạnh lùng nhìn Thịnh Xán, lái xe lui về sau hai ba mét rồi lạnh lẽo nói: "Tôi lặp lại lần nữa, tránh ra."

Thịnh Xán nghĩ đến dáng vẻ Thịnh Hoàn Hoàn hạnh phúc lúc nãy, lại nhìn Mộ Tư lạnh lùng vô tình ở trước mặt mà lòng như đao cắt.

Ông tuyệt đối không cho phép bất kì người nào thương tổn đến bảo bối của ông, đặc biệt là Mộ Tư.

Thịnh Hoàn Hoàn yêu Mộ Tư thế nào, Thịnh Xán là người rõ ràng nhất.



Ông không quan tâm đến cơn tức giận của Mộ Tư: “Mộ Tư, nếu như cậu muốn đi, thì bước qua người tôi luôn đi."

Mộ Tư ngồi ở trên xe hoa, sắc mặt âm lãnh nhìn Thịnh Xán, xe đột nhiên chạy về hướng ông...

"Đừng..."

Tiếng thét chói tai, từ trong cổ họng Thịnh Hoàn Hoàn vang lên.

Mọi người ở đây cho rằng Thịnh Xán sẽ bị đánh bay, nhưng xe đột nhiên lệch đi, lướt qua bên cạnh Thịnh Xán.

Thịnh Xán lảo đảo, lập tức đuổi theo xe : "Quay lại, thằng khốn, cậu trở lại đây cho tôi..."

Thằng khốn thật sự đi rồi, bỏ Hoàn Hoàn ở lại nơi này.

Thịnh Hoàn Hoàn muốn nói Thịnh Xán đừng đuổi theo nữa, nếu anh nhẫn tâm vứt cô ở đây thì đã nói rõ tâm tư của anh đã không còn cô.

Trái tim của người ta không ở đây, kéo về thì có ích lợi gì?

Nhưng Thịnh Hoàn Hoàn không mở miệng thốt ra được, chỉ có thể trơ mắt nhìn bọn họ càng chạy càng xa.

Ngã tư phía trước, xe đột nhiên chuyển hướng, một chiếc xe con lao thẳng đến, xuất hiện phía sau xe, Thịnh Xán không kịp né tránh, cơ thể bị đụng bay ra ngoài.

"Bố... Không..."

"Không... A Xán..."

"Bà Thịnh, bà Thịnh, trời ơi... bà ấy chảy thật nhiều máu, nhanh, mau gọi xe cứu thương..."

Bạn có biết ngày hôm nay là màu gì không?

Đối với Thịnh Hoàn Hoàn, khoảnh khắc này nó chính là màu xám!

Màu máu đỏ chói mắt.

Trên người Thịnh Hoàn Hoàn mặc một bộ áo cưới đắt giá, ngồi run rẩy ở ngoài phòng phẫu thuật, như một con rối không có sự sống, không nhúc nhích, không hơi thở.

Áo cưới vốn là màu trắng hoàn mỹ, bây giờ lại bị từng vết máu tươi nhuộm đỏ, làn da cô trắng nõn, tương phản với màu máu càng trông nhợt nhạt.

Máu dính trên áo cưới và làn da trắng của cô, tựa như từng đoá hoa hồng nở rộ, khiến trông cô xinh đẹp yếu đuối mà yêu dã.

Vừa rồi, bố cô bị đẩy vào phòng cấp cứu, còn mẹ của cô thì bị đẩy vào phòng khác phẩu thuật phá thai.

Cùng đi đến còn có những người thân quen với nhà họ Thịnh, mỗi một người đều tức giận bất bình.

Nhưng nhìn người Thịnh Hoàn Hoàn đều là máu ngồi ở trên ghế lại không đành lòng mở miệng.

Mộ Tư này đúng là gây nghiệp mà...

Thịnh Hoàn Hoàn ngơ ngác nhìn hai tay máu tươi của mình, trong đầu tất cả đều là hình ảnh Thịnh Xán bị xe tông cứ luẩn quẩn không đi.

Anh rõ ràng nhìn thấy bố cô bị xe đụng.

Nhưng xe anh chỉ ngừng một chút rồi lại rời đi!



Anh nhắm mắt làm như không thấy bố cô bị tai nạn, mà bỏ đi như thế!

Ai có thể nói cho cô biết, rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì không?

Vì sao trong chớp mắt anh lại thay đổi như vậy, hôm nay vốn là ngày bọn họ hạnh phúc nhất mà?

Trước đó, tình cảm bọn cô luôn rất tốt, chưa bao giờ đỏ mặt cãi nhau, rốt cuộc là vì sao?

Bà Thịnh bị xuất huyết mà cũng may cuối cùng mẹ con bình an.

Thịnh Xán cuối cùng thì cũng nhặt về được cái mạng, nhưng bởi vì đầu bị thương nặng, nên rơi vào trạng thái hôn mê.

Bác sĩ an ủi mẹ con các cô, chỉ cần Thịnh Xán tỉnh lại mọi chuyện sẽ có chuyển biến tốt, nhưng không nói cho các cô biết khi nào ông mới tỉnh lại.

Sau khi mọi chuyện đã ổn, Thịnh Hoàn Hoàn tiễn mọi người về rồi dặn dò người giúp việc.

Từ đầu đến cuối cô ta đều bình tĩnh đến kì lạ.

Người giúp việc về mang quần áo sạch cho Thịnh Hoàn Hoàn thay.

Khi cô ôm lấy sinh mệnh nhỏ kia, rốt cục nước mắt cũng xuất hiện làm mơ hồ hai mắt.

Rất lâu sau, cô mới thả em gái xuống, khàn khàn mở miệng : "Dì Trần, cháu đi ra ngoài một chuyến, dì chăm sóc bọn họ giúp cháu."

Lúc này mẹ Thịnh đang buồn ngủ đột nhiên tỉnh táo lại, nhìn Thịnh Hoàn Hoàn tức giận nói: " Đã đến mức này, còn còn muốn đi tìm cậu ta sao?"

Thịnh Hoàn Hoàn miễn cưỡng nhếch khóe miệng : "Mẹ, mẹ yên tâm, con chỉ là cần một đáp án, lát nữa con sẽ quay lại."

Dứt lời, Thịnh Hoàn Hoàn xoay người rời khỏi phòng bệnh.

Thịnh Hoàn Hoàn vừa đi ra khỏi bệnh viện, thì có người đàn ông cao gầy thanh tú đi về phía cô, sắc mặt lo lắng: "Hoàn Hoàn."

Anh ta là bạn thân của Mộ Tư, Cố Bắc Thành.

Thịnh Hoàn Hoàn nhìn anh ta, giọng khàn khàn hỏi: "Sao anh còn chưa về?"

Cố Bắc Thành nói : "Tôi không yên tâm về cô. Cô muốn đến nhà họ Mộ sao?"

Thịnh Hoàn Hoàn gật đầu.

Anh ta nói: "Tôi đưa cô đi."

Thịnh Hoàn Hoàn không từ chối, lên xe Cố Bắc Thành.

Sau khi lên xe, cô liền lấy điện thoại di động ra, từ khi gặp chuyện không may đến bây giờ, không có một cú điện thoại hay tin nhắn của Mộ Tư.

Cô khẽ cụp mắt, một lúc lâu sau nhấn số Mộ Tư.

Điện thoại reng nhưng chỉ vang lên vài tiếng thì bị đối phương tắt máy.

Vì sao anh không nghe?

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện Đam Mỹ
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Danh Viện Đệ Nhất: Vợ Yêu Thật Biết Trêu Chọc

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook