Đạo Chu

Chương 141: Mưa gió muốn tới

DanteSparda

10/02/2019

“Anh yêu, anh còn định như vậy đến bao giờ?” Hai má thiếu nữ tóc đỏ hung đỏ bừng. Nàng thực sự có chút xấu hổ nhìn về phía thiếu niên tóc vàng. Đôi mắt mỹ lệ của nàng đã ầng ậc nước, đôi mắt mê ly khe khẽ chớp chớp nhìn về phía thiếu niên. Hiện giờ ở trong phòng này chỉ còn có mình nàng và hắn. Cơ thể nàng hoàn toàn trần truồng trước mặt người thiếu niên tóc vàng kia.

Đôi mắt màu xanh xinh đẹp nhìn về phía người thiếu niên tóc vàng kia. Hắn trong lúc này hành động càng làm cho nàng trở nên xấu hổ hơn. Cái mũi nho nhỏ kề *m đạo nàng khẽ hích hích. Sau đó hắn thử lè lưỡi ra liếm mạnh vào nơi này nàng cho nàng khẽ phát ra âm thành nhè nhẹ: “Ưm…” Đôi mắt càng là mê ly nhìn về phía người thiếu niên.

“Hoàn toàn sạch sẽ… không có bất cứ mùi lạ gì?” Người thiếu niên lưu luyên trên tay vuốt nhẹ bắp chân trắng nõn thẳng tắp dài của thiếu nữ. Đồng thời hắn hơi quẹt qua *m đạo của nàng. Sau đó chỉ có thể thở dài ra một hơi đứng thẳng dậy. Bàn tay đưa lên xách quần của mình.

“…” Cái quần đang phồng to tướng của thiếu niên làm cho thiếu nữ cảm giác xấu hổ. Đôi môi nhợt nhạt hơi mím lại. Bộ dạng mệt mỏi nàng lúc này thực sự làm cho người ta càng thêm yêu thương hơn. Đến cuối cùng nàng mang theo ái ngại: “Ông xã, thật xin lỗi! Em không có thể giúp gì cho anh lúc này.” Trong lòng nàng cũng phiền muộn. Nàng lo lắng hắn nhịn quá mức có thể hay không nhịn thành hỏng hoặc giả không nhịn được mà đi ra ngoài tìm nữ nhân. Cứ nghĩ đến việc này làm cho nàng cực kỳ khó chịu.

“Mei, em đừng nói ngốc như thế!” Naruto nhún nhún vai cười nói: “Anh vẫn dự phòng một số ảnh phân thân của em mà! Mặc dù ảnh phân thân không thể bằng bà xã em được nhưng vẫn đủ duy trì cho đến khi em hoàntoàn khỏi hẳn!” Vừa nói hắn vừa lấy chiếc quần lót bắt đầu thay cho Mei.

Lớn tuổi như vậy rồi Mei vẫn phải đóng tã, điều này làm cho nàng vô cùng xấu hổ. Thế nhưng làm thế nào được khi mà cơ thể này vốn không phải của nàng. Nàng muốn thích ứng hoàn toàn cần một thời gian nữa. Đến lúc đó sẽ không mất khống chế mà đi tè dầm nữa.

Terumi Mei nhìn về phía cơ thể mới của nàng. Mặc dù thân thể này khá yếu ớt so ra kém cơ thể trước của nàng nhiều. Tuy nhiên Mei cũng cảm nhận được cái loại cơ thể bàng bạc sinh mệnh lực làm cho Mei hoàn toàn bị thuyết phục. Đặc biệt cơ thể này dường như hoàn mỹ không tì vết giống như được tạo ra. Hai vú cao ngất săn chắc và giống như còn to hơn so với cơ thể nàng trước đây một chút. Toàn thân trắng nõn nà mặc dù hơi có chút trắng quá như lâu ngày thiếu phơi nắng tuy nhiên làn da bóng loáng như không có chút lông nào. Lỗ chân lông quá nhỏ và không có lông. Eo thon nhỏ tiêm tế cùng với đôi chân trắng nõn thẳng tắp thực sự làm nàng hài lòng. So với cơ thể trước đây của nàng không những trẻ hơn và tràn ngập sức sống hơn còn đẹp hơn nhiều. Dù nàng không muốn phủ nhận điều này.

Mei cũng đoán được có lẽ Naruto thí nghiệm trên cơ thể người. Điều này bị cấm ở làng Sương Mù nhưng đó chỉ là ngoài sáng mà thôi. Thứ hai không có bất cứ dân chúng Thuỷ Quốc nào bị Naruto bắt để tiến hành thí nghiệm cả. Tất nhiên nàng chỉ tính những người dân lương thiện mà không tính mấy băng xã hội đen.

Một nụ hôn nhè nhẹ trên trán Mei, Naruto nhìn về phía nàng mỉm cười: “Anh còn chờ em khôi phục đây! Đến lúc đó chúng ta sẽ tổ chức một hôn lễ lớn nhất thế giới được không? Anh muốn để cho cả thế giới biết được anh cưới chính là Mizukage đệ ngũ, kunoichi xinh đẹp nhất trên đời này.” Ngón tay hắn khẽ gạt mái tóc nàng sang hai bên: “Đến lúc đó em nhất định phải sinh cho anh thật nhiều Meiko cùng mấy Danko đó nhé. Ít nhất phải là mười đứa để anh thành lập một đội bóng nho nhỏ. Nếu như mười nam mười nữ cũng được vậy chúng ta có cả một đội bóng nam và một đội bóng đá nữ.”

“Phì…” Terumi Mei phì cười, nụ cười nàng rất nhẹ nhìn về phía Naruto rồi nói: “Ôi anh chàng đẹp trai của em, anh nghĩ em có thể sinh nhiều như vậy sao?”

“Mỗi năm xinh một đứa…” Naruto nhún nhún vai cười nói: “Như vậy mười năm là chúng ta có được mười đứa rồi!” Nghe được lời này Terumi Mei trừng mắt nhìn về phía hắn một cái. Nếu như vậy thì nàng cũng khỏi cần làm gì luôn ngoài việc ăn ở nhà và sinh con.



“…” Hai vai Naruto nhún nhún tỏ vẻ vô tôi. Hắn cầm lấy một quyển trong tay sau đó xoay nhẹ cuốn mật thư cười nói: “Bà xã, giờ anh có chuyện hết sức quan trọng. Sau khi giải quyết xong, anh lại đến bên em tâm tình được chứ?” Lời nói này thì Mei đỏ bừng khuôn mặt nhìn về phía Naruto. Cuốn trục mà Naruto cầm trong tay không phải là mấy cuốn trục Mei nàng đưa cho Naruto sao?

Bản thân Mei vốn làm Mizukage nên công việc tương đối nhiều. Mà Naruto cũng không thể thường xuyên đến thăm nàng được. Thế nhưng Mei cũng rất sợ Naruto sẽ ra ngoài tìm nữ nhân. Nàng tất nhiên phải đề phòng rồi. Mấy cuốn trục Mei đem ảnh phân thân mình phong ấn vào nơi ấy để mỗi khi Naruto có nhu cầu sẽ đem ảnh phân thân nàng ra làm sử dụng. Khi ảnh phân thân biến mất sẽ đem ký ức và cảm xúc truyền về cho bản thể, nàng cũng có thể đạt được cực sướng dù không tiến hành giao hợp trực tiếp với Naruto. Đây là một lợi ích từ ảnh phân thân được Mizukage đệ ngũ khai phá đến mức tận cùng.

Thật ra thì thuật này đã được ứng dụng khá nhiều vào thời gian chiến tranh diễn ra. Mặc dù các làng không có nhắc đến chuyện này nhưng họ cũng có những ninja nữ chuyên phục vụ cho việc này. Phải biết được những ninja ở trên chiến trường đối mặt với sinh tử khiến cho tâm lý bị đè ép nặng nề dẫn đến kết quả không mong muốn. Nam nữ làm tình sẽ khiến cho tâm lý được giải phóng. Các nữ ninja chỉ cần là người có lượng chakra lớn biết thuật biến hình và thuật đa trọng ảnh phân thân hoàn toàn có thể đáp ứng được toàn bộ lượng lớn khách hàng. Trong đó không ít nam tính ninja cũng làm công việc này, dù sao thuật biến hình và ảnh phân thân có không ít người biết đến.

Những ninja nữ đảm bảo chồng mình không bị nghẹn hỏng cũng thường phong ấn ảnh phân thân vào cuốn mật thư để cho chồng mình làm tình khi ở trên chiến trường thời gian lâu. Điều này đảm bảo nàng có thể tránh chồng mình đi tìm nữ nhân khác đồng thời nàng cũng cảm nhận được thoả mãn về thể xác khi ảnh phân thân biến mất. Phương pháp này cũng giảm thiểu các ninja ở trên chiến trường bắt cóc dân nữ tiến hành h*ếp dâm hoặc cưỡng hiếp tù nhân.

Cốc, cốc… Tiếng vang từ phía cánh cửa vang lên làm cho Naruto hơi ngẩn ra. Cây d*ơng vật cũng theo đó nhanh chóng mềm xuống. Hắn khó chịu hừ một tiếng: “Mời đi!”

Cạch! Cánh cửa sắt mở ra bên ngoài. Lúc này một đám người đã đứng ở bên ngoài. Người mở cánh cửa này ra chính là Yuki Haku. Phía sau lưng người thanh niên xinh đẹp là một đám ninja. Cầm đầu là một ông lão đầu chọc trụi lông mày lông mi đang run run cầm cây gậy gỗ đi tới. Yuki Haku đưa bàn tay về phía trong: “Mời các vị!”

“Trưởng lão…” Mei cùng với Naruto không cùng hẹn mà hô lên một tiếng. Hai người ngạc nhiên một chút khi thấy được sự xuất hiện của ông lão lớn tuổi này.

Cây gậy gỗ run nhè nhẹ khi mà ông lão tiến về phía trước. Thấy được Terumi Mei vẫn khoẻ mạnh như vậy thì ông lão mừng lắm. Đôi mắt giống như luôn rủ xuống đã mở lớn nhìn về phía Mei: “Khụ…khụ… cháu không sao thật tốt quá.”

“Ngài Mizukage…” Ao cũng vui mừng trên mặt khi thấy được Terumi Mei không chết. Hắn cười một nụ cười như trút được gánh nặng: “Ngài không có việc gì thật tốt quá!”

“Trưởng lão… sao ngài lại tới tận đây như thế này!” Mei dùng đôi môi nhợt nhạt khẽ mấp máy đáp lại. Trong giọng nói mang theo ái ngại: “Thật vất vả cho ngài rồi, trưởng lão!”

“Huhuhuhu… ngài Mizukage, cô ấy không có sao? Thật… thật tốt quá!” Chojuro đưa tay lên lau lau khoé mắt của mình. Nước mắt nước mũi bắt đầu tùm lum tùm la. Ngay lập tức hắn bị một cú đánh thật mạnh vào đầu.

“Khóc cái gì mà khóc!” Ao tức giận mắng: “Ngài Mizukage không phải không có chuyện gì sao? Đàn ông con trai khóc cái gì chứ? Thật sự không đáng mặt đàn ông chút nào cả. Hãy mạnh mẽ lên xem nào? Thật không biết ta đã dạy dỗ cậu thế nào rồi mà cậu vấn như vậy!”



“tiền bối… tôi đã biết rồi!” Chojuro đem kính mang lên. Ngay sau đó hắn ỏn à ỏn ẻn cười: “Không phải tôi thấy Mizukage tỉnh lại tôi mừng quá sao?”

“Đàn ông con trai… dạy dỗ…” Tâm trạng Mei nháy mắt hạ thấp xuống. Nàng thầm nghĩ: “Hắn ý muốn nói mình sau này sẽ không dạy tốt một đứa bé!?”

“Mọi người…. Mei cô ấy rất yếu…” Naruto mở miệng khuyên nhủ: “Thế nên mọi người nói nhỏ chút. Đừng làm phiền cô ấy quá lâu. Tôi không hy vọng các vị ảnh hưởng đến sự khôi phục của cô ấy…” Hắn nhìn về phía một ninja mặc y phục màu trắng biểu lộ thân phận mình là một ninja y thuật: “Cô cũng hiểu điều đó mà đúng không, nữ ninja xinh đẹp!”

Một nụ cười giống như ánh thái dương làm cho thiếu nữ xinh đẹp xấu hổ nói: “Tôi… tôi biết!” Nàng ấp úng khi nói chuyện với Naruto. Naruto thấy cảnh này thì lắc lắc đầu sau đó trực tiếp hôn lên trán của Mei một cái rồi xoay người rời đi để đám ninja làng Sương Mù ở riêng với Mei một chút.

Vũ Quốc, tổng bộ Akatsuki…

Ba người Konan, Pain cùng với Tobi đang ở trong một hội trường lớn. Cả ba ngồi trên ghế dựa khá thoải mái. Tobi ngồi thư dãn trên chiếc ghế mềm mại này: “Chúng ta mất khá nhiều thời gian vào việc phong ấn tam vĩ đấy. Nó mất nhiều thời gian hơn là ta nghĩ!”

“Không có cách nào, Thổ Quốc gia đang nhìn chằm chằm chúng ta!” Pain nhàn nhạt đáp: “Mặc dù hiện giờ Tsuchikage đệ tam đã hạ lệnh rút quân. Tuy nhiên chúng ta không thể không đề phòng. Hiện giờ tình hình biên giới Vũ Quốc đã ổn định. Chúng ta có thể tiến tới bắt cửu vĩ rồi!”

“Mizukage đệ ngũ đã chết trong tay tôi. Tin tức này chẳng mấy chốc sẽ lan truyền ra thôi!” Tobi lạnh nhạt mở miệng. Hắn đứng dậy đi lại vài bước và quan sát trung quanh: “Đến lúc đó làng Sương Mù sẽ trở nên hỗn loạn. Naruto là người cung cấp nguồn tài chính khá lớn cho làng Sương Mù. Họ chắc chắn sẽ không để cho chúng ta dễ dàng bắt lấy Naruto. Đặc biệt là Naruto còn nắm giữ Mộc Độn của Hokage đệ nhất Senju Hashirama, thế nên bắt cửu vĩ không dễ dàng như vậy đâu!”

“Pain là bất bại!” Vẻ mặt Konan mang theo tuyệt đối tin tưởng và cực kỳ ngạo mạn nói: “Cho nên dù thế nào thì Pain cũng sẽ bắt được cửu vĩ hồ…!”

“Bây giờ quả thực là thời điểm tốt nhất để bắt cửu vĩ!” Tobi nhàn nhạt nói: “Naruto đã trở thành phản nhẫn làng Lá. Hơn nữa, làng Sương Mù sắp loạn đến lúc đó chúng ta có thể thừa dịp bắt lấy jinchuriki. Sẽ không có trở ngại quá lớn nào!”

“Hừm…” Tấm màn từ từ được kéo ra. Năm người từ trong màn che đi ra và tất cả đều có được Rinnegan: “Chuẩn bị đi Konan! Chúng ta sẽ đến Thuỷ Quốc.”

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện trọng sinh
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Đạo Chu

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook