Đạo Chu

Chương 699: Thiên Nhận Tuyết thành thần

DanteSparda

07/12/2019

Những hính ảnh xuất hiện sâu trong linh hồn Thiên Nhận Tuyết hết thảy hoàn toàn là đi ra từ trong phần trí nhớ được khắc sâu của nàng. Nhưng nàng cũng không hề nghĩ đến, chấp niệm thứ ba xuất hiện lại là đến từ chính Vũ Vô Cực. Người thanh niên đang gảy đàn trước mắt, không phải chính là bộ dáng của Vũ Vô Cực khi biễu diễn ở Nguyệt Hiên sao?

Thiên Nhận Tuyết cho đến giờ phút này mới hiểu được, nguyên lai khi đó mình đã khắc sâu hình bóng Vũ Vô Cực. Lúc ấy nàng cùng đi với em gái của Tuyết Thanh Hà, Tuyết Kha đi tham gia tụ hội tại Nguyệt Hiên. Ở buổi lễ đó lần đầu tiên nàng nghe được bản nhạc kiểu mới như vậy gọi là Rock and Roll gì gì đó nhưng nàng không nghĩ tới, tâm của chính mình cũng đã hãm vào trong đó. Nàng thống hận vì hắn đã giết chết ông nội nàng. Nguyên lai, sâu trong nội tâm của mình thật không ngờ có khát vọng chinh phục hắn, biến hắn trở thành nam nhân của mình. Hận đến tột cùng khiến cho hình bóng hắn luôn trong tâm trí nàng.

Nghe được Thiên Nhận Tuyết kêu gọi, bóng dáng Vũ Vô Cực ở sâu trong linh hồn nàng chậm rãi đứng dậy, mỉm cười nhìn nàng, hướng về phía nàng mở ra hai tay. Chiếc đàn liền vô hình biến mất, trong mắt Thiên Nhận Tuyết, chỉ có lồng ngực ấm áp kia.

Nàng cơ hồ không chút do dự nhào vào trong lồng ngực kia, sảng khoái cùng ấm áp trong khoảnh khắc thấm vào tâm linh rồi lan truyền ra khắp cơ thể nàng. Tất cả thống khổ ở khoảnh khắc này toàn bộ phảng phất như biến mất một cách vô hình, nàng ôm thật chặt nam nhân ưu nhã cao quý trước mặt, dường như muốn đem thân thể của chính mình dung nhập vào người hắn.

Không hay không biết, quần áo trên người nam nhân cũng dần biến mất, hai thân thể trần truồng gắt gao ôm chặt nhau. Khoái cảm trước nay chưa từng có, giống như thủy triều xâm nhập vào tâm của Thiên Nhận Tuyết, nàng thậm chí đã quên đi chính mình đang tiếp nhận truyền thừa của Thiên Sứ Chi Thần, tất cả linh hồn đều đã bị bóng dáng nam nhân nọ bao trùm. Nàng điên cuồng đáp lại, từ bị động liền biến thành chủ động, cho dù nàng đã hơn ba mươi tuổi, nhưng đây vẫn là lần đầu tiên nàng cùng một nam nhân ở với nhau.

Linh hồn nàng run rẩy một cách mãnh liệt, thân thể đang dần tiến vào đỉnh cao của quá trình. Tất cả thống khổ cùng bi thương, khát vọng trong nội tâm ở khoảnh khắc này hoàn toàn bộc phát ra.

Từ khi sinh ra đến giờ, ở sâu trong nội tâm Thiên Nhận Tuyết thủy chung luôn tồn tại một mảnh âm u, trong quá trình tiếp nhận truyền thừa Thiên Sứ Chi Thần, tất cả mặt âm u ở lúc này đều trở thành chướng ngại ngăn cản nàng thành thần. Mà giờ khắc này, nàng có thể đem tất cả thống khổ ở sâu trong nội tâm bộc phát ra, con đường thành thần của nàng cũng đã trở nên thông suốt hơn rất nhiều.

Trong Thiên Sứ thần điện, bản thể Thiên Nhận Tuyết đã di động giữa không trung, sáu cái cánh chim sau lưng không ngừng nhẹ nhàng phách động. Mà thân thể của nàng thì đang co rút giãy dụa mãnh liệt, kim quang trên người không ngừng nhấp nhô, mơ hồ có thể thấy da thịt của nàng đã hoàn toàn biến thành màu hồng, chất lỏng từ bắp đùi chảy xuôi xuống, chất lỏng kim vân lúc trước lan tràn lưu động trên người nàng đều thoát ly cách da dẻ nàng khoảng một phân, dần dần thành hình.

“A.....” Thiên Nhận Tuyết đột nhiên kêu to một tiếng, thân thể kịch liệt co rút, chất lỏng trên người giống như giếng phun chợt ào ra, trong khoảnh khắc, nương theo tiếng âm vang liên tiếp, cả người nàng đều bắt đầu xuất hiện biến hóa kì dị.

Chất lỏng kim vân nọ trong nháy mắt thành hình, áo giáp kim sắc mang vẻ huyễn lệ hoàn toàn dựa theo tầm vóc thân thể của nàng mà chế tạo, khi đến phần ngực, áo giáp liền mở rộng ra, khi đến eo thì được thu hẹp lại. Khi đến phần chân thì kéo dài ra đúng một thước rưỡi, bằng với độ dài chân của nàng, phần vai của áo giáp thì được bọc thành nửa hình tròn, cùng với các phần áo giáp khác hoàn mỹ bao dung thân thể, đem cả người nàng bao phủ ở bên trong. Trên trán, dấu ấn tiểu thiên sứ cũng giống như là kim quang nở rộ, hóa thành một vòng tròn quấn chặt cái trán của nàng. Ở trung tâm vòng tròn, một viên bảo thạch hình tiểu thiên sứ hào quang lóng lánh, những gợn sóng nhấp nhô xuất hiện phía trên nó. Tổng cộng có bảy đạo đỉnh sóng, hợp thành trang sức giống như vương miện của nữ hoàng.

Lông vũ cùng hoa văn lan tràn mỗi một chỗ trên áo giáp, sáu cánh chim sau lưng đã hoàn toàn biến thành màu vàng. Trong sự rung động nhẹ nhàng, từng vòng sóng gợn màu vàng không ngừng lấy thân thể Thiên Nhận Tuyết làm trung tâm, khuếch tán ra. Chuôi kiếm hoàn toàn đã biến thành Thiên Sứ Chi Kiếm trong tay nàng triển khai, giống như một đôi cánh chim Thiên Sứ. Kim sắc hỏa diễm khổng lồ từ dưới chân nàng kéo lên, trong nháy mắt tràn ngập mỗi một chỗ của thân thể Thiên Nhận Tuyết. Sau lưng nàng, một ảo ảnh Thiên Sứ rất lớn, trông rất rõ ràng hiện ra, bao vây thân thể nàng ở bên trong rồi chậm rãi co rút lại, hoàn toàn dung nhập vào trong thân thể nàng.

Bảo thạch hình tiểu thiên sứ trên vương miện của nàng phát ra hào quang lóng lánh, hóa thành một cỗ khí lưu lạnh như băng chợt thấm vào sâu trong linh hồn Thiên Nhận Tuyết, sau đó trong nháy mắt liền bộc phát.

Tất cả ảo giác trong khoảnh khắc liền biến mất, nam tử lúc trước đưa nàng lên đỉnh cao bị kim quang nghiền nát, linh hồn Thiên Nhận Tuyết cơ hồ trong nháy mắt đã tỉnh táo lại. Cảm giác về nguồn lực lượng vô cùng lạ thường thay thế cho đỉnh cao cực lạc lúc trước, làm cả người nàng giật mình, run lên một cái.

Hai mắt chậm rãi mở, xung quanh hết thảy đều trở nên rõ ràng, nàng phảng phất có thể nắm thiên địa trong tay, lực lượng hùng mạnh này suýt khiến nàng phát ra một âm thanh rên rỉ.



Huyễn cảnh, hết thảy vừa rồi đều là huyễn cảnh, Thiên Nhận Tuyết thất thần trôi nổi ở nơi đó. Nàng đột nhiên phát hiện, sau khi mình chính thức kế thừa Thiên Sứ thần vị, cũng không có sự hưng phấn, ngược lại có chút buồn bã mất mát. Ở sâu trong linh hồn nàng, thậm chí càng thêm khát vọng đắm chìm ở trong lồng ngực ấm áp kia, cùng với khoái cảm không gì sánh nổi.

Cảm giác dưới thân còn có chút trắng mịn, cho dù lực lượng của nàng lúc này đã trở nên vô cùng cường đại, nhưng cảm giác từ nữ nhi biến thành nữ nhân lại khó có thể xua tan.

“Ta, ta không ngờ lại ý dâm hắn......”

Ngay cả Thiên Nhận Tuyết cũng không hiểu được tâm tình hiện tại của mình. Nhưng nàng lại hiểu được sâu sắc, ba đạo bóng dáng xuất hiện trong chấp niệm của mình, chính là sau khi thành thần, những người này có thể ảnh hưởng đến mình.

Ông nội đã vì chính mình mà hiến tế, Bỉ Bỉ Đông bất luận nói như thế nào cũng là mẫu thân của mình. Nhưng là, bóng dáng Vũ Vô Cực xuất hiện cuối cùng, chính là chấp niệm sâu nhất đã trợ giúp mình hoàn toàn trở thành thần, vậy sau sẽ đối mặt như thế nào đây? Hắn là địch nhân, muốn phá giải phần chấp niệm này trong lòng mình, cũng chỉ có hai khả năng: hoặc là chinh phục hắn, hoặc là hủy diệt hắn.

A... Thiên Nhận Tuyết một lần nữa hét lên, kim sắc quang văn chợt từ trên người nàng mãnh liệt ba động. Thiên Sứ Sáo Trang ở trên người nàng cũng đã chính thức biến thành Thiên Sứ Thần Trang, từng phiến quang văn hình lông vũ trôi giạt ra, kịch liệt xoay tròn quanh thân thể của nàng.

Võ Hồn thành, trưởng lão điện.

Trung tâm đại điện, pho tượng thiên sứ lớn không hề báo hiệu đột nhiên run rẩy, từng sợi tơ kim quang nhỏ li ti bắt đầu xuất hiện trên người pho tượng, tản mát ra từng tầng kim sắc quang văn mãnh liệt.

Oanh...cả pho tượng thiên sứ trong nháy mắt bị nghiền nát, hóa thành vô số kim sắc quang điểm ở giữa không trung. Ở vị trí trung tâm của nó, Thiên Nhận Tuyết toàn thân bao trùm ở trong áo giáp kim sắc, sau lưng sáu cánh vỗ nhẹ, nàng đã trở về. Chuẩn xác mà nói, chính là Thiên Sứ Chi Thần Thiên Nhận Tuyết, vừa trở về.

Giơ cao Thiên Sứ Chi Kiếm qua đầu, kim sắc hỏa diễm mênh mông hóa thành một cột sáng kim sắc phóng lên cao, trong nháy mắt phá tan trói buộc của trần đại điện, năng lượng khổng lồ ba động liên tiếp bộc phát, khiến thái dương cũng muốn lâm vào trong ảm đạm.



Xa xa, ngoài hải đảo… Một đám thiếu nữ lo lắng nhìn lên bầu trời. Ở trên cao mây đen dày đặc, từng đợt lôi điện liên tục đánh xuống. Từ trong mấy đen từng bóng người xuất hiện từ trên cao trực tiếp hướng về phía người thanh niên đang lơ lửng trên bầu trời đánh xuống. Cả một đám người tổng cộng chin người tất cả vây công người thanh niên không ngừng nghỉ. Dường như những hóa thân tia chớp này không biết sợ hãi và lo lắng là gì.

Thiên uy khủng bố khiến cho ngay cả mười vạn năm hồn thú tại dưới biển cũng vội vã tránh xa. Mặt biển xuất hiện từng đợt sóng lãng cực kỳ khủng bố.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện trọng sinh
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Đạo Chu

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook