Đạo Đức Của Tôi Chỉ Đáng 166 Tỷ

Chương 9

Xuân Nhật Ức Nhạc

12/10/2023

17

Khi sự hỗn loạn qua đi, cha già dấu yêu cuối cùng cũng đã bình tĩnh trở lại.Ông ta dùng tấm vải quấn cho người phụ nữ kia và ông ta cố gắng nhanh chóng mặc quần áo vào. Mà ông già tính nóng như kem chưa gì đã quát tôi:

"Ai cho phép mày vào đây? Đi ra ngoài!"

Nhưng làm thế nào tôi có thể bỏ qua cho ông ta dễ dàng như vậy?

Tôi đưa điện thoại cho anh đẹp trai để đảm bảo rằng tôi có thể tiếp tục livestream.

Tôi vội vội vàng ôm đầu và hét lên, cố gắng cho nước mắt trào ra: "Ông thực sự đã phản bội mẹ tôi, trong khi bà ấy đang khóc lóc chờ ông ở nhà."

Tôi vội vã xé quần áo và tấm trải giường của ông ta, nắm lấy tay và bắt đầu cấu xé ông ta. Bước tới giường nhẹ nhàng kéo tấm khăn đi, để phơi bày gương mặt người phụ nữ đó trước mắt của mọi người, đặc biệt là điện thoại của tôi. Dưới sự làm càn của tôi, quần áo ông ta vừa mặc vào đã bị rơi ra, cơ thể nhăn nheo của ông ta lại lộ ra lần nữa, tôi nghĩ cần gấp vitamin trai đẹp rồi.

Ông già đã bị giật mình và quay lại muốn đanh tôi: "Mày có điên không? Cút ngay!"

"Tôi không điên, tôi muốn đanh ghen giúp mẹ tôi!"

Cha kế tôi phải cố gắng bảo vệ quần áo tả tơi của mình để che đống mỡ trên cơ thể. Ông ta phải tránh tránh những đòn tấn công của tôi, trong khi ông ta bị choáng thì tôi đã để lại vài vết sẹo trên cơ thể béo núc kia.



Tất cả những người thân của cha kế vội vã kéo tôi ra sau khi thấy ông ta bị choáng váng, tôi vặn hết tay của họ buộc phải để tôi muốn làm gì thì làm. Toàn bộ người trong phòng đều bị bắt bởi cuộc ẩu đã mà tôi gây ra.

Nhân viên lễ tân đã nhanh chóng trở lại cùng cảnh sát. Mười lăm phút sau, ông già bị thương khá nặng và quần áo của ông ta hơi tả tơi. Ai không biết tưởng ông ta bị một nhóm đánh đập và bị đưa cả nhóm vào đồn cảnh sát. Người yêu bé nhỏ ông ta nhìn chằm chằm vào tôi một cách bực bội, quay đầu lại và lao vào vòng tay của cha kế. Ông già đau lòng vỗ nhẹ vào lưng người phụ nữ, nhìn tôi với một ánh mắt âm u, khói mù của cơn bão.

Cảnh sát quay lại một lần nữa, theo sau còn có mẹ tôi và Lâm Tuân, hắn khó chịu ra mặt khi thấy mẹ tôi khóc suốt. Mắt mẹ tôi đỏ và sưng nhiều, rõ ràng bà đã khóc suốt trong xe. Vào lúc này, khi bà nhìn thấy người phụ nữ bên cạnh cha kế, có ngu đâu mà không hiểu?

Đợi đến ngày này, cha kế tôi cũng bắt đầu lòi ra bộ mặt giả dối, chỉ vào mặt của mẹ tôi mà mắng: "Nhìn con gái tốt của cô đi!"

18

Mẹ tôi bảo vệ tôi ra phía sau và tràn đầy lo lắng hỏi tôi: "Con có sao không?"

Tôi lắc đầu và bắt đầu khóc, ông già của tôi đã tức giận ngắt lời tôi: "Tất nhiên, nó phải ổn rồi. Một đứa trẻ dám theo dõi tôi và nói dối với tất cả mọi người là tôi gọi họ đến khách sạn. Rất nhiều người thân của tôi đã bị lừa, đồng chí của cảnh sát, ông phải trừng phạt nó một cách nghiêm túc trước mọi người! "

Tôi phớt lờ ông ta, quay sang chú cảnh sát và khóc nức nở: "Chú cảnh sát, ông ta ngoại tình và nghe lời cô kia dụ dỗ, về nhà còn đánh đập vợ con cho nên con mới nửa điên nửa tỉnh."

Ông ta đang cầm tay người phụ nữ, gân xanh trên đầu nổi lên: "Đừng nói chuyện vô nghĩa, Tiểu vận là một cô gái của gia đình gia giáo!"

Tôi nghe có vẻ rất buồn cười, nhìn chằm chằm vào người phụ nữ: "Liệu cô gái gia giáo có đến khách sạn với một người đàn ông có vợ không?"

Khuôn mặt của người phụ nữ đỏ bừng lên nhìn tôi như muốn ăn tươi nuốt sống: "Tôi thực sự yêu Lâm Giang Nghị!"



Tôi gật đầu và hỏi lại: "Yêu nhau một cách chân thành, cô dám nói lại không?"

Ông già dấu yêu: "..."

Nếu cô ta thừa nhận điều đó, thì cô ta méo coi luật pháp ra gì, tất nhiên cô ta cũng không quá ngu ngốc.

Tôi tiếp tục giả điên nói tiếp: "Yêu nhưng hai người lại không kết hôn, mà ông ta đã kết hôn với mẹ tôi, nhưng bây giờ tôi lại phải bắt ghen bố mình trong khách sạn. Ngay cả khi tôi đánh người là đúng, cách để loại bỏ rác rưởi cho người dân! "

Khuôn mặt của cha kế đột nhiên hết xanh rồi lại trắng, Lâm Tuân cau mày và tự dưng lên tiếng buộc tội tôi: "Lý Kiều Kiều, cậu thực sự quá độc ác, bố tôi đã không nói gì khi mẹ cậu đem theo cậu đến ở, nuôi cậu ăn học tử tế, mà cậu đối xử chúng tôi thế này. Trả lại chúng tôi? "

Ngay khi thằng điên kia dứt lời, mẹ tôi đã lên tiếng đáp trả: "Tôi cũng có đi làm và hình như trong gia đình cậu là người xin tiền tôi nhiều nhất."

Tôi lặng lẽ cho mẹ tôi một ánh mắt ngưỡng mộ và giơ ngón cái lên. Đồng thời, tôi liếc nhìn Lâm Tuân và nói: "Mẹ tôi đưa tôi đến để nuôi tôi, sau đó bố của cậu cũng đem cậu đến, lại còn thường xuyên gâyrắc rối cho mẹ tôi, người đáng xấu hổ hơn là cậu!"

"Mày…"

Hai cha con Lâm Tuân đã rất tức giận, nhưng không làm gì được vì may mắn anh đẹp trai đã đưa lại điện thoại cho tôi. Cảnh sát cuối cùng cũng không thể can ngăn: "Đừng làm ồn ào nữa, mọi người hợp tác với chúng tôi để điều tra."

Tôi đi thẳng theo cảnh sát: "Được rồi phải hợp tác chứ, tôi phải hợp tác thật tốt."

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện bách hợp
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Đạo Đức Của Tôi Chỉ Đáng 166 Tỷ

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook