Chương 518: Đã từng nói chuyện 3
Loạn Thế Cuồng Đao
17/11/2014
Một luồng sáng bay ra từ vai Lăng sư huynh.
Sát ý cường đại chớp mắt bay tới trước mặt mèo mập ác quỷ Tà Nguyệt.
- Két két két két két!
Manh Manh há mồm phun một bong bóng, đoàn sáng kia bị cuốn vào, điên cuồng đấm vách bong bóng một lúc sau dần tan biến.
Trong không khí vang tiếng hút ngụm khí lạnh.
Thực lực đám người Lý Y Nhược, thiếu niên thợ săn Trương Phàm, Ngải Thanh, Tần Khả Diệc, năm người Điền Năng chắc khỏe, Lý Đình khỉ ốm thấp, lúc trước luôn bị mọi người bỏ qua. Bọn họ không ngờ một con vật nuôi kiểng dễ dàng phá sát chiêu của đại sư huynh Hắc Sát tông, khiến người trợn mắt ốc bưu.
Đám người lão lục Vương Lăng Hạc, Lâm Thiên Vũ, Trầm Bất Hồi trợn mắt há hốc mồm.
Lão lục Vương Lăng Hạc, Lâm Thiên Vũ, Trầm Bất Hồi đi theo đoàn người Đinh Hạo không ngờ con cá nhỏ không chút bắt mắt có thần thông như vậy.
Trong phút chốc có vài người ánh mắt nóng cháy nhìn hướng Manh Manh bơi trên vai Lý Y Nhược.
Thú nuôi như vậy quá hiếm thấy, nếu biến nó thành của mình thì . . .
Có người nổi ý xấu.
Nam nhân tròn như trái banh, mập mạp đáng yêu mỉm cười đứng trước mặt đám người Lý Y Nhược, thiếu niên thợ săn Trương Phàm, Ngải Thanh, Tần Khả Diệc, năm người Điền Năng chắc khỏe, Lý Đình khỉ ốm.
- Vị Đinh huynh đệ này là bằng hữu của Thanh Vân tông ta, ra tay với hắn là đối địch với Thanh Vân tông.
Tên mập tròn xoe là đứng đầu Thanh Vân Thập Nhị Tú, thiếu chủ Thanh Vân tông siêu tông môn Thanh Châu, nói chuyện rất nặng ký, không thể khinh thường.
Tên mập tròn xoe đứng đầu Thanh Vân Thập Nhị Tú nói xong vài người muốn hành động lập tức bỏ cuộc.
Mặt Lăng sư huynh bên dưới áo choàng đen cực kỳ âm trầm.
Lăng sư huynh ra tay với con mèo mập không phạm quy tắc tòa binh trạm cổ thành nhưng không ngờ thất bại, gã cực kỳ tức giận.
Cùng lúc đó.
Trên đỉnh Thiên Đao Tuyệt Kiếm lâu, giọng Đinh Hạo trong trẻo vô tình:
- Ta biết vài người trong số các ngươi đang nghĩ gì, thật sự cho rằng ta yếu đuối dễ ăn hiếp sao? Ha ha ha ha ha ha! Nếu có người muốn chết thì ta không ngại giúp ngay bây giờ!
Tiếng nói dứt.
Đèn đá đốt trên đỉnh Thiên Đao Tuyệt Kiếm lâu khẽ rung lên, phát ra ánh sáng đỏ, bay nhanh xuống Lăng sư huynh.
Ầm ầm ầm ầm ầm!
Ánh sáng đỏ mỏng nhỏ như tơ nhện ẩn chứa lực lượng vô tận đụng vào Lăng sư huynh, gã như bị điện giật run cầm cập lùi bảy bước, áo choàng đen bị tốc lên lộ ra mặt tam giác âm độc. Mặt mũi Lăng sư huynh hơi giống Phan Nhất Tâm áo đen rắn độc, âm trầm như suốt ngày làm bạn với quỷ hồn.
Ngực Lăng sư huynh phập phồng kịch liệt chứng minh mới rồi gã chịu thiệt.
Mọi người giật mình.
Thực lực của Lăng sư huynh đủ xếp mười hàng đầu trong số người đứng nơi đây nhưng vẫn không chịu nổi một kích?
- Nghĩ tình ngươi cùng là nhân tộc, tu vi đến cảnh giới Võ Hoàng cảnh không dễ, lần này tha cho ngươi một mạng. Lần sau sẽ không may mắn như vậy!
Giờ phút này, lời nói của Đinh Hạo trở nên trầm trọng, uy nghiêm trong lòng mọi người, khiến bọn họ nhận ra thanh niên khai khẩn Thiên Đao Tuyệt Kiếm lâu đáng sợ hơn bọn họ nghĩ nhiều.
Ít nhất Đinh Hạo ở trong Thiên Đao Tuyệt Kiếm lâu là tồn tại không thể trêu vào.
Mắt Lăng sư huynh chớp lóe tia hung ác:
- Tốt, rất tốt. Tiẻu tử, cho ngươi đắc ý một lúc, ta nhớ kỹ ngươi.
Đinh Hạo không thèm nhìn Lăng sư huynh, chuyển sang Phan Nhất Tâm áo đen rắn độc, hắn lạnh lùng nói:
- Mau thực hiện lời hứa rồi cút đi, ta không rảnh dây dưa với ngươi.
Phan Nhất Tâm áo đen rắn độc vừa tức vứa giận muốn ói máu, gã định cắn răng xoay người đi chợt nghĩ đến điều gì, mắt sáng lên.
Phan Nhất Tâm áo đen rắn độc la lên:
- Ha ha ha ha ha ha! Ngươi đắc ý quá sớm, lúc trước ta nói chỉ cần ngươi khai khẩn tám cấm địa thì sẽ quỳ xuống kêu ngươi là gia gia, nhưng bây giờ ngươi khai khẩn Thiên Đao Tuyệt Kiếm lâu chứ không phải tám cấm địa, có tư cách gì yêu cầu ta thực hiện lời hứa?
Mọi người ngây ngẩn.
Không ngờ Phan Nhất Tâm áo đen rắn độc lấy cái cớ như vậy.
Lâm Thiên Vũ tức giận bật cười nói:
- Khai khẩn Thiên Đao Tuyệt Kiếm lâu khó khăn hơn tám cấm địa gấp mấy lần, tương đương với Đinh Hạo hoàn thành nội dung ngươi nói gấp mấy lần. Nghĩ ra lý do thấp kém như vậy mà ngươi không biết ngượng nói được?
Phan Nhất Tâm áo đen rắn độc cười khùng khục cho rằng lý do này đúng:
- Hì hì, vậy thì sao? Dù sao ta nói là tám cấm địa là chỉ tính tám cấm địa, nếu hắn không khai khẩn bất cứ cái nào trong tám cấm địa thì ta không cần thực hiện lời hứa.
Lý do này không phải Phan Nhất Tâm áo đen rắn độc nghĩ ra.
Trong chớp mắt vừa rồi thanh âm từ bạch ngọc biệt viện phía xa truyền đến, cường giả yêu tộc bí ẩn khai khẩn bạch ngọc biệt viện chỉ điểm Phan Nhất Tâm áo đen rắn độc. Xem ra tồn tại bí ẩn không phá mở được Thiên Đao Tuyệt Kiếm lâu thì không phục, âm thầm chi điểm Phan Nhất Tâm áo đen rắn độc đối đầu Đinh Hạo.
Nhưng chỉ cần giải quyết khó khăn trước Phan Nhất Tâm áo đen rắn độc thì gã không quan tâm cái gì khác.
Sát ý cường đại chớp mắt bay tới trước mặt mèo mập ác quỷ Tà Nguyệt.
- Két két két két két!
Manh Manh há mồm phun một bong bóng, đoàn sáng kia bị cuốn vào, điên cuồng đấm vách bong bóng một lúc sau dần tan biến.
Trong không khí vang tiếng hút ngụm khí lạnh.
Thực lực đám người Lý Y Nhược, thiếu niên thợ săn Trương Phàm, Ngải Thanh, Tần Khả Diệc, năm người Điền Năng chắc khỏe, Lý Đình khỉ ốm thấp, lúc trước luôn bị mọi người bỏ qua. Bọn họ không ngờ một con vật nuôi kiểng dễ dàng phá sát chiêu của đại sư huynh Hắc Sát tông, khiến người trợn mắt ốc bưu.
Đám người lão lục Vương Lăng Hạc, Lâm Thiên Vũ, Trầm Bất Hồi trợn mắt há hốc mồm.
Lão lục Vương Lăng Hạc, Lâm Thiên Vũ, Trầm Bất Hồi đi theo đoàn người Đinh Hạo không ngờ con cá nhỏ không chút bắt mắt có thần thông như vậy.
Trong phút chốc có vài người ánh mắt nóng cháy nhìn hướng Manh Manh bơi trên vai Lý Y Nhược.
Thú nuôi như vậy quá hiếm thấy, nếu biến nó thành của mình thì . . .
Có người nổi ý xấu.
Nam nhân tròn như trái banh, mập mạp đáng yêu mỉm cười đứng trước mặt đám người Lý Y Nhược, thiếu niên thợ săn Trương Phàm, Ngải Thanh, Tần Khả Diệc, năm người Điền Năng chắc khỏe, Lý Đình khỉ ốm.
- Vị Đinh huynh đệ này là bằng hữu của Thanh Vân tông ta, ra tay với hắn là đối địch với Thanh Vân tông.
Tên mập tròn xoe là đứng đầu Thanh Vân Thập Nhị Tú, thiếu chủ Thanh Vân tông siêu tông môn Thanh Châu, nói chuyện rất nặng ký, không thể khinh thường.
Tên mập tròn xoe đứng đầu Thanh Vân Thập Nhị Tú nói xong vài người muốn hành động lập tức bỏ cuộc.
Mặt Lăng sư huynh bên dưới áo choàng đen cực kỳ âm trầm.
Lăng sư huynh ra tay với con mèo mập không phạm quy tắc tòa binh trạm cổ thành nhưng không ngờ thất bại, gã cực kỳ tức giận.
Cùng lúc đó.
Trên đỉnh Thiên Đao Tuyệt Kiếm lâu, giọng Đinh Hạo trong trẻo vô tình:
- Ta biết vài người trong số các ngươi đang nghĩ gì, thật sự cho rằng ta yếu đuối dễ ăn hiếp sao? Ha ha ha ha ha ha! Nếu có người muốn chết thì ta không ngại giúp ngay bây giờ!
Tiếng nói dứt.
Đèn đá đốt trên đỉnh Thiên Đao Tuyệt Kiếm lâu khẽ rung lên, phát ra ánh sáng đỏ, bay nhanh xuống Lăng sư huynh.
Ầm ầm ầm ầm ầm!
Ánh sáng đỏ mỏng nhỏ như tơ nhện ẩn chứa lực lượng vô tận đụng vào Lăng sư huynh, gã như bị điện giật run cầm cập lùi bảy bước, áo choàng đen bị tốc lên lộ ra mặt tam giác âm độc. Mặt mũi Lăng sư huynh hơi giống Phan Nhất Tâm áo đen rắn độc, âm trầm như suốt ngày làm bạn với quỷ hồn.
Ngực Lăng sư huynh phập phồng kịch liệt chứng minh mới rồi gã chịu thiệt.
Mọi người giật mình.
Thực lực của Lăng sư huynh đủ xếp mười hàng đầu trong số người đứng nơi đây nhưng vẫn không chịu nổi một kích?
- Nghĩ tình ngươi cùng là nhân tộc, tu vi đến cảnh giới Võ Hoàng cảnh không dễ, lần này tha cho ngươi một mạng. Lần sau sẽ không may mắn như vậy!
Giờ phút này, lời nói của Đinh Hạo trở nên trầm trọng, uy nghiêm trong lòng mọi người, khiến bọn họ nhận ra thanh niên khai khẩn Thiên Đao Tuyệt Kiếm lâu đáng sợ hơn bọn họ nghĩ nhiều.
Ít nhất Đinh Hạo ở trong Thiên Đao Tuyệt Kiếm lâu là tồn tại không thể trêu vào.
Mắt Lăng sư huynh chớp lóe tia hung ác:
- Tốt, rất tốt. Tiẻu tử, cho ngươi đắc ý một lúc, ta nhớ kỹ ngươi.
Đinh Hạo không thèm nhìn Lăng sư huynh, chuyển sang Phan Nhất Tâm áo đen rắn độc, hắn lạnh lùng nói:
- Mau thực hiện lời hứa rồi cút đi, ta không rảnh dây dưa với ngươi.
Phan Nhất Tâm áo đen rắn độc vừa tức vứa giận muốn ói máu, gã định cắn răng xoay người đi chợt nghĩ đến điều gì, mắt sáng lên.
Phan Nhất Tâm áo đen rắn độc la lên:
- Ha ha ha ha ha ha! Ngươi đắc ý quá sớm, lúc trước ta nói chỉ cần ngươi khai khẩn tám cấm địa thì sẽ quỳ xuống kêu ngươi là gia gia, nhưng bây giờ ngươi khai khẩn Thiên Đao Tuyệt Kiếm lâu chứ không phải tám cấm địa, có tư cách gì yêu cầu ta thực hiện lời hứa?
Mọi người ngây ngẩn.
Không ngờ Phan Nhất Tâm áo đen rắn độc lấy cái cớ như vậy.
Lâm Thiên Vũ tức giận bật cười nói:
- Khai khẩn Thiên Đao Tuyệt Kiếm lâu khó khăn hơn tám cấm địa gấp mấy lần, tương đương với Đinh Hạo hoàn thành nội dung ngươi nói gấp mấy lần. Nghĩ ra lý do thấp kém như vậy mà ngươi không biết ngượng nói được?
Phan Nhất Tâm áo đen rắn độc cười khùng khục cho rằng lý do này đúng:
- Hì hì, vậy thì sao? Dù sao ta nói là tám cấm địa là chỉ tính tám cấm địa, nếu hắn không khai khẩn bất cứ cái nào trong tám cấm địa thì ta không cần thực hiện lời hứa.
Lý do này không phải Phan Nhất Tâm áo đen rắn độc nghĩ ra.
Trong chớp mắt vừa rồi thanh âm từ bạch ngọc biệt viện phía xa truyền đến, cường giả yêu tộc bí ẩn khai khẩn bạch ngọc biệt viện chỉ điểm Phan Nhất Tâm áo đen rắn độc. Xem ra tồn tại bí ẩn không phá mở được Thiên Đao Tuyệt Kiếm lâu thì không phục, âm thầm chi điểm Phan Nhất Tâm áo đen rắn độc đối đầu Đinh Hạo.
Nhưng chỉ cần giải quyết khó khăn trước Phan Nhất Tâm áo đen rắn độc thì gã không quan tâm cái gì khác.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.