Chương 1258: Đinh Hạo điên cuồng (hạ).
Loạn Thế Cuồng Đao
29/11/2014
Có người ngạc nhiên kêu lên:
- Không ngờ đối thủ lần này của hắn là một con mèo . . .
Đinh Hạo ngẩng đầu lên nhìn, lòng thít chặt.
Lần này người bị cột sáng hoàng kim chọn truyền tống đi chiến đấu là Chu Cương Liệt mập mạp, cảnh tượng là lôi đài hoàng kim cây trôi trên biển máu. Đối thủ của Chu Cương Liệt là con mèo mập lông trắng đáng yêu, sau lưng mọc hai đôi cánh.
Là Tà Nguyệt!
Tim Đinh Hạo run lên, hắn đứng bật dậy, hồi hộp nhìn mặt kính thủy tinh to lớn.
Đại ma vương Tà Nguyệt, lão nhân hướng dẫn viên tóc rối đã không thể trốn thoat khỏi đường ngầm trước khi Thần Điện Hoàng Kim giáng xuống, cũng bị hút vào Thần Điện Hoàng Kim nào đó, đưa đến chiến trường luân hồi khủng bố này.
Trạng thái đại ma vương Tà Nguyệt không tốt mấy, một cánh trắng có mấy vết thương sâu tận xương, chắc là mấy trận chiến lôi đài hoàng kim trước để lại. Đại ma vương Tà Nguyệt cũng phải vật lộn chiến đấu.
Đối thủ của đại ma vương Tà Nguyệt là Chu Cương Liệt vác đinh ba.
Tim Đinh Hạo đập nhanh thầm nghĩ:
- Nguy rồi, Tà Nguyệt không phải đối thủ của con heo này.
Lúc trước Đinh Hạo nhìn Chu Cương Liệt chiến đấu nhiều trận, thực lực heo người làm tất cả giật mình. Đinh Hạo tự hỏi lòng dù là hắn đấu với Chu Cương Liệt cũng không có phần thắng.
Như vậy thì chẳng phải là đại ma vương Tà Nguyệt sẽ chết?
Trong khoảnh khắc đầu Đinh Hạo lóe lên nhiều suy nghĩ nhưng không có cách nào khả thi. Trên lôi đài hoàng kim hai bên buộc phải quyết đấu sinh tử, không có khả năng nào khác. Nếu trong thời gian quy định không ra thắng thua thì hai bên sẽ bị tia chớp hoàng kim đánh chết.
Giọng Kiếm Tổ phát ra từ không gian trữ vật:
- Bình tĩnh đi, con mèo mập có cơ hội.
Đao Tổ an ủi Đinh Hạo:
- Đúng vậy. Yên tâm, mèo mập đó tuyểt đối sẽ không chết dễ dàng, sẽ có cơ hội nào đó.
Hai lão quái vật Kiếm Tổ, Đao Tổ cảm nhận được cảm xúc của Đinh Hạo dao động nên ra tiếng an ủi.
Sao Đinh Hạo có thể không nôn nóng?
Cho đến nay mặc dù đại ma vương Tà Nguyệt không đáng tin nhưng Đinh Hạo đã xem nó là người thân nhất của mình. Con đường gập ghềnh, có rất nhiều khó khăn. Đám người Lý Y Nhược, Tạ Giải Ngữ, Lý Lan đều không ở bên cạnh Đinh Hạo vào lúc hắn cô độc nhất, chỉ mình đại ma vương Tà Nguyệt luôn bên hắn.
Làm sao đây?
Đinh Hạo nóng nảy muốn giết người.
Mặt kính thủy tinh to lớn bắt đầu chiếu trận đấu kinh khủng.
Cơ thể đại ma vương Tà Nguyệt trướng to ra cao vài trăm thước như cự thú thời tiền sử, đôi cánh trắng đen vỗ đập. Lực lượng hỗn độn bùng phát thổi quét lôi đài hoàng kim, vuốt và răng sắc bén là vũ khí đáng sợ nhất của đại ma vương Tà Nguyệt, làm người hoảng loạn. Cây hoàng kim bị đại ma vương Tà Nguyệt cào ra từng vết trầy ghê người.
Chu Cương Liệt thi triển thiên địa pháp tướng, cũng biến khổng lồ. Chu Cương Liệt cầm đinh ba bắn ra các loại lực lượng nguyên tố phong vũ lôi điện. Đinh ba vung lên, thiên địa biến sắc.
Máu phun ra.
Đinh Hạo trơ mắt nhìn trên người đại ma vương Tà Nguyệt tăng thêm một vết sẹo, nhìn nó tức giận gầm rống, vùng vẫy vì sự sống, nhìn máu chảy ra từ miệng vết thương nhuộm đỏ cây lôi đài hoàng kim.
Ầm ầm ầm ầm ầm!
Va chạm kịch liệt xong hai bên tách ra.
Chu Cương Liệt thở hồng hộc, người đầy vết thương mỏng dài như bị thần bịnh lợi khí chém, đó là vết mèo cào. Máu chảy dọc theo cơ thể Chu Cương Liệt rơi xuống đất.
Thực lực của đại ma vương Tà Nguyệt kém hơn Chu Cương Liệt một bậc, trạng thái càng thêm thê thảm. Đôi cánh trắng đen sau lưng đại ma vương Tà Nguyệt đều gãy lộ ra khúc xương trắng hếu, tứ chi bị đinh ba chấn vỡ ba cái, đứng không vững. Đại ma vương Tà Nguyệt không còn sức chiến đấu, đôi mắt to đen như bảo thạch toát ra bất lực chưa từng có.
Trong khoảnh khắc này thời gian trở về lúc lần đầu tiên Đinh Hạo gặp đại ma vương Tà Nguyệt.
Trong hang động bí ẩn sau núi Vấn Kiếm tông, lần đầu tiên Đinh Hạo gặp đại ma vương Tà Nguyệt, mèo con nhỏ nhắn đáng yêu rên rỉ, đi đường lắc lư như cục bông trắng. Ánh mắt đại ma vương Tà Nguyệt nhìn Đinh Hạo vào lúc đó cũng bất lực, yếu ớt như vậy.
- Không được, phải tìm cách cứ nó!
Đinh Hạo không thể bình tĩnh được nữa, hắn lắc người điên cuồng vọt lên nóc Thần Điện Hoàng Kim. Thanh kiếm rỉ sét, ma đao đen tàn phá nằm trong tay Đinh Hạo, hắn quyết định liều mnạg bùng nổ đánh vỡ Thần Điện Hoàng Kim tìm đến lôi đài hoàng kim biển máu.
Dù có phải trả giá cỡ nào, dù phải chết thì Đinh Hạo không thrể đứng yên tại chỗ.
Đinh Hạo phát điên.
chợt có tiếng hét to:
- Đừng!
Bóng người vụt qua, là Vũ Diệt Tuyệt.
Lực lượng cường đại tuôn ra từ bên cạnh đè Đinh Hạo xuống, một huyết ấn vuông màu đỏ thắm xoay tít trong không trung, chính là thần khí Trấn Thần Ấn. Vũ Diệt Tuyệt khống chế thần khí Trấn Thần Ấn phát ra áp lực khủng bố chặn Đinh Hạo xuống.
Vũ Diệt Tuyệt bay tới trước mặt Đinh Hạo, sốt ruột nói:
- Ngươi không muốn sống nữa? Đừng làm chuyện điên rồ!
Đinh Hạo nóng nảy quát:
- Tránh ra!
- Không tránh!
Ánh mắt Vũ Diệt Tuyệt iên quyết nói:
- Lúc trước ngươi cứu ta một mạng, hôm nay ta tuyệt đối không thể nhìn ngươi chịu chết. Chúng ta không thể đối kháng pháp tắc trừng phạt của Thần Điện Hoàng Kim, kiên nhẫn chờ chút nữa đi, chúng ta vẫn có hy vọng, nhất định sẽ ra khỏi đây được.
Vũ Diệt Tuyệt nghĩ rằng Đinh Hạo bỗng nổi điên là vì không chịu nổi áp lực vô hình.
Đinh Hạo ngây ngẩn:
- Nàng nhận ra tay?
Thế này Đinh Hạo mới hiểu thiếu nữ thông minh lạnh lùng Vũ Diệt Tuyệt sớm nhận ra thân phận của hắn, tuy nhiên điều này không quan trọng. Đinh Hạo định thúc giục thanh kiếm rỉ sét, ma đao đen tàn phá hất Vũ Diệt Tuyệt ra.
Chính lúc này, đám đông bên dưới bỗng kêu lên.
Đinh Hạo cúi đầu thấy mặt kính thủy tinh to lớn chiếu một bóng trắng nhảy xuống nước biển đỏ máu, sức ăn mòng mạnh mẽ làm thân hình nhỏ xinh của nó không nổi lên chút bọt nước. Bên tai mỗi người như nghe thấy tiếng xèo xèo, đại ma vương Tà Nguyệt biến mất trong nước biển.
- Con mèo này có chút khí phách, không muốn chết trong tay đối thủ, nhảy xuống biển máu tự sát.
- Nó là loài gì vậy? Lần đầu tiên ta thấy mèo có cánh, nó thuộc về thú tộc hay cự thú?
- Đáng tiếc, nếu con mèo còn sống thì có thể nhận nó làm vật nuôi.
Trong Thần Điện Hoàng Kim vang tiếng xì xầm.
Đinh Hạo cứng ngắc đứng trong không trung, đầu óc trống rỗng, không thể nắm chắc thanh kiếm rỉ sét, ma đao đen tàn phá.
Chết rồi?
Tà Nguyệt đã chết?
Mới rồi đại ma vương Tà Nguyệt thu nhỏ kích cỡ bình thường nhảy vào trong biển máu, Đinh Hạo thấy ánh mắt nó nhìn hướng mặt kính thủy tinh to lớn tràn ngập lưu luyến, không nỡ. Ánh mắt kia như đao đâm vào tim Đinh Hạo.
Khi đại ma vương Tà Nguyệt cần Đinh Hạo nhất nhưng hắn không ở bên cạnh nó.
Tức giận, đau thương tràn ngập trong lòng Đinh Hạo.
- A, a a a a a a!!!
Đinh Hạo như dã thú bị thương giận dữ gầm rống, cực âm ngục băng huyền khí, huyền khí hỏa diễm điên cuồng vận chuyển trong cơ thể. Có dấu hiệu Đinh Hạo bài trừ áp lực thiên địa, thanh âm như tiếng sấm liên tục vang bên tai mỗi người trong Thần Điện Hoàng Kim. Kình phong nổi lên, người người biến sắc mặt.
- Không ngờ đối thủ lần này của hắn là một con mèo . . .
Đinh Hạo ngẩng đầu lên nhìn, lòng thít chặt.
Lần này người bị cột sáng hoàng kim chọn truyền tống đi chiến đấu là Chu Cương Liệt mập mạp, cảnh tượng là lôi đài hoàng kim cây trôi trên biển máu. Đối thủ của Chu Cương Liệt là con mèo mập lông trắng đáng yêu, sau lưng mọc hai đôi cánh.
Là Tà Nguyệt!
Tim Đinh Hạo run lên, hắn đứng bật dậy, hồi hộp nhìn mặt kính thủy tinh to lớn.
Đại ma vương Tà Nguyệt, lão nhân hướng dẫn viên tóc rối đã không thể trốn thoat khỏi đường ngầm trước khi Thần Điện Hoàng Kim giáng xuống, cũng bị hút vào Thần Điện Hoàng Kim nào đó, đưa đến chiến trường luân hồi khủng bố này.
Trạng thái đại ma vương Tà Nguyệt không tốt mấy, một cánh trắng có mấy vết thương sâu tận xương, chắc là mấy trận chiến lôi đài hoàng kim trước để lại. Đại ma vương Tà Nguyệt cũng phải vật lộn chiến đấu.
Đối thủ của đại ma vương Tà Nguyệt là Chu Cương Liệt vác đinh ba.
Tim Đinh Hạo đập nhanh thầm nghĩ:
- Nguy rồi, Tà Nguyệt không phải đối thủ của con heo này.
Lúc trước Đinh Hạo nhìn Chu Cương Liệt chiến đấu nhiều trận, thực lực heo người làm tất cả giật mình. Đinh Hạo tự hỏi lòng dù là hắn đấu với Chu Cương Liệt cũng không có phần thắng.
Như vậy thì chẳng phải là đại ma vương Tà Nguyệt sẽ chết?
Trong khoảnh khắc đầu Đinh Hạo lóe lên nhiều suy nghĩ nhưng không có cách nào khả thi. Trên lôi đài hoàng kim hai bên buộc phải quyết đấu sinh tử, không có khả năng nào khác. Nếu trong thời gian quy định không ra thắng thua thì hai bên sẽ bị tia chớp hoàng kim đánh chết.
Giọng Kiếm Tổ phát ra từ không gian trữ vật:
- Bình tĩnh đi, con mèo mập có cơ hội.
Đao Tổ an ủi Đinh Hạo:
- Đúng vậy. Yên tâm, mèo mập đó tuyểt đối sẽ không chết dễ dàng, sẽ có cơ hội nào đó.
Hai lão quái vật Kiếm Tổ, Đao Tổ cảm nhận được cảm xúc của Đinh Hạo dao động nên ra tiếng an ủi.
Sao Đinh Hạo có thể không nôn nóng?
Cho đến nay mặc dù đại ma vương Tà Nguyệt không đáng tin nhưng Đinh Hạo đã xem nó là người thân nhất của mình. Con đường gập ghềnh, có rất nhiều khó khăn. Đám người Lý Y Nhược, Tạ Giải Ngữ, Lý Lan đều không ở bên cạnh Đinh Hạo vào lúc hắn cô độc nhất, chỉ mình đại ma vương Tà Nguyệt luôn bên hắn.
Làm sao đây?
Đinh Hạo nóng nảy muốn giết người.
Mặt kính thủy tinh to lớn bắt đầu chiếu trận đấu kinh khủng.
Cơ thể đại ma vương Tà Nguyệt trướng to ra cao vài trăm thước như cự thú thời tiền sử, đôi cánh trắng đen vỗ đập. Lực lượng hỗn độn bùng phát thổi quét lôi đài hoàng kim, vuốt và răng sắc bén là vũ khí đáng sợ nhất của đại ma vương Tà Nguyệt, làm người hoảng loạn. Cây hoàng kim bị đại ma vương Tà Nguyệt cào ra từng vết trầy ghê người.
Chu Cương Liệt thi triển thiên địa pháp tướng, cũng biến khổng lồ. Chu Cương Liệt cầm đinh ba bắn ra các loại lực lượng nguyên tố phong vũ lôi điện. Đinh ba vung lên, thiên địa biến sắc.
Máu phun ra.
Đinh Hạo trơ mắt nhìn trên người đại ma vương Tà Nguyệt tăng thêm một vết sẹo, nhìn nó tức giận gầm rống, vùng vẫy vì sự sống, nhìn máu chảy ra từ miệng vết thương nhuộm đỏ cây lôi đài hoàng kim.
Ầm ầm ầm ầm ầm!
Va chạm kịch liệt xong hai bên tách ra.
Chu Cương Liệt thở hồng hộc, người đầy vết thương mỏng dài như bị thần bịnh lợi khí chém, đó là vết mèo cào. Máu chảy dọc theo cơ thể Chu Cương Liệt rơi xuống đất.
Thực lực của đại ma vương Tà Nguyệt kém hơn Chu Cương Liệt một bậc, trạng thái càng thêm thê thảm. Đôi cánh trắng đen sau lưng đại ma vương Tà Nguyệt đều gãy lộ ra khúc xương trắng hếu, tứ chi bị đinh ba chấn vỡ ba cái, đứng không vững. Đại ma vương Tà Nguyệt không còn sức chiến đấu, đôi mắt to đen như bảo thạch toát ra bất lực chưa từng có.
Trong khoảnh khắc này thời gian trở về lúc lần đầu tiên Đinh Hạo gặp đại ma vương Tà Nguyệt.
Trong hang động bí ẩn sau núi Vấn Kiếm tông, lần đầu tiên Đinh Hạo gặp đại ma vương Tà Nguyệt, mèo con nhỏ nhắn đáng yêu rên rỉ, đi đường lắc lư như cục bông trắng. Ánh mắt đại ma vương Tà Nguyệt nhìn Đinh Hạo vào lúc đó cũng bất lực, yếu ớt như vậy.
- Không được, phải tìm cách cứ nó!
Đinh Hạo không thể bình tĩnh được nữa, hắn lắc người điên cuồng vọt lên nóc Thần Điện Hoàng Kim. Thanh kiếm rỉ sét, ma đao đen tàn phá nằm trong tay Đinh Hạo, hắn quyết định liều mnạg bùng nổ đánh vỡ Thần Điện Hoàng Kim tìm đến lôi đài hoàng kim biển máu.
Dù có phải trả giá cỡ nào, dù phải chết thì Đinh Hạo không thrể đứng yên tại chỗ.
Đinh Hạo phát điên.
chợt có tiếng hét to:
- Đừng!
Bóng người vụt qua, là Vũ Diệt Tuyệt.
Lực lượng cường đại tuôn ra từ bên cạnh đè Đinh Hạo xuống, một huyết ấn vuông màu đỏ thắm xoay tít trong không trung, chính là thần khí Trấn Thần Ấn. Vũ Diệt Tuyệt khống chế thần khí Trấn Thần Ấn phát ra áp lực khủng bố chặn Đinh Hạo xuống.
Vũ Diệt Tuyệt bay tới trước mặt Đinh Hạo, sốt ruột nói:
- Ngươi không muốn sống nữa? Đừng làm chuyện điên rồ!
Đinh Hạo nóng nảy quát:
- Tránh ra!
- Không tránh!
Ánh mắt Vũ Diệt Tuyệt iên quyết nói:
- Lúc trước ngươi cứu ta một mạng, hôm nay ta tuyệt đối không thể nhìn ngươi chịu chết. Chúng ta không thể đối kháng pháp tắc trừng phạt của Thần Điện Hoàng Kim, kiên nhẫn chờ chút nữa đi, chúng ta vẫn có hy vọng, nhất định sẽ ra khỏi đây được.
Vũ Diệt Tuyệt nghĩ rằng Đinh Hạo bỗng nổi điên là vì không chịu nổi áp lực vô hình.
Đinh Hạo ngây ngẩn:
- Nàng nhận ra tay?
Thế này Đinh Hạo mới hiểu thiếu nữ thông minh lạnh lùng Vũ Diệt Tuyệt sớm nhận ra thân phận của hắn, tuy nhiên điều này không quan trọng. Đinh Hạo định thúc giục thanh kiếm rỉ sét, ma đao đen tàn phá hất Vũ Diệt Tuyệt ra.
Chính lúc này, đám đông bên dưới bỗng kêu lên.
Đinh Hạo cúi đầu thấy mặt kính thủy tinh to lớn chiếu một bóng trắng nhảy xuống nước biển đỏ máu, sức ăn mòng mạnh mẽ làm thân hình nhỏ xinh của nó không nổi lên chút bọt nước. Bên tai mỗi người như nghe thấy tiếng xèo xèo, đại ma vương Tà Nguyệt biến mất trong nước biển.
- Con mèo này có chút khí phách, không muốn chết trong tay đối thủ, nhảy xuống biển máu tự sát.
- Nó là loài gì vậy? Lần đầu tiên ta thấy mèo có cánh, nó thuộc về thú tộc hay cự thú?
- Đáng tiếc, nếu con mèo còn sống thì có thể nhận nó làm vật nuôi.
Trong Thần Điện Hoàng Kim vang tiếng xì xầm.
Đinh Hạo cứng ngắc đứng trong không trung, đầu óc trống rỗng, không thể nắm chắc thanh kiếm rỉ sét, ma đao đen tàn phá.
Chết rồi?
Tà Nguyệt đã chết?
Mới rồi đại ma vương Tà Nguyệt thu nhỏ kích cỡ bình thường nhảy vào trong biển máu, Đinh Hạo thấy ánh mắt nó nhìn hướng mặt kính thủy tinh to lớn tràn ngập lưu luyến, không nỡ. Ánh mắt kia như đao đâm vào tim Đinh Hạo.
Khi đại ma vương Tà Nguyệt cần Đinh Hạo nhất nhưng hắn không ở bên cạnh nó.
Tức giận, đau thương tràn ngập trong lòng Đinh Hạo.
- A, a a a a a a!!!
Đinh Hạo như dã thú bị thương giận dữ gầm rống, cực âm ngục băng huyền khí, huyền khí hỏa diễm điên cuồng vận chuyển trong cơ thể. Có dấu hiệu Đinh Hạo bài trừ áp lực thiên địa, thanh âm như tiếng sấm liên tục vang bên tai mỗi người trong Thần Điện Hoàng Kim. Kình phong nổi lên, người người biến sắc mặt.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.