Đao Kiếm Thần Hoàng

Chương 499: Gặp lại 'cố nhân' 2

Loạn Thế Cuồng Đao

17/11/2014

Vẻ mặt thiếu niên thợ săn Trương Phàm khó chịu.

Thiếu niên thợ săn Trương Phàm không sợ chiến đấu.

Ba người đối diện là cường giả cảnh giới Võ Vương cảnh, dù lấy một chọi ba thì thiếu niên thợ săn Trương Phàm tự tin có sức chiến đấu. Áo nghĩa Thập Hoàng Thể Tôn Công có đặc điểm là dù bị vây công thì vẫn có cách phản kích phá địch.

Nhưng vấn đề ở chỗ thiếu niên thợ săn Trương Phàm không thể đánh với Ninh Châu Tam Hoàng.

Thập Hoàng Thể Tôn Công tu luyện cơ thể, tiếc rằng thân thể cường đại không giúp thiếu niên thợ săn Trương Phàm bay trên cao, dù sao tu vi huyền khí trong người gã chỉ cỡ Đại Võ Sư cảnh. Thiếu niên thợ săn Trương Phàm rời khỏi chiếc thuyền bay Thần Châu Số Một sẽ như hòn đá rớt từ trên trời xuống, không thể bảo vệ chiếc thuyền bay. Nếu đánh nhau trên chiếc thuyền bay Thần Châu Số Một lỡ như không thể khống chế lực lượng làm tổn hại chiến thuyền sẽ gây nguy hiểm cho Tây Môn Thiên Tuyết.

- Nếu Đinh sư huynh đối diện loại tình huống này chắc sẽ nghĩ ra cách.

Thiếu niên thợ săn Trương Phàm ngần ngừ, trong đầu xẹt qua vô số suy nghĩ nhưng không giúp được gì.

Đối diện.

Lão tam Ninh Châu Tam Hoàng tức giận quát:

- Như thế nào? Tiểu tử điếc tai sao? Ngươi có biết ta là ai . . .

Chính lúc này . . .

- Ha ha ha ha ha ha! Ta biết ngươi là ai nhưng ngươi biết chiếc thuyền này là của ai không?

Một thanh âm trêu chọc vang lên từ đằng sau:

- Ba vị hoàng gì đó, thật là nhân sinh hà xử bất tương phùng, không ngờ chúng ta gặp lại tại đây. Ngươi vẫn tự kỷ khiến người ghét.

Lão tam Ninh Châu Tam Hoàng đánh rùng mình.

Thanh âm này quá quen thuộc.

Ninh Châu Tam Hoàng vụt xoay người, bọn họ trông thấy khuôn mặt trong ác mộng.

- Là ngươi?

Lão tam Ninh Châu Tam Hoàng ngẩn ra sau đó vui vẻ cười phá lên:



- Ha ha ha ha ha ha! Tốt quá rồi, không ngờ để cho ta nhanh chóng gặp ngươi, đúng là trời giúp người! Tiểu tử, hôm nay ngươi chết chắc rồi, ta muốn xé nát ngươi.

Đinh Hạo mỉm cười nói:

- Thấy ngươi vui vẻ như vậy người không biết còn tưởng chúng ta bằng hữu tốt.

Thấy Đinh Hạo an toàn trở về, thiếu niên thợ săn Trương Phàm thầm thở phào, hỏi:

- Đinh sư huynh giải quyết chuyện bên kia xong rồi?

Đinh Hạo gật đầu.

Ninh Châu Tam Hoàng thấy vậy cùng cười.

Lão tam Ninh Châu Tam Hoàng cười to bảo:

- Thì ra chiếc thuyền này là của ngươi? Tốt, ha ha ha ha ha ha! Hôm nay chúng ta cùng tính nợ mới nợ cũ một lúc đi. Hì hì, nơi này không có thượng cổ minh văn trận pháp gì, tiểu tử, ta chống mắt xem ngươi có thể mượn lực lượng từ đâu?

Đinh Hạo liếc Ninh Châu Tam Hoàng, phát hiện thực lực của họ tăng tiến hơn lúc mới gặp dưới Cự Linh thành nhưng không nhiều như hắn. Ninh Châu Tam Hoàng cũng có kỳ ngộ trong chiến trường bách thánh, dù sao tu vi huyền khí đến cảnh giới Võ Vương cảnh mỗi tăng lực lượng nhất khiếu là vô cùng khó khăn.

Đinh Hạo bỗng lên tiếng:

- Ta đoán ba ngươi nhận được tin của Ninh Khiếu Hổ nên cố ý chạy đến?

Ninh Châu Tam Hoàng giật mình kêu lên:

- Sao . . . Ngươi biết?

Đinh Hạo càng tin căchs.

Đinh Hạo xòe tay chìe ra một chiếc nhẫn bạc tinh xảo, mỉm cười nói:

- Nhìn thứ này đi.

Ninh Châu Tam Hoàng không nhìn thì thôi, thấy xong tim đập nhanh.



Lão đại Ninh Châu Tam Hoàng thất thanh la lên:

- Đây là trữ vật giới chỉ luôn theo bên Ninh huynh, sao . . . Sao nó nằm trong tay của ngươi? Không lẽ . . . Không thể nào . . .

Đinh Hạo mỉm cười nói:

- Ngươi đoán đúng. Ninh Khiếu Hổ chấp mê bất ngộ, khăng khăng đối địch với ta nên bị một đao mất mạng.

Mèo mập ác quỷ Tà Nguyệt rất phối hợp đứng thẳng trên vai Đinh Hạo, nhớ nhung nói:

- Meo, thần hồn của tiểu tử Ninh gì đó ăn rất ngon, không biết thần hồn của ta tiểu tử này có mùi vị gì? Đinh Hạo, đừng dông dài, mau giết ba tên này đi. Bảo bối trên người chúng thuộc về ngươi, cho ta thần hồn là được, thấy sao?

Ninh Châu Tam Hoàng thấy nghi ngờ.

Thực lực của Đinh Hạo mới là nhị khiếu Đại Tông Sư cảnh còn Thiên Chi Ngân Ninh Hổ Khiếu là nửa bước Võ Hoàng cảnh, hai người chênh lệch cách biệt như con kiến và thần long, làm sao hắn đánh bại được cao thủ kiếm tu như vậy? Nhưng nếu không phải thế thì tại sao trữ vật giới chỉ luôn theo bên Thiên Chi Ngân Ninh Hổ Khiếu nằm trong tay Đinh Hạo?

Ninh Châu Tam Hoàng và Thiên Chi Ngân Ninh Hổ Khiếu quen nhau từ lâu, xem như có chút tình cảm. Ninh Châu Tam Hoàng biết gã rất quý trọng chiếc nhẫn thủy ngân chi tinh, bên trong chứa các bảo bối quý giá Thiên Chi Ngân Ninh Hổ Khiếu thu gom cả đời, người khác không thể mượn được. Trước nay Thiên Chi Ngân Ninh Hổ Khiếu mang theo bên người, trừ phi gã chết nếu không thì chiếc nhẫn tuyệt đối không vào tay người ngoài.

Lão nhị Ninh Châu Tam Hoàng ngần ngừ nói:

- Lão đại, tiểu tử này có tà tính, không thể không đề phòng.

- Không lẽ Thiên Chi Ngân Ninh Hổ Khiếu thật sự bị hắn giết?

Lão tam Ninh Châu Tam Hoàng cũng do dự:

- Chắc tiểu tử này chỉ hù chúng ta?

Trong phút chốc Ninh Châu Tam Hoàng vào thế đâm lao phải theo lao.

Đinh Hạo cười to bảo:

- Ông trời cũng sắp đặt chúng ta gặp lại nhau, lần này ta không thu các ngươi thì thật có lỗi với trời. Ha ha ha ha ha ha! Nếu ba ngươi không có trí nhớ, bên cạnh ta đang thiếu mấy người hầu, thân phận các ngươi là hoàng tử hoàng triều gì đó sẽ không làm xấu mặt ra. Ha ha ha ha ha ha! Ở lại với ta đi!

Đinh Hạo bắt thủ ấn kỳ dị.

Trong phút chốc thiên địa, hư không xung quanh thay đổi.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện trọng sinh
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Đao Kiếm Thần Hoàng

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook