Chương 392: Nhất Đao Khuynh Thành
Loạn Thế Cuồng Đao
03/11/2014
Tất Hạ ngớ người hỏi:
- Nói vậy là sao?
Khóe môi Đinh Hạo cong lên:
- Bởi vì hôm nay tâm tình của ta tốt.
Tất Hạ nói:
- Tâm tình ngươi tốt hay xấu liên quan gì ta?
- Khi tâm tình của ta tốt sẽ không giết người, các ngươi mới giữ được mnạg chó. Vậy nên xin gợi ý là trước khi tâm tình ta xấu hãy mau cút đi, tránh cho gặp họa.
Sắc mặt Đinh Hạo bỗng lạnh băng.
Đinh Hạo đi đến Kính hồ, mỗi tiếng nói, hành động đại biểu cho uy phong, mặt mũi Vấn Kiếm tông. Đinh Hạo hơi yếu thế sẽ tổn hại danh dự Vấn Kiếm tông, vậy nên Đinh Hạo sửa lại tính cách khiêm tốn, biểu hiện hùng hổ dọa người.
- Ha? Ha ha ha ha ha ha!
Tất Hạ tức giận bật cười nói:
- Thứ không biết sống chết. Ngươi mới thành danh bao lâu mà dám càn rỡ như thế? Khi bổn tọa tung hoành Tuyết Châu thì ngươi còn ở đâu đó chơi bùn, tuổi nhỏ đã không biết tôn kính trưởng bối, sau này lớn lên còn như thế nào? Cũng được, hôm nay ta dạy dỗ ngươi thay trưởng bối tông môn của ngươi.
Tất Hạ nói xong lắc người nhanh như chớp đến trước mặt Đinh Hạo.
Tim Lý Lan đập nhanh.
Tất Hạ không uổng là cường giả đệ nhất thế hệ trẻ Lôi Âm phái được gọi là Thiên Lôi Long, tốc độ nhanh hơn Lý Lan tưởng tượng.
Trong khi Lý Lan kinh ngạc thì khe một tiếng bộp khẽ, Đinh Hạo tung chưởng. Hai người Đinh Hạo, Tất Hạ nhanh chóng chạm nhau. Tất Hạ bay ngược trở về nhanh hơn.
Đinh Hạo đứng tại chỗ, cười nhạt.
Vẻ mặt Tất Hạ kinh sợ, sắc mặt đỏ hồng không nói tiếng nào. Lý Lan nhạy bén nhìn thấy bàn tay Tất Hạ rũ xuống đang run rẩy, có tầng sương bạc bao phủ bàn tay gã đang từ từ tan biến.
Hiển nhiên một chưởng này khiến Tất Hạ ăn bồ hòn.
Mọi người đứng bên ngoài kinh kêu, không ngờ Đinh Hạo áp chế được Thiên Lôi Long Tất Hạ.
Hạ Nghê Thường đứng bên cạnh Thiên Lôi Long Tất Hạ, mặt như hao đào, xinh đẹp quyến rũ cười duyên đánh vỡ không khí cứng rắn:
- Hì hì, lần đầu mọi người gặp mặt cần gì căng thẳng như vậy. Tiểu đệ đệ, hay là chúng ta ngồi xuống uống một ly?
Hạ Nghê Thường vung tay, một bình rượu và một cái ly bên cạnh nàng bay lên, rượu đổ vào ly, ly chậm rãi bay hướng Đinh Hạo.
Một đoàn lốc xoáy khí xanh anthj hầu như vô hình bao bọc quanh ly rượu, ám kình âm nhu, một ly rượu nho nhỏ cho người cảm giác nặng như núi cao.
Đinh Hạo cười lạnh, xòe tay ra. Ngọn lửa màu da cảm nhảy múa bay ra, vòng xoayá quay tít quanh ly rượu bị xua tan, hóa giải ám kình ẩn chứa quanh ly rượu. Ly rượu khựng giữa không trung, cách Đinh Hạo nửa thước.
Ly rượu xoay tròn, giọt rượu bên trong không tràn ra chút nào.
- Rượu đúng là ngon nhưng tiếc rằng không hợp khẩu vị của ta, hay là ngươi uống đi.
Ly rượu bay trở về lại.
Thế đi ly rượu rất chậm nhưng cho người cảm giác càng nặng nề hơn.
Giống như một ngọn núi bay tới.
Hạ Nghê Thường biến sắc mặt, hai tay liên tục bắt bốn thủ ấn. Vài luồng gió vô hình tuôn ra miễn cưỡng chặn ly rượu lại, trán Hạ Nghê Thường toát mồ hồi lạnh.
Hạ Nghê Thường thở phào một hơi.
Thiên Phong Ma Nữ Hạ Nghê Thường cười khúc khích nói:
- Tiểu đệ đệ thật nghịch, không đáng yêu. Tỷ tỷ có lòng tốt mời ngươi uống rượu chẳng những không lĩnh tình còn đốt đốm lửa hù dọa người ta . . .
Hạ Nghê Thường chưa dứt lời thì . . .
Bộp một tiếng, ly rượu khựng giã không trung bỗng vỡ, rớt xuống dưới.
Mọi người mới phát hiện rượu trong ly đã đông thành khối băng trong suốt, toát ra khói trắng trong hơi ấm.
Thiên Phong Ma Nữ Hạ Nghê Thường biến sắc mặt, những lời còn lại nuốt trong họng.
Thủ đoạn của Đinh Hạo đúng là quỷ thần khó lường. Lúc trước rõ ràng thấy có đoàn lửa lượn lờ vậy mà âm thầm đóng băng rượu trong ly, Thiên Phong Ma Nữ Hạ Nghê Thường sơ ý đón rượu đã làm vỡ ly.
Thua!
Mọi người bên ngoài kêu lên.
Ai sáng suốt cũng nhìn ra được hai lần trong tối ngoài sáng so đấu, Thiên Lôi Long Tất Hạ, Thiên Phong Ma Nữ Hạ Nghê Thường, hai thiên kiêu thành danh đã lâu đều thua trong tay Đinh Hạo. Bọn họ thầm than, xem ra Vấn Kiếm tông vẫn cao minh hơn một chút, không uổng là đại phái đứng sau Thanh Bình học viện.
Thiên Lôi Long Tất Hạ híp mắt, huyền khí dâng lên quanh thân:
- Hừ! Nếu thật sự đánh nhau không biết ai chết.
Mắt Đinh Hạo bắn ra tia sáng lạnh, nếu người Lôi Âm phái đã không biết tốt xấu cứ ép buộc thì hắn không nương tay.
Chính lúc này . . .
Có tiếng cười sang sảng từ bên ngoài truyền đến:
- Ủa? Đinh huynh đệ cũng ở đây? Ha ha ha ha ha ha! Hôm nay phải cùng ta ăn uống một bữa!
Một thiếu niên vạm vỡ mặc trường sam màu lam rẽ đám người đi vào tửu quán.
Thiếu niên để tóc dài xõa vai, lưng cõng trường đao to, mày rậm mắt to, thân hình khôi ngô. Một vết đao mờ từ trán thiếu niên lan tràn đến khóe môi chẳng những không ảnh hưởng mặt mũi càng tăng khí chất sáng sủa, khiến người muốn gần gũi.
Đinh Hạo nhìn thiếu niên đó, nở nụ cười.
Trong đám người có kẻ kêu lên lai lịch của thiếu niên mặt vết đao:
- Là Đao Khuynh Thành!
Đao Khuynh Thành Đao Khuynh Thành người thừa kế của thành chủ Trảm Nhật thành tương lai, cũng là một thủ lĩnh trẻ tuổi Tuyết Châu, xem như cường giả đẳng cấp bád chủ tương lai trong Tuyết Châu. Đao Khuynh Thành Đao Khuynh Thành ngang hàng với đám người Đinh Hạo, Nhất Kiếm Minh Tâm, Vẫn Tinh Thánh, Nữ Bồ Tát.
Đối với Đinh Hạo thì Đao Khuynh Thành Đao Khuynh Thành là bằng hữu.
Lúc trước Đinh Hạo, Đao Khuynh Thành Đao Khuynh Thành từng hợp tác trong di tích thượng cổ tông môn Tây Nham sơn mạch, khi ấy gã biểu hiện rất điệu thấp. Mới một năm ngắn ngủi Đao Khuynh Thành Đao Khuynh Thành đã uy chấn Tuyết Châu, chắc sau này gã có kỳ ngộ.
Đao Khuynh Thành Đao Khuynh Thành cười to bảo:
- Ha ha ha ha ha ha! Đinh huynh đệ, một năm không gặp ngươi càng phong độ hơn.
Đao Khuynh Thành Đao Khuynh Thành quay đầu nói với Phong Lôi Song Kiêu Thiên Lôi Long Tất Hạ, Thiên Phong Ma Nữ Hạ Nghê Thường:
- Họ Tất, họ Hạ kia, muốn uống rượu thì ngồi xuống thành thật uống rượu, muốn đánh nhau thì chúng ta hẹn chỗ khác tránh cho phá hủy tửu lâu của người ta.
Thiên Lôi Long Tất Hạ hừ lạnh, không nói chuyện.
Thiên Phong Ma Nữ Hạ Nghê Thường không tức giận, õng ẹo nói:
- Thì ra Đao lang đến, ngươi càng lớn càng khiến người thích. Tỷ tỷ đến đây tất nhiên là uống rượu, người ta chỉ đùa với Đinh đệ đệ một chút.
Thiên Phong Ma Nữ Hạ Nghê Thường nói xong phất tay y bảo người Lôi Âm phái đến đại sảnh.
Đao Khuynh Thành Đao Khuynh Thành cười to bảo:
- Tiểu nhị, bưng rượu lên.
Đao Khuynh Thành Đao Khuynh Thành ngồi xuống đối diện Đinh Hạo, định nói gì bỗng biến sắc mặt, quay đầu nhìn ra ngoài.
- Nói vậy là sao?
Khóe môi Đinh Hạo cong lên:
- Bởi vì hôm nay tâm tình của ta tốt.
Tất Hạ nói:
- Tâm tình ngươi tốt hay xấu liên quan gì ta?
- Khi tâm tình của ta tốt sẽ không giết người, các ngươi mới giữ được mnạg chó. Vậy nên xin gợi ý là trước khi tâm tình ta xấu hãy mau cút đi, tránh cho gặp họa.
Sắc mặt Đinh Hạo bỗng lạnh băng.
Đinh Hạo đi đến Kính hồ, mỗi tiếng nói, hành động đại biểu cho uy phong, mặt mũi Vấn Kiếm tông. Đinh Hạo hơi yếu thế sẽ tổn hại danh dự Vấn Kiếm tông, vậy nên Đinh Hạo sửa lại tính cách khiêm tốn, biểu hiện hùng hổ dọa người.
- Ha? Ha ha ha ha ha ha!
Tất Hạ tức giận bật cười nói:
- Thứ không biết sống chết. Ngươi mới thành danh bao lâu mà dám càn rỡ như thế? Khi bổn tọa tung hoành Tuyết Châu thì ngươi còn ở đâu đó chơi bùn, tuổi nhỏ đã không biết tôn kính trưởng bối, sau này lớn lên còn như thế nào? Cũng được, hôm nay ta dạy dỗ ngươi thay trưởng bối tông môn của ngươi.
Tất Hạ nói xong lắc người nhanh như chớp đến trước mặt Đinh Hạo.
Tim Lý Lan đập nhanh.
Tất Hạ không uổng là cường giả đệ nhất thế hệ trẻ Lôi Âm phái được gọi là Thiên Lôi Long, tốc độ nhanh hơn Lý Lan tưởng tượng.
Trong khi Lý Lan kinh ngạc thì khe một tiếng bộp khẽ, Đinh Hạo tung chưởng. Hai người Đinh Hạo, Tất Hạ nhanh chóng chạm nhau. Tất Hạ bay ngược trở về nhanh hơn.
Đinh Hạo đứng tại chỗ, cười nhạt.
Vẻ mặt Tất Hạ kinh sợ, sắc mặt đỏ hồng không nói tiếng nào. Lý Lan nhạy bén nhìn thấy bàn tay Tất Hạ rũ xuống đang run rẩy, có tầng sương bạc bao phủ bàn tay gã đang từ từ tan biến.
Hiển nhiên một chưởng này khiến Tất Hạ ăn bồ hòn.
Mọi người đứng bên ngoài kinh kêu, không ngờ Đinh Hạo áp chế được Thiên Lôi Long Tất Hạ.
Hạ Nghê Thường đứng bên cạnh Thiên Lôi Long Tất Hạ, mặt như hao đào, xinh đẹp quyến rũ cười duyên đánh vỡ không khí cứng rắn:
- Hì hì, lần đầu mọi người gặp mặt cần gì căng thẳng như vậy. Tiểu đệ đệ, hay là chúng ta ngồi xuống uống một ly?
Hạ Nghê Thường vung tay, một bình rượu và một cái ly bên cạnh nàng bay lên, rượu đổ vào ly, ly chậm rãi bay hướng Đinh Hạo.
Một đoàn lốc xoáy khí xanh anthj hầu như vô hình bao bọc quanh ly rượu, ám kình âm nhu, một ly rượu nho nhỏ cho người cảm giác nặng như núi cao.
Đinh Hạo cười lạnh, xòe tay ra. Ngọn lửa màu da cảm nhảy múa bay ra, vòng xoayá quay tít quanh ly rượu bị xua tan, hóa giải ám kình ẩn chứa quanh ly rượu. Ly rượu khựng giữa không trung, cách Đinh Hạo nửa thước.
Ly rượu xoay tròn, giọt rượu bên trong không tràn ra chút nào.
- Rượu đúng là ngon nhưng tiếc rằng không hợp khẩu vị của ta, hay là ngươi uống đi.
Ly rượu bay trở về lại.
Thế đi ly rượu rất chậm nhưng cho người cảm giác càng nặng nề hơn.
Giống như một ngọn núi bay tới.
Hạ Nghê Thường biến sắc mặt, hai tay liên tục bắt bốn thủ ấn. Vài luồng gió vô hình tuôn ra miễn cưỡng chặn ly rượu lại, trán Hạ Nghê Thường toát mồ hồi lạnh.
Hạ Nghê Thường thở phào một hơi.
Thiên Phong Ma Nữ Hạ Nghê Thường cười khúc khích nói:
- Tiểu đệ đệ thật nghịch, không đáng yêu. Tỷ tỷ có lòng tốt mời ngươi uống rượu chẳng những không lĩnh tình còn đốt đốm lửa hù dọa người ta . . .
Hạ Nghê Thường chưa dứt lời thì . . .
Bộp một tiếng, ly rượu khựng giã không trung bỗng vỡ, rớt xuống dưới.
Mọi người mới phát hiện rượu trong ly đã đông thành khối băng trong suốt, toát ra khói trắng trong hơi ấm.
Thiên Phong Ma Nữ Hạ Nghê Thường biến sắc mặt, những lời còn lại nuốt trong họng.
Thủ đoạn của Đinh Hạo đúng là quỷ thần khó lường. Lúc trước rõ ràng thấy có đoàn lửa lượn lờ vậy mà âm thầm đóng băng rượu trong ly, Thiên Phong Ma Nữ Hạ Nghê Thường sơ ý đón rượu đã làm vỡ ly.
Thua!
Mọi người bên ngoài kêu lên.
Ai sáng suốt cũng nhìn ra được hai lần trong tối ngoài sáng so đấu, Thiên Lôi Long Tất Hạ, Thiên Phong Ma Nữ Hạ Nghê Thường, hai thiên kiêu thành danh đã lâu đều thua trong tay Đinh Hạo. Bọn họ thầm than, xem ra Vấn Kiếm tông vẫn cao minh hơn một chút, không uổng là đại phái đứng sau Thanh Bình học viện.
Thiên Lôi Long Tất Hạ híp mắt, huyền khí dâng lên quanh thân:
- Hừ! Nếu thật sự đánh nhau không biết ai chết.
Mắt Đinh Hạo bắn ra tia sáng lạnh, nếu người Lôi Âm phái đã không biết tốt xấu cứ ép buộc thì hắn không nương tay.
Chính lúc này . . .
Có tiếng cười sang sảng từ bên ngoài truyền đến:
- Ủa? Đinh huynh đệ cũng ở đây? Ha ha ha ha ha ha! Hôm nay phải cùng ta ăn uống một bữa!
Một thiếu niên vạm vỡ mặc trường sam màu lam rẽ đám người đi vào tửu quán.
Thiếu niên để tóc dài xõa vai, lưng cõng trường đao to, mày rậm mắt to, thân hình khôi ngô. Một vết đao mờ từ trán thiếu niên lan tràn đến khóe môi chẳng những không ảnh hưởng mặt mũi càng tăng khí chất sáng sủa, khiến người muốn gần gũi.
Đinh Hạo nhìn thiếu niên đó, nở nụ cười.
Trong đám người có kẻ kêu lên lai lịch của thiếu niên mặt vết đao:
- Là Đao Khuynh Thành!
Đao Khuynh Thành Đao Khuynh Thành người thừa kế của thành chủ Trảm Nhật thành tương lai, cũng là một thủ lĩnh trẻ tuổi Tuyết Châu, xem như cường giả đẳng cấp bád chủ tương lai trong Tuyết Châu. Đao Khuynh Thành Đao Khuynh Thành ngang hàng với đám người Đinh Hạo, Nhất Kiếm Minh Tâm, Vẫn Tinh Thánh, Nữ Bồ Tát.
Đối với Đinh Hạo thì Đao Khuynh Thành Đao Khuynh Thành là bằng hữu.
Lúc trước Đinh Hạo, Đao Khuynh Thành Đao Khuynh Thành từng hợp tác trong di tích thượng cổ tông môn Tây Nham sơn mạch, khi ấy gã biểu hiện rất điệu thấp. Mới một năm ngắn ngủi Đao Khuynh Thành Đao Khuynh Thành đã uy chấn Tuyết Châu, chắc sau này gã có kỳ ngộ.
Đao Khuynh Thành Đao Khuynh Thành cười to bảo:
- Ha ha ha ha ha ha! Đinh huynh đệ, một năm không gặp ngươi càng phong độ hơn.
Đao Khuynh Thành Đao Khuynh Thành quay đầu nói với Phong Lôi Song Kiêu Thiên Lôi Long Tất Hạ, Thiên Phong Ma Nữ Hạ Nghê Thường:
- Họ Tất, họ Hạ kia, muốn uống rượu thì ngồi xuống thành thật uống rượu, muốn đánh nhau thì chúng ta hẹn chỗ khác tránh cho phá hủy tửu lâu của người ta.
Thiên Lôi Long Tất Hạ hừ lạnh, không nói chuyện.
Thiên Phong Ma Nữ Hạ Nghê Thường không tức giận, õng ẹo nói:
- Thì ra Đao lang đến, ngươi càng lớn càng khiến người thích. Tỷ tỷ đến đây tất nhiên là uống rượu, người ta chỉ đùa với Đinh đệ đệ một chút.
Thiên Phong Ma Nữ Hạ Nghê Thường nói xong phất tay y bảo người Lôi Âm phái đến đại sảnh.
Đao Khuynh Thành Đao Khuynh Thành cười to bảo:
- Tiểu nhị, bưng rượu lên.
Đao Khuynh Thành Đao Khuynh Thành ngồi xuống đối diện Đinh Hạo, định nói gì bỗng biến sắc mặt, quay đầu nhìn ra ngoài.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.